Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…

Chương 911: Khuất phục bốn phương.

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 913: Khuất phục bốn phương.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanCho dù đòn đầu tiên của các quỹ tài chính chỉ mang tính chất thăm dò, những cũng biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, xuất hiện vô số cuộc bán ra mang tính ngẫu nhiên, làm các sở giao dịch lớn sụt giảm mạnh, mau chóng tới ngưỡng tâm lý 7.75 đồng ăn một USD.Chính phủ Hồng Kông thực hành tỉ lệ hối đoái theo sát đồng USD, điều này có tác dụng thúc tiến kinh tế Hồng Kông phát triển ổn địch, nhiều năm qua, tỉ lệ đồng đô Hồng Kông so với USD luôn khá ổn định, tỉ giá này cũng trở thành vật tham chiếu và biểu đồ cho thấy thị trường tài chính có ổn định hay không.Liền mấy ngày, tỉ giá này liên tục sụt giảm, thị trưởng tài chính Hồng Kông tức thì rơi vào cảnh hỗn loạn.Mấy tháng liền cơn bão tài chính càn quét các nước ĐNA, biết bao nhiêu giai cấp trung lưu phá sản trong một đêm, những nhà giàu có sung túc trong chớp mắt đá thành nghèo đói, thậm chí nợ nần chồng chất. Cảnh tưởng thê thảm đó làm thần kinh cười dân Hồng Kông căng như dây đàn, họ vốn đã hoảng loạn, sợ tai họa đột nhiên giáng xuống đầu mình, nên tâm lý chịu đựng cực kỳ yếu ớt.Thị trường tài chính vừa mới xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, người dân lập tức cuống cuồng, chen lấn sô đẩy tới các ngân hàng lớn, đem đồng đô la Hồng Kông đang sụt giảm đổi thành USD.Vết xe đổ của các nước ĐNÁ cho thấy, dưới sức tấn công vũ bão của các quỹ tài chính này, chính phủ Hồng Kông sớm muộn cũng không kháng cự nổi, phải vứt bỏ tỉ giá cổ định, như thế tài sản bọn họ vất vả thu vén được sẽ bị co hẹp mạnh, thế là mọi người tranh nhau trước khi ngân hàng chính phủ thả lỏng tỉ giá, đổi sang đồng USD để bảo hiểm.Hồng Kông là một thành phố tài chính, thị trường tài chính ổn định là điều quan trọng nhất đối với cả thành phố, bảo vệ tỉ giá cổ định là bảo vệ lòng tin người dân.Cục quản lý tài chính tức tốc đưa ra phản ứng quyết liệt, dùng một lượng ngoại hối dự trữ lớn, khẩn cấp tiến vào, can thiệp mạnh mẽ, mua vô số đồng đô HK, đem tỉ giá kéo lên mức ổn định tâm lý.Quỹ tài chính vừa ra tay, tổ chuyên gia liền mật thiết giám sát tình thế.Có điều bọn họ là người từng trải rồi, đối với đòn công kích mang tính thăm dò này, không đưa ra phản ứng quá khích, sau khi thương lượng, đưa ra quyết định giống với Liễu Tuấn --- Ngồi xem diễn biến.Vì ban ngành chức năng của đặc khu mạnh mẽ can dự, đã thu được hiệu quả tốt, tỉ giả bắt đầu tăng lên, biển người chen lấn ở các cửa ngân hàng giãn ra.Nhưng chỉ vẻn vẹn hai ngày, vô số cuộc bạn ra tràn vào thị trường, tỉ giá lại sút giảm xuống dưới ngưỡng tâm lý, biển người vừa mời tản đi một chút lại ùn ùn kéo tới, tranh giành sô đẩy càng quyết liệt hơn lần trước. Chính phủ đặc khu chỉ đành điều động vô số cảnh sát tới duy trì trị án, khẩn cấp điều đồng ngoại hối ứng phó phong ba, tránh cho các ngân hàng phá sản.Tình hình chiến đấu diễn biến kịch liệt, nhưng đồng chí Liễu Tuấn thủy chung không chịu xuất hiện ở khách sạn Thu Thủy, Khâu Tình Xuyên không khỏi lấy làm lạ, thời khắc quan trọng như thế, quý ngài này trốn đâu mất rồi.Đây không phải là tác phong của Liễutuấn.Liễu bí thư đôi khi tỏ ra rất gàn bướng, nhưng tuyệt đối là người có trách nhiệm.- Này, Liễu Tuấn, cậu chạy đi đâu rồi?Khâu Tình Xuyên không nhịn được, gọi điện thoại cho Liễu Tuấn hỏi.Liễu Tuấn phía bên kia cười ha hả, nói ra nguyên nhân làm Khâu giám đốc há hốc mồm:- Tôi đang đi dạo phố với bạn gái, mua chút đồ, anh muốn mua gì tôi mua hộ cho.Khâu Tình Xuyên choáng:- Cậu giỏi!- Gấp cái gì chứ? Anh không xem phim à? Trong phim cao thủ luôn xuất hiện cuối cùng , vừa xuất hiện là khuất phục bốn phương, thiên hạ vô dịch.Liễu bí thư vẫn ung dung trêu chọc giám đốc Khâu.- Được, vậy cậu mua cho tôi một cái nhẫn kim cương, một cara.Khâu giám đốc đáp cũng rất tuyệt, mau chóng khôi phục bình tĩnh, không thể để tên này tiếp tục lên mặt được.Liễu Tuấn cười:- Xong ngay, tặng cho Giao Giao à?- Không, tặng cho vợ! Tới Hồng Kông một chuyến, thế nào cũng phải mua thứ gì về.Cho dù cách điện thoại, Liễu bí thư vẫn giơ ngón tay cái lên, tấm tắc khen:- Đúng là một đáng lang quân tình thâm ý trọng, huynh đệ đây bội phục! Không có gì để tỏ lòng tôn kính, cái nhẫn này coi như tôi tặng chị dâu.- A, nếu thế thì mua cái hai cara nhé.Liễu bí thư xuýt ngã.Đúng là núi cao còn có núi cao hơn!Khâu giám đốc thủ đoạn rất được!- Dù sao cậu cũng có tiền, không bóp một chút cũng phí.Khâu giám đốc nói câu cuối cùng làm Liễu bí thư hoàn toàn câm nín.Kết bạn không cẩn thận rồi!Cho dù gặp phải bạn xấu, Liễu bí thư vẫn giữ đúng lời hứa, mua một chiếc nhẫn kim cương hai cara sáng long lanh, đích thân tới khách sạn Thu Thủy đưa cho giám đốc Khâu. Vừa vặn Hác cục trưởng của cục quản lý tài chính đặc khu tới bái phỏng tổ chuyên gia, Liễu bí thư cũng tham gia.Hác cục trưởng tâm tình rất nặng nề, hai mắt đầy tơ máu, cho thấy mấy ngày qua không được ngủ ngon. Chẳng trách được, thảm cảnh của những người hàng xóm quá bi đát, ông ta không khỏi căng thẳng.