Chờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu…
Chương 56
Ông Chủ Kiêu NgạoTác giả: Ngạo Quân Tác TìnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu… "Kết... Không muốn!" Vân Nhu Y thiếu chút nữa ngạc nhiên đến mức cứ tưởng chính mình nghe lầm ."Vân Nhu Y, em sao lại có thể nói dối?" Tề Ngạo Vũ nổi giận trừng mắt nhìn người phụ nữ to gan lớn mật này. Từ trước đến nay hắn luôn tự cao tự đại, luôn không bao giờ để tâm đến phụ nữ, thật chẳng thể nghĩ tới chính mình sẽ bị một người phụ nữ nhỏ bé từ chối. Lòng tự trọng bị thương tổn lớn, ngay cả khuôn mặt tuấn mỹ của hắn cũng trở nên đen xì. "Là em tự mình nói không hận anh, nhưng hiện tại vì sao lại không chịu gả cho anh?""Em..." Nàng cắn cắn môi cánh hoa non mềm, ấp a ấp úng sau một lúc lâu, cũng không cách nào nói ra nguyên nhân."Đừng khảo nghiệm sự kiên nhẫn của anh!" Nếu không vì đã điều tra nàng rõ ràng, hắn sẽ cho rằng nàng có người yêu khác!"Em không muốn kết hôn khi mang thai!""Kết hôn khi mang thai!" Hắn ngẩn ra, thật sự không nghĩ ra là nàng lại có tư tưởng không cần thiết này, nhưng... Ngược lại, đó lại là một lý do bức hôn rất tốt.
"Kết... Không muốn!" Vân Nhu Y thiếu chút nữa ngạc nhiên đến mức cứ tưởng chính mình nghe lầm .
"Vân Nhu Y, em sao lại có thể nói dối?" Tề Ngạo Vũ nổi giận trừng mắt nhìn người phụ nữ to gan lớn mật này. Từ trước đến nay hắn luôn tự cao tự đại, luôn không bao giờ để tâm đến phụ nữ, thật chẳng thể nghĩ tới chính mình sẽ bị một người phụ nữ nhỏ bé từ chối. Lòng tự trọng bị thương tổn lớn, ngay cả khuôn mặt tuấn mỹ của hắn cũng trở nên đen xì. "Là em tự mình nói không hận anh, nhưng hiện tại vì sao lại không chịu gả cho anh?"
"Em..." Nàng cắn cắn môi cánh hoa non mềm, ấp a ấp úng sau một lúc lâu, cũng không cách nào nói ra nguyên nhân.
"Đừng khảo nghiệm sự kiên nhẫn của anh!" Nếu không vì đã điều tra nàng rõ ràng, hắn sẽ cho rằng nàng có người yêu khác!
"Em không muốn kết hôn khi mang thai!"
"Kết hôn khi mang thai!" Hắn ngẩn ra, thật sự không nghĩ ra là nàng lại có tư tưởng không cần thiết này, nhưng... Ngược lại, đó lại là một lý do bức hôn rất tốt.
Ông Chủ Kiêu NgạoTác giả: Ngạo Quân Tác TìnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChờ vú Trương đi vào đến bên trong, lập tức bị áp tải đến phòng khách, bên trong có một gã nam nhân đứng đó canh giữ, còn những người khác tiếp tục tìm kiếm.Tề Ngạo Vũ đi vào, bên cạnh có hai gã hộ vệ, vẻ mặt lạnh lùng, hắn khẽ ngồi vào ghế so-pha bằng da chờ đợi thuộc hạ hồi báo. Chỉ chốc lát sau, bọn Hắc y nam tử vẫn không thu hoạch được gì bèn quay trở lại phòng khách."Khốn nạn!" Hắn tức giận đấm mạnh xuống chiếc bàn được chạm khắc tinh xảo, sự tức giận của hắn bốc lên đến tận trời, hắn cúi đầu, áp sát về phía bà vú hỏi, "Nói, Vân Sùng Huy đang trốn ở đâu?!"Vú Trương năm mười mấy tuổi đã vào Vân gia làm việc, đến bây giờ đã được năm mươi mấy tuổi, nhưng trường hợp này là lần đầu tiên gặp phải. Bà sợ tới mức run rẩy liên hồi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nói : "Lão gia. . . . . . Lão gia không có nhà, ta. . . . . . ta không biết. . . . . .""Nói láo!" Tề Ngạo Vũ gầm lên, "Ngươi đã ở Vân gia vài thập niên, hắn chuyện to hay nhỏ gì cũng giao cho ngươi quản, như thế nào đến việc hắn đi đâu… "Kết... Không muốn!" Vân Nhu Y thiếu chút nữa ngạc nhiên đến mức cứ tưởng chính mình nghe lầm ."Vân Nhu Y, em sao lại có thể nói dối?" Tề Ngạo Vũ nổi giận trừng mắt nhìn người phụ nữ to gan lớn mật này. Từ trước đến nay hắn luôn tự cao tự đại, luôn không bao giờ để tâm đến phụ nữ, thật chẳng thể nghĩ tới chính mình sẽ bị một người phụ nữ nhỏ bé từ chối. Lòng tự trọng bị thương tổn lớn, ngay cả khuôn mặt tuấn mỹ của hắn cũng trở nên đen xì. "Là em tự mình nói không hận anh, nhưng hiện tại vì sao lại không chịu gả cho anh?""Em..." Nàng cắn cắn môi cánh hoa non mềm, ấp a ấp úng sau một lúc lâu, cũng không cách nào nói ra nguyên nhân."Đừng khảo nghiệm sự kiên nhẫn của anh!" Nếu không vì đã điều tra nàng rõ ràng, hắn sẽ cho rằng nàng có người yêu khác!"Em không muốn kết hôn khi mang thai!""Kết hôn khi mang thai!" Hắn ngẩn ra, thật sự không nghĩ ra là nàng lại có tư tưởng không cần thiết này, nhưng... Ngược lại, đó lại là một lý do bức hôn rất tốt.