Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…

Chương 1117: Hà Thắng Lợi ủ rũ

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1123: Hà Thắng Lợi ủ rũNhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanĐó là một vườn hoa rất lớn, với một cái biệt thự mà nói, cái vườn hoa này quá lớn một chút, lớn gần bằng biệt thự của Tiểu Thanh ở Hồng Kông rồi. Dù không phải ở chỗ phồn hoa ở kinh thành, nhưng cũng được tính là cực kỳ kinh người, khu biệt thự như thế giá cả khủng khiếp, cho dù kinh thành là nơi nhà giàu tụ tập, cũng hết sức nổi bật.Liễu Tuấn là một nhân vật trong vườn hoa cực lớn đó, cùng đám Trình Tân Kiến, Tiêu Kiếm, Hà Thắng Lợi uống rượu trò chuyện. Hôm nay y nhận lời mời của Vương Manh Manh tới đây.Vương Manh Manh sau khi thấy thái độ của cha già với Liễu Tuấn, lại nói chuyện kỹ hơn với Khâu Tình Xuyên, coi như có kiến thức trực quan về Liễu Tuấn, quyết định làm bạn với y. Không chỉ vì nhìn trung thế lực lớn của Liễu Tuấn, quan trọng hơn là tiền đồ bản thân y.Chỉ cần không có gì bất ngờ, ba năm sau phó chủ tịch Lý Trì Quốc sẽ lên tới đỉnh cao, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều có khả năng tiến thêm một bước, có thể thấy thanh thế của Nghiêm Liễu hệ sẽ ngày càng thịnh, Liễu Tuấn là người nối nghiệp của hệ phái lớn, tiền dồ không thể giới hạn.Vương Manh Manh hiện giờ có cây đại thụ chọc trời Vương Vạn Thiên làm chỗ dựa, tựa hồ kê cao gối mà ngủ, nhưng bản thân cô ta biết rõ, ông cụ đã già rồi, không thể bảo vệ cho anh em cô ta bao lâu nữa, giả sử có thể có quan hệ tốt với Liễu Tuấn, trong thời gian dài sau này đều có chỗ dựa lớn.Với quyết định này của Vương Manh Manh, Khâu Tình Xuyên chỉ cười.Chẳng phải Khâu Tình Xuyên không muốn em họ quan hệ với Liễu Tuấn, nhưng hắn không biết Vương Manh Manh có "hạ" nổi Liễu Tuấn không. Với hiểu biết của hắn về Liễu Tuấn, kẻ này bề ngoài bình dị dễ gần, nhưng bản chất cực kỳ kiêu ngạo, không phải ai cũng lọt vào mắt y được.Vương Manh Manh trừ cái chiêu bài Vương Vạn Thiên ra thì ưu điểm đủ để Liễu Tuấn coi trọng không nhiều, dù Khâu Tình Xuyên Hắn, cũng chẳng đánh giá cao cô em họ này cho lắm.Đương nhiên, Khâ Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều là nhân vật kiệt xuất, ánh mắt kén chọn một chút, chứ đối với đám nha nội hoàn khố bình thường mà nói, Vương Manh Manh đã giỏi lắm rồi. Mà biết đâu khẩu vị của Liễu Tuấn khác Khâu Tình Xuyên, lại thích Vương Manh Manh thì sao?Bạn bè đôi khi phải xem duyên phận.Liễu Tuấn không từ chối lời mời của Vương Manh Manh, chưa nói cảm quan của y với Vương Manh Manh thế nào, ít nhất là nể mặt Vương Vạn Thiên và Khâu Tình Xuyên rồi.Liễu Tuấn tuy không thường tới thủ đô, nhưng kết giao thêm mấy nha nội có thực lực ở nơi này cũng không phải chuyện xấu, Vương Manh Manh cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, có mạng lưới quan hệ của mình, làm bạn bè thông thường, đôi khi có thể giúp được gì đó.Huống hồ Vương Manh Manh mời vô cùng khách khí, có thể nói là tôn sùng Liễu thị trưởng cực kỳ, có thể thấy cô ta đầu óc sáng suốt, biết giữ vị trí, không tùy tiện làm ra vẻ.Tòa biệt thư xa hoa này danh nghĩa là sản nghiệp của một người bạn Vương Manh Manh, nghe nói bạn cô ta làm mậu dịch kiếm được ít tiền, nên gây dựng sản nghiệp ở thủ đô, nội tỉnh thế nào Liễu Tuấn chẳng tìm hiểu thêm.Cái vườn hoa này sắp xếp hoàn toàn dựa theo một số biệt thự nhà giàu ở Hồng Kông, khá là phú quý. Liễu Tuấn cũng chả bận tâm lắm, cơ bản hắn chỉ quan tâm tới uống rượu với ai chứ không phải ở đau.Hà Thắng Lợi và đám Trình Tấn Kiến, Tiêu Kiếm đều là những người y thích, nên uống rượu mới có hứng.Hà Thắng Lợi uống một ngụm bia lớn, hỏi:- Liễu Tuấn, cậu thân quen Vương Manh Manh lắm à?Vương Manh Manh vừa mới ngồi bồi tiếp ở đây một lúc, sau đó rất thức thời cáo lui, ở đây toàn các đại lão gia, một cô gái xen vào không thích hợp lắm. Hơn nữa nhìn một cái là biết Liễu Tuấn và những người này quan hệ không tầm thường, cô ta miễn cưỡng chỉ là một người quen, cứ cố xen vào hỏng hứng thú tán gẫu của Liễu Tuấn.Nếu muốn lôi kéo quan hệ với quan cao trong thể chế như Liễu Tuấn không phải là chuyện sớm chiều, ở phương diện này Vương Manh Manh nắm chừng mực rất chuẩn, không cần phải cứ xuất hiện thật nhiều, quan hệ mới có thể thân cận.