Lăng Mạt Mạt yên tĩnh nằm đó, trong hơi thở, đều ngửi thấy mùi trên người của người đàn ông bên cạnh, nhẹ và thanh lịch.Lăng Mạt Mạt khẽ nâng mắt lên, nhìn vào gương mặt gần trong gang tấc.Ánh sáng trong phòng quá mờ, bất kể cô cố gắng dùng sức nhíu mày, đập vào mắt vẫn là bóng đen như mực, căn bản cô không thể thấy rõ dung mạo của anh.Cho dù cô và anh si mê cuồng nhiệt dây dưa rất nhiều lần, cô cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này có bộ dạng gì.Lăng Mạt Mạt có chút xuất thần, liếm liếm cánh môi, không nhịn được nâng tay lên, dọc theo hình dáng mờ nhạt mà miêu tả anh.Muốn cảm nhận ra bộ dáng anh.Bỗng nhiên người đàn ông vươn tay đẩy cô ra, xoay người xuống giường.Lăng Mạt Mạt hơi nhíu mày, nhìn bóng đen trong bóng tối, chậm rãi mở miệng hỏi: "Phải đi sao?" Người đàn ông chưa có trả lời, chỉ có loáng thoáng truyền đến tiếng mặc quần áo. Lăng Mạt Mạt rũ mi mắt xuống, âm điệu nhẹ nhàng: "Tôi phải kết hôn."Trong nháy mắt, tiếng người đàn ông mặc quần áo biến mắt hầu như không còn.…

Chương 883: “Qùa tặng” của Tô thiếu gia (11)

Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần BíTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLăng Mạt Mạt yên tĩnh nằm đó, trong hơi thở, đều ngửi thấy mùi trên người của người đàn ông bên cạnh, nhẹ và thanh lịch.Lăng Mạt Mạt khẽ nâng mắt lên, nhìn vào gương mặt gần trong gang tấc.Ánh sáng trong phòng quá mờ, bất kể cô cố gắng dùng sức nhíu mày, đập vào mắt vẫn là bóng đen như mực, căn bản cô không thể thấy rõ dung mạo của anh.Cho dù cô và anh si mê cuồng nhiệt dây dưa rất nhiều lần, cô cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này có bộ dạng gì.Lăng Mạt Mạt có chút xuất thần, liếm liếm cánh môi, không nhịn được nâng tay lên, dọc theo hình dáng mờ nhạt mà miêu tả anh.Muốn cảm nhận ra bộ dáng anh.Bỗng nhiên người đàn ông vươn tay đẩy cô ra, xoay người xuống giường.Lăng Mạt Mạt hơi nhíu mày, nhìn bóng đen trong bóng tối, chậm rãi mở miệng hỏi: "Phải đi sao?" Người đàn ông chưa có trả lời, chỉ có loáng thoáng truyền đến tiếng mặc quần áo. Lăng Mạt Mạt rũ mi mắt xuống, âm điệu nhẹ nhàng: "Tôi phải kết hôn."Trong nháy mắt, tiếng người đàn ông mặc quần áo biến mắt hầu như không còn.… Trần Uyển Như đè ép ghê tởm ở đáy lòng, trốn tránh cái miệng đang muốn hôn mình của Lâm Dương, Lâm Dương hôn không được, liền tức giận, hung hăng siết chặt hông của Trần Uyển Như, đè cô xuống ghế sa lon......., Trần Uyển Như dĩ nhiên không thể chống cự lại sức lực của Lâm Dương, thân thể không vững, liền ngã người về sau ghế, bị Lâm Dương hung hăng đè ép trên người.Thân thể hai người dán sát vào nhau, Trần Uyển Như vội vàng tới nơi này, trên người còn mặc bộ sườn xám tham gia tiệc chúc mừng ngày thành lập của tập đoàn Bạc