Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…

Chương 733: Tâm tư của Đinh Ngọc Chu.

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 735: Tâm tư của Đinh Ngọc Chu.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanThái Tiên Phong giới thiệu xong, Đinh Ngọc Chu nói mấy câu hoanh nghên đơn giản, ông ta lão thành trầm ổn, nói chuyện hết sức đúng phép tắc, không vượt quá quy củ chút nào, chẳng có lấy chút cảm xúc nào, cũng chẳng tỏ ra ngạc nhiên vì tuổi tác của Liễu Tuấn, chỉ nói hi vọng dưới sự lãnh đạo của Liễu Tuấn khu Trường Hà và công ty Trường Phong có thể thu được thành quả tốt đẹp, tiến lên thêm một bước nữa.Nghe nói thế người tham gia cuộc họp một số cá biệt thầm thở phào.Đấy cứ nghe Đinh bí thư nói đi.Tiến lên thêm một bước nữa.Có nghĩa là khu Trường Hà trước kia có thành tích, không phải hoàn toàn nát bét như như ai đó nói đâu! Dù trước đó có một vị bí thư ở đó phải vào tù, một vị hưởng chức nhàn, nhưng thành tích cả khu là không thể phủ định được.Nguyên nhân khu Trường Hà là do Đinh Ngọc Chu một tay dựng lên lúc làm thị trưởng, vấn đề chỉ là do hai bí thư khu ủy kia là không giữ mình, chứ thiết lập khu Trường Hà là đúng với chính sách trung ương, là phù hợp trào lưu lịch sử.Nghe Đinh Ngọc Chu đánh giá như thế, một số lãnh đạo có quan hệ mập mờ khó nói rõ với khu Trường Hà hiểu nhiên yên lòng trở lại.Tiếp theo Liễu Tuấn phát biển càng ngắn gọn.Trong trường hợp này, nói chuyện có quy định cụ thể, Liễu Tuấn không cố ý làm ra sự khác biệt, nói khách khí theo quỷ củ mấy câu, cám ơn thành viên trong ban, bản thân mới đến còn xa lạ, hi vọng trong công việc sau này được các đồng chí chỉ điểm hỗ trợ thêm.Toàn bộ chỉ nói 2,3 phút, hết sức khiêm tốn ôn hòa.Vì thế một số người thầm gật đầu, đồng chí Tiểu Liễu tuy trẻ, nhưng dù sao đã làm bí thư huyện ủy, đám con cháu thế gia từ cơ quan trung ương nhảy dù xuống còn xa mới bằng, quả nhiên tinh thông quy tắc quan trường, thái độ không có chút kiêu ngạo nào, thật hiếm có, cũng thật không đơn giản.Liễu Tuấn nói xong, Hứa Chấn liền đứng dậy cáo từ.Nhiệm vụ của ông ta là đưa Liễu Tuấn tới nhậm chức, tiếp theo là thành ủy thảo luận, không ta không cần ở lại nữa, toàn thể thành viên đứng dậy vỗ tay tiễn chân, Đinh Ngọc Chu đứng dậy đưa ra tận cửa.Tủy nói trên tỉnh ủy Đinh Ngọc Chu xếp trên Hứa Chấn, nhưng Đinh Ngọc Chủ đừng đầu địa phương quyền lực có giới hạn, còn Hứa Chấn đứng đầu một cơ quan chức năng toàn tỉnh, nắm quyền lực điều động cán bộ khiến trường hợp Đinh Ngọc Chu cần nhở và tới Hứa Chân nhiều hơn.Mọi người đợi tới khi Đinh bí thư trở về, hai tay áp xuống mới ngồi trở lại, tiếp theo là thảo luận vấn đề điều phối cán bộ.Vì đây là cuộc họp mở rộng, có cả phó thị trưởng và thư ký chính phủ tham gia, việc bổ nhiệm trọng đại không nhắc tới, chỉ là điều phối thông thường, tất cả kiến nghị đều được nhất trí thông qua, Liễu Tuấn cũng giơ tay vài lần theo mọi người.Tiếp theo đó là thảo luận vấn đề kiến thiết kinh tế.Cũng chẳng có tranh luận mấy, đều được giơ tay biểu quyết thông qua hết.- Vốn có kiến nghị liên quan tới khu Trường Hà muốn mọi người thảo luận, song đồng chí Liễu Tuấn mới nhậm chức, vậy kiến nghị này hoãn lại tới khi đồng chí Liễu Tuấn làm quen với hoàn cảnh công tác hãy thảo luận vậy.Thôi Phúc Thành nhìn Liễu Tuấn nói rất ôn hòa.Hắn làm như thế là rất nể mặt Liễu Tuấn rồi, Liễu Tuấn liền mỉm cười gật đầu đáp lễ.Thành ủy Ngọc Lan chỉnh thể hơi "già cả" một chút, nhưng chính vị như thế mà làm việc rất trầm ổn, rất chú ý quy tắc quan trường, không ai muốn vô cớ kiếm chuyện không vui với các thành viên khác trong ban.Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, cuộc họp cơ bản thảo luận xong, Đinh Ngọc Chu tuyên bố tan họp, đứng dậy ra khỏi hội trường trước, nói lại một câu:- Đồng chí Liễu Tuấn đợi lát nữa tới phòng của tôi.- Vâng thưa Đinh bí thư.Liễu Tuấn kính cẩn đáp lời.Cuối tuần trước y và Đinh Ngọc Chu gặp mặt một lần, hai bên nói chuyện không tới mười phút, chỉ có thể coi là làm quen qua loa mà thôi, hôm nay Liễu Tuấn chính thức nhận công tác, Đinh Ngọc Chu tất nhiên phải triệu kiến nói chuyện công việc.Đây không chỉ là lễ tiết, mà thực sự cần thiết.Đinh Ngọc Chu có chút việc muốn căn dặn Liễu Tuấn.