Lý Thất Dạ trèo lên trên núi, gió ban đêm thổi vừa mạnh vừa lạnh, nhưng lúc này nó lo lắng đến toát mồ hôi ướt đẫm cả người. Một đứa bé ở độ tuổi mười ba như Lý Thất Dạ, dùng tay chân một mình trèo lên dãy núi, quang cảnh đó giữa màn đêm toát ra một nét rất quái dị, khiến người ta sởn hết cả gai ốc nếu như được chứng kiến. Mặc dù màn đêm tĩnh lặng rất đáng sợ, nhưng trong lòng của Lý Thất Dạ lại nóng như lửa đốt. Lý Thất Dạ sinh ra trong một gia đình tá điền, ba mẹ đều là người nghèo khổ, từ lúc bảy tuổi nó đã bắt đầu đi chăn dê thuê. Lý Thất Dạ mang họ Lý theo gia đình, bởi vì lúc sinh ra đời nó khóc bảy ngày bảy đêm nên bị đặt tên là Lý Thất Dạ. Hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn chăn dê như bình thường, nào ngờ, lúc chạng vạng tối đuổi đàn dê trở về, phát hiện thấy thiếu một con dê đầu đàn. Nó rất lo lắng, vội vàng trở lại núi tìm kiếm. Thế nhưng, Lý Thất Dạ tuy đã lật tung toàn bộ dãy núi mà vẫn không có tìm được con dê này. Nghĩ đến lão địa chủ Trương Đại Hộ hung ác, giờ lại đánh mất đi một…

