Nguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức…
Chương 44: Sứ thần ngoại quốc (3)
Lão Bà Điêu Ngoa Của TrẫmTác giả: Lăng Nhược DạTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức… “Trẫm khi nào thì nói để nàng đi?” Gương mặt tuấn tú giương lên,” Ở lại cho trẫm, những tên quan phiên dịch ở đây chỉ biết một chút tiếng Anh, về phần ngôn ngữ của đế quốc Frankish này bọn họ căn bản một chữ cũng không biết, cho nên trẫm muốn nàng ở lại giúp trẫm phiên dịch.”“Hoàng thượng, ngài có điều không biết, vị Chu đại nhân này nghe nói là phụ thân của Nguyệt quý phi đứng đầu hậu cung chúng ta, ta sợ đắc tội Chu đại nhân từ này về sau ở trong hậu cung sẽ chịu khổ bị Nguyệt quý phi khi dễ, tiểu nữ tử đã rất nhu nhược đáng thương, làm sao dám đi cả gan xúc phạm đến mộ nhà Chu thị cao cao tại thượng a, thần thiếp quả thật là rất sợ.”Nhìn nàng cố gắng giả bộ dáng tiểu nữ nhân, Tây Môn Liệt Phong không nhịn được mà cười lên, nha đầu này thật đúng là biết diễn trò, theo như hắn biết thì Nguyệt quý phi đã bị nàng hại rất thê thảm.Sau khi ho nhẹ một tiếng, hắn làm ra vẻ uy nghiêm,” Cẩm Nhi, nàng ở lại, nếu như ngày sau có ai dám sau lưng trẫm làm khó dễ nàng, nàng cứ nói với trẫm, trẫm sẽ trừng phạt kẻ đó thích đáng.”“Thật sự?” Nàng xấu xa liếc tròng mắt.“Vua không nói đùa.”“Nhưng là hoàng thượng…” Tên Chu Bách Xuyên vừa muốn mở miệng liền nhận được ánh mắt vô cùng bén nhọn của Tây Môn Liệt Phong.“Chu đại nhân, đây là lệnh của trẫm, chẳng lẽ ngài muốn kháng chỉ sao?”“Vi thần không dám!”“Vậy thì lui ra cho trẫm!”Cả bên trong đại điện, chúng đại thần đều không thể tin được hoàng thượng của bọn họ lại vì một phi tần nhỏ bé mà tức giận trách tể tướng đương triều.Kế tiếp, Mộ Cẩm Cẩm vận dung kinh nghiệm từ thương nhân thế kỉ hai mươi mốt, vừa làm phiên dịch nói cho Tây Môn Liệt Phong, vận dụng trí tuệ của mình, phát huy tiềm chất cao thủ đàm phán, rất nhanh, nàng sẽ cùng sứ thần đế quốc Frankish hiệp đàm một khoàn làm ăn lớn rất có lợi.Bị tiếng nói hài hước cùng phản ứng nhạy bén của Mộ Cẩm Cẩm làm cho các sứ thần phương Tây không ngừng cười ha ha, vừa tán thưởng vừa hướng về phía Cẩm Cẩm giơ ngón tay cái lên, vừa không ngừng hướng Tây Môn Liệt Phong mãnh liệt nói một đống tiếng mà hắn nghe xong căn bản không hiểu được gì.Tây Môn Liệt Phong khôn giải thích được liền đem ánh mắt dời về phía Cẩm Cẩm, nàng một bên dùng ngôn ngữ của sứ thần nói chuyện, một bên dùng trung văn giải thích cho Tây Môn Liệt Phong nghe.“Bọn họ nói ngươi cưới được một thê tử vô cùng giỏi, còn nói hoàng đế Dạ Sát hoàng triều quả nhiên là nhân trung chi long (Rồng trong loài người), còn tán dương nữ nhân nước chúng ta là bác học đa tài…”Mộ Cẩm Cẩm vừa giải thích, sứ thần phương Tây liền mãnh lực gật đầu.