Đinh Ngọc Chu rời đi trước, tiếp theo là Thôi Phúc Hoành rồi tới các thành viên thường ủy đúng theo trật tự cuối cùng là các thành viên mở rộng của cuộc họp.Liễu Tuấn sau khi rời khỏi hội trưởng không trì hoãn chút nào, đi tới thẳng văn phòng Đinh Ngọc Chu.Thư ký của Đinh Ngọc Chu họ Ngưu, là người ghi chép trong cuộc họp vừa rồi, thấy Liễu Tuấn tới liền đứng dậy chào rồi thông báo cho Đinh Ngọc Chu.Hai người liền đi ngay vào chủ để công việc.Đinh Ngọc Chu hỏi:- Đồng chí Tiên Phong đã nói chuyện với đồng chí chưa?Liễu Tuấn đáp:- Vâng Thái bí thư và Kim trưởng phòng nói 3 giờ chiều sẽ tới khu Trường Hà gặp mặt các đồng chí trong cơ quan.- Ừm, mời đồng chí Lập Kỳ đi cùng một chuyến là tốt.Đinh Ngọc Chu gật đầu, lấy thuốc lá đưa cho Liễu Tuấn, y không khách khí nhận lấy, rồi châm lửa cho Đinh Ngọc Chu.- Hai ngày qua đồng chí đã khảo sát được gì rồi?Đinh Ngọc Chu rít một hơi thuốc, hỏi thăm rất tủy ý.Liễu Tuấn mỉm cười, Đinh Ngọc Chu cố ý an bài cuộc họp thường ủy vào đầu tuần, là cho y có hai ngày "thường phục vi hành", còn nguyên nhân vì sao ông ta lại làm thế thì không đoán được.Nếu chỉ dạo mát, ngó nghiêng một chút thì hai ngày không thấy được nhiều lắm.- Nhìn từ bề ngoài công ty Trường Phong không được không được phát đạt mấy.Liễu Tuấn chân thành đáp.Đinh Ngọc Chu hơi nhướng mày, mắt nhìn Liễu Tuấn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.Một câu nói đơn giản thôi nhưng nội dung biểu đạt rất nhiều.Thứ nhất khu Trường Hà không lớn không nhỏ, lại là nơi kết hợp ngoại ô và thành phố, hai ngày không đủ để xem xét được gì.Không bằng chỉ tới xem công ty Trường Phong, từ điểm này có thể thấy phong cách làm vệc của Liễu Tuấn là làm thật sự, không nói xuông.Thứ hai Liễu Tuấn biết thành ủy và Đinh Ngọc Chu kiên trì nhận xét tốt về khu Trường Hà, nên tránh nhắc tới nó, nhưng cũng không thuận theo ý của Đinh Ngọc Chu mà nói tốt.Người thanh niên này chẳng những vô cùng thông minh mà lại có nguyên tắc của mình.Trong chớp mắt Đinh Ngọc Chu đã đưa ra lời nhận xét đầu tiên với Liễu Tuấn.Cảm giác này làm Đinh Ngọc Chu không thoải mái lắm.Khu Trường Hà, do Đinh Ngọc Chu làm nên khi là thị trưởng thành phố Ngọc Lan, khi đó được xem là một chính tích, nên Đinh Ngọc Chu mới được thuận lợi tiếp nhận chức bí thư thành ủy Ngọc Lan, chỉ có Đinh Ngọc Chu tự biết, khu Trường Hà điều kiện tự nhiên không được tốt, thuộc lại cố ép gom đủ mọi thứ lại với nhau, chẳng ra thể loại gì.Nhưng số liệu về nó là tuyệt mật không truyền ra ngoài.Đinh Ngọc Chu chìm nổi trong quan trường bao năm, đối với các thủ pháp làm việc đã thấm nhuần trong lòng, thừa cơ phong trào khu cao tân dấy lên trong cả nước, cũng mở ra một cái khu "không ra thể loại gì" này, coi như là ứng với trào lưu lịch sử!Tuy biết khu Trường Hà không đủ điều kiện phát triển, nhưng ông ta vẫn đẩy cảm tỉnh với nói, cũng đầy hi vọng, những năm qua bất kể là từ chính sách hay tài chính Đinh Ngọc Chu đều ngả về phía nó, dốc bao nhiêu tâm huyết, nhưng không vãn hồi được thiếu hụt của nó, tình thế mỗi ngày một tệ hơn.Đinh Ngọc Chu đem chuyện này quy kết cho cán bộ khu Trường Hà làm việc bất lực, bí thư thứ nhất bị tố cáo tham ô vi phạm pháp luật, dù người đó là thân tin do một tay Đinh Ngọc Chu cất nhắc lên, nhưng ông ta vẫn không do dự ủng hộ kỷ ủy tra xét tới cùng, rồi tống vào nhà giam.Kết quả vị bí thư thứ hai cũng chẳng khác là bao.Lần này Đinh Ngọc Chu thận trọng hơn, hoạt động khắp nơi, cuối cùng người này thoát tai ương tù ngục, bị điều đi làm chức an nhàn.Khu Trường Hà thành lập chưa tới năm năm, vậy mà hai bí thư khu ủy xảy ra vấn đề, thể diện của Đinh Ngọc Chu bị đả kích không nhỏ.Đinh Ngọc Chu vốn đã chọn sẵn bí thư thứ ba, quyết tâm làm khu Trường Hà trở mình, tránh cho chính tích ngày nào lại thành thú bôi đen lên sĩ đồ của mình, không ngờ tỉnh ủy trực tiếp nhúng tay vào, nghiêm khắc mà nói là Hà Duyên An nhúng tay vào, không đời thành ủy Ngọc Lan để xuất nhân tuyển, đã điều thẳng Liễu Tuấn xuống.Hành động này có ý tứ vô cùng rõ ràng, tỉnh đã mất niềm tin vào năng lực khống chế khu Trương Hà của thành ủy Ngọc Lan, cũng chính là không tin tưởng vào Đinh Ngọc Chu nữa.Điều này đối với một quan lớn tư cách lão thành mà nói, đúng là một đả kích không nhỏ, thậm chí giao động quyển uy nhất ngôn cửu đỉnh của Đinh Ngọc Chu ở thành phố Ngọc Lan.Khi nghe nói tỉnh điều tới một người thanh niên hai mươi sáu tuổi, Đinh Ngọc Chu ngạc nhiên hồi lâu, sau đó bật cười, rồi cực kỳ phẫn uất.Giỏi lắm, các vị chỉ trích tôi dùng người không đúng, nhìn xem các vị dùng loại người gì đây?Đinh Ngọc Chu hoàn toàn không tin Liễu Tuấn có ba đầu sáu tay