Chương 3308: Kẻ Thù Đều Tới Đông Đủ

Đế BáTác giả: Yếm Bút Tiêu SinhTruyện Converter, Truyện Huyền HuyễnLý Thất Dạ trèo lên trên núi, gió ban đêm thổi vừa mạnh vừa lạnh, nhưng lúc này nó lo lắng đến toát mồ hôi ướt đẫm cả người. Một đứa bé ở độ tuổi mười ba như Lý Thất Dạ, dùng tay chân một mình trèo lên dãy núi, quang cảnh đó giữa màn đêm toát ra một nét rất quái dị, khiến người ta sởn hết cả gai ốc nếu như được chứng kiến. Mặc dù màn đêm tĩnh lặng rất đáng sợ, nhưng trong lòng của Lý Thất Dạ lại nóng như lửa đốt. Lý Thất Dạ sinh ra trong một gia đình tá điền, ba mẹ đều là người nghèo khổ, từ lúc bảy tuổi nó đã bắt đầu đi chăn dê thuê. Lý Thất Dạ mang họ Lý theo gia đình, bởi vì lúc sinh ra đời nó khóc bảy ngày bảy đêm nên bị đặt tên là Lý Thất Dạ. Hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn chăn dê như bình thường, nào ngờ, lúc chạng vạng tối đuổi đàn dê trở về, phát hiện thấy thiếu một con dê đầu đàn. Nó rất lo lắng, vội vàng trở lại núi tìm kiếm. Thế nhưng, Lý Thất Dạ tuy đã lật tung toàn bộ dãy núi mà vẫn không có tìm được con dê này. Nghĩ đến lão địa chủ Trương Đại Hộ hung ác, giờ lại đánh mất đi một… Mọi người không hiểu, Chu Khí Khôn mới vừa rồi còn sợ bể mật vì sao lại uy phong lẫm lẫm như thế.- Ngươi không hiểu.Có lão tu sĩ nhỏ giọng nói rằng:- Chỗ dựa của Chu Chí Khôn tới rồi.- Mộc thiếu chủ ---Nghe vậy, có cường giả thất thanh, lòng thấy sợ hãi.- Không phải.Lão tu sĩ lắc đầu, nói rằng:- Là lão bộc bên cạnh Chu Chí Khôn, Phiền lão, cũng là bắp đùi mà Chu Chí Khôn ôm. Trước kia hắn nịnh bợ được Phiền lão nên hiện tại hắn mới có thể trở thành tông đồ. - Hóa ra là như vậy, chẳng trách vì sao lúc này lại có nhiều cường giả chịu ra mặt vì hắn như vậy.Nghe vậy, có cường giả nhìn đoàn cường giả ở phía sau Chu Chí Khôn. Trong những cường giả này, có một vài người còn là chưởng môn đại giáo, trưởng lão thế gia.Vừa rồi khi ở bên ngoài Mê Tiên Điện, tuy rằng Chu Chí Khôn bị Lý Thất Dạ giáo huấn thế nhưng lại không có ai tình nguyện ra mặt giúp hắn. Thế nhưng bây giờ lại khác, Chu Chí Khôn mang theo cường giả hùng hổ tới nơi này. Những cường giả này đều cầm binh khí, có ý ra tay chứ không phải xem trò vui nữa.Cũng vì bên cạnh có nhiều cường giả đồng ý ra tay nên mới khiến Chu Chí Khôn sợ bể mật trở nên uy phong lẫm liệt. Bởi vì chỗ dựa của hắn đã tới, những chưởng môn trưởng lão này đều vội vàng tình nguyện làm tay chân cho hắn. - Xem ra ngươi chán sống thật rồi.Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!Nhìn thấy Chu Chí Khôn hung hăng đến như vậy, Lý Thất Dạ không chỉ không tức giận, trái lại còn cười đậm.- Lý Thất Dạ, nhà ngươi quá ngông cuồng!Lúc này, Chi Chi Khốn trốn trong sự bảo vệ chặt chẽ của mấy vị chưởng môn trưởng lão nên sức mạnh tràn trề, quát lạnh rằng:- Cho dù ngươi có là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, thế nhưng chỉ với ngôn từ mà ngươi dùng để xúc phạm Mộc thiếu chủ cũng đủ tội chết rồi.- Hắn... hắn chính là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, người bình định phản loạn của Trường Sinh đạo thống đó sao. Nghe nói hắn có thể điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, làm nổ banh Vạn Thọ quốc.Nghe Chu Chí Khôn nói vậy, có cường giả của đại thống lớn kinh ngạc thốt lên.Về việc có liên quan tới Trường Sinh đạo thống, đã có không ít lão tổ đã biết. Bây giờ nghe tên Lý Thất Dạ, bọn họ đều biết tráng cử tiêu diệt Vạn Thọ quốc của hắn khi ở Trường Sinh đạo thống. - Xem ra ngươi không chuyển lời giùm ta.Lý Thất Dạ cười khanh khách:- Thế nhưng không sao hết, giết ngươi rồi, còn sợ chủ nhân của ngươi không chịu ló mặt nữa sao? Tới lúc đó tiện tay giết luôn hắn là xong.Câu nói tùy ý của Lý Thất Dạ để mọi người líu lưỡi. Tiểu tử này quá ngông cuồng, lại dám hời hợt nói tiện tay giết Mộc thiếu chủ.