Lão Bà Điêu Ngoa Của TrẫmTác giả: Lăng Nhược DạTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức… “Trẫm khi nào thì nói để nàng đi?” Gương mặt tuấn tú giương lên,” Ở lại cho trẫm, những tên quan phiên dịch ở đây chỉ biết một chút tiếng Anh, về phần ngôn ngữ của đế quốc Frankish này bọn họ căn bản một chữ cũng không biết, cho nên trẫm muốn nàng ở lại giúp trẫm phiên dịch.”“Hoàng thượng, ngài có điều không biết, vị Chu đại nhân này nghe nói là phụ thân của Nguyệt quý phi đứng đầu hậu cung chúng ta, ta sợ đắc tội Chu đại nhân từ này về sau ở trong hậu cung sẽ chịu khổ bị Nguyệt quý phi khi dễ, tiểu nữ tử đã rất nhu nhược đáng thương, làm sao dám đi cả gan xúc phạm đến mộ nhà Chu thị cao cao tại thượng a, thần thiếp quả thật là rất sợ.”Nhìn nàng cố gắng giả bộ dáng tiểu nữ nhân, Tây Môn Liệt Phong không nhịn được mà cười lên, nha đầu này thật đúng là biết diễn trò, theo như hắn biết thì Nguyệt quý phi đã bị nàng hại rất thê thảm.Sau khi ho nhẹ một tiếng, hắn làm ra vẻ uy nghiêm,” Cẩm Nhi, nàng ở lại, nếu như ngày sau có ai dám sau lưng trẫm làm khó dễ nàng, nàng cứ nói với trẫm, trẫm sẽ trừng phạt kẻ đó thích đáng.”“Thật sự?” Nàng xấu xa liếc tròng mắt.“Vua không nói đùa.”“Nhưng là hoàng thượng…” Tên Chu Bách Xuyên vừa muốn mở miệng liền nhận được ánh mắt vô cùng bén nhọn của Tây Môn Liệt Phong.“Chu đại nhân, đây là lệnh của trẫm, chẳng lẽ ngài muốn kháng chỉ sao?”“Vi thần không dám!”“Vậy thì lui ra cho trẫm!”Cả bên trong đại điện, chúng đại thần đều không thể tin được hoàng thượng của bọn họ lại vì một phi tần nhỏ bé mà tức giận trách tể tướng đương triều.Kế tiếp, Mộ Cẩm Cẩm vận dung kinh nghiệm từ thương nhân thế kỉ hai mươi mốt, vừa làm phiên dịch nói cho Tây Môn Liệt Phong, vận dụng trí tuệ của mình, phát huy tiềm chất cao thủ đàm phán, rất nhanh, nàng sẽ cùng sứ thần đế quốc Frankish hiệp đàm một khoàn làm ăn lớn rất có lợi.Bị tiếng nói hài hước cùng phản ứng nhạy bén của Mộ Cẩm Cẩm làm cho các sứ thần phương Tây không ngừng cười ha ha, vừa tán thưởng vừa hướng về phía Cẩm Cẩm giơ ngón tay cái lên, vừa không ngừng hướng Tây Môn Liệt Phong mãnh liệt nói một đống tiếng mà hắn nghe xong căn bản không hiểu được gì.Tây Môn Liệt Phong khôn giải thích được liền đem ánh mắt dời về phía Cẩm Cẩm, nàng một bên dùng ngôn ngữ của sứ thần nói chuyện, một bên dùng trung văn giải thích cho Tây Môn Liệt Phong nghe.“Bọn họ nói ngươi cưới được một thê tử vô cùng giỏi, còn nói hoàng đế Dạ Sát hoàng triều quả nhiên là nhân trung chi long (Rồng trong loài người), còn tán dương nữ nhân nước chúng ta là bác học đa tài…”Mộ Cẩm Cẩm vừa giải thích, sứ thần phương Tây liền mãnh lực gật đầu.
