Chờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu…
Chương 23
Ông Chủ Kiêu NgạoTác giả: Ngạo Quân Tác TìnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu… Chương 3.2Sưu tầmNgay lúc nàng còn đang mơ mơ màng màng, hai tay hắn đã linh hoạt chuyển động, mãi đến khi nàng hoàn hồn lại mới phát hiện ra chính mình đã giống như đứa trẻ sơ sinh.....thân thể hoàn toàn bị phơi bày không hề được che đậy."Ngươi... Ngươi..." Khuôn mặt nhỏ nhắn như bạch ngọc của nàng nhanh chóng biến thành đỏ thẫm, không biết là vì xấu hổ hay là vì tức giận. Nàng nhanh chóng dùng hai tay hết che phía trên lại che phía dưới, vô cùng khẩn trương."Là do nàng nói nóng" Ánh mắt đen bóng của hắn do mỹ cảnh trước mắt mà trở nên mờ mịt như sương mù."Ta bị thương... Không được...""Ta biết, ta sẽ cẩn thận". Bàn tay của hắn tham lam quyến luyến mà vuốt ve lên da thịt mịn màng của nàng, triền miên dây dưa. A... Mỗi một tấc trên da thịt nàng đối với hắn đều là sự tra tấn ham muốn ngọt ngào."Nhưng mà..." Lúc bàn tay to và nóng như lửa của hắn bao phủ trên bộ ngực trắng ngần của nàng, "..." Nàng khẽ thở gấp, đầu nhanh chóng ngẩng lên, khiến cho hai bầu ngực nõn nà lại càng thêm cao ngất."Vân Nhu Y... Nàng rất đẹp!" . Da thịt tuyết trắng của nàng và bàn tay to ngăm đen của hắn nhìn vào thật sự cảm thấy đó là một loại đối lập mãnh liệt, điều này càng khiến ngọn lửa trong đáy mắt hắn cháy rực rỡ hơn. Một luồng khí nóng từ phía dưới bụng truyền lên làm cho khuôn mặt hắn ửng hồng, thật sự là không tự chủ được nên phải cắn một cái lên bộ ngực anh đào mượt mê người của nàng, thật sự là giống như đói bụng thật lâu ngày nay lại được bày trước mắt một bàn yến tiếc thịnh soạn. (BB: anh mà đói lâu ngày à.... Hờ hờ hờ.... có kẻ tâm thần mới tin)"Nhẹ chút, Ngạo Vũ, ta... Rất kỳ quái..." Nàng nghẹn ngào cầu xin hắn buông tha. Trong cơ thể nàng giống như có ngàn vạn con sâu đang bò xung quanh, đầu gối của nàng cũng cầm cự không được, mềm nhũn ra...Bàn tay to kiên định của hắn kịp thời nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng. Tề Ngạo Vũ đứng dậy, cởi sạch đống quần áo vướng tay vướng chân, sau đó lập tức một tay ôm lấy nàng.Hắn nắm lấy hai tay của nàng, đặt chúng vòng qua sau gáy của hắn, ngửa đầu lên chiếm đoạt lấy đôi môi anh đào mềm mại của nàng, bàn tay to lớn mang theo lửa nóng đang chuẩn bị vuốt ve thân thể mềm mại non mềm của nàng.
Chương 3.2
Sưu tầm
Ngay lúc nàng còn đang mơ mơ màng màng, hai tay hắn đã linh hoạt chuyển động, mãi đến khi nàng hoàn hồn lại mới phát hiện ra chính mình đã giống như đứa trẻ sơ sinh.....thân thể hoàn toàn bị phơi bày không hề được che đậy.
"Ngươi... Ngươi..." Khuôn mặt nhỏ nhắn như bạch ngọc của nàng nhanh chóng biến thành đỏ thẫm, không biết là vì xấu hổ hay là vì tức giận. Nàng nhanh chóng dùng hai tay hết che phía trên lại che phía dưới, vô cùng khẩn trương.
"Là do nàng nói nóng" Ánh mắt đen bóng của hắn do mỹ cảnh trước mắt mà trở nên mờ mịt như sương mù.
"Ta bị thương... Không được..."
"Ta biết, ta sẽ cẩn thận". Bàn tay của hắn tham lam quyến luyến mà vuốt ve lên da thịt mịn màng của nàng, triền miên dây dưa. A... Mỗi một tấc trên da thịt nàng đối với hắn đều là sự tra tấn ham muốn ngọt ngào.
"Nhưng mà..." Lúc bàn tay to và nóng như lửa của hắn bao phủ trên bộ ngực trắng ngần của nàng, "..." Nàng khẽ thở gấp, đầu nhanh chóng ngẩng lên, khiến cho hai bầu ngực nõn nà lại càng thêm cao ngất.