- Câu nói này quá bá đạo rồi.Có người nhỏ giọng:- Hiện tại Mộc thiếu chủ như mặt trời ban trưa, ai dám đắc tội?- Ngươi không biết hắn rồi.Có lão tổ đạo thống lớn lắc đầu, nói rằng:- Lý Thất Dạ này là một người rất dữ dằn. Hắn không chỉ là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc mà còn là người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống, nghe nói hắn còn mạnh miệng khiêu chiến toàn bộ Vạn Thống Giới. Câu nói hung hăng như vậy, ngay cả Mộc thiếu chủ cũng chưa chắc dám nói, thế nhưng hắn lại nói không kiêng kỵ. - Ha.. ha... ha...Lý Thất Dạ vừa nói xong thì có tiếng cười lạnh:- Thứ không biết sống chết, thứ phàm phu tục tử như ngươi làm gì có tư cách đụng tới thiếu chủ của ta. Bằng câu nói này của ngươi, ngươi xứng đáng bị bầm thây vạn đoạn!Lúc này, phía xa xuất hiện một bóng người, là một ông lão mặc áo bào màu tro, khí tức Chân Thần lan tỏa, nhìn thôi cũng đã thấy sợ.- Phiền lão ---Nhìn thấy ông lão này, có lão tổ đại giáo biến sắc, nhỏ giọng nói rằng:- Là người hầu bên cạnh Mộc thiếu chủ.Nghe vậy, không ít người câm miệng. Người hầu của Mộc thiếu chủ... nghe nói là người đi theo Mộc thiếu chủ xuống từ bên trên. Tuy đạo hạnh của hắn không hẳn mạnh mẽ, thế nhưng thân phận lại không đơn giản.Ngay cả lão tổ đại giáo khi nhìn thấy ông lão được gọi là Phiền lão này thì cũng cảm thấy rùng mình, bởi vì hắn là người hầu của Mộc thiếu chủ.- Mộc thiếu chủ chính là trời giáng Chân Thần, làm sao có thể để phàm phu tục tử nhà ngươi tiết độc, nên trừng trị.Cùng lúc đó, một âm thanh lạnh lùng vang lên. Âm thanh này mang theo kiếm ý, y hệt một lưỡi kiếm nhọn hoắc đâm vào đầu của mọi người, khiến mọi người phải rùng mình.Không ít người nhìn sang, chỉ thấy một phía khác xuất hiện một người thanh niên. Người thanh niên này khoảng ba mươi, vóc người cao dài, ôm ấp trường kiếm, toàn thân áo tím, trên người lan tỏa kiếm ý, khiến người ta nhìn thôi đã rùng mình. - Kiếm Tôn ---Nhìn thấy người thanh niên này, có người hô nhỏ.- Kiếm Tôn ---Ngay cả lão tổ đại giáo cũng ngưng mắt nhìn người thanh niên này, thì thào rằng:- Hắn là chuẩn Chân Đế sao?Kiếm Tôn là người cầm quyền hiện giờ của Kiếm Trủng, thanh danh rất lớn, không hề thua kém tam công tử.Có người nói lý do Kiếm Tôn không được xếp vào tam công tử là vì hắn xuất đạo sớm, thế nhưng cũng có người nói là vì hắn cùng Ma Đao thái tử được ca tụng là một đao một kiếm, vì vậy mới không được xếp vào tam công tử.Vả lại, Kiếm Tôn vào đời lâu hơn tam công tử nên thực lực của hắn cùng Ma Đao thái tử có khi còn mạnh hơn cả tam công tử.- Hừ, tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.Nhìn thấy đại sư huynh của mình xuất hiện, Hạ quận chúa mặt mày tươi rói, giơ cao vầng trán.- Kiếm Tôn ---Nhìn thấy Kiếm Tôn, Lăng Tịch Mặc tái mét, lùi về sau mấy bước. Nàng xuất thân từ Kiếm Trủng thế nên biết được Kiếm Tôn mạnh mẽ như thế nào.- Họ Lý, bây giờ ngươi bó tay chịu trói thì vẫn còn kịp!Nhìn thấy chỗ dựa của mình, Chu Chí Khôn càng có sức lực.- Cũng được, xử lý hết toàn bộ các ngươi. Giết sạch các ngươi trong một lần, đỡ phải chia cử xử lý.Lý Thất Dạ cười nhạt, vung vẫy kiếm trúc trong tay.- Thứ không biết sống chết, chúng ta xông lên, loạn đao phân thây hắn.Hơn nghìn tên cường giả bên cạnh Chu Chí Khôn gào thét.- Đúng, loạn đạo phân thây bọn họ.Hạ quận chúa cũng quát hùa, dẫn theo cường giả của Kiếm Trùng xông lên.- Há, Bình Thành công tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.Miêu Lỗi cũng thừa dịp này mang theo cường giả bao vây tới.Nhất thời, hơn nghìn cường giả bao vây ba người Lý Thất Dạ kín kẽ không lọt một giọt nước. Lúc này, bầu không khí căng thẳng tột cùng.- Đúng là náo nhiệt, đại ca, có muốn so đấu với nhau một hiệp không, xem xem ai giết nhiều hơn.Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Mọi người không hiểu, Chu Khí Khôn mới vừa rồi còn sợ bể mật vì sao lại uy phong lẫm lẫm như thế.