Lão Bà Điêu Ngoa Của TrẫmTác giả: Lăng Nhược DạTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức… “Trẫm khi nào thì nói để nàng đi?” Gương mặt tuấn tú giương lên,” Ở lại cho trẫm, những tên quan phiên dịch ở đây chỉ biết một chút tiếng Anh, về phần ngôn ngữ của đế quốc Frankish này bọn họ căn bản một chữ cũng không biết, cho nên trẫm muốn nàng ở lại giúp trẫm phiên dịch.”“Hoàng thượng, ngài có điều không biết, vị Chu đại nhân này nghe nói là phụ thân của Nguyệt quý phi đứng đầu hậu cung chúng ta, ta sợ đắc tội Chu đại nhân từ này về sau ở trong hậu cung sẽ chịu khổ bị Nguyệt quý phi khi dễ, tiểu nữ tử đã rất nhu nhược đáng thương, làm sao dám đi cả gan xúc phạm đến mộ nhà Chu thị cao cao tại thượng a, thần thiếp quả thật là rất sợ.”Nhìn nàng cố gắng giả bộ dáng tiểu nữ nhân, Tây Môn Liệt Phong không nhịn được mà cười lên, nha đầu này thật đúng là biết diễn trò, theo như hắn biết thì Nguyệt quý phi đã bị nàng hại rất thê thảm.Sau khi ho nhẹ một tiếng, hắn làm ra vẻ uy nghiêm,” Cẩm Nhi, nàng ở lại, nếu như ngày sau có ai dám sau lưng trẫm làm khó dễ nàng, nàng cứ nói với trẫm, trẫm sẽ trừng phạt kẻ đó thích đáng.”“Thật sự?” Nàng xấu xa liếc tròng mắt.“Vua không nói đùa.”“Nhưng là hoàng thượng…” Tên Chu Bách Xuyên vừa muốn mở miệng liền nhận được ánh mắt vô cùng bén nhọn của Tây Môn Liệt Phong.“Chu đại nhân, đây là lệnh của trẫm, chẳng lẽ ngài muốn kháng chỉ sao?”“Vi thần không dám!”“Vậy thì lui ra cho trẫm!”Cả bên trong đại điện, chúng đại thần đều không thể tin được hoàng thượng của bọn họ lại vì một phi tần nhỏ bé mà tức giận trách tể tướng đương triều.Kế tiếp, Mộ Cẩm Cẩm vận dung kinh nghiệm từ thương nhân thế kỉ hai mươi mốt, vừa làm phiên dịch nói cho Tây Môn Liệt Phong, vận dụng trí tuệ của mình, phát huy tiềm chất cao thủ đàm phán, rất nhanh, nàng sẽ cùng sứ thần đế quốc Frankish hiệp đàm một khoàn làm ăn lớn rất có lợi.Bị tiếng nói hài hước cùng phản ứng nhạy bén của Mộ Cẩm Cẩm làm cho các sứ thần phương Tây không ngừng cười ha ha, vừa tán thưởng vừa hướng về phía Cẩm Cẩm giơ ngón tay cái lên, vừa không ngừng hướng Tây Môn Liệt Phong mãnh liệt nói một đống tiếng mà hắn nghe xong căn bản không hiểu được gì.Tây Môn Liệt Phong khôn giải thích được liền đem ánh mắt dời về phía Cẩm Cẩm, nàng một bên dùng ngôn ngữ của sứ thần nói chuyện, một bên dùng trung văn giải thích cho Tây Môn Liệt Phong nghe.“Bọn họ nói ngươi cưới được một thê tử vô cùng giỏi, còn nói hoàng đế Dạ Sát hoàng triều quả nhiên là nhân trung chi long (Rồng trong loài người), còn tán dương nữ nhân nước chúng ta là bác học đa tài…”Mộ Cẩm Cẩm vừa giải thích, sứ thần phương Tây liền mãnh lực gật đầu.