- Bình thường, mới quen không lâu.Liễu Tuấn nói thật.Hà Thắng Lợi trêu:- Cẩn thận một chút, đừng để cô nàng nhìn trúng cậu.Liễu Tuấn cười ha hả, không hề để ý.Hả Thắng Lợi là người có khả năng đoán ra mối quan hệ giữa Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh nhất, chỉ cần là việc của Liễu Tuấn, Hà Thắng Lợi liền phát hiện chỉ cả đều đặc biệt bỏ công sức, không cần hỏi vì sao. Cho dù với anh em trong nhà họ Hà, Hà Mộng Doanh cũng chưa bao giờ tận tâm như vậy.Hà Thắng Lợi cũng hiểu, Liễu Tuấn ưu tú như thế, nếu hắn là nữ nhân, chỉ sợ cũng bám dính lấy. Chị cả rất chiếu cố cho hắn, nên chỉ cần chị cả vui, thì đó là điều quan trọng nhất. Mà ở phương diện này, hình như Liễu Tuấn làm rất tốt, mỗi lần nhắc tới y, chị cả đều mặt hoa hớn hở.Bảo Vương Manh Manh nhìn trúng Liễu Tuấn chỉ là lời trêu đùa của hắn thôi, Liễu Tuấn mà muốn nữ nhân thì dạng nào mà không có.Vương Manh Manh đã có gia thất, Liễu Tuấn chắc chắn sẽ không đi chọc ghẹo vào, huống chi so với Hà Mộng Doanh, dù dung mạo, vóc dáng, hay khí chất Vương Manh Manh đều kém một bậc, còn về chính phòng phu nhân Nghiêm Phi thì càng không đủ để đem so sánh.Vì quan hệ của hai nhà, nên Hà Thắng Lợi và Vương Manh Manh là bạn cũ rồi, thường xuyên tụ hội với nhau, Hà Thắng Lợi danh nghĩa là thượng tá của bộ đội nội vệ, thực chất chỉ là một tên hoàn khố nha nội. Đích tôn của nhà họ Hà, con trai Hà phó tư lệnh viên, tuyệt đối là nhân vật lẫy lừng.Có thể mời được Hà Thắng Lợi tới, với nhiều người là chuyện rất có thể diện, đừng nói là đám nha nội hay thương nhân, dù là quan viên có địa vị trong thể chế, mời được nha nội đỉnh cấp như Hà Thắng lợi cũng là một chuyện vô cùng vinh dự.Vương Manh Manh cũng là đại tiểu thư đỉnh cấp, nhưng qua lại với Hà Thắng Lại, cũng phân chia trên dưới.- Này, Vương Manh Manh rất muốn làm bạn với cậu, cậu nên chẳng nể mặt chút?Hà Thắng Lợi vừa nâng cốc mời Liễu Tuấn, vừa làm "thuyết khách". Vương Manh Manh mời hắn tới tiếp khách, nếu có nha nội cỡ bự như Liễu Tuấn, thì phải có nha nội thân phân tương đương tiếp đãi mới thể hiện được thành ý của chủ nhân. Người bình thường đúng là không đủ tư cách uống rượu cùng bàn với Liễu nha nội.Vương Manh Manh rất biết, trong vòng giao du của nha nội, đôi khi chú trọng cấp bậc hơn cả quan trường, không phải một nha nội cùng đẳng cấp, quyết không thể ngồi cùng.Vương Manh Manh kinh ngạc phát hiện ra, Hà Thắng Lợi tới trướcc Liễu Tuấn mấy phút, cùng cục trưởng cục ba Trình Tân Kiến đứng đợi Liễu Tuấn, rõ ràng Hà Thắng Lợi cho rằng địa vị của Liễu Tuấn ở trên mình.Phát hiện này làm Vương Manh Manh càng thêm kiên định quyết tâm kết giao với Liễu Tuấn.Phải biết rằng Hà Thắng Lợi chính là cháu đích tôn của nhà Hà lão.Liễu Tuấn cười:- Không phải chuyện anh nên quan tâm thì ít quan tâm thôi.Hà Thắng Lợi buồn bực, hắn quen biết Liễu Tuấn từ rất lâu rồi, lúc đâu hắn không để Liễu Tuấn và trong mắt, một kẻ xuất thân từ gia đình bình thường, luôn bị đám con cháu thế gia kinh thành như Hà Thắng Lợi có chút "xem thường".Khi ấy Liễu Tấn Tài mới là tỉnh trưởng, thanh danh chưa nổi, cũng là nguyên nhân khác khiến hắn xem thường Liễu Tuấn.Cùng với thời gian trôi đi, cảm giác ưu việt của Hà Thắng lợi dần biến mất, đương nhiên làm hắn chấn động nhất không phải Liễu Tuấn bảo Hà Mộng Doanh giúp hắn kiếm rất nhiều tiền, cũng không phải quan hệ giữa chị cả và y, mà là Hà lão gia tử, cùng cả cha và bác y đều coi trọng Liễu Tuấn. Người này có thể tham dự cuộc họp hạch tâm Hà Vũ, ngồi ngang hàng với mấy vị đại tướng trọng thần, tư cách này Hà Thắng Lợi tự biết cả đời này mình không có được.Con cháu nhà họ Hà, không có một ai có thể kế thừa đại nghiệp, đó là một tiếc nuối, may có Lương Kinh Vĩ có thể bù đắp một chút.Hiện giờ Liễu Tuấn là thị trưởng, Hà Thắng Lợi càng cảm nhận được sự chênh lệch giữa hai bên, một số câu nói đùa trước kia hiện giờ không dám tùy tiện nói ra nữa.Nhìn người trẻ hơn mình mấy tuổi này, trong lòng Hà Thắng Lợi không khỏi có chút cảm khái.- Hà chủ nhiệm làm một cốc nào.Trình Tân Kiến thấy Hà Thắng Lợi hơi có vẻ xấu hổ, liền ra mặt.Cuộc tụ hội hôm nay là do Liễu Tuấn đặc biệt mời hắn tới dự, Trình Tân Kiến mới nhậm chức cần mau chóng lập nên mối quan hệ của mình, trong buổi tụ hội thế này, rất dễ làm quen được một số nhân vật vai vế, có lợi cho việc củng cố địa vị của Trình Tân Kiến. Tránh đắc tội với người không nên đắc tội.Còn về Tiêu Kiếm là vệ sĩ sát sườn của Trình cục trưởng, mọi người đều là người huyện Hướng Dương, có giao tình không tầm thường với Liễu Tuấn, y không thể bên trọng bên khinh.Hà Thắng Lợi tính tình phóng khoáng, nhanh chóng thoát khỏi cảm giác ủ rũ, cười lớn chạm cốc với Trình Tân Kiến, uống cạn. Hà Thắng Lợi rất hợp tính với Trình Tân Kiến hảo sảng.Tán gẫu một hồi, khách trong vườn hoa ngày một đông, ngoại trừ một số công tử có tiếng, còn cả những cô gái trẻ xinh đẹp xuất chúng cũng lần lượt xuất hiện, tức thì oanh yến ríu rít, nào nhiệt vô cùng