- Ngươi không hiểu.

Có lão tu sĩ nhỏ giọng nói rằng:

- Chỗ dựa của Chu Chí Khôn tới rồi.

- Mộc thiếu chủ ---

Nghe vậy, có cường giả thất thanh, lòng thấy sợ hãi.

- Không phải.

Lão tu sĩ lắc đầu, nói rằng:

- Là lão bộc bên cạnh Chu Chí Khôn, Phiền lão, cũng là bắp đùi mà Chu Chí Khôn ôm. Trước kia hắn nịnh bợ được Phiền lão nên hiện tại hắn mới có thể trở thành tông đồ. - Hóa ra là như vậy, chẳng trách vì sao lúc này lại có nhiều cường giả chịu ra mặt vì hắn như vậy.

Nghe vậy, có cường giả nhìn đoàn cường giả ở phía sau Chu Chí Khôn. Trong những cường giả này, có một vài người còn là chưởng môn đại giáo, trưởng lão thế gia.

Vừa rồi khi ở bên ngoài Mê Tiên Điện, tuy rằng Chu Chí Khôn bị Lý Thất Dạ giáo huấn thế nhưng lại không có ai tình nguyện ra mặt giúp hắn. Thế nhưng bây giờ lại khác, Chu Chí Khôn mang theo cường giả hùng hổ tới nơi này. Những cường giả này đều cầm binh khí, có ý ra tay chứ không phải xem trò vui nữa.

Cũng vì bên cạnh có nhiều cường giả đồng ý ra tay nên mới khiến Chu Chí Khôn sợ bể mật trở nên uy phong lẫm liệt. Bởi vì chỗ dựa của hắn đã tới, những chưởng môn trưởng lão này đều vội vàng tình nguyện làm tay chân cho hắn. - Xem ra ngươi chán sống thật rồi.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nhìn thấy Chu Chí Khôn hung hăng đến như vậy, Lý Thất Dạ không chỉ không tức giận, trái lại còn cười đậm.

- Lý Thất Dạ, nhà ngươi quá ngông cuồng!

Lúc này, Chi Chi Khốn trốn trong sự bảo vệ chặt chẽ của mấy vị chưởng môn trưởng lão nên sức mạnh tràn trề, quát lạnh rằng:

- Cho dù ngươi có là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, thế nhưng chỉ với ngôn từ mà ngươi dùng để xúc phạm Mộc thiếu chủ cũng đủ tội chết rồi.

- Hắn... hắn chính là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, người bình định phản loạn của Trường Sinh đạo thống đó sao. Nghe nói hắn có thể điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, làm nổ banh Vạn Thọ quốc.

Nghe Chu Chí Khôn nói vậy, có cường giả của đại thống lớn kinh ngạc thốt lên.

Về việc có liên quan tới Trường Sinh đạo thống, đã có không ít lão tổ đã biết. Bây giờ nghe tên Lý Thất Dạ, bọn họ đều biết tráng cử tiêu diệt Vạn Thọ quốc của hắn khi ở Trường Sinh đạo thống. - Xem ra ngươi không chuyển lời giùm ta.

Lý Thất Dạ cười khanh khách:

- Thế nhưng không sao hết, giết ngươi rồi, còn sợ chủ nhân của ngươi không chịu ló mặt nữa sao? Tới lúc đó tiện tay giết luôn hắn là xong.

Câu nói tùy ý của Lý Thất Dạ để mọi người líu lưỡi. Tiểu tử này quá ngông cuồng, lại dám hời hợt nói tiện tay giết Mộc thiếu chủ.

- Câu nói này quá bá đạo rồi.

