Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…
Chương 1213: Thị trưởng bị đánh vỡ đầu
Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1219: Thị trưởng bị đánh vỡ đầuNhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanLiễu tuấn và Trương Gia Vĩ ở thôn Tương Gia được hoan nghênh nhiệt tình chưa từng có, có điều tình hỉnh hơi đặc biệt.Liễu Tuấn tháp tùng Trương Gia Vĩ tới đây không hề có thông báo trước cho ban ngành chính phủ đương địa, chỉ có bộ ba Trương Hoành Mục, Nam Duệ, Úc Chí Đạt là biết, khi điện thoại của Vu Hoài Tín gọi tới thì xe của Liễu Tuấn đã vào địa giới của huyện Bạch Hồ.Vu Hoài Tín căn dặn bọn họ không làm kinh động tới lãnh đạo trấn Hoa Thụ, cứ đi thẳng tới vườn quả là được, ba người đó đều là tâm phúc đích hệ của Liễu Tuấn, hết sức quen thuộc với tác phong của Liễu thị trưởng, Vu Hoài Tín căn dặn như thế, mọi người cũng không thấy có gì bất ngờ, vội vàng bỏ công việc đấy, đi xe thẳng tới thôn Hoa Thụ.Kỳ thực Liễu Tuấn xuống nông thôn không cần thiết cứ phải có lãnh đạo chủ yếu nơi đó tháp tùng, sở dĩ Vũ Hoài Tín thông báo cho ba người kia là vì y còn có chuyện thuận tiện muốn trao đổi với ba người đó một chút, đó là tác phong của Liễu thị trưởng có chuyện gì trao đổi thẳng ở hiện trưởng, nếu như không cần thiết không triệu kiến cấp dưới tới văn phòng.Mọi người đều bận cả, nếu có thể tiết kiệm thời gian thì nên tận lực tiết kiệm.Vườn quả của thôn Hoa Thụ có một nữa là do nông dân của thôn Tương Gia chăm sóc.Đoàn người Liễu Tuấn vừa mới xuất hiện ở vườn, không ngờ có một người nông dân nhận ra, đó chính là người trước kia tới Nam Phương làm thuê nên biết y, nhìn thấy Liễu thị trưởng đột nhiên xuất hiện trong vườn thì không dám tin, phải dụi mắt mấy lần mới chắc người thanh niên cao lớn luôn mang nụ cười bên miệng là Liễu thị trưởng.Ở thôn Trương Gia, Liễu Tuấn gần như trở thành một câu truyện "truyền kỳ".Người dân trong thôn chỉ cần nhắc tới Liễu thị trưởng là không ai không giơ ngón cái lên khen, có một số người "lắm chuyện, thì nghe ngóng những tin đồn rồi thêm mắm thêm muối biến thành "tin tức quan trường" chân chính, truyền bá trong thôn, thêm một lần nữa "thần hóa" Liễu thị trưởng.Bọn họ dùng phương thức đó để biểu thị sự "kính ái" với Liễu thị trưởng.Thôn dân kia không dám đi tới chào hỏi Liễu Tuấn, có lẽ cảm thấy thân phận hai bên quá chênh lệch, có điều người thôn dân đó dùng một phương thức khác là chạy hộc tốc về thông, đem tin "Liễu thị trưởng đến rồi" truyền tới từng nhà một.Thế là vô số thông dân tràn tới vườn quả.Tình hình này làm đám Úc Chí Đạt, Vu Hoài Tín vô cùng khẩn trương, vội vàng chạy lên chặn đứng người dân từ bốn phương tám hướng đổ dồn tới.Thôn dân hết sức tự giác không cố vượt qua sự ngăn cản của đám Úc Chỉ Đạt, đứng tại chỗ nghển cổ nhìn sang bên này.- Liễu thị trưởng.Đột nhiên có một thông dân la lớn.- Liễu thị trưởng.Rất nhanh âm thanh đó khơi lên phản ứng dây truyền gần như tất cả thôn dân đều đồng loạn hô lên, chấn động bốn phía.Liễu Tuấn cũng không ngờ mình tới lại gây ra oanh động lớn như thế, mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc, có điều nhanh chóng trấn tĩnh lại mỉm cười đưa tay chào mọi người.Liễu Tuấn phải ra hiệu mấy lần tiếng reo hò và vỗ tay hồi lâu mới mới dừng lại.