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 1123: Hà Thắng Lợi ủ rũ

Nhóm dịch: Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Đó là một vườn hoa rất lớn, với một cái biệt thự mà nói, cái vườn hoa này quá
lớn một chút, lớn gần bằng biệt thự của Tiểu Thanh ở Hồng Kông rồi. Dù không
phải ở chỗ phồn hoa ở kinh thành, nhưng cũng được tính là cực kỳ kinh người,
khu biệt thự như thế giá cả khủng khiếp, cho dù kinh thành là nơi nhà giàu tụ
tập, cũng hết sức nổi bật.

Liễu Tuấn là một nhân vật trong vườn hoa cực lớn đó, cùng đám Trình Tân Kiến,
Tiêu Kiếm, Hà Thắng Lợi uống rượu trò chuyện. Hôm nay y nhận lời mời của Vương
Manh Manh tới đây.

Vương Manh Manh sau khi thấy thái độ của cha già với Liễu Tuấn, lại nói chuyện
kỹ hơn với Khâu Tình Xuyên, coi như có kiến thức trực quan về Liễu Tuấn, quyết
định làm bạn với y. Không chỉ vì nhìn trung thế lực lớn của Liễu Tuấn, quan
trọng hơn là tiền đồ bản thân y.

Chỉ cần không có gì bất ngờ, ba năm sau phó chủ tịch Lý Trì Quốc sẽ lên tới
đỉnh cao, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều có khả năng tiến thêm một
bước, có thể thấy thanh thế của Nghiêm Liễu hệ sẽ ngày càng thịnh, Liễu Tuấn
là người nối nghiệp của hệ phái lớn, tiền dồ không thể giới hạn.