Có người nhỏ giọng:

- Hiện tại Mộc thiếu chủ như mặt trời ban trưa, ai dám đắc tội?

- Ngươi không biết hắn rồi.

Có lão tổ đạo thống lớn lắc đầu, nói rằng:

- Lý Thất Dạ này là một người rất dữ dằn. Hắn không chỉ là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc mà còn là người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống, nghe nói hắn còn mạnh miệng khiêu chiến toàn bộ Vạn Thống Giới. Câu nói hung hăng như vậy, ngay cả Mộc thiếu chủ cũng chưa chắc dám nói, thế nhưng hắn lại nói không kiêng kỵ. - Ha.. ha... ha...

Lý Thất Dạ vừa nói xong thì có tiếng cười lạnh:

- Thứ không biết sống chết, thứ phàm phu tục tử như ngươi làm gì có tư cách đụng tới thiếu chủ của ta. Bằng câu nói này của ngươi, ngươi xứng đáng bị bầm thây vạn đoạn!

Lúc này, phía xa xuất hiện một bóng người, là một ông lão mặc áo bào màu tro, khí tức Chân Thần lan tỏa, nhìn thôi cũng đã thấy sợ.

- Phiền lão ---

Nhìn thấy ông lão này, có lão tổ đại giáo biến sắc, nhỏ giọng nói rằng:

- Là người hầu bên cạnh Mộc thiếu chủ.

Nghe vậy, không ít người câm miệng. Người hầu của Mộc thiếu chủ... nghe nói là người đi theo Mộc thiếu chủ xuống từ bên trên. Tuy đạo hạnh của hắn không hẳn mạnh mẽ, thế nhưng thân phận lại không đơn giản.

Ngay cả lão tổ đại giáo khi nhìn thấy ông lão được gọi là Phiền lão này thì cũng cảm thấy rùng mình, bởi vì hắn là người hầu của Mộc thiếu chủ.

- Mộc thiếu chủ chính là trời giáng Chân Thần, làm sao có thể để phàm phu tục tử nhà ngươi tiết độc, nên trừng trị.

Cùng lúc đó, một âm thanh lạnh lùng vang lên. Âm thanh này mang theo kiếm ý, y hệt một lưỡi kiếm nhọn hoắc đâm vào đầu của mọi người, khiến mọi người phải rùng mình.

Không ít người nhìn sang, chỉ thấy một phía khác xuất hiện một người thanh niên. Người thanh niên này khoảng ba mươi, vóc người cao dài, ôm ấp trường kiếm, toàn thân áo tím, trên người lan tỏa kiếm ý, khiến người ta nhìn thôi đã rùng mình. - Kiếm Tôn ---

Nhìn thấy người thanh niên này, có người hô nhỏ.

- Kiếm Tôn ---

Ngay cả lão tổ đại giáo cũng ngưng mắt nhìn người thanh niên này, thì thào rằng:

- Hắn là chuẩn Chân Đế sao?

Kiếm Tôn là người cầm quyền hiện giờ của Kiếm Trủng, thanh danh rất lớn, không hề thua kém tam công tử.

Có người nói lý do Kiếm Tôn không được xếp vào tam công tử là vì hắn xuất đạo sớm, thế nhưng cũng có người nói là vì hắn cùng Ma Đao thái tử được ca tụng là một đao một kiếm, vì vậy mới không được xếp vào tam công tử.

Vả lại, Kiếm Tôn vào đời lâu hơn tam công tử nên thực lực của hắn cùng Ma Đao thái tử có khi còn mạnh hơn cả tam công tử.

- Hừ, tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.

Nhìn thấy đại sư huynh của mình xuất hiện, Hạ quận chúa mặt mày tươi rói, giơ cao vầng trán.

- Kiếm Tôn ---

Nhìn thấy Kiếm Tôn, Lăng Tịch Mặc tái mét, lùi về sau mấy bước. Nàng xuất thân từ Kiếm Trủng thế nên biết được Kiếm Tôn mạnh mẽ như thế nào.