- Thịnh giáo sư, tình hình hiện giờ rất nguy cấp, tôi hi vọng chính phủ TW đưa tay viện trợ.Hác cục trưởng không hàn huyên nhiều, mau chóng đi vào chủ đề chính, nói rất trịnh trọng.Thịnh giáo sư liếc nhìn phó tổ trưởng Tống Thiên Thanh ở bên cạnh.Tống Thiên Thanh khẽ gật đầu.Tổ chuyên gia tới Hồng Kông, trên thực tế được Hồng phó thủ tướng trao toàn quyền, có thể điều động một lượng ngoại hối dự trữ lớn, can thiệp vào thị trường, bên ngân hàng TW cũng nhận được mệnh lệnh tương tự, sẽ toàn lực phối hợp.Thịnh giáo sư đang muốn lên tiếng, Liễu Tuấn giơ tay lên nói:- Giáo sư, tôi muốn nói mấy câu.- Xin mời.- Hác tiên sinh, tôi cho rằng hiện giờ vấn là cuộc tấn công mang tính thăm dò, chủ lực chưa ra mặt, lúc này không tiện bộc lộ thực lực của chúng ta quá sớn.- Bộc lộ thực lực quá sớm?Hác cục trưởng không hiểu hỏi lại.- Đúng thế, tôi cho rằng lần giao chiến này, không nên chỉ thỏa mãn với việc đánh lui đòn công kích vửa bọn họ. Mà phải đánh cho trọng thương! Có như thế bọn họ mới nhớ kỹ bài học này, về sau trong khoảng thời gian ngắn không dám ra tay với thị trường Hồng Kông nữa.Hác cục trưởng trầm ngâm:- Ý Liễu tiên sinh là giả vờ yếu thế?- Đúng vậy.Liễu Tuấn khẽ gật đầu.- Hiện giờ chúng ta nên giữ vững phòng tuyến, không vội phản kích, đợi các quỹ tài chính điều động thêm nhiều tài chính công kích toàn diện mới vung nắm đấm lên, đánh một cú sụp đổ bọn họ, trọng thương lực lượng căn bản, như thế mới có lợi cho sự phát triển về sau của Hồng Kông.Thịnh Đại Thành hứng thú hỏi:- Cậu định phản kích như thế nào?- Chuẩn bị tài chính thì không thể nói nữa, đó là thủ đoạn căn bản đảo bảo thắng lợi. Còn về thao tác, tôi kiến nghị chính phủ đặc khu có thể vào lúc thích hợp phát hành công trái chính phủ thật nhiều, cố ép tăng tỉ giá, ngoài ra nâng cao khoản vay nóng qua đêm trong các ngân hàng, tăng cường giác thành giao dịch đầu cơ, tới lúc cần, liên hợp ngân hàng đa quốc gia ra mặt, tăng cường áp lực, làm uy hiếp các quỹ tài chính nhỏ rút lui, suy yếu lực lượng các quỹ đứng đầu.Hàn cục trưởng lộ vẻ chấn kinh.Tình huống cơ bản của mười một thành viên trong tổ chuyên gia tất nhiên là ông ta hiểu rất rõ ràng, vị tiên sinh này, thân phận là phó bí thư thành ủy, không phải quan viên tài chính chuyên nghiệp, khi xem hồ sơ Hác cục trưởng cảm thấy vô cùng kỳ quái vì sự xuất hiện của Liễu Tuấn.Một quan viên đảng vụ trẻ tuổi, có liên quan gì tới nhiệm vụ của tổ chuyên gia lần này đâu, có lẽ là một an bài đặc thù nào đó, không cùng thể chế, nên Hác cục trưởng không hiểu quan trường nội địa cho lắm.Không ngờ chính cái vị gọi là "chuyên gia" không hiểu "xuất hiện vì cớ gì", lại quen thuộc thao tác tài chính như thế, hơn nữa tầm nhìn xa rộng, xem ra quan trường nội địa đúng là ngọa hổ tàng long.Trải qua thương lượng ngẳn, tổ chuyên gia và Hác cục trưởng cuối cùng cũng chấp nhận kiến nghị của Liễu Tuấn, thạm thời chỉ phòng ngự, giả vờ yếu thế, không toàn diện phản kích.Ngày hôm sau, cục quản lý tài chính lại lần nữa dùng ngoại hội dự trữ can thiệp vào thị trường, đẩy tỉ giá đồng đô la Hồng Kông lên ngưỡng trần, miễn cưỡng giữ vững được thế trận, đánh lui đòn công kích mang tính thăm dò.Chuyện phát triển gần như dự liệu của Liễu Tuấn.Hạ tuần tháng bảy, quỹ Quantum của Soros cầm đầu, điều động một khoản tài chính lớn, tấn công đồng đô la Hồng Kông kịch liệt, chuẩn bị diễn lại cảnh huy hoàng tiêu diệt đồng Bạt. Chiêu này quả nhiêu hữu hiệu, ngày hôm đó đồng đô la Hồng Kông rơi vào tình trạng khẩn cấp.Trong phòng thao tác ở khách sạn Thu Thủy, Liễu Tuấn nhìn biểu đồ các sàn gia dịch, nở nụ cười, nói với Thịnh giáo sư:- Giao sư, cá lớn mắc câu rồi, ra tay thôi.Thịnh Đại Thành cũng mỉm cười gật đầu.Liễu Tuấn lấy điện thoại ra, gọi cho Hoàng Diệu Kỳ, chỉ nói bốn chữ:- Toàn lực xuất kích.Cùng một tiếng mệnh lệnh hạ xuống, một kế hoạch phản công bố trí tỉ mỉ khai hỏa.Ngày hôm sau, chính phủ Hồng Kông tuyên bố phát hành lượng lớn công trái chính phủ, thúc tỉ giá đồng đô Hồng Kông so với USD tăng lên, đồng thời, cục quản lý tài chính đề xuất cảnh cáo với hai ngân hàng, làm một đám thương nhân đầu cơ hoảng hồn, lập tức rút vốn. Cục quản lý lại tăng cao tỉ lệ lãi suất vay ngắn hạn, khiến lãi suất cho vay qua đêm tăng vọt, giao dịch quỹ tài chính đột nhiên tăng giá.Tiếp ngay theo đó các nước Australia, Nhật Bản cùng các nước trong ASEAN mở cuộc họp tại Thượng Hải. Phát tuyên bố: Chung sức đả kích lực lượng đầu cơ tiền tệ.Một loạt đòn đánh, nhất là một lượng tài chính như biển trút vào, khiến tỉ giá tăng vọt, các quỹ tài chính bị trọng thương, tổn thất nặng ngề, món tiền vơ vét được tư nơi khác khôn ngừng tràn vào túi những tập đoàn người mua như Thịnh Nghiệp, quỹ đầu tư đành cuống cuồng rút khỏi Hồng Kông.Phản kích thu được toàn thắng