Vương Manh Manh hiện giờ có cây đại thụ chọc trời Vương Vạn Thiên làm chỗ dựa,
tựa hồ kê cao gối mà ngủ, nhưng bản thân cô ta biết rõ, ông cụ đã già rồi,
không thể bảo vệ cho anh em cô ta bao lâu nữa, giả sử có thể có quan hệ tốt
với Liễu Tuấn, trong thời gian dài sau này đều có chỗ dựa lớn.

Với quyết định này của Vương Manh Manh, Khâu Tình Xuyên chỉ cười.

Chẳng phải Khâu Tình Xuyên không muốn em họ quan hệ với Liễu Tuấn, nhưng hắn
không biết Vương Manh Manh có "hạ" nổi Liễu Tuấn không. Với hiểu biết của hắn
về Liễu Tuấn, kẻ này bề ngoài bình dị dễ gần, nhưng bản chất cực kỳ kiêu ngạo,
không phải ai cũng lọt vào mắt y được.

Vương Manh Manh trừ cái chiêu bài Vương Vạn Thiên ra thì ưu điểm đủ để Liễu
Tuấn coi trọng không nhiều, dù Khâu Tình Xuyên Hắn, cũng chẳng đánh giá cao cô
em họ này cho lắm.

Đương nhiên, Khâ Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều là nhân vật kiệt xuất, ánh mắt
kén chọn một chút, chứ đối với đám nha nội hoàn khố bình thường mà nói, Vương
Manh Manh đã giỏi lắm rồi. Mà biết đâu khẩu vị của Liễu Tuấn khác Khâu Tình
Xuyên, lại thích Vương Manh Manh thì sao?

Bạn bè đôi khi phải xem duyên phận.

Liễu Tuấn không từ chối lời mời của Vương Manh Manh, chưa nói cảm quan của y
với Vương Manh Manh thế nào, ít nhất là nể mặt Vương Vạn Thiên và Khâu Tình
Xuyên rồi.

Liễu Tuấn tuy không thường tới thủ đô, nhưng kết giao thêm mấy nha nội có thực
lực ở nơi này cũng không phải chuyện xấu, Vương Manh Manh cũng không phải là
hoàn toàn vô dụng, có mạng lưới quan hệ của mình, làm bạn bè thông thường, đôi
khi có thể giúp được gì đó.

Huống hồ Vương Manh Manh mời vô cùng khách khí, có thể nói là tôn sùng Liễu
thị trưởng cực kỳ, có thể thấy cô ta đầu óc sáng suốt, biết giữ vị trí, không
tùy tiện làm ra vẻ.

Tòa biệt thư xa hoa này danh nghĩa là sản nghiệp của một người bạn Vương Manh
Manh, nghe nói bạn cô ta làm mậu dịch kiếm được ít tiền, nên gây dựng sản
nghiệp ở thủ đô, nội tỉnh thế nào Liễu Tuấn chẳng tìm hiểu thêm.

Cái vườn hoa này sắp xếp hoàn toàn dựa theo một số biệt thự nhà giàu ở Hồng
Kông, khá là phú quý. Liễu Tuấn cũng chả bận tâm lắm, cơ bản hắn chỉ quan tâm
tới uống rượu với ai chứ không phải ở đau.

Hà Thắng Lợi và đám Trình Tấn Kiến, Tiêu Kiếm đều là những người y thích, nên
uống rượu mới có hứng.

Hà Thắng Lợi uống một ngụm bia lớn, hỏi:

- Liễu Tuấn, cậu thân quen Vương Manh Manh lắm à?

Vương Manh Manh vừa mới ngồi bồi tiếp ở đây một lúc, sau đó rất thức thời cáo
lui, ở đây toàn các đại lão gia, một cô gái xen vào không thích hợp lắm. Hơn
nữa nhìn một cái là biết Liễu Tuấn và những người này quan hệ không tầm
thường, cô ta miễn cưỡng chỉ là một người quen, cứ cố xen vào hỏng hứng thú
tán gẫu của Liễu Tuấn.

Nếu muốn lôi kéo quan hệ với quan cao trong thể chế như Liễu Tuấn không phải
là chuyện sớm chiều, ở phương diện này Vương Manh Manh nắm chừng mực rất
chuẩn, không cần phải cứ xuất hiện thật nhiều, quan hệ mới có thể thân cận.

- Bình thường, mới quen không lâu.

Liễu Tuấn nói thật.

Hà Thắng Lợi trêu:

- Cẩn thận một chút, đừng để cô nàng nhìn trúng cậu.

Liễu Tuấn cười ha hả, không hề để ý.

Hả Thắng Lợi là người có khả năng đoán ra mối quan hệ giữa Liễu Tuấn và Hà
Mộng Doanh nhất, chỉ cần là việc của Liễu Tuấn, Hà Thắng Lợi liền phát hiện
chỉ cả đều đặc biệt bỏ công sức, không cần hỏi vì sao. Cho dù với anh em trong
nhà họ Hà, Hà Mộng Doanh cũng chưa bao giờ tận tâm như vậy.

