Nguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức…
Chương 75: Tư xét dân tình (4)
Lão Bà Điêu Ngoa Của TrẫmTác giả: Lăng Nhược DạTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức… “Cho dù bây giờ chàng xuống trách phạt bọn họ, cũng không có căn cứ chính xác, những người này vẫn có thể lên tiếng phủ nhận với chàng,chết cũng không thừa nhận, nếu như chàng cứng rắn trách phạt, ta nghĩ những người này ngược lại có thể nói hoàng thượng hoàng triều Dạ Sát là một hôn quân không phân biệt đúng sai.”“Chẳng lẽ trẫm cứ trơ mắt nhìn mấy nghịch thần này tham ô số bạc lớn như vậy mà không quan tâm sao?”“Liệt Phong, không biết chàng đã từng nghe qua kế thứ hai mươi hai trong ba mươi sáu kế chưa?” Trong đôi mắt mở to linh động chứa một ánh ta khí ranh mãnh.“Đóng cửa bắt tặc?” Tây Môn Liệt Phong không giải thích được nhíu mày.“Lão công của ta quả nhiên thông minh.” Nàng thừa dịp bất ngờ hôn trộm một cái, khiến cho Tây Môn liệt Phong không hiểu ra sao, nữ nhân cả người thích đặc biệt chết bầm kia lại muốn nghĩ ra chiêu quái quỷ gì nữa đây?—-“Cho nên, trải qua sự cố gắng của các quan phủ huyện nha, khoản bạc các nơi ủng hộ thiên tai được tập trung lại, tổng cộng lên tới tám mươi vạn lượng bạc trắng.” Chu Bách Xuyên một ngụm nói ra mấy chữ này.“Hoàng thượng nhân đức a!” Các đại thần vội vàng hai tay ôm quyền nịnh bợ:” Nếu như không phải hoàng thượng ngày thường trị quốc đúng cách, dân chúng các nơi như thế nào lại giúp tiền tương trợ.”“Đúng vậy! Dạ Sát hoàng triều có một minh quân, được dân chúng kính yêu, chúng vi thần thật cảm thấy vui mừng vì hoàng thượng a.”Trong điện Dưỡng Tâm, Tây Môn Liệt Phong nhìn Chu Bách Xuyên cầm đầu mấy tên thần tử trong triều hướng hắn hổi báo chuyện quyên góp thiên tai sạt núi tại huyện Hầu Sơn, đáy lòng không nhịn được cười lạnh mấy tiếng, mấy lão già này đúng là quá tham, khoản quyên góp giúp thiên tai lên tới hai trăm vạn, đến trong miệng bọn họ lại biến thành chỉ còn tám mươi vạn.Hắn cố ý nhíu mày:” Tám mươi lượng bạc, đối với dân chúng huyện Hầu Sơn mà nói có phải có chút quá ít rồi hay không?”“Hoàng thượng, tám mươi vạn lượng đối với huyện Hầu Sơn mà nói, số lượng đã rất khổng lồ, lần này bởi vì lũ đến bất ngờ dẫn đến sạt núi đá rơi tàn phá nhà cửa, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của dân chúng, nhưng là tám mươi vạn lượng bạc phân phát đến quan phủ địa phương, vận dụng lực lượng tập thể xây dựng lại nhà cửa, hẳn là đã đủ rồi.”“Đúng vậy hoàng thượng, chỉ là một chuyện sạt núi nhỏ, toàn bộ cư dân ở địa phương cũng chỉ có mấy vạn hộ, tám mươi vạn lượng…”“Ý của mấy vị đại nhân nói, đối phó với loại địa phương nhỏ bé này tám mươi vạn lượng căn bản là đã quá thừa rồi đúng không?” Chẳng biết từ lúc nào, Mộ Cẩm Cẩm giống như tiểu ma quỷ đột nhiên nhô ra tử cửa điện Dưỡng Tâm, sự xuất hiện của nàng, làm ấy vị đại thần sắc mặt nhất thời đại biến.—-
“Cho dù bây giờ chàng xuống trách phạt bọn họ, cũng không có căn cứ chính xác, những người này vẫn có thể lên tiếng phủ nhận với chàng,chết cũng không thừa nhận, nếu như chàng cứng rắn trách phạt, ta nghĩ những người này ngược lại có thể nói hoàng thượng hoàng triều Dạ Sát là một hôn quân không phân biệt đúng sai.”