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 913: Khuất phục bốn phương.

Nhóm dịch: Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Cho dù đòn đầu tiên của các quỹ tài chính chỉ mang tính chất thăm dò, những
cũng biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, xuất hiện vô số cuộc bán ra mang tính ngẫu
nhiên, làm các sở giao dịch lớn sụt giảm mạnh, mau chóng tới ngưỡng tâm lý
7.75 đồng ăn một USD.

Chính phủ Hồng Kông thực hành tỉ lệ hối đoái theo sát đồng USD, điều này có
tác dụng thúc tiến kinh tế Hồng Kông phát triển ổn địch, nhiều năm qua, tỉ lệ
đồng đô Hồng Kông so với USD luôn khá ổn định, tỉ giá này cũng trở thành vật
tham chiếu và biểu đồ cho thấy thị trường tài chính có ổn định hay không.

Liền mấy ngày, tỉ giá này liên tục sụt giảm, thị trưởng tài chính Hồng Kông
tức thì rơi vào cảnh hỗn loạn.

Mấy tháng liền cơn bão tài chính càn quét các nước ĐNA, biết bao nhiêu giai
cấp trung lưu phá sản trong một đêm, những nhà giàu có sung túc trong chớp mắt
đá thành nghèo đói, thậm chí nợ nần chồng chất. Cảnh tưởng thê thảm đó làm
thần kinh cười dân Hồng Kông căng như dây đàn, họ vốn đã hoảng loạn, sợ tai
họa đột nhiên giáng xuống đầu mình, nên tâm lý chịu đựng cực kỳ yếu ớt.

Thị trường tài chính vừa mới xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, người dân lập tức
cuống cuồng, chen lấn sô đẩy tới các ngân hàng lớn, đem đồng đô la Hồng Kông
đang sụt giảm đổi thành USD.