Hà Thắng Lợi cũng hiểu, Liễu Tuấn ưu tú như thế, nếu hắn là nữ nhân, chỉ sợ
cũng bám dính lấy. Chị cả rất chiếu cố cho hắn, nên chỉ cần chị cả vui, thì đó
là điều quan trọng nhất. Mà ở phương diện này, hình như Liễu Tuấn làm rất tốt,
mỗi lần nhắc tới y, chị cả đều mặt hoa hớn hở.

Bảo Vương Manh Manh nhìn trúng Liễu Tuấn chỉ là lời trêu đùa của hắn thôi,
Liễu Tuấn mà muốn nữ nhân thì dạng nào mà không có.

Vương Manh Manh đã có gia thất, Liễu Tuấn chắc chắn sẽ không đi chọc ghẹo vào,
huống chi so với Hà Mộng Doanh, dù dung mạo, vóc dáng, hay khí chất Vương Manh
Manh đều kém một bậc, còn về chính phòng phu nhân Nghiêm Phi thì càng không đủ
để đem so sánh.

Vì quan hệ của hai nhà, nên Hà Thắng Lợi và Vương Manh Manh là bạn cũ rồi,
thường xuyên tụ hội với nhau, Hà Thắng Lợi danh nghĩa là thượng tá của bộ đội
nội vệ, thực chất chỉ là một tên hoàn khố nha nội. Đích tôn của nhà họ Hà, con
trai Hà phó tư lệnh viên, tuyệt đối là nhân vật lẫy lừng.

Có thể mời được Hà Thắng Lợi tới, với nhiều người là chuyện rất có thể diện,
đừng nói là đám nha nội hay thương nhân, dù là quan viên có địa vị trong thể
chế, mời được nha nội đỉnh cấp như Hà Thắng lợi cũng là một chuyện vô cùng
vinh dự.

Vương Manh Manh cũng là đại tiểu thư đỉnh cấp, nhưng qua lại với Hà Thắng Lại,
cũng phân chia trên dưới.

- Này, Vương Manh Manh rất muốn làm bạn với cậu, cậu nên chẳng nể mặt chút?

Hà Thắng Lợi vừa nâng cốc mời Liễu Tuấn, vừa làm "thuyết khách". Vương Manh
Manh mời hắn tới tiếp khách, nếu có nha nội cỡ bự như Liễu Tuấn, thì phải có
nha nội thân phân tương đương tiếp đãi mới thể hiện được thành ý của chủ nhân.
Người bình thường đúng là không đủ tư cách uống rượu cùng bàn với Liễu nha
nội.

Vương Manh Manh rất biết, trong vòng giao du của nha nội, đôi khi chú trọng
cấp bậc hơn cả quan trường, không phải một nha nội cùng đẳng cấp, quyết không
thể ngồi cùng.

Vương Manh Manh kinh ngạc phát hiện ra, Hà Thắng Lợi tới trướcc Liễu Tuấn mấy
phút, cùng cục trưởng cục ba Trình Tân Kiến đứng đợi Liễu Tuấn, rõ ràng Hà
Thắng Lợi cho rằng địa vị của Liễu Tuấn ở trên mình.

Phát hiện này làm Vương Manh Manh càng thêm kiên định quyết tâm kết giao với
Liễu Tuấn.

Phải biết rằng Hà Thắng Lợi chính là cháu đích tôn của nhà Hà lão.

Liễu Tuấn cười:

- Không phải chuyện anh nên quan tâm thì ít quan tâm thôi.

Hà Thắng Lợi buồn bực, hắn quen biết Liễu Tuấn từ rất lâu rồi, lúc đâu hắn
không để Liễu Tuấn và trong mắt, một kẻ xuất thân từ gia đình bình thường,
luôn bị đám con cháu thế gia kinh thành như Hà Thắng Lợi có chút "xem thường".

Khi ấy Liễu Tấn Tài mới là tỉnh trưởng, thanh danh chưa nổi, cũng là nguyên
nhân khác khiến hắn xem thường Liễu Tuấn.

Cùng với thời gian trôi đi, cảm giác ưu việt của Hà Thắng lợi dần biến mất,
đương nhiên làm hắn chấn động nhất không phải Liễu Tuấn bảo Hà Mộng Doanh giúp
hắn kiếm rất nhiều tiền, cũng không phải quan hệ giữa chị cả và y, mà là Hà
lão gia tử, cùng cả cha và bác y đều coi trọng Liễu Tuấn. Người này có thể
tham dự cuộc họp hạch tâm Hà Vũ, ngồi ngang hàng với mấy vị đại tướng trọng
thần, tư cách này Hà Thắng Lợi tự biết cả đời này mình không có được.

Con cháu nhà họ Hà, không có một ai có thể kế thừa đại nghiệp, đó là một tiếc
nuối, may có Lương Kinh Vĩ có thể bù đắp một chút.