“Chẳng lẽ trẫm cứ trơ mắt nhìn mấy nghịch thần này tham ô số bạc lớn như vậy mà không quan tâm sao?”
“Liệt Phong, không biết chàng đã từng nghe qua kế thứ hai mươi hai trong ba mươi sáu kế chưa?” Trong đôi mắt mở to linh động chứa một ánh ta khí ranh mãnh.
“Đóng cửa bắt tặc?” Tây Môn Liệt Phong không giải thích được nhíu mày.
“Lão công của ta quả nhiên thông minh.” Nàng thừa dịp bất ngờ hôn trộm một cái, khiến cho Tây Môn liệt Phong không hiểu ra sao, nữ nhân cả người thích đặc biệt chết bầm kia lại muốn nghĩ ra chiêu quái quỷ gì nữa đây?
—-
“Cho nên, trải qua sự cố gắng của các quan phủ huyện nha, khoản bạc các nơi ủng hộ thiên tai được tập trung lại, tổng cộng lên tới tám mươi vạn lượng bạc trắng.” Chu Bách Xuyên một ngụm nói ra mấy chữ này.
“Hoàng thượng nhân đức a!” Các đại thần vội vàng hai tay ôm quyền nịnh bợ:” Nếu như không phải hoàng thượng ngày thường trị quốc đúng cách, dân chúng các nơi như thế nào lại giúp tiền tương trợ.”
“Đúng vậy! Dạ Sát hoàng triều có một minh quân, được dân chúng kính yêu, chúng vi thần thật cảm thấy vui mừng vì hoàng thượng a.”
Trong điện Dưỡng Tâm, Tây Môn Liệt Phong nhìn Chu Bách Xuyên cầm đầu mấy tên thần tử trong triều hướng hắn hổi báo chuyện quyên góp thiên tai sạt núi tại huyện Hầu Sơn, đáy lòng không nhịn được cười lạnh mấy tiếng, mấy lão già này đúng là quá tham, khoản quyên góp giúp thiên tai lên tới hai trăm vạn, đến trong miệng bọn họ lại biến thành chỉ còn tám mươi vạn.
Hắn cố ý nhíu mày:” Tám mươi lượng bạc, đối với dân chúng huyện Hầu Sơn mà nói có phải có chút quá ít rồi hay không?”
“Hoàng thượng, tám mươi vạn lượng đối với huyện Hầu Sơn mà nói, số lượng đã rất khổng lồ, lần này bởi vì lũ đến bất ngờ dẫn đến sạt núi đá rơi tàn phá nhà cửa, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của dân chúng, nhưng là tám mươi vạn lượng bạc phân phát đến quan phủ địa phương, vận dụng lực lượng tập thể xây dựng lại nhà cửa, hẳn là đã đủ rồi.”
“Đúng vậy hoàng thượng, chỉ là một chuyện sạt núi nhỏ, toàn bộ cư dân ở địa phương cũng chỉ có mấy vạn hộ, tám mươi vạn lượng…”
“Ý của mấy vị đại nhân nói, đối phó với loại địa phương nhỏ bé này tám mươi vạn lượng căn bản là đã quá thừa rồi đúng không?” Chẳng biết từ lúc nào, Mộ Cẩm Cẩm giống như tiểu ma quỷ đột nhiên nhô ra tử cửa điện Dưỡng Tâm, sự xuất hiện của nàng, làm ấy vị đại thần sắc mặt nhất thời đại biến.