- Họ Lý, bây giờ ngươi bó tay chịu trói thì vẫn còn kịp!

Nhìn thấy chỗ dựa của mình, Chu Chí Khôn càng có sức lực.

- Cũng được, xử lý hết toàn bộ các ngươi. Giết sạch các ngươi trong một lần, đỡ phải chia cử xử lý.

Lý Thất Dạ cười nhạt, vung vẫy kiếm trúc trong tay.

- Thứ không biết sống chết, chúng ta xông lên, loạn đao phân thây hắn.

Hơn nghìn tên cường giả bên cạnh Chu Chí Khôn gào thét.

- Đúng, loạn đạo phân thây bọn họ.

Hạ quận chúa cũng quát hùa, dẫn theo cường giả của Kiếm Trùng xông lên.

- Há, Bình Thành công tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.

Miêu Lỗi cũng thừa dịp này mang theo cường giả bao vây tới.

Nhất thời, hơn nghìn cường giả bao vây ba người Lý Thất Dạ kín kẽ không lọt một giọt nước. Lúc này, bầu không khí căng thẳng tột cùng.

- Đúng là náo nhiệt, đại ca, có muốn so đấu với nhau một hiệp không, xem xem ai giết nhiều hơn.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đế BáTác giả: Yếm Bút Tiêu SinhTruyện Converter, Truyện Huyền HuyễnLý Thất Dạ trèo lên trên núi, gió ban đêm thổi vừa mạnh vừa lạnh, nhưng lúc này nó lo lắng đến toát mồ hôi ướt đẫm cả người. Một đứa bé ở độ tuổi mười ba như Lý Thất Dạ, dùng tay chân một mình trèo lên dãy núi, quang cảnh đó giữa màn đêm toát ra một nét rất quái dị, khiến người ta sởn hết cả gai ốc nếu như được chứng kiến. Mặc dù màn đêm tĩnh lặng rất đáng sợ, nhưng trong lòng của Lý Thất Dạ lại nóng như lửa đốt. Lý Thất Dạ sinh ra trong một gia đình tá điền, ba mẹ đều là người nghèo khổ, từ lúc bảy tuổi nó đã bắt đầu đi chăn dê thuê. Lý Thất Dạ mang họ Lý theo gia đình, bởi vì lúc sinh ra đời nó khóc bảy ngày bảy đêm nên bị đặt tên là Lý Thất Dạ. Hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn chăn dê như bình thường, nào ngờ, lúc chạng vạng tối đuổi đàn dê trở về, phát hiện thấy thiếu một con dê đầu đàn. Nó rất lo lắng, vội vàng trở lại núi tìm kiếm. Thế nhưng, Lý Thất Dạ tuy đã lật tung toàn bộ dãy núi mà vẫn không có tìm được con dê này. Nghĩ đến lão địa chủ Trương Đại Hộ hung ác, giờ lại đánh mất đi một… Mọi người không hiểu, Chu Khí Khôn mới vừa rồi còn sợ bể mật vì sao lại uy phong lẫm lẫm như thế.- Ngươi không hiểu.Có lão tu sĩ nhỏ giọng nói rằng:- Chỗ dựa của Chu Chí Khôn tới rồi.- Mộc thiếu chủ ---Nghe vậy, có cường giả thất thanh, lòng thấy sợ hãi.- Không phải.Lão tu sĩ lắc đầu, nói rằng:- Là lão bộc bên cạnh Chu Chí Khôn, Phiền lão, cũng là bắp đùi mà Chu Chí Khôn ôm. Trước kia hắn nịnh bợ được Phiền lão nên hiện tại hắn mới có thể trở thành tông đồ. - Hóa ra là như vậy, chẳng trách vì sao lúc này lại có nhiều cường giả chịu ra mặt vì hắn như vậy.Nghe vậy, có cường giả nhìn đoàn cường giả ở phía sau Chu Chí Khôn. Trong những cường giả này, có một vài người còn là chưởng môn đại giáo, trưởng lão thế gia.Vừa rồi khi ở bên ngoài Mê Tiên Điện, tuy rằng Chu