Hiện giờ Liễu Tuấn là thị trưởng, Hà Thắng Lợi càng cảm nhận được sự chênh
lệch giữa hai bên, một số câu nói đùa trước kia hiện giờ không dám tùy tiện
nói ra nữa.

Nhìn người trẻ hơn mình mấy tuổi này, trong lòng Hà Thắng Lợi không khỏi có
chút cảm khái.

- Hà chủ nhiệm làm một cốc nào.

Trình Tân Kiến thấy Hà Thắng Lợi hơi có vẻ xấu hổ, liền ra mặt.

Cuộc tụ hội hôm nay là do Liễu Tuấn đặc biệt mời hắn tới dự, Trình Tân Kiến
mới nhậm chức cần mau chóng lập nên mối quan hệ của mình, trong buổi tụ hội
thế này, rất dễ làm quen được một số nhân vật vai vế, có lợi cho việc củng cố
địa vị của Trình Tân Kiến. Tránh đắc tội với người không nên đắc tội.

Còn về Tiêu Kiếm là vệ sĩ sát sườn của Trình cục trưởng, mọi người đều là
người huyện Hướng Dương, có giao tình không tầm thường với Liễu Tuấn, y không
thể bên trọng bên khinh.

Hà Thắng Lợi tính tình phóng khoáng, nhanh chóng thoát khỏi cảm giác ủ rũ,
cười lớn chạm cốc với Trình Tân Kiến, uống cạn. Hà Thắng Lợi rất hợp tính với
Trình Tân Kiến hảo sảng.

Tán gẫu một hồi, khách trong vườn hoa ngày một đông, ngoại trừ một số công tử
có tiếng, còn cả những cô gái trẻ xinh đẹp xuất chúng cũng lần lượt xuất hiện,
tức thì oanh yến ríu rít, nào nhiệt vô cùng