Đế, quần áo thật chặt bao quanh người Trần Uyển Như lộ ra vóc dáng lung linh, sườn xám xẻ tà cực cao, kéo dài đến bắp đùi, tay Lâm Dương theo eo cô trượt xuống, rất nhanh sẽ lần mò tới nơi đó, thuận thế bóp một cái lên bắp đùi thon dài trắng noãn của Trần Uyển Như, Lâm Dương cảm thấy da thịt cô rất mềm mại, so với những người phụ nữ anh từng chơi qua không biết còn mềm mại hơn bao nhiêu lần, vừa suy nghĩ xong, anh ta lại bộc phát thèm thuồng ở trên đùi Trần Uyển Như lưu luyến sờ mấy cái.Trần Uyển Như cảm thấy đáy lòng buồn nôn, nhưng trên mặt lại hết sức duy trì bình tĩnh, nhìn thấy môi Lâm Dương đang hạ xuống, cô mím môi thật chặt môi của mình, không để cho đầu lưỡi của anh xâm nhập vào trong miệng của cô, ánh mắt của cô nhẹ nhàng chuyển động, thấy cách đó không xa có chai bia để ở dưới đất, lập tức lấy một ra từ trong thân thể bị Lâm Dương ép mò xuống dưới.Đầu lưỡi Lâm Dương không thể xông vào trong miệng của Trần uyển Như, anh dần mất đi kiên nhẫn, nhưng cũng không làm chuyện gì, trong lúc bất chợt hung ác đưa tay xuống bộ phận trong đùi của cô, ngón tay thon dài dùng sức đâm xuống, hai chân Trần Uyển Như theo bản năng kẹp chặt, trên miệng buông lỏng, ngay sau đó, chiếc lưỡi nóng bỏng của Lâm Dương nhanh chóng tiến vào trong miệng cô, Trần Uyển Như cảm thấy trong dạ dày đột nhiên khó chịu, cô không có giãy giụa, mặc cho Lâm Dương hôn mình, cánh tay ở dưới đất nhanh chóng lục lọi.Đúng như A Kim nói, Lâm Dương rất biến thái, hôn môi cũng vô cùng hung ác, hàm răng ở trong miệng Trần Uyển Như cắn tới cắn lui, cắn cánh môi mềm mại của cô bị chảy máu, tay cũng càng ngày càng quá mức, đẩy sườn xám của cô, đáy lòng Trần Uyển Như nóng nảy, cánh tay càng ra sức lục lọi, thật vất vả kịp chạm đến chai bia, lúc này đáy lòng Trần Uyển Như mới hơi ổn định một chút, vào giờ phút này Lâm Dương đã vươn tay, muốn cởi quần lót của cô ra, ánh mắt cô hơi lóe lên, càng dùng sức siết chai bia trong tay tay, sau đó nhếch môi, trong lúc Lâm Dương không kịp đề phòng, giơ chai bia lên, không chút do dự đập vào đầu của Lâm Dương!Hành động của Trần Uyển Như không có sự báo trước nào!Lâm Dương trầm luân ở trên thân thể của cô cũng không hề phòng bị!Vì vậy, ăn trọn một cái đánh lên đầu!Một hồi đau đớn truyền tới, Lâm Dương khẽ hô một tiếng, tất cả động tác đều ngừng lại, đầu tiên anh hoảng hốt một chút, sau đó cảm thấy có chất lỏng ấm áp từ trên gương mặt của mình rơi xuống, một hồi lâu, anh mới giơ tay lên, sờ soạng một cái, cúi đầu nhìn lại, hoàn toàn là màu đỏ.Lâm Dương trợn to hai mắt, lúc này mới dần dần hồi hồn, thấy trong tay Trần Uyển Như cầm nửa chai bia bị bể tan tành, trong nháy mắt ánh mắt trở nên tàn bạo, một giây kế tiếp liền giơ tay lên, hung hăng tát một cái lên mặt của Trần Uyển Như!

Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần BíTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLăng Mạt Mạt yên tĩnh nằm đó, trong hơi thở, đều ngửi thấy mùi trên người của người đàn ông bên cạnh, nhẹ và thanh lịch.Lăng Mạt Mạt khẽ nâng mắt lên, nhìn vào gương mặt gần trong gang tấc.Ánh sáng trong phòng quá mờ, bất kể cô cố gắng dùng sức nhíu mày, đập vào mắt vẫn là bóng đen như mực, căn bản cô không thể thấy rõ dung mạo của anh.Cho dù cô và anh si mê cuồng nhiệt dây dưa rất nhiều lần, cô cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này có bộ dạng gì.Lăng Mạt Mạt có chút xuất thần, liếm liếm cánh môi, không nhịn được nâng tay lên, dọc theo hình dáng mờ nhạt mà miêu tả anh.Muốn cảm nhận ra bộ dáng anh.Bỗng nhiên người đàn ông vươn tay đẩy cô ra, xoay người xuống giường.Lăng Mạt Mạt hơi nhíu mày, nhìn bóng đen trong bóng tối, chậm rãi mở miệng hỏi: "Phải đi sao?" Người đàn ông chưa có trả lời, chỉ có loáng thoáng truyền đến tiếng mặc quần áo. Lăng Mạt Mạt rũ mi mắt xuống, âm điệu nhẹ nhàng: "Tôi phải kết hôn."Trong nháy mắt, tiếng người đàn ông mặc quần áo biến mắt hầu như không còn.… Trần Uyển Như đè ép ghê tởm ở đáy lòng, trốn tránh cái miệng đang muốn hôn mình của Lâm Dương, Lâm Dương hôn không được, liền tức giận, hung hăng siết chặt hông của Trần Uyển Như, đè cô xuống ghế sa lon......., Trần Uyển Như dĩ nhiên không thể chống cự lại sức lực của Lâm Dương, thân thể không vững, liền ngã người về sau ghế, bị Lâm Dương hung hăng đè ép trên người.Thân thể hai người dán sát vào nhau, Trần Uyển Như vội vàng tới nơi này, trên người còn mặc bộ sườn xám tham gia tiệc chúc mừng ngày thành lập của tập đoàn Bạc Đế, quần áo thật chặt bao quanh người Trần Uyển Như lộ ra vóc dáng lung linh, sườn xám xẻ tà cực cao, kéo dài đến bắp đùi, tay Lâm Dương theo eo cô trượt xuống, rất nhanh sẽ lần mò tới nơi đó, thuận thế bóp một cái lên bắp đùi thon dài trắng noãn của Trần Uyển Như, Lâm Dương cảm thấy da thịt cô rất mềm mại, so với những người phụ nữ anh từng chơi qua không biết còn mềm mại hơn bao nhiêu lần, vừa suy nghĩ xong, anh ta lại bộc phát thèm thuồng ở trên đùi Trần Uyển Như lưu luyến sờ mấy cái.Trần Uyển Như cảm thấy đáy lòng buồn nôn, nhưng trên mặt lại hết sức duy trì bình tĩnh, nhìn thấy môi Lâm Dương đang hạ xuống, cô mím môi thật chặt môi của mình, không để cho đầu lưỡi của anh xâm nhập vào trong miệng của cô, ánh mắt của cô nhẹ nhàng chuyển động, thấy cách đó không xa có chai bia để ở dưới đất, lập tức lấy một ra từ trong thân thể bị Lâm Dương ép mò xuống dưới.Đầu lưỡi Lâm Dương không thể xông vào trong miệng của Trần uyển Như, anh dần mất đi kiên nhẫn, nhưng cũng không làm chuyện gì, trong lúc bất chợt hung ác đưa tay xuống bộ phận trong đùi của cô, ngón tay thon dài dùng sức đâm xuống, hai chân Trần Uyển Như theo bản năng kẹp chặt, trên miệng buông lỏng, ngay sau đó, chiếc lưỡi nóng bỏng của Lâm Dương nhanh chóng tiến vào trong miệng cô, Trần Uyển Như cảm thấy trong dạ dày đột nhiên khó chịu, cô không có giãy giụa, mặc cho Lâm Dương hôn mình, cánh tay ở dưới đất nhanh chóng lục lọi.