Chí Khôn bị Lý Thất Dạ giáo huấn thế nhưng lại không có ai tình nguyện ra mặt giúp hắn. Thế nhưng bây giờ lại khác, Chu Chí Khôn mang theo cường giả hùng hổ tới nơi này. Những cường giả này đều cầm binh khí, có ý ra tay chứ không phải xem trò vui nữa.Cũng vì bên cạnh có nhiều cường giả đồng ý ra tay nên mới khiến Chu Chí Khôn sợ bể mật trở nên uy phong lẫm liệt. Bởi vì chỗ dựa của hắn đã tới, những chưởng môn trưởng lão này đều vội vàng tình nguyện làm tay chân cho hắn. - Xem ra ngươi chán sống thật rồi.Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!Nhìn thấy Chu Chí Khôn hung hăng đến như vậy, Lý Thất Dạ không chỉ không tức giận, trái lại còn cười đậm.- Lý Thất Dạ, nhà ngươi quá ngông cuồng!Lúc này, Chi Chi Khốn trốn trong sự bảo vệ chặt chẽ của mấy vị chưởng môn trưởng lão nên sức mạnh tràn trề, quát lạnh rằng:- Cho dù ngươi có là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, thế nhưng chỉ với ngôn từ mà ngươi dùng để xúc phạm Mộc thiếu chủ cũng đủ tội chết rồi.- Hắn... hắn chính là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, người bình định phản loạn của Trường Sinh đạo thống đó sao. Nghe nói hắn có thể điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, làm nổ banh Vạn Thọ quốc.Nghe Chu Chí Khôn nói vậy, có cường giả của đại thống lớn kinh ngạc thốt lên.Về việc có liên quan tới Trường Sinh đạo thống, đã có không ít lão tổ đã biết. Bây giờ nghe tên Lý Thất Dạ, bọn họ đều biết tráng cử tiêu diệt Vạn Thọ quốc của hắn khi ở Trường Sinh đạo thống. - Xem ra ngươi không chuyển lời giùm ta.Lý Thất Dạ cười khanh khách:- Thế nhưng không sao hết, giết ngươi rồi, còn sợ chủ nhân của ngươi không chịu ló mặt nữa sao? Tới lúc đó tiện tay giết luôn hắn là xong.Câu nói tùy ý của Lý Thất Dạ để mọi người líu lưỡi. Tiểu tử này quá ngông cuồng, lại dám hời hợt nói tiện tay giết Mộc thiếu chủ.- Câu nói này quá bá đạo rồi.Có người nhỏ giọng:- Hiện tại Mộc thiếu chủ như mặt trời ban trưa, ai dám đắc tội?- Ngươi không biết hắn rồi.Có lão tổ đạo thống lớn lắc đầu, nói rằng:- Lý Thất Dạ này là một người rất dữ dằn. Hắn không chỉ là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc mà còn là người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống, nghe nói hắn còn mạnh miệng khiêu chiến toàn bộ Vạn Thống Giới. Câu nói hung hăng như vậy, ngay cả Mộc thiếu chủ cũng chưa chắc dám nói, thế nhưng hắn lại nói không kiêng kỵ. - Ha.. ha... ha...Lý Thất Dạ vừa nói xong thì có tiếng cười lạnh:- Thứ không biết sống chết, thứ phàm phu tục tử như ngươi làm gì có tư cách đụng tới thiếu chủ của ta. Bằng câu nói này của ngươi, ngươi xứng đáng bị bầm thây vạn đoạn!Lúc này, phía xa xuất hiện một bóng người, là một ông lão mặc áo bào màu tro, khí tức Chân Thần lan tỏa, nhìn thôi cũng đã thấy sợ.