Vết xe đổ của các nước ĐNÁ cho thấy, dưới sức tấn công vũ bão của các quỹ tài
chính này, chính phủ Hồng Kông sớm muộn cũng không kháng cự nổi, phải vứt bỏ
tỉ giá cổ định, như thế tài sản bọn họ vất vả thu vén được sẽ bị co hẹp mạnh,
thế là mọi người tranh nhau trước khi ngân hàng chính phủ thả lỏng tỉ giá, đổi
sang đồng USD để bảo hiểm.

Hồng Kông là một thành phố tài chính, thị trường tài chính ổn định là điều
quan trọng nhất đối với cả thành phố, bảo vệ tỉ giá cổ định là bảo vệ lòng tin
người dân.

Cục quản lý tài chính tức tốc đưa ra phản ứng quyết liệt, dùng một lượng ngoại
hối dự trữ lớn, khẩn cấp tiến vào, can thiệp mạnh mẽ, mua vô số đồng đô HK,
đem tỉ giá kéo lên mức ổn định tâm lý.

Quỹ tài chính vừa ra tay, tổ chuyên gia liền mật thiết giám sát tình thế.

Có điều bọn họ là người từng trải rồi, đối với đòn công kích mang tính thăm dò
này, không đưa ra phản ứng quá khích, sau khi thương lượng, đưa ra quyết định
giống với Liễu Tuấn --- Ngồi xem diễn biến.

Vì ban ngành chức năng của đặc khu mạnh mẽ can dự, đã thu được hiệu quả tốt,
tỉ giả bắt đầu tăng lên, biển người chen lấn ở các cửa ngân hàng giãn ra.

Nhưng chỉ vẻn vẹn hai ngày, vô số cuộc bạn ra tràn vào thị trường, tỉ giá lại
sút giảm xuống dưới ngưỡng tâm lý, biển người vừa mời tản đi một chút lại ùn
ùn kéo tới, tranh giành sô đẩy càng quyết liệt hơn lần trước. Chính phủ đặc
khu chỉ đành điều động vô số cảnh sát tới duy trì trị án, khẩn cấp điều đồng
ngoại hối ứng phó phong ba, tránh cho các ngân hàng phá sản.

Tình hình chiến đấu diễn biến kịch liệt, nhưng đồng chí Liễu Tuấn thủy chung
không chịu xuất hiện ở khách sạn Thu Thủy, Khâu Tình Xuyên không khỏi lấy làm
lạ, thời khắc quan trọng như thế, quý ngài này trốn đâu mất rồi.

Đây không phải là tác phong của Liễutuấn.

Liễu bí thư đôi khi tỏ ra rất gàn bướng, nhưng tuyệt đối là người có trách
nhiệm.

- Này, Liễu Tuấn, cậu chạy đi đâu rồi?

Khâu Tình Xuyên không nhịn được, gọi điện thoại cho Liễu Tuấn hỏi.

Liễu Tuấn phía bên kia cười ha hả, nói ra nguyên nhân làm Khâu giám đốc há hốc
mồm:

- Tôi đang đi dạo phố với bạn gái, mua chút đồ, anh muốn mua gì tôi mua hộ
cho.

Khâu Tình Xuyên choáng:

- Cậu giỏi!

- Gấp cái gì chứ? Anh không xem phim à? Trong phim cao thủ luôn xuất hiện
cuối cùng , vừa xuất hiện là khuất phục bốn phương, thiên hạ vô dịch.

Liễu bí thư vẫn ung dung trêu chọc giám đốc Khâu.

- Được, vậy cậu mua cho tôi một cái nhẫn kim cương, một cara.

Khâu giám đốc đáp cũng rất tuyệt, mau chóng khôi phục bình tĩnh, không thể để
tên này tiếp tục lên mặt được.

Liễu Tuấn cười:

- Xong ngay, tặng cho Giao Giao à?

- Không, tặng cho vợ! Tới Hồng Kông một chuyến, thế nào cũng phải mua thứ gì
về.

Cho dù cách điện thoại, Liễu bí thư vẫn giơ ngón tay cái lên, tấm tắc khen:

- Đúng là một đáng lang quân tình thâm ý trọng, huynh đệ đây bội phục! Không
có gì để tỏ lòng tôn kính, cái nhẫn này coi như tôi tặng chị dâu.

- A, nếu thế thì mua cái hai cara nhé.

Liễu bí thư xuýt ngã.

Đúng là núi cao còn có núi cao hơn!

Khâu giám đốc thủ đoạn rất được!

- Dù sao cậu cũng có tiền, không bóp một chút cũng phí.

Khâu giám đốc nói câu cuối cùng làm Liễu bí thư hoàn toàn câm nín.

Kết bạn không cẩn thận rồi!

Cho dù gặp phải bạn xấu, Liễu bí thư vẫn giữ đúng lời hứa, mua một chiếc nhẫn
kim cương hai cara sáng long lanh, đích thân tới khách sạn Thu Thủy đưa cho
giám đốc Khâu. Vừa vặn Hác cục trưởng của cục quản lý tài chính đặc khu tới
bái phỏng tổ chuyên gia, Liễu bí thư cũng tham gia.

Hác cục trưởng tâm tình rất nặng nề, hai mắt đầy tơ máu, cho thấy mấy ngày qua
không được ngủ ngon. Chẳng trách được, thảm cảnh của những người hàng xóm quá
bi đát, ông ta không khỏi căng thẳng.