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 735: Tâm tư của Đinh Ngọc Chu.

Nhóm dịch: Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Thái Tiên Phong giới thiệu xong, Đinh Ngọc Chu nói mấy câu hoanh nghên đơn
giản, ông ta lão thành trầm ổn, nói chuyện hết sức đúng phép tắc, không vượt
quá quy củ chút nào, chẳng có lấy chút cảm xúc nào, cũng chẳng tỏ ra ngạc
nhiên vì tuổi tác của Liễu Tuấn, chỉ nói hi vọng dưới sự lãnh đạo của Liễu
Tuấn khu Trường Hà và công ty Trường Phong có thể thu được thành quả tốt đẹp,
tiến lên thêm một bước nữa.

Nghe nói thế người tham gia cuộc họp một số cá biệt thầm thở phào.

Đấy cứ nghe Đinh bí thư nói đi.

Tiến lên thêm một bước nữa.

Có nghĩa là khu Trường Hà trước kia có thành tích, không phải hoàn toàn nát
bét như như ai đó nói đâu! Dù trước đó có một vị bí thư ở đó phải vào tù, một
vị hưởng chức nhàn, nhưng thành tích cả khu là không thể phủ định được.

Nguyên nhân khu Trường Hà là do Đinh Ngọc Chu một tay dựng lên lúc làm thị
trưởng, vấn đề chỉ là do hai bí thư khu ủy kia là không giữ mình, chứ thiết
lập khu Trường Hà là đúng với chính sách trung ương, là phù hợp trào lưu lịch
sử.

Nghe Đinh Ngọc Chu đánh giá như thế, một số lãnh đạo có quan hệ mập mờ khó nói
rõ với khu Trường Hà hiểu nhiên yên lòng trở lại.

Tiếp theo Liễu Tuấn phát biển càng ngắn gọn.

Trong trường hợp này, nói chuyện có quy định cụ thể, Liễu Tuấn không cố ý làm
ra sự khác biệt, nói khách khí theo quỷ củ mấy câu, cám ơn thành viên trong
ban, bản thân mới đến còn xa lạ, hi vọng trong công việc sau này được các đồng
chí chỉ điểm hỗ trợ thêm.

Toàn bộ chỉ nói 2,3 phút, hết sức khiêm tốn ôn hòa.

Vì thế một số người thầm gật đầu, đồng chí Tiểu Liễu tuy trẻ, nhưng dù sao đã
làm bí thư huyện ủy, đám con cháu thế gia từ cơ quan trung ương nhảy dù xuống
còn xa mới bằng, quả nhiên tinh thông quy tắc quan trường, thái độ không có
chút kiêu ngạo nào, thật hiếm có, cũng thật không đơn giản.

Liễu Tuấn nói xong, Hứa Chấn liền đứng dậy cáo từ.

Nhiệm vụ của ông ta là đưa Liễu Tuấn tới nhậm chức, tiếp theo là thành ủy thảo
luận, không ta không cần ở lại nữa, toàn thể thành viên đứng dậy vỗ tay tiễn
chân, Đinh Ngọc Chu đứng dậy đưa ra tận cửa.

Tủy nói trên tỉnh ủy Đinh Ngọc Chu xếp trên Hứa Chấn, nhưng Đinh Ngọc Chủ đừng
đầu địa phương quyền lực có giới hạn, còn Hứa Chấn đứng đầu một cơ quan chức
năng toàn tỉnh, nắm quyền lực điều động cán bộ khiến trường hợp Đinh Ngọc Chu
cần nhở và tới Hứa Chân nhiều hơn.

Mọi người đợi tới khi Đinh bí thư trở về, hai tay áp xuống mới ngồi trở lại,
tiếp theo là thảo luận vấn đề điều phối cán bộ.

Vì đây là cuộc họp mở rộng, có cả phó thị trưởng và thư ký chính phủ tham gia,
việc bổ nhiệm trọng đại không nhắc tới, chỉ là điều phối thông thường, tất cả
kiến nghị đều được nhất trí thông qua, Liễu Tuấn cũng giơ tay vài lần theo mọi
người.

Tiếp theo đó là thảo luận vấn đề kiến thiết kinh tế.

Cũng chẳng có tranh luận mấy, đều được giơ tay biểu quyết thông qua hết.

- Vốn có kiến nghị liên quan tới khu Trường Hà muốn mọi người thảo luận, song
đồng chí Liễu Tuấn mới nhậm chức, vậy kiến nghị này hoãn lại tới khi đồng chí
Liễu Tuấn làm quen với hoàn cảnh công tác hãy thảo luận vậy.

Thôi Phúc Thành nhìn Liễu Tuấn nói rất ôn hòa.

Hắn làm như thế là rất nể mặt Liễu Tuấn rồi, Liễu Tuấn liền mỉm cười gật đầu
đáp lễ.

Thành ủy Ngọc Lan chỉnh thể hơi "già cả" một chút, nhưng chính vị như thế mà
làm việc rất trầm ổn, rất chú ý quy tắc quan trường, không ai muốn vô cớ kiếm
chuyện không vui với các thành viên khác trong ban.

Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, cuộc họp cơ bản thảo luận xong, Đinh Ngọc Chu
tuyên bố tan họp, đứng dậy ra khỏi hội trường trước, nói lại một câu:

- Đồng chí Liễu Tuấn đợi lát nữa tới phòng của tôi.

- Vâng thưa Đinh bí thư.

Liễu Tuấn kính cẩn đáp lời.

Cuối tuần trước y và Đinh Ngọc Chu gặp mặt một lần, hai bên nói chuyện không
tới mười phút, chỉ có thể coi là làm quen qua loa mà thôi, hôm nay Liễu Tuấn
chính thức nhận công tác, Đinh Ngọc Chu tất nhiên phải triệu kiến nói chuyện
công việc.

Đây không chỉ là lễ tiết, mà thực sự cần thiết.

Đinh Ngọc Chu có chút việc muốn căn dặn Liễu Tuấn.

Đinh Ngọc Chu rời đi trước, tiếp theo là Thôi Phúc Hoành rồi tới các thành
viên thường ủy đúng theo trật tự cuối cùng là các thành viên mở rộng của cuộc
họp.

Liễu Tuấn sau khi rời khỏi hội trưởng không trì hoãn chút nào, đi tới thẳng
văn phòng Đinh Ngọc Chu.

Thư ký của Đinh Ngọc Chu họ Ngưu, là người ghi chép trong cuộc họp vừa rồi,
thấy Liễu Tuấn tới liền đứng dậy chào rồi thông báo cho Đinh Ngọc Chu.

Hai người liền đi ngay vào chủ để công việc.

Đinh Ngọc Chu hỏi:

- Đồng chí Tiên Phong đã nói chuyện với đồng chí chưa?

Liễu Tuấn đáp:

- Vâng Thái bí thư và Kim trưởng phòng nói 3 giờ chiều sẽ tới khu Trường Hà
gặp mặt các đồng chí trong cơ quan.

- Ừm, mời đồng chí Lập Kỳ đi cùng một chuyến là tốt.

Đinh Ngọc Chu gật đầu, lấy thuốc lá đưa cho Liễu Tuấn, y không khách khí nhận
lấy, rồi châm lửa cho Đinh Ngọc Chu.

- Hai ngày qua đồng chí đã khảo sát được gì rồi?

Đinh Ngọc Chu rít một hơi thuốc, hỏi thăm rất tủy ý.

Liễu Tuấn mỉm cười, Đinh Ngọc Chu cố ý an bài cuộc họp thường ủy vào đầu tuần,
là cho y có hai ngày "thường phục vi hành", còn nguyên nhân vì sao ông ta lại
làm thế thì không đoán được.

Nếu chỉ dạo mát, ngó nghiêng một chút thì hai ngày không thấy được nhiều lắm.

- Nhìn từ bề ngoài công ty Trường Phong không được không được phát đạt mấy.

Liễu Tuấn chân thành đáp.

Đinh Ngọc Chu hơi nhướng mày, mắt nhìn Liễu Tuấn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.

Một câu nói đơn giản thôi nhưng nội dung biểu đạt rất nhiều.

Thứ nhất khu Trường Hà không lớn không nhỏ, lại là nơi kết hợp ngoại ô và
thành phố, hai ngày không đủ để xem xét được gì.

Không bằng chỉ tới xem công ty Trường Phong, từ điểm này có thể thấy phong
cách làm vệc của Liễu Tuấn là làm thật sự, không nói xuông.

Thứ hai Liễu Tuấn biết thành ủy và Đinh Ngọc Chu kiên trì nhận xét tốt về khu
Trường Hà, nên tránh nhắc tới nó, nhưng cũng không thuận theo ý của Đinh Ngọc
Chu mà nói tốt.

Người thanh niên này chẳng những vô cùng thông minh mà lại có nguyên tắc của
mình.

Trong chớp mắt Đinh Ngọc Chu đã đưa ra lời nhận xét đầu tiên với Liễu Tuấn.

Cảm giác này làm Đinh Ngọc Chu không thoải mái lắm.

Khu Trường Hà, do Đinh Ngọc Chu làm nên khi là thị trưởng thành phố Ngọc Lan,
khi đó được xem là một chính tích, nên Đinh Ngọc Chu mới được thuận lợi tiếp
nhận chức bí thư thành ủy Ngọc Lan, chỉ có Đinh Ngọc Chu tự biết, khu Trường
Hà điều kiện tự nhiên không được tốt, thuộc lại cố ép gom đủ mọi thứ lại với
nhau, chẳng ra thể loại gì.

Nhưng số liệu về nó là tuyệt mật không truyền ra ngoài.

Đinh Ngọc Chu chìm nổi trong quan trường bao năm, đối với các thủ pháp làm
việc đã thấm nhuần trong lòng, thừa cơ phong trào khu cao tân dấy lên trong cả
nước, cũng mở ra một cái khu "không ra thể loại gì" này, coi như là ứng với
trào lưu lịch sử!

Tuy biết khu Trường Hà không đủ điều kiện phát triển, nhưng ông ta vẫn đẩy cảm
tỉnh với nói, cũng đầy hi vọng, những năm qua bất kể là từ chính sách hay tài
chính Đinh Ngọc Chu đều ngả về phía nó, dốc bao nhiêu tâm huyết, nhưng không
vãn hồi được thiếu hụt của nó, tình thế mỗi ngày một tệ hơn.

Đinh Ngọc Chu đem chuyện này quy kết cho cán bộ khu Trường Hà làm việc bất
lực, bí thư thứ nhất bị tố cáo tham ô vi phạm pháp luật, dù người đó là thân
tin do một tay Đinh Ngọc Chu cất nhắc lên, nhưng ông ta vẫn không do dự ủng hộ
kỷ ủy tra xét tới cùng, rồi tống vào nhà giam.

Kết quả vị bí thư thứ hai cũng chẳng khác là bao.

Lần này Đinh Ngọc Chu thận trọng hơn, hoạt động khắp nơi, cuối cùng người này
thoát tai ương tù ngục, bị điều đi làm chức an nhàn.

Khu Trường Hà thành lập chưa tới năm năm, vậy mà hai bí thư khu ủy xảy ra vấn
đề, thể diện của Đinh Ngọc Chu bị đả kích không nhỏ.

Đinh Ngọc Chu vốn đã chọn sẵn bí thư thứ ba, quyết tâm làm khu Trường Hà trở
mình, tránh cho chính tích ngày nào lại thành thú bôi đen lên sĩ đồ của mình,
không ngờ tỉnh ủy trực tiếp nhúng tay vào, nghiêm khắc mà nói là Hà Duyên An
nhúng tay vào, không đời thành ủy Ngọc Lan để xuất nhân tuyển, đã điều thẳng
Liễu Tuấn xuống.

Hành động này có ý tứ vô cùng rõ ràng, tỉnh đã mất niềm tin vào năng lực khống
chế khu Trương Hà của thành ủy Ngọc Lan, cũng chính là không tin tưởng vào
Đinh Ngọc Chu nữa.

Điều này đối với một quan lớn tư cách lão thành mà nói, đúng là một đả kích
không nhỏ, thậm chí giao động quyển uy nhất ngôn cửu đỉnh của Đinh Ngọc Chu ở
thành phố Ngọc Lan.

Khi nghe nói tỉnh điều tới một người thanh niên hai mươi sáu tuổi, Đinh Ngọc
Chu ngạc nhiên hồi lâu, sau đó bật cười, rồi cực kỳ phẫn uất.

Giỏi lắm, các vị chỉ trích tôi dùng người không đúng, nhìn xem các vị dùng
loại người gì đây?

Đinh Ngọc Chu hoàn toàn không tin Liễu Tuấn có ba đầu sáu tay

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 735: Tâm tư của Đinh Ngọc Chu.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanThái Tiên Phong giới thiệu xong, Đinh Ngọc Chu nói mấy câu hoanh nghên đơn giản, ông ta lão thành trầm ổn, nói chuyện hết sức đúng phép tắc, không vượt quá quy củ chút nào, chẳng có lấy chút cảm xúc nào, cũng chẳng tỏ ra ngạc nhiên vì tuổi tác của Liễu Tuấn, chỉ nói hi vọng dưới sự lãnh đạo của Liễu Tuấn khu Trường Hà và công ty Trường Phong có thể thu được thành quả tốt đẹp, tiến lên thêm một bước nữa.Nghe nói thế người tham gia cuộc họp một số cá biệt thầm thở phào.Đấy cứ nghe Đinh bí thư nói đi.Tiến lên thêm một bước nữa.Có nghĩa là khu Trường Hà trước kia có thành tích, không phải hoàn toàn nát bét như như ai đó nói đâu! Dù trước đó có một vị bí thư ở đó phải vào tù, một vị hưởng chức nhàn, nhưng thành tích cả khu là không thể phủ định được.Nguyên nhân khu Trường Hà là do Đinh Ngọc Chu một tay dựng lên lúc làm thị trưởng, vấn đề chỉ là do hai bí thư khu ủy kia là không giữ mình, chứ thiết lập khu Trường Hà là đúng với chính sách trung ương, là phù hợp trào lưu lịch sử.Nghe Đinh Ngọc Chu đánh giá như thế, một số lãnh đạo có quan hệ mập mờ khó nói rõ với khu Trường Hà hiểu nhiên yên lòng trở lại.Tiếp theo Liễu Tuấn phát biển càng ngắn gọn.Trong trường hợp này, nói chuyện có quy định cụ thể, Liễu Tuấn không cố ý làm ra sự khác biệt, nói khách khí theo quỷ củ mấy câu, cám ơn thành viên trong ban, bản thân mới đến còn xa lạ, hi vọng trong công việc sau này được các đồng chí chỉ điểm hỗ trợ thêm.Toàn bộ chỉ nói 2,3 phút, hết sức khiêm tốn ôn hòa.Vì thế một số người thầm gật đầu, đồng chí Tiểu Liễu tuy trẻ, nhưng dù sao đã làm bí thư huyện ủy, đám con cháu thế gia từ cơ quan trung ương nhảy dù xuống còn xa mới bằng, quả nhiên tinh thông quy tắc quan trường, thái độ không có chút kiêu ngạo nào, thật hiếm có, cũng thật không đơn giản.Liễu Tuấn nói xong, Hứa Chấn liền đứng dậy cáo từ.Nhiệm vụ của ông ta là đưa Liễu Tuấn tới nhậm chức, tiếp theo là thành ủy thảo luận, không ta không cần ở lại nữa, toàn thể thành viên đứng dậy vỗ tay tiễn chân, Đinh Ngọc Chu đứng dậy đưa ra tận cửa.Tủy nói trên tỉnh ủy Đinh Ngọc Chu xếp trên Hứa Chấn, nhưng Đinh Ngọc Chủ đừng đầu địa phương quyền lực có giới hạn, còn Hứa Chấn đứng đầu một cơ quan chức năng toàn tỉnh, nắm quyền lực điều động cán bộ khiến trường hợp Đinh Ngọc Chu cần nhở và tới Hứa Chân nhiều hơn.Mọi người đợi tới khi Đinh bí thư trở về, hai tay áp xuống mới ngồi trở lại, tiếp theo là thảo luận vấn đề điều phối cán bộ.Vì đây là cuộc họp mở rộng, có cả phó thị trưởng và thư ký chính phủ tham gia, việc bổ nhiệm trọng đại không nhắc tới, chỉ là điều phối thông thường, tất cả kiến nghị đều được nhất trí thông qua, Liễu Tuấn cũng giơ tay vài lần theo mọi người.Tiếp theo đó là thảo luận vấn đề kiến thiết kinh tế.Cũng chẳng có tranh luận mấy, đều được giơ tay biểu quyết thông qua hết.- Vốn có kiến nghị liên quan tới khu Trường Hà muốn mọi người thảo luận, song đồng chí Liễu Tuấn mới nhậm chức, vậy kiến nghị này hoãn lại tới khi đồng chí Liễu Tuấn làm quen với hoàn cảnh công tác hãy thảo luận vậy.Thôi Phúc Thành nhìn Liễu Tuấn nói rất ôn hòa.Hắn làm như thế là rất nể mặt Liễu Tuấn rồi, Liễu Tuấn liền mỉm cười gật đầu đáp lễ.Thành ủy Ngọc Lan chỉnh thể hơi "già cả" một chút, nhưng chính vị như thế mà làm việc rất trầm ổn, rất chú ý quy tắc quan trường, không ai muốn vô cớ kiếm chuyện không vui với các thành viên khác trong ban.Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, cuộc họp cơ bản thảo luận xong, Đinh Ngọc Chu tuyên bố tan họp, đứng dậy ra khỏi hội trường trước, nói lại một câu:- Đồng chí Liễu Tuấn đợi lát nữa tới phòng của tôi.- Vâng thưa Đinh bí thư.Liễu Tuấn kính cẩn đáp lời.Cuối tuần trước y và Đinh Ngọc Chu gặp mặt một lần, hai bên nói chuyện không tới mười phút, chỉ có thể coi là làm quen qua loa mà thôi, hôm nay Liễu Tuấn chính thức nhận công tác, Đinh Ngọc Chu tất nhiên phải triệu kiến nói chuyện công việc.Đây không chỉ là lễ tiết, mà thực sự cần thiết.Đinh Ngọc Chu có chút việc muốn căn dặn Liễu Tuấn.Đinh Ngọc Chu rời đi trước, tiếp theo là Thôi Phúc Hoành rồi tới các thành viên thường ủy đúng theo trật tự cuối cùng là các thành viên mở rộng của cuộc họp.Liễu Tuấn sau khi rời khỏi hội trưởng không trì hoãn chút nào, đi tới thẳng văn phòng Đinh Ngọc Chu.Thư ký của Đinh Ngọc Chu họ Ngưu, là người ghi chép trong cuộc họp vừa rồi, thấy Liễu Tuấn tới liền đứng dậy chào rồi thông báo cho Đinh Ngọc Chu.Hai người liền đi ngay vào chủ để công việc.Đinh Ngọc Chu hỏi:- Đồng chí Tiên Phong đã nói chuyện với đồng chí chưa?Liễu Tuấn đáp:- Vâng Thái bí thư và Kim trưởng phòng nói 3 giờ chiều sẽ tới khu Trường Hà gặp mặt các đồng chí trong cơ quan.- Ừm, mời đồng chí Lập Kỳ đi cùng một chuyến là tốt.Đinh Ngọc Chu gật đầu, lấy thuốc lá đưa cho Liễu Tuấn, y không khách khí nhận lấy, rồi châm lửa cho Đinh Ngọc Chu.- Hai ngày qua đồng chí đã khảo sát được gì rồi?Đinh Ngọc Chu rít một hơi thuốc, hỏi thăm rất tủy ý.Liễu Tuấn mỉm cười, Đinh Ngọc Chu cố ý an bài cuộc họp thường ủy vào đầu tuần, là cho y có hai ngày "thường phục vi hành", còn nguyên nhân vì sao ông ta lại làm thế thì không đoán được.Nếu chỉ dạo mát, ngó nghiêng một chút thì hai ngày không thấy được nhiều lắm.- Nhìn từ bề ngoài công ty Trường Phong không được không được phát đạt mấy.Liễu Tuấn chân thành đáp.Đinh Ngọc Chu hơi nhướng mày, mắt nhìn Liễu Tuấn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.Một câu nói đơn giản thôi nhưng nội dung biểu đạt rất nhiều.Thứ nhất khu Trường Hà không lớn không nhỏ, lại là nơi kết hợp ngoại ô và thành phố, hai ngày không đủ để xem xét được gì.Không bằng chỉ tới xem công ty Trường Phong, từ điểm này có thể thấy phong cách làm vệc của Liễu Tuấn là làm thật sự, không nói xuông.Thứ hai Liễu Tuấn biết thành ủy và Đinh Ngọc Chu kiên trì nhận xét tốt về khu Trường Hà, nên tránh nhắc tới nó, nhưng cũng không thuận theo ý của Đinh Ngọc Chu mà nói tốt.Người thanh niên này chẳng những vô cùng thông minh mà lại có nguyên tắc của mình.Trong chớp mắt Đinh Ngọc Chu đã đưa ra lời nhận xét đầu tiên với Liễu Tuấn.Cảm giác này làm Đinh Ngọc Chu không thoải mái lắm.Khu Trường Hà, do Đinh Ngọc Chu làm nên khi là thị trưởng thành phố Ngọc Lan, khi đó được xem là một chính tích, nên Đinh Ngọc Chu mới được thuận lợi tiếp nhận chức bí thư thành ủy Ngọc Lan, chỉ có Đinh Ngọc Chu tự biết, khu Trường Hà điều kiện tự nhiên không được tốt, thuộc lại cố ép gom đủ mọi thứ lại với nhau, chẳng ra thể loại gì.Nhưng số liệu về nó là tuyệt mật không truyền ra ngoài.Đinh Ngọc Chu chìm nổi trong quan trường bao năm, đối với các thủ pháp làm việc đã thấm nhuần trong lòng, thừa cơ phong trào khu cao tân dấy lên trong cả nước, cũng mở ra một cái khu "không ra thể loại gì" này, coi như là ứng với trào lưu lịch sử!Tuy biết khu Trường Hà không đủ điều kiện phát triển, nhưng ông ta vẫn đẩy cảm tỉnh với nói, cũng đầy hi vọng, những năm qua bất kể là từ chính sách hay tài chính Đinh Ngọc Chu đều ngả về phía nó, dốc bao nhiêu tâm huyết, nhưng không vãn hồi được thiếu hụt của nó, tình thế mỗi ngày một tệ hơn.Đinh Ngọc Chu đem chuyện này quy kết cho cán bộ khu Trường Hà làm việc bất lực, bí thư thứ nhất bị tố cáo tham ô vi phạm pháp luật, dù người đó là thân tin do một tay Đinh Ngọc Chu cất nhắc lên, nhưng ông ta vẫn không do dự ủng hộ kỷ ủy tra xét tới cùng, rồi tống vào nhà giam.Kết quả vị bí thư thứ hai cũng chẳng khác là bao.Lần này Đinh Ngọc Chu thận trọng hơn, hoạt động khắp nơi, cuối cùng người này thoát tai ương tù ngục, bị điều đi làm chức an nhàn.Khu Trường Hà thành lập chưa tới năm năm, vậy mà hai bí thư khu ủy xảy ra vấn đề, thể diện của Đinh Ngọc Chu bị đả kích không nhỏ.Đinh Ngọc Chu vốn đã chọn sẵn bí thư thứ ba, quyết tâm làm khu Trường Hà trở mình, tránh cho chính tích ngày nào lại thành thú bôi đen lên sĩ đồ của mình, không ngờ tỉnh ủy trực tiếp nhúng tay vào, nghiêm khắc mà nói là Hà Duyên An nhúng tay vào, không đời thành ủy Ngọc Lan để xuất nhân tuyển, đã điều thẳng Liễu Tuấn xuống.Hành động này có ý tứ vô cùng rõ ràng, tỉnh đã mất niềm tin vào năng lực khống chế khu Trương Hà của thành ủy Ngọc Lan, cũng chính là không tin tưởng vào Đinh Ngọc Chu nữa.Điều này đối với một quan lớn tư cách lão thành mà nói, đúng là một đả kích không nhỏ, thậm chí giao động quyển uy nhất ngôn cửu đỉnh của Đinh Ngọc Chu ở thành phố Ngọc Lan.Khi nghe nói tỉnh điều tới một người thanh niên hai mươi sáu tuổi, Đinh Ngọc Chu ngạc nhiên hồi lâu, sau đó bật cười, rồi cực kỳ phẫn uất.Giỏi lắm, các vị chỉ trích tôi dùng người không đúng, nhìn xem các vị dùng loại người gì đây?Đinh Ngọc Chu hoàn toàn không tin Liễu Tuấn có ba đầu sáu tay

Chương 733: Tâm tư của Đinh Ngọc Chu.