- Lão Tương!Liễu Tuấn nhận ra Tương Hóa Kỳ trong số người thôn dân xung quanh.Kỳ thực người dân thôn Tương Gia đa số mang họ Tương, Liễu Tuấn gọi "lão Tương", đố ai biết được là gọi ai, có điều Tương Hóa Kỳ biết Liễu thị trưởng gọi mình, vì ánh mắt Liễu Tuấn dừng trên người hắn.- Liễu thị trưởng.Tương Hóa Kỳ vội đi tới bắt tay Liễu Tuấn, tỏ ra kích động vô cùng.- Lão Tương, năm ngay không ra ngoài làm công nữa là?Tương Hóa Kỳ vội đáp:- Thưa thị trưởng, không có, chính sách của huyện rất tốt, chúng tôi trồng rau cũng kiếm được tiền, nên không đi nữa.Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, hỏi thăm một số chuyện ở thôn Tương Gia, Tương Hoa Kỳ trả lời hết, sau đó đại biểu người dân trong thôn mời Liễu thị trưởng nhất định tới thôn chơi, uống trà thưởng thức hoa quả bọn họ trồng.Liễu Tuấn mỉm cười đồng ý.Người dân nhiệt tình như thế, Liễu thị trưởng sao nỡ làm họ thất vọng.Nghe nói Liễu Tuấn sẽ tới thôn Tương Gia, người trong thôn reo hò ầm ĩ.Thấy cảnh tượng này, Trương Gia Vĩ chấn động:- Liễu thị trưởng, không ngờ uy vọng của ngài ở Tiềm Châu lại cao như thế.Lời này của Trương Gia Vĩ không coi là xu nịnh mà chỉ cảm khái phát ra, Trương Gia Vĩ sinh ra trong nhà quan lại thế gia, Liễu Tuấn tuổi chừng này lên làm thị trưởng, hắn quy kết cho bối cảnh và thủ đoạn của y, người này được cả Hà lão gia tử và nhân vật quan trọng trong hai nhà Hà Vũ coi trọng, khẳng định mưu mô thủ đoạn cực cao. Có bối cảnh đó trở thành thị trưởng trẻ nhất toàn quốc chẳng khó gì. Nhưng thấy người dân thôn Tương Gia sùng kính và yêu quý y như thế, Trương Gia Vĩ không khỏi kinh ngạc.Cảnh quân dân cá nước này trong ấn tượng của Trương Gia Vĩ là chỉ thấy được ở TV, không ngờ lại diễn ra sống động ở trước mắt, nếu chẳng phải Liễu Tuấn không làm việc thực sự vì người dân, sẽ không được dân chúng thừa nhận như vậy.Liễu Tuấn ở thôn Tương Gia thưởng thức hoa quả tươi người dân mới trồn, Tương Hóa Kỳ báo cáo với Liễu Tuấn, tình hình trông thôn hiện giờ tốt hơn năm ngoái rất nhiều, nhà nào cũng tham gia nuôi trồng đặc sản hoặc chăm sóc vườn quả thu nhập nửa năm bằng cả năm ngoái, huyện lại miễn giảm từng bước các loại thuế phí, thu nhập thực tế của người dân tăng lên hơn gấp đôi.- Thưa thị trưởng, cuộc sống rất tốt.Tương Hóa Kỳ hết sức cảm khái nói.Liễu Tuấn vui vẻ gật đầu, hơn một năm vất vả cuối cùng dần dần nhìn thấy thành quả rồi.Khi Liễu Tuấn và người dân trong thôn đang nói chuyện sôi nổi, thì điện thoại của Vu Hoài Tín vang lên, vội đứng dậy qua một bên nhận điện thoại, mới nghe được mấy câu sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, nhìn người dân vây quanh Liễu Tuấn do dự một chút mới đi tới nhỏ giọng báo cáo:- Thị trưởng, Hàn bí thư mời thị trưởng về gấp, có chuyện quan trọng muốn thương lượng.Liễu Tuấn gật đầu.Ý của đám Tương Hóa Kỳ là Liễu thị trưởng đã tới đây rồi thì thể nào cũng phải mời Liễu thị trưởng ở lại dùng cơm, đồ ăn đã sai người đi làm rồi, nhưng hiện giờ trên thành phố xảy ra chuyện, Hàn bí thư mời Liễu thị trưởng về gấp, mọi người không tiện nài ép.Suy nghĩ của thôn dân rất đơn giản, là chuyện lớn không thể chậm trễ được.Cuối cùng người dân biếu một đống hoa quả, chất đầy lên chiếc xe con, rồi mới quyến luyến