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1123: Hà Thắng Lợi ủ rũNhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanĐó là một vườn hoa rất lớn, với một cái biệt thự mà nói, cái vườn hoa này quá lớn một chút, lớn gần bằng biệt thự của Tiểu Thanh ở Hồng Kông rồi. Dù không phải ở chỗ phồn hoa ở kinh thành, nhưng cũng được tính là cực kỳ kinh người, khu biệt thự như thế giá cả khủng khiếp, cho dù kinh thành là nơi nhà giàu tụ tập, cũng hết sức nổi bật.Liễu Tuấn là một nhân vật trong vườn hoa cực lớn đó, cùng đám Trình Tân Kiến, Tiêu Kiếm, Hà Thắng Lợi uống rượu trò chuyện. Hôm nay y nhận lời mời của Vương Manh Manh tới đây.Vương Manh Manh sau khi thấy thái độ của cha già với Liễu Tuấn, lại nói chuyện kỹ hơn với Khâu Tình Xuyên, coi như có kiến thức trực quan về Liễu Tuấn, quyết định làm bạn với y. Không chỉ vì nhìn trung thế lực lớn của Liễu Tuấn, quan trọng hơn là tiền đồ bản thân y.Chỉ cần không có gì bất ngờ, ba năm sau phó chủ tịch Lý Trì Quốc sẽ lên tới đỉnh cao, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều có khả năng tiến thêm một bước, có thể thấy thanh thế của Nghiêm Liễu hệ sẽ ngày càng thịnh, Liễu Tuấn là người nối nghiệp của hệ phái lớn, tiền dồ không thể giới hạn.Vương Manh Manh hiện giờ có cây đại thụ chọc trời Vương Vạn Thiên làm chỗ dựa, tựa hồ kê cao gối mà ngủ, nhưng bản thân cô ta biết rõ, ông cụ đã già rồi, không thể bảo vệ cho anh em cô ta bao lâu nữa, giả sử có thể có quan hệ tốt với Liễu Tuấn, trong thời gian dài sau này đều có chỗ dựa lớn.Với quyết định này của Vương Manh Manh, Khâu Tình Xuyên chỉ cười.Chẳng phải Khâu Tình Xuyên không muốn em họ quan hệ với Liễu Tuấn, nhưng hắn không biết Vương Manh Manh có "hạ" nổi Liễu Tuấn không. Với hiểu biết của hắn về Liễu Tuấn, kẻ này bề ngoài bình dị dễ gần, nhưng bản chất cực kỳ kiêu ngạo, không phải ai cũng lọt vào mắt y được.Vương Manh Manh trừ cái chiêu bài Vương Vạn Thiên ra thì ưu điểm đủ để Liễu Tuấn coi trọng không nhiều, dù Khâu Tình Xuyên Hắn, cũng chẳng đánh giá cao cô em họ này cho lắm.Đương nhiên, Khâ Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều là nhân vật kiệt xuất, ánh mắt kén chọn một chút, chứ đối với đám nha nội hoàn khố bình thường mà nói, Vương Manh Manh đã giỏi lắm rồi. Mà biết đâu khẩu vị của Liễu Tuấn khác Khâu Tình Xuyên, lại thích Vương Manh Manh thì sao?Bạn bè đôi khi phải xem duyên phận.Liễu Tuấn không từ chối lời mời của Vương Manh Manh, chưa nói cảm quan của y với Vương Manh Manh thế nào, ít nhất là nể mặt Vương Vạn Thiên và Khâu Tình Xuyên rồi.Liễu Tuấn tuy không thường tới thủ đô, nhưng kết giao thêm mấy nha nội có thực lực ở nơi này cũng không phải chuyện xấu, Vương Manh Manh cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, có mạng lưới quan hệ của mình, làm bạn bè thông thường, đôi khi có thể giúp được gì đó.Huống hồ Vương Manh Manh mời vô cùng khách khí, có thể nói là tôn sùng Liễu thị trưởng cực kỳ, có thể thấy cô ta đầu óc sáng suốt, biết giữ vị trí, không tùy tiện làm ra vẻ.Tòa biệt thư xa hoa này danh nghĩa là sản nghiệp của một người bạn Vương Manh Manh, nghe nói bạn cô ta làm mậu dịch kiếm được ít tiền, nên gây dựng sản nghiệp ở thủ đô, nội tỉnh thế nào Liễu Tuấn chẳng tìm hiểu thêm.Cái vườn hoa này sắp xếp hoàn toàn dựa theo một số biệt thự nhà giàu ở Hồng Kông, khá là phú quý. Liễu Tuấn cũng chả bận tâm lắm, cơ bản hắn chỉ quan tâm tới uống rượu với ai chứ không phải ở đau.Hà Thắng Lợi và đám Trình Tấn Kiến, Tiêu Kiếm đều là những người y thích, nên uống rượu mới có hứng.Hà Thắng Lợi uống một ngụm bia lớn, hỏi:- Liễu Tuấn, cậu thân quen Vương Manh Manh lắm à?Vương Manh Manh vừa mới ngồi bồi tiếp ở đây một lúc, sau đó rất thức thời cáo lui, ở đây toàn các đại lão gia, một cô gái xen vào không thích hợp lắm. Hơn nữa nhìn một cái là biết Liễu Tuấn và những người này quan hệ không tầm thường, cô ta miễn cưỡng chỉ là một người quen, cứ cố xen vào hỏng hứng thú tán gẫu của Liễu Tuấn.Nếu muốn lôi kéo quan hệ với quan cao trong thể chế như Liễu Tuấn không phải là chuyện sớm chiều, ở phương diện này Vương Manh Manh nắm chừng mực rất chuẩn, không cần phải cứ xuất hiện thật nhiều, quan hệ mới có thể thân cận.