—-
Lão Bà Điêu Ngoa Của TrẫmTác giả: Lăng Nhược DạTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNguyệt quý phi ưu nhã thoanh thoát đi tới sân đình chậm rãi ngồi xuống.“Tất cả bình thân.” Nàng vung cánh tay nhỏ nhắn lên, được Nguyệt quý phi xinh đẹp cho phép đứng dậy, đám phi tần đang quỳ dưới đất vội vàng rối rít cảm tạ rồi đứng lên.“Quý phi nương nương, trang sức trên người nương nương thật đẹp nha, hạt trân châu to như vậy sợ là trên đời khó kiếm, nhân gian khó cầu, độc nhất vô nhị.”“Đúng vậy nha! Quý phi nương nương của chúng ta dung mạo xinh đẹp như Tây Thi, thậm chí còn hơn cả Điêu Thuyền, ai cũng nói là mỹ nhân không sai, nếu viên trân châu này mà đem làm vật trang sức trên người lũ xấu xí chúng ta nhất định sẽ khiến nó trở nên ô uế.”“Không sai không sai!” Đám phi tần gật đầu lia lịa, chỉ cần nói một câu đã có thể khiến cho “công lực” gật đầu phát huy đến trạng thái tốt nhất.Ngồi trong sân đình bên cạnh hậu hoa viên, Nguyệt quý phi vươn tay hái một cành sen vui vẻ chơi đùa.“Đây là quà sinh nhật Hoàng thượng tặng cho bổn cung, nghe nói viên hồng châu này vốn là trang sức… “Cho dù bây giờ chàng xuống trách phạt bọn họ, cũng không có căn cứ chính xác, những người này vẫn có thể lên tiếng phủ nhận với chàng,chết cũng không thừa nhận, nếu như chàng cứng rắn trách phạt, ta nghĩ những người này ngược lại có thể nói hoàng thượng hoàng triều Dạ Sát là một hôn quân không phân biệt đúng sai.”“Chẳng lẽ trẫm cứ trơ mắt nhìn mấy nghịch thần này tham ô số bạc lớn như vậy mà không quan tâm sao?”“Liệt Phong, không biết chàng đã từng nghe qua kế thứ hai mươi hai trong ba mươi sáu kế chưa?” Trong đôi mắt mở to linh động chứa một ánh ta khí ranh mãnh.“Đóng cửa bắt tặc?” Tây Môn Liệt Phong không giải thích được nhíu mày.“Lão công của ta quả nhiên thông minh.” Nàng thừa dịp bất ngờ hôn trộm một cái, khiến cho Tây Môn liệt Phong không hiểu ra sao, nữ nhân cả người thích đặc biệt chết bầm kia lại muốn nghĩ ra chiêu quái quỷ gì nữa đây?—-“Cho nên, trải qua sự cố gắng của các quan phủ huyện nha, khoản bạc các nơi ủng hộ thiên tai được tập trung lại, tổng cộng lên tới tám mươi vạn lượng bạc trắng.” Chu Bách Xuyên một ngụm nói ra mấy chữ này.“Hoàng thượng nhân đức a!” Các đại thần vội vàng hai tay ôm quyền nịnh bợ:” Nếu như không phải hoàng thượng ngày thường trị quốc đúng cách, dân chúng các nơi như thế nào lại giúp tiền tương trợ.”“Đúng vậy! Dạ Sát hoàng triều có một minh quân, được dân chúng kính yêu, chúng vi thần thật cảm thấy vui mừng vì hoàng thượng a.”Trong điện Dưỡng Tâm, Tây Môn Liệt Phong nhìn Chu Bách Xuyên cầm đầu mấy tên thần tử trong triều hướng hắn hổi báo chuyện quyên góp thiên tai sạt núi tại huyện Hầu Sơn, đáy lòng không nhịn được cười lạnh mấy tiếng, mấy lão già này đúng là quá tham, khoản quyên góp giúp thiên tai lên tới hai trăm vạn, đến trong miệng bọn họ lại biến thành chỉ còn tám mươi vạn.Hắn cố ý nhíu mày:” Tám mươi lượng bạc, đối với dân chúng huyện Hầu Sơn mà nói có phải có chút quá ít rồi hay không?”“Hoàng thượng, tám mươi vạn lượng đối với huyện Hầu Sơn mà nói, số lượng đã rất khổng lồ, lần này bởi vì lũ đến bất ngờ dẫn đến sạt núi đá rơi tàn phá nhà cửa, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của dân chúng, nhưng là tám mươi vạn lượng bạc phân phát đến quan phủ địa phương, vận dụng lực lượng tập thể xây dựng lại nhà cửa, hẳn là đã đủ rồi.”“Đúng vậy hoàng thượng, chỉ là một chuyện sạt núi nhỏ, toàn bộ cư dân ở địa phương cũng chỉ có mấy vạn hộ, tám mươi vạn lượng…”“Ý của mấy vị đại nhân nói, đối phó với loại địa phương nhỏ bé này tám mươi vạn lượng căn bản là đã quá thừa rồi đúng không?” Chẳng biết từ lúc nào, Mộ Cẩm Cẩm giống như tiểu ma quỷ đột nhiên nhô ra tử cửa điện Dưỡng Tâm, sự xuất hiện của nàng, làm ấy vị đại thần sắc mặt nhất thời đại biến.—-