- Thịnh giáo sư, tình hình hiện giờ rất nguy cấp, tôi hi vọng chính phủ TW
đưa tay viện trợ.

Hác cục trưởng không hàn huyên nhiều, mau chóng đi vào chủ đề chính, nói rất
trịnh trọng.

Thịnh giáo sư liếc nhìn phó tổ trưởng Tống Thiên Thanh ở bên cạnh.

Tống Thiên Thanh khẽ gật đầu.

Tổ chuyên gia tới Hồng Kông, trên thực tế được Hồng phó thủ tướng trao toàn
quyền, có thể điều động một lượng ngoại hối dự trữ lớn, can thiệp vào thị
trường, bên ngân hàng TW cũng nhận được mệnh lệnh tương tự, sẽ toàn lực phối
hợp.

Thịnh giáo sư đang muốn lên tiếng, Liễu Tuấn giơ tay lên nói:

- Giáo sư, tôi muốn nói mấy câu.

- Xin mời.

- Hác tiên sinh, tôi cho rằng hiện giờ vấn là cuộc tấn công mang tính thăm
dò, chủ lực chưa ra mặt, lúc này không tiện bộc lộ thực lực của chúng ta quá
sớn.

- Bộc lộ thực lực quá sớm?

Hác cục trưởng không hiểu hỏi lại.

- Đúng thế, tôi cho rằng lần giao chiến này, không nên chỉ thỏa mãn với việc
đánh lui đòn công kích vửa bọn họ. Mà phải đánh cho trọng thương! Có như thế
bọn họ mới nhớ kỹ bài học này, về sau trong khoảng thời gian ngắn không dám ra
tay với thị trường Hồng Kông nữa.

Hác cục trưởng trầm ngâm:

- Ý Liễu tiên sinh là giả vờ yếu thế?

- Đúng vậy.

Liễu Tuấn khẽ gật đầu.

- Hiện giờ chúng ta nên giữ vững phòng tuyến, không vội phản kích, đợi các
quỹ tài chính điều động thêm nhiều tài chính công kích toàn diện mới vung nắm
đấm lên, đánh một cú sụp đổ bọn họ, trọng thương lực lượng căn bản, như thế
mới có lợi cho sự phát triển về sau của Hồng Kông.

Thịnh Đại Thành hứng thú hỏi:

- Cậu định phản kích như thế nào?

- Chuẩn bị tài chính thì không thể nói nữa, đó là thủ đoạn căn bản đảo bảo
thắng lợi. Còn về thao tác, tôi kiến nghị chính phủ đặc khu có thể vào lúc
thích hợp phát hành công trái chính phủ thật nhiều, cố ép tăng tỉ giá, ngoài
ra nâng cao khoản vay nóng qua đêm trong các ngân hàng, tăng cường giác thành
giao dịch đầu cơ, tới lúc cần, liên hợp ngân hàng đa quốc gia ra mặt, tăng
cường áp lực, làm uy hiếp các quỹ tài chính nhỏ rút lui, suy yếu lực lượng các
quỹ đứng đầu.

Hàn cục trưởng lộ vẻ chấn kinh.

Tình huống cơ bản của mười một thành viên trong tổ chuyên gia tất nhiên là ông
ta hiểu rất rõ ràng, vị tiên sinh này, thân phận là phó bí thư thành ủy, không
phải quan viên tài chính chuyên nghiệp, khi xem hồ sơ Hác cục trưởng cảm thấy
vô cùng kỳ quái vì sự xuất hiện của Liễu Tuấn.

Một quan viên đảng vụ trẻ tuổi, có liên quan gì tới nhiệm vụ của tổ chuyên gia
lần này đâu, có lẽ là một an bài đặc thù nào đó, không cùng thể chế, nên Hác
cục trưởng không hiểu quan trường nội địa cho lắm.

Không ngờ chính cái vị gọi là "chuyên gia" không hiểu "xuất hiện vì cớ gì",
lại quen thuộc thao tác tài chính như thế, hơn nữa tầm nhìn xa rộng, xem ra
quan trường nội địa đúng là ngọa hổ tàng long.

Trải qua thương lượng ngẳn, tổ chuyên gia và Hác cục trưởng cuối cùng cũng
chấp nhận kiến nghị của Liễu Tuấn, thạm thời chỉ phòng ngự, giả vờ yếu thế,
không toàn diện phản kích.

Ngày hôm sau, cục quản lý tài chính lại lần nữa dùng ngoại hội dự trữ can
thiệp vào thị trường, đẩy tỉ giá đồng đô la Hồng Kông lên ngưỡng trần, miễn
cưỡng giữ vững được thế trận, đánh lui đòn công kích mang tính thăm dò.

Chuyện phát triển gần như dự liệu của Liễu Tuấn.

Hạ tuần tháng bảy, quỹ Quantum của Soros cầm đầu, điều động một khoản tài
chính lớn, tấn công đồng đô la Hồng Kông kịch liệt, chuẩn bị diễn lại cảnh huy
hoàng tiêu diệt đồng Bạt. Chiêu này quả nhiêu hữu hiệu, ngày hôm đó đồng đô la
Hồng Kông rơi vào tình trạng khẩn cấp.