Đúng như A Kim nói, Lâm Dương rất biến thái, hôn môi cũng vô cùng hung ác, hàm răng ở trong miệng Trần Uyển Như cắn tới cắn lui, cắn cánh môi mềm mại của cô bị chảy máu, tay cũng càng ngày càng quá mức, đẩy sườn xám của cô, đáy lòng Trần Uyển Như nóng nảy, cánh tay càng ra sức lục lọi, thật vất vả kịp chạm đến chai bia, lúc này đáy lòng Trần Uyển Như mới hơi ổn định một chút, vào giờ phút này Lâm Dương đã vươn tay, muốn cởi quần lót của cô ra, ánh mắt cô hơi lóe lên, càng dùng sức siết chai bia trong tay tay, sau đó nhếch môi, trong lúc Lâm Dương không kịp đề phòng, giơ chai bia lên, không chút do dự đập vào đầu của Lâm Dương!Hành động của Trần Uyển Như không có sự báo trước nào!Lâm Dương trầm luân ở trên thân thể của cô cũng không hề phòng bị!Vì vậy, ăn trọn một cái đánh lên đầu!Một hồi đau đớn truyền tới, Lâm Dương khẽ hô một tiếng, tất cả động tác đều ngừng lại, đầu tiên anh hoảng hốt một chút, sau đó cảm thấy có chất lỏng ấm áp từ trên gương mặt của mình rơi xuống, một hồi lâu, anh mới giơ tay lên, sờ soạng một cái, cúi đầu nhìn lại, hoàn toàn là màu đỏ.Lâm Dương trợn to hai mắt, lúc này mới dần dần hồi hồn, thấy trong tay Trần Uyển Như cầm nửa chai bia bị bể tan tành, trong nháy mắt ánh mắt trở nên tàn bạo, một giây kế tiếp liền giơ tay lên, hung hăng tát một cái lên mặt của Trần Uyển Như!

Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần BíTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLăng Mạt Mạt yên tĩnh nằm đó, trong hơi thở, đều ngửi thấy mùi trên người của người đàn ông bên cạnh, nhẹ và thanh lịch.Lăng Mạt Mạt khẽ nâng mắt lên, nhìn vào gương mặt gần trong gang tấc.Ánh sáng trong phòng quá mờ, bất kể cô cố gắng dùng sức nhíu mày, đập vào mắt vẫn là bóng đen như mực, căn bản cô không thể thấy rõ dung mạo của anh.Cho dù cô và anh si mê cuồng nhiệt dây dưa rất nhiều lần, cô cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này có bộ dạng gì.Lăng Mạt Mạt có chút xuất thần, liếm liếm cánh môi, không nhịn được nâng tay lên, dọc theo hình dáng mờ nhạt mà miêu tả anh.Muốn cảm nhận ra bộ dáng anh.Bỗng nhiên người đàn ông vươn tay đẩy cô ra, xoay người xuống giường.Lăng Mạt Mạt hơi nhíu mày, nhìn bóng đen trong bóng tối, chậm rãi mở miệng hỏi: "Phải đi sao?" Người đàn ông chưa có trả lời, chỉ có loáng thoáng truyền đến tiếng mặc quần áo. Lăng Mạt Mạt rũ mi mắt xuống, âm điệu nhẹ nhàng: "Tôi phải kết hôn."Trong nháy mắt, tiếng người đàn ông mặc quần áo biến mắt hầu như không còn.