"Vân Nhu Y... Nàng rất đẹp!" . Da thịt tuyết trắng của nàng và bàn tay to ngăm đen của hắn nhìn vào thật sự cảm thấy đó là một loại đối lập mãnh liệt, điều này càng khiến ngọn lửa trong đáy mắt hắn cháy rực rỡ hơn. Một luồng khí nóng từ phía dưới bụng truyền lên làm cho khuôn mặt hắn ửng hồng, thật sự là không tự chủ được nên phải cắn một cái lên bộ ngực anh đào mượt mê người của nàng, thật sự là giống như đói bụng thật lâu ngày nay lại được bày trước mắt một bàn yến tiếc thịnh soạn. (BB: anh mà đói lâu ngày à.... Hờ hờ hờ.... có kẻ tâm thần mới tin)
"Nhẹ chút, Ngạo Vũ, ta... Rất kỳ quái..." Nàng nghẹn ngào cầu xin hắn buông tha. Trong cơ thể nàng giống như có ngàn vạn con sâu đang bò xung quanh, đầu gối của nàng cũng cầm cự không được, mềm nhũn ra...
Bàn tay to kiên định của hắn kịp thời nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng. Tề Ngạo Vũ đứng dậy, cởi sạch đống quần áo vướng tay vướng chân, sau đó lập tức một tay ôm lấy nàng.
Hắn nắm lấy hai tay của nàng, đặt chúng vòng qua sau gáy của hắn, ngửa đầu lên chiếm đoạt lấy đôi môi anh đào mềm mại của nàng, bàn tay to lớn mang theo lửa nóng đang chuẩn bị vuốt ve thân thể mềm mại non mềm của nàng.
Ông Chủ Kiêu NgạoTác giả: Ngạo Quân Tác TìnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu… Chương 3.2Sưu tầmNgay lúc nàng còn đang mơ mơ màng màng, hai tay hắn đã linh hoạt chuyển động, mãi đến khi nàng hoàn hồn lại mới phát hiện ra chính mình đã giống như đứa trẻ sơ sinh.....thân thể hoàn toàn bị phơi bày không hề được che đậy."Ngươi... Ngươi..." Khuôn mặt nhỏ nhắn như bạch ngọc của nàng nhanh chóng biến thành đỏ thẫm, không biết là vì xấu hổ hay là vì tức giận. Nàng nhanh chóng dùng hai tay hết che phía trên lại che phía dưới, vô cùng khẩn trương."Là do nàng nói nóng" Ánh mắt đen bóng của hắn do mỹ cảnh trước mắt mà trở nên mờ mịt như sương mù."Ta bị thương... Không được...""Ta biết, ta sẽ cẩn thận". Bàn tay của hắn tham lam quyến luyến mà vuốt ve lên da thịt mịn màng của nàng, triền miên dây dưa. A... Mỗi một tấc trên da thịt nàng đối với hắn đều là sự tra tấn ham muốn ngọt ngào."Nhưng mà..." Lúc bàn tay to và nóng như lửa của hắn bao phủ trên bộ ngực trắng ngần của nàng, "..." Nàng khẽ thở gấp, đầu nhanh chóng ngẩng lên, khiến cho hai bầu ngực nõn nà lại càng thêm cao ngất."Vân Nhu Y... Nàng rất đẹp!" . Da thịt tuyết trắng của nàng và bàn tay to ngăm đen của hắn nhìn vào thật sự cảm thấy đó là một loại đối lập mãnh liệt, điều này càng khiến ngọn lửa trong đáy mắt hắn cháy rực rỡ hơn. Một luồng khí nóng từ phía dưới bụng truyền lên làm cho khuôn mặt hắn ửng hồng, thật sự là không tự chủ được nên phải cắn một cái lên bộ ngực anh đào mượt mê người của nàng, thật sự là giống như đói bụng thật lâu ngày nay lại được bày trước mắt một bàn yến tiếc thịnh soạn. (BB: anh mà đói lâu ngày à.... Hờ hờ hờ.... có kẻ tâm thần mới tin)"Nhẹ chút, Ngạo Vũ, ta... Rất kỳ quái..." Nàng nghẹn ngào cầu xin hắn buông tha. Trong cơ thể nàng giống như có ngàn vạn con sâu đang bò xung quanh, đầu gối của nàng cũng cầm cự không được, mềm nhũn ra...Bàn tay to kiên định của hắn kịp thời nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng. Tề Ngạo Vũ đứng dậy, cởi sạch đống quần áo vướng tay vướng chân, sau đó lập tức một tay ôm lấy nàng.Hắn nắm lấy hai tay của nàng, đặt chúng vòng qua sau gáy của hắn, ngửa đầu lên chiếm đoạt lấy đôi môi anh đào mềm mại của nàng, bàn tay to lớn mang theo lửa nóng đang chuẩn bị vuốt ve thân thể mềm mại non mềm của nàng.