Trong phòng thao tác ở khách sạn Thu Thủy, Liễu Tuấn nhìn biểu đồ các sàn gia
dịch, nở nụ cười, nói với Thịnh giáo sư:

- Giao sư, cá lớn mắc câu rồi, ra tay thôi.

Thịnh Đại Thành cũng mỉm cười gật đầu.

Liễu Tuấn lấy điện thoại ra, gọi cho Hoàng Diệu Kỳ, chỉ nói bốn chữ:

- Toàn lực xuất kích.

Cùng một tiếng mệnh lệnh hạ xuống, một kế hoạch phản công bố trí tỉ mỉ khai
hỏa.

Ngày hôm sau, chính phủ Hồng Kông tuyên bố phát hành lượng lớn công trái chính
phủ, thúc tỉ giá đồng đô Hồng Kông so với USD tăng lên, đồng thời, cục quản lý
tài chính đề xuất cảnh cáo với hai ngân hàng, làm một đám thương nhân đầu cơ
hoảng hồn, lập tức rút vốn. Cục quản lý lại tăng cao tỉ lệ lãi suất vay ngắn
hạn, khiến lãi suất cho vay qua đêm tăng vọt, giao dịch quỹ tài chính đột
nhiên tăng giá.

Tiếp ngay theo đó các nước Australia, Nhật Bản cùng các nước trong ASEAN mở
cuộc họp tại Thượng Hải. Phát tuyên bố: Chung sức đả kích lực lượng đầu cơ
tiền tệ.

Một loạt đòn đánh, nhất là một lượng tài chính như biển trút vào, khiến tỉ giá
tăng vọt, các quỹ tài chính bị trọng thương, tổn thất nặng ngề, món tiền vơ
vét được tư nơi khác khôn ngừng tràn vào túi những tập đoàn người mua như
Thịnh Nghiệp, quỹ đầu tư đành cuống cuồng rút khỏi Hồng Kông.