… Trần Uyển Như đè ép ghê tởm ở đáy lòng, trốn tránh cái miệng đang muốn hôn mình của Lâm Dương, Lâm Dương hôn không được, liền tức giận, hung hăng siết chặt hông của Trần Uyển Như, đè cô xuống ghế sa lon......., Trần Uyển Như dĩ nhiên không thể chống cự lại sức lực của Lâm Dương, thân thể không vững, liền ngã người về sau ghế, bị Lâm Dương hung hăng đè ép trên người.Thân thể hai người dán sát vào nhau, Trần Uyển Như vội vàng tới nơi này, trên người còn mặc bộ sườn xám tham gia tiệc chúc mừng ngày thành lập của tập đoàn Bạc Đế, quần áo thật chặt bao quanh người Trần Uyển Như lộ ra vóc dáng lung linh, sườn xám xẻ tà cực cao, kéo dài đến bắp đùi, tay Lâm Dương theo eo cô trượt xuống, rất nhanh sẽ lần mò tới nơi đó, thuận thế bóp một cái lên bắp đùi thon dài trắng noãn của Trần Uyển Như, Lâm Dương cảm thấy da thịt cô rất mềm mại, so với những người phụ nữ anh từng chơi qua không biết còn mềm mại hơn bao nhiêu lần, vừa suy nghĩ xong, anh ta lại bộc phát thèm thuồng ở trên đùi Trần Uyển Như lưu luyến sờ mấy cái.Trần Uyển Như cảm thấy đáy lòng buồn nôn, nhưng trên mặt lại hết sức duy trì bình tĩnh, nhìn thấy môi Lâm Dương đang hạ xuống, cô mím môi thật chặt môi của mình, không để cho đầu lưỡi của anh xâm nhập vào trong miệng của cô, ánh mắt của cô nhẹ nhàng chuyển động, thấy cách đó không xa có chai bia để ở dưới đất, lập tức lấy một ra từ trong thân thể bị Lâm Dương ép mò xuống dưới.Đầu lưỡi Lâm Dương không thể xông vào trong miệng của Trần uyển Như, anh dần mất đi kiên nhẫn, nhưng cũng không làm chuyện gì, trong lúc bất chợt hung ác đưa tay xuống bộ phận trong đùi của cô, ngón tay thon dài dùng sức đâm xuống, hai chân Trần Uyển Như theo bản năng kẹp chặt, trên miệng buông lỏng, ngay sau đó, chiếc lưỡi nóng bỏng của Lâm Dương nhanh chóng tiến vào trong miệng cô, Trần Uyển Như cảm thấy trong dạ dày đột nhiên khó chịu, cô không có giãy giụa, mặc cho Lâm Dương hôn mình, cánh tay ở dưới đất nhanh chóng lục lọi.Đúng như A Kim nói, Lâm Dương rất biến thái, hôn môi cũng vô cùng hung ác, hàm răng ở trong miệng Trần Uyển Như cắn tới cắn lui, cắn cánh môi mềm mại của cô bị chảy máu, tay cũng càng ngày càng quá mức, đẩy sườn xám của cô, đáy lòng Trần Uyển Như nóng nảy, cánh tay càng ra sức lục lọi, thật vất vả kịp chạm đến chai bia, lúc này đáy lòng Trần Uyển Như mới hơi ổn định một chút, vào giờ phút này Lâm Dương đã vươn tay, muốn cởi quần lót của cô ra, ánh mắt cô hơi lóe lên, càng dùng sức siết chai bia trong tay tay, sau đó nhếch môi, trong lúc Lâm Dương không kịp đề phòng, giơ chai bia lên, không chút do dự đập vào đầu của Lâm Dương!Hành động của Trần Uyển Như không có sự báo trước nào!Lâm Dương trầm luân ở trên thân thể của cô cũng không hề phòng bị!Vì vậy, ăn trọn một cái đánh lên đầu!Một hồi đau đớn truyền tới, Lâm Dương khẽ hô một tiếng, tất cả động tác đều ngừng lại, đầu tiên anh hoảng hốt một chút, sau đó cảm thấy có chất lỏng ấm áp từ trên gương mặt của mình rơi xuống, một hồi lâu, anh mới giơ tay lên, sờ soạng một cái, cúi đầu nhìn lại, hoàn toàn là màu đỏ.Lâm Dương trợn to hai mắt, lúc này mới dần dần hồi hồn, thấy trong tay Trần Uyển Như cầm nửa chai bia bị bể tan tành, trong nháy mắt ánh mắt trở nên tàn bạo, một giây kế tiếp liền giơ tay lên, hung hăng tát một cái lên mặt của Trần Uyển Như!

Chương 883: “Qùa tặng” của Tô thiếu gia (11)