- Phiền lão ---Nhìn thấy ông lão này, có lão tổ đại giáo biến sắc, nhỏ giọng nói rằng:- Là người hầu bên cạnh Mộc thiếu chủ.Nghe vậy, không ít người câm miệng. Người hầu của Mộc thiếu chủ... nghe nói là người đi theo Mộc thiếu chủ xuống từ bên trên. Tuy đạo hạnh của hắn không hẳn mạnh mẽ, thế nhưng thân phận lại không đơn giản.Ngay cả lão tổ đại giáo khi nhìn thấy ông lão được gọi là Phiền lão này thì cũng cảm thấy rùng mình, bởi vì hắn là người hầu của Mộc thiếu chủ.- Mộc thiếu chủ chính là trời giáng Chân Thần, làm sao có thể để phàm phu tục tử nhà ngươi tiết độc, nên trừng trị.Cùng lúc đó, một âm thanh lạnh lùng vang lên. Âm thanh này mang theo kiếm ý, y hệt một lưỡi kiếm nhọn hoắc đâm vào đầu của mọi người, khiến mọi người phải rùng mình.Không ít người nhìn sang, chỉ thấy một phía khác xuất hiện một người thanh niên. Người thanh niên này khoảng ba mươi, vóc người cao dài, ôm ấp trường kiếm, toàn thân áo tím, trên người lan tỏa kiếm ý, khiến người ta nhìn thôi đã rùng mình. - Kiếm Tôn ---Nhìn thấy người thanh niên này, có người hô nhỏ.- Kiếm Tôn ---Ngay cả lão tổ đại giáo cũng ngưng mắt nhìn người thanh niên này, thì thào rằng:- Hắn là chuẩn Chân Đế sao?Kiếm Tôn là người cầm quyền hiện giờ của Kiếm Trủng, thanh danh rất lớn, không hề thua kém tam công tử.Có người nói lý do Kiếm Tôn không được xếp vào tam công tử là vì hắn xuất đạo sớm, thế nhưng cũng có người nói là vì hắn cùng Ma Đao thái tử được ca tụng là một đao một kiếm, vì vậy mới không được xếp vào tam công tử.Vả lại, Kiếm Tôn vào đời lâu hơn tam công tử nên thực lực của hắn cùng Ma Đao thái tử có khi còn mạnh hơn cả tam công tử.- Hừ, tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.Nhìn thấy đại sư huynh của mình xuất hiện, Hạ quận chúa mặt mày tươi rói, giơ cao vầng trán.- Kiếm Tôn ---Nhìn thấy Kiếm Tôn, Lăng Tịch Mặc tái mét, lùi về sau mấy bước. Nàng xuất thân từ Kiếm Trủng thế nên biết được Kiếm Tôn mạnh mẽ như thế nào.- Họ Lý, bây giờ ngươi bó tay chịu trói thì vẫn còn kịp!Nhìn thấy chỗ dựa của mình, Chu Chí Khôn càng có sức lực.- Cũng được, xử lý hết toàn bộ các ngươi. Giết sạch các ngươi trong một lần, đỡ phải chia cử xử lý.Lý Thất Dạ cười nhạt, vung vẫy kiếm trúc trong tay.- Thứ không biết sống chết, chúng ta xông lên, loạn đao phân thây hắn.Hơn nghìn tên cường giả bên cạnh Chu Chí Khôn gào thét.- Đúng, loạn đạo phân thây bọn họ.Hạ quận chúa cũng quát hùa, dẫn theo cường giả của Kiếm Trùng xông lên.- Há, Bình Thành công tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.Miêu Lỗi cũng thừa dịp này mang theo cường giả bao vây tới.Nhất thời, hơn nghìn cường giả bao vây ba người Lý Thất Dạ kín kẽ không lọt một giọt nước. Lúc này, bầu không khí căng thẳng tột cùng.- Đúng là náo nhiệt, đại ca, có muốn so đấu với nhau một hiệp không, xem xem ai giết nhiều hơn.Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Chương 3308: Kẻ Thù Đều Tới Đông Đủ