- Bình thường, mới quen không lâu.Liễu Tuấn nói thật.Hà Thắng Lợi trêu:- Cẩn thận một chút, đừng để cô nàng nhìn trúng cậu.Liễu Tuấn cười ha hả, không hề để ý.Hả Thắng Lợi là người có khả năng đoán ra mối quan hệ giữa Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh nhất, chỉ cần là việc của Liễu Tuấn, Hà Thắng Lợi liền phát hiện chỉ cả đều đặc biệt bỏ công sức, không cần hỏi vì sao. Cho dù với anh em trong nhà họ Hà, Hà Mộng Doanh cũng chưa bao giờ tận tâm như vậy.Hà Thắng Lợi cũng hiểu, Liễu Tuấn ưu tú như thế, nếu hắn là nữ nhân, chỉ sợ cũng bám dính lấy. Chị cả rất chiếu cố cho hắn, nên chỉ cần chị cả vui, thì đó là điều quan trọng nhất. Mà ở phương diện này, hình như Liễu Tuấn làm rất tốt, mỗi lần nhắc tới y, chị cả đều mặt hoa hớn hở.Bảo Vương Manh Manh nhìn trúng Liễu Tuấn chỉ là lời trêu đùa của hắn thôi, Liễu Tuấn mà muốn nữ nhân thì dạng nào mà không có.Vương Manh Manh đã có gia thất, Liễu Tuấn chắc chắn sẽ không đi chọc ghẹo vào, huống chi so với Hà Mộng Doanh, dù dung mạo, vóc dáng, hay khí chất Vương Manh Manh đều kém một bậc, còn về chính phòng phu nhân Nghiêm Phi thì càng không đủ để đem so sánh.Vì quan hệ của hai nhà, nên Hà Thắng Lợi và Vương Manh Manh là bạn cũ rồi, thường xuyên tụ hội với nhau, Hà Thắng Lợi danh nghĩa là thượng tá của bộ đội nội vệ, thực chất chỉ là một tên hoàn khố nha nội. Đích tôn của nhà họ Hà, con trai Hà phó tư lệnh viên, tuyệt đối là nhân vật lẫy lừng.Có thể mời được Hà Thắng Lợi tới, với nhiều người là chuyện rất có thể diện, đừng nói là đám nha nội hay thương nhân, dù là quan viên có địa vị trong thể chế, mời được nha nội đỉnh cấp như Hà Thắng lợi cũng là một chuyện vô cùng vinh dự.Vương Manh Manh cũng là đại tiểu thư đỉnh cấp, nhưng qua lại với Hà Thắng Lại, cũng phân chia trên dưới.- Này, Vương Manh Manh rất muốn làm bạn với cậu, cậu nên chẳng nể mặt chút?Hà Thắng Lợi vừa nâng cốc mời Liễu Tuấn, vừa làm "thuyết khách". Vương Manh Manh mời hắn tới tiếp khách, nếu có nha nội cỡ bự như Liễu Tuấn, thì phải có nha nội thân phân tương đương tiếp đãi mới thể hiện được thành ý của chủ nhân. Người bình thường đúng là không đủ tư cách uống rượu cùng bàn với Liễu nha nội.Vương Manh Manh rất biết, trong vòng giao du của nha nội, đôi khi chú trọng cấp bậc hơn cả quan trường, không phải một nha nội cùng đẳng cấp, quyết không thể ngồi cùng.Vương Manh Manh kinh ngạc phát hiện ra, Hà Thắng Lợi tới trướcc Liễu Tuấn mấy phút, cùng cục trưởng cục ba Trình Tân Kiến đứng đợi Liễu Tuấn, rõ ràng Hà Thắng Lợi cho rằng địa vị của Liễu Tuấn ở trên mình.Phát hiện này làm Vương Manh Manh càng thêm kiên định quyết tâm kết giao với Liễu Tuấn.Phải biết rằng Hà Thắng Lợi chính là cháu đích tôn của nhà Hà lão.Liễu Tuấn cười:- Không phải chuyện anh nên quan tâm thì ít quan tâm thôi.Hà Thắng Lợi buồn bực, hắn quen biết Liễu Tuấn từ rất lâu rồi, lúc đâu hắn không để Liễu Tuấn và trong mắt, một kẻ xuất thân từ gia đình bình thường, luôn bị đám con cháu thế gia kinh thành như Hà Thắng Lợi có chút "xem thường".Khi ấy Liễu Tấn Tài mới là tỉnh trưởng, thanh danh chưa nổi, cũng là nguyên nhân khác khiến hắn xem thường Liễu Tuấn.Cùng với thời gian trôi đi, cảm giác ưu việt của Hà Thắng lợi dần biến mất, đương nhiên làm hắn chấn động nhất không phải Liễu Tuấn bảo Hà Mộng Doanh giúp hắn kiếm rất nhiều tiền, cũng không phải quan hệ giữa chị cả và y, mà là Hà lão gia tử, cùng cả cha và bác y đều coi trọng Liễu Tuấn. Người này có thể tham dự cuộc họp hạch tâm Hà Vũ, ngồi ngang hàng với mấy vị đại tướng trọng thần, tư cách này Hà Thắng Lợi tự biết cả đời này mình không có được.Con cháu nhà họ Hà, không có một ai có thể kế thừa đại nghiệp, đó là một tiếc nuối, may có Lương Kinh Vĩ có thể bù đắp một chút.Hiện giờ Liễu Tuấn là thị trưởng, Hà Thắng Lợi càng cảm nhận được sự chênh lệch giữa hai bên, một số câu nói đùa trước kia hiện giờ không dám tùy tiện nói ra nữa.Nhìn người trẻ hơn mình mấy tuổi này, trong lòng Hà Thắng Lợi không khỏi có chút cảm khái.- Hà chủ nhiệm làm một cốc nào.Trình Tân Kiến thấy Hà Thắng Lợi hơi có vẻ xấu hổ, liền ra mặt.Cuộc tụ hội hôm nay là do Liễu Tuấn đặc biệt mời hắn tới dự, Trình Tân Kiến mới nhậm chức cần mau chóng lập nên mối quan hệ của mình, trong buổi tụ hội thế này, rất dễ làm quen được một số nhân vật vai vế, có lợi cho việc củng cố địa vị của Trình Tân Kiến. Tránh đắc tội với người không nên đắc tội.Còn về Tiêu Kiếm là vệ sĩ sát sườn của Trình cục trưởng, mọi người đều là người huyện Hướng Dương, có giao tình không tầm thường với Liễu Tuấn, y không thể bên trọng bên khinh.Hà Thắng Lợi tính tình phóng khoáng, nhanh chóng thoát khỏi cảm giác ủ rũ, cười lớn chạm cốc với Trình Tân Kiến, uống cạn. Hà Thắng Lợi rất hợp tính với Trình Tân Kiến hảo sảng.Tán gẫu một hồi, khách trong vườn hoa ngày một đông, ngoại trừ một số công tử có tiếng, còn cả những cô gái trẻ xinh đẹp xuất chúng cũng lần lượt xuất hiện, tức thì oanh yến ríu rít, nào nhiệt vô cùng

Chương 1117: Hà Thắng Lợi ủ rũ