Phản kích thu được toàn thắng

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 913: Khuất phục bốn phương.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanCho dù đòn đầu tiên của các quỹ tài chính chỉ mang tính chất thăm dò, những cũng biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, xuất hiện vô số cuộc bán ra mang tính ngẫu nhiên, làm các sở giao dịch lớn sụt giảm mạnh, mau chóng tới ngưỡng tâm lý 7.75 đồng ăn một USD.Chính phủ Hồng Kông thực hành tỉ lệ hối đoái theo sát đồng USD, điều này có tác dụng thúc tiến kinh tế Hồng Kông phát triển ổn địch, nhiều năm qua, tỉ lệ đồng đô Hồng Kông so với USD luôn khá ổn định, tỉ giá này cũng trở thành vật tham chiếu và biểu đồ cho thấy thị trường tài chính có ổn định hay không.Liền mấy ngày, tỉ giá này liên tục sụt giảm, thị trưởng tài chính Hồng Kông tức thì rơi vào cảnh hỗn loạn.Mấy tháng liền cơn bão tài chính càn quét các nước ĐNA, biết bao nhiêu giai cấp trung lưu phá sản trong một đêm, những nhà giàu có sung túc trong chớp mắt đá thành nghèo đói, thậm chí nợ nần chồng chất. Cảnh tưởng thê thảm đó làm thần kinh cười dân Hồng Kông căng như dây đàn, họ vốn đã hoảng loạn, sợ tai họa đột nhiên giáng xuống đầu mình, nên tâm lý chịu đựng cực kỳ yếu ớt.Thị trường tài chính vừa mới xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, người dân lập tức cuống cuồng, chen lấn sô đẩy tới các ngân hàng lớn, đem đồng đô la Hồng Kông đang sụt giảm đổi thành USD.Vết xe đổ của các nước ĐNÁ cho thấy, dưới sức tấn công vũ bão của các quỹ tài chính này, chính phủ Hồng Kông sớm muộn cũng không kháng cự nổi, phải vứt bỏ tỉ giá cổ định, như thế tài sản bọn họ vất vả thu vén được sẽ bị co hẹp mạnh, thế là mọi người tranh nhau trước khi ngân hàng chính phủ thả lỏng tỉ giá, đổi sang đồng USD để bảo hiểm.Hồng Kông là một thành phố tài chính, thị trường tài chính ổn định là điều quan trọng nhất đối với cả thành phố, bảo vệ tỉ giá cổ định là bảo vệ lòng tin người dân.Cục quản lý tài chính tức tốc đưa ra phản ứng quyết liệt, dùng một lượng ngoại hối dự trữ lớn, khẩn cấp tiến vào, can thiệp mạnh mẽ, mua vô số đồng đô HK, đem tỉ giá kéo lên mức ổn định tâm lý.Quỹ tài chính vừa ra tay, tổ chuyên gia liền mật thiết giám sát tình thế.Có điều bọn họ là người từng trải rồi, đối với đòn công kích mang tính thăm dò này, không đưa ra phản ứng quá khích, sau khi thương lượng, đưa ra quyết định giống với Liễu Tuấn --- Ngồi xem diễn biến.Vì ban ngành chức năng của đặc khu mạnh mẽ can dự, đã thu được hiệu quả tốt, tỉ giả bắt đầu tăng lên, biển người chen lấn ở các cửa ngân hàng giãn ra.Nhưng chỉ vẻn vẹn hai ngày, vô số cuộc bạn ra tràn vào thị trường, tỉ giá lại sút giảm xuống dưới ngưỡng tâm lý, biển người vừa mời tản đi một chút lại ùn ùn kéo tới, tranh giành sô đẩy càng quyết liệt hơn lần trước. Chính phủ đặc khu chỉ đành điều động vô số cảnh sát tới duy trì trị án, khẩn cấp điều đồng ngoại hối ứng phó phong ba, tránh cho các ngân hàng phá sản.Tình hình chiến đấu diễn biến kịch liệt, nhưng đồng chí Liễu Tuấn thủy chung không chịu xuất hiện ở khách sạn Thu Thủy, Khâu Tình Xuyên không khỏi lấy làm lạ, thời khắc quan trọng như thế, quý ngài này trốn đâu mất rồi.Đây không phải là tác phong của Liễutuấn.Liễu bí thư đôi khi tỏ ra rất gàn bướng, nhưng tuyệt đối là người có trách nhiệm.- Này, Liễu Tuấn, cậu chạy đi đâu rồi?Khâu Tình Xuyên không nhịn được, gọi điện thoại cho Liễu Tuấn hỏi.Liễu Tuấn phía bên kia cười ha hả, nói ra nguyên nhân làm Khâu giám đốc há hốc mồm:- Tôi đang đi dạo phố với bạn gái, mua chút đồ, anh muốn mua gì tôi mua hộ cho.Khâu Tình Xuyên choáng:- Cậu giỏi!- Gấp cái gì chứ? Anh không xem phim à? Trong phim cao thủ luôn xuất hiện cuối cùng , vừa xuất hiện là khuất phục bốn phương, thiên hạ vô dịch.Liễu bí thư vẫn ung dung trêu chọc giám đốc Khâu.- Được, vậy cậu mua cho tôi một cái nhẫn kim cương, một cara.Khâu giám đốc đáp cũng rất tuyệt, mau chóng khôi phục bình tĩnh, không thể để tên này tiếp tục lên mặt được.Liễu Tuấn cười:- Xong ngay, tặng cho Giao Giao à?- Không, tặng cho vợ! Tới Hồng Kông một chuyến, thế nào cũng phải mua thứ gì về.Cho dù cách điện thoại, Liễu bí thư vẫn giơ ngón tay cái lên, tấm tắc khen:- Đúng là một đáng lang quân tình thâm ý trọng, huynh đệ đây bội phục! Không có gì để tỏ lòng tôn kính, cái nhẫn này coi như tôi tặng chị dâu.- A, nếu thế thì mua cái hai cara nhé.Liễu bí thư xuýt ngã.Đúng là núi cao còn có núi cao hơn!Khâu giám đốc thủ đoạn rất được!- Dù sao cậu cũng có tiền, không bóp một chút cũng phí.Khâu giám đốc nói câu cuối cùng làm Liễu bí thư hoàn toàn câm nín.Kết bạn không cẩn thận rồi!Cho dù gặp phải bạn xấu, Liễu bí thư vẫn giữ đúng lời hứa, mua một chiếc nhẫn kim cương hai cara sáng long lanh, đích thân tới khách sạn Thu Thủy đưa cho giám đốc Khâu. Vừa vặn Hác cục trưởng của cục quản lý tài chính đặc khu tới bái phỏng tổ chuyên gia, Liễu bí thư cũng tham gia.Hác cục trưởng tâm tình rất nặng nề, hai mắt đầy tơ máu, cho thấy mấy ngày qua không được ngủ ngon. Chẳng trách được, thảm cảnh của những người hàng xóm quá bi đát, ông ta không khỏi căng thẳng.- Thịnh giáo sư, tình hình hiện giờ rất nguy cấp, tôi hi vọng chính phủ TW đưa tay viện trợ.Hác cục trưởng không hàn huyên nhiều, mau chóng đi vào chủ đề chính, nói rất trịnh trọng.Thịnh giáo sư liếc nhìn phó tổ trưởng Tống Thiên Thanh ở bên cạnh.Tống Thiên Thanh khẽ gật đầu.Tổ chuyên gia tới Hồng Kông, trên thực tế được Hồng phó thủ tướng trao toàn quyền, có thể điều động một lượng ngoại hối dự trữ lớn, can thiệp vào thị trường, bên ngân hàng TW cũng nhận được mệnh lệnh tương tự, sẽ toàn lực phối hợp.Thịnh giáo sư đang muốn lên tiếng, Liễu Tuấn giơ tay lên nói:- Giáo sư, tôi muốn nói mấy câu.- Xin mời.- Hác tiên sinh, tôi cho rằng hiện giờ vấn là cuộc tấn công mang tính thăm dò, chủ lực chưa ra mặt, lúc này không tiện bộc lộ thực lực của chúng ta quá sớn.- Bộc lộ thực lực quá sớm?Hác cục trưởng không hiểu hỏi lại.- Đúng thế, tôi cho rằng lần giao chiến này, không nên chỉ thỏa mãn với việc đánh lui đòn công kích vửa bọn họ. Mà phải đánh cho trọng thương! Có như thế bọn họ mới nhớ kỹ bài học này, về sau trong khoảng thời gian ngắn không dám ra tay với thị trường Hồng Kông nữa.Hác cục trưởng trầm ngâm:- Ý Liễu tiên sinh là giả vờ yếu thế?- Đúng vậy.Liễu Tuấn khẽ gật đầu.- Hiện giờ chúng ta nên giữ vững phòng tuyến, không vội phản kích, đợi các quỹ tài chính điều động thêm nhiều tài chính công kích toàn diện mới vung nắm đấm lên, đánh một cú sụp đổ bọn họ, trọng thương lực lượng căn bản, như thế mới có lợi cho sự phát triển về sau của Hồng Kông.Thịnh Đại Thành hứng thú hỏi:- Cậu định phản kích như thế nào?- Chuẩn bị tài chính thì không thể nói nữa, đó là thủ đoạn căn bản đảo bảo thắng lợi. Còn về thao tác, tôi kiến nghị chính phủ đặc khu có thể vào lúc thích hợp phát hành công trái chính phủ thật nhiều, cố ép tăng tỉ giá, ngoài ra nâng cao khoản vay nóng qua đêm trong các ngân hàng, tăng cường giác thành giao dịch đầu cơ, tới lúc cần, liên hợp ngân hàng đa quốc gia ra mặt, tăng cường áp lực, làm uy hiếp các quỹ tài chính nhỏ rút lui, suy yếu lực lượng các quỹ đứng đầu.Hàn cục trưởng lộ vẻ chấn kinh.Tình huống cơ bản của mười một thành viên trong tổ chuyên gia tất nhiên là ông ta hiểu rất rõ ràng, vị tiên sinh này, thân phận là phó bí thư thành ủy, không phải quan viên tài chính chuyên nghiệp, khi xem hồ sơ Hác cục trưởng cảm thấy vô cùng kỳ quái vì sự xuất hiện của Liễu Tuấn.Một quan viên đảng vụ trẻ tuổi, có liên quan gì tới nhiệm vụ của tổ chuyên gia lần này đâu, có lẽ là một an bài đặc thù nào đó, không cùng thể chế, nên Hác cục trưởng không hiểu quan trường nội địa cho lắm.Không ngờ chính cái vị gọi là "chuyên gia" không hiểu "xuất hiện vì cớ gì", lại quen thuộc thao tác tài chính như thế, hơn nữa tầm nhìn xa rộng, xem ra quan trường nội địa đúng là ngọa hổ tàng long.Trải qua thương lượng ngẳn, tổ chuyên gia và Hác cục trưởng cuối cùng cũng chấp nhận kiến nghị của Liễu Tuấn, thạm thời chỉ phòng ngự, giả vờ yếu thế, không toàn diện phản kích.Ngày hôm sau, cục quản lý tài chính lại lần nữa dùng ngoại hội dự trữ can thiệp vào thị trường, đẩy tỉ giá đồng đô la Hồng Kông lên ngưỡng trần, miễn cưỡng giữ vững được thế trận, đánh lui đòn công kích mang tính thăm dò.Chuyện phát triển gần như dự liệu của Liễu Tuấn.Hạ tuần tháng bảy, quỹ Quantum của Soros cầm đầu, điều động một khoản tài chính lớn, tấn công đồng đô la Hồng Kông kịch liệt, chuẩn bị diễn lại cảnh huy hoàng tiêu diệt đồng Bạt. Chiêu này quả nhiêu hữu hiệu, ngày hôm đó đồng đô la Hồng Kông rơi vào tình trạng khẩn cấp.Trong phòng thao tác ở khách sạn Thu Thủy, Liễu Tuấn nhìn biểu đồ các sàn gia dịch, nở nụ cười, nói với Thịnh giáo sư:- Giao sư, cá lớn mắc câu rồi, ra tay thôi.Thịnh Đại Thành cũng mỉm cười gật đầu.Liễu Tuấn lấy điện thoại ra, gọi cho Hoàng Diệu Kỳ, chỉ nói bốn chữ:- Toàn lực xuất kích.Cùng một tiếng mệnh lệnh hạ xuống, một kế hoạch phản công bố trí tỉ mỉ khai hỏa.Ngày hôm sau, chính phủ Hồng Kông tuyên bố phát hành lượng lớn công trái chính phủ, thúc tỉ giá đồng đô Hồng Kông so với USD tăng lên, đồng thời, cục quản lý tài chính đề xuất cảnh cáo với hai ngân hàng, làm một đám thương nhân đầu cơ hoảng hồn, lập tức rút vốn. Cục quản lý lại tăng cao tỉ lệ lãi suất vay ngắn hạn, khiến lãi suất cho vay qua đêm tăng vọt, giao dịch quỹ tài chính đột nhiên tăng giá.Tiếp ngay theo đó các nước Australia, Nhật Bản cùng các nước trong ASEAN mở cuộc họp tại Thượng Hải. Phát tuyên bố: Chung sức đả kích lực lượng đầu cơ tiền tệ.Một loạt đòn đánh, nhất là một lượng tài chính như biển trút vào, khiến tỉ giá tăng vọt, các quỹ tài chính bị trọng thương, tổn thất nặng ngề, món tiền vơ vét được tư nơi khác khôn ngừng tràn vào túi những tập đoàn người mua như Thịnh Nghiệp, quỹ đầu tư đành cuống cuồng rút khỏi Hồng Kông.Phản kích thu được toàn thắng

Chương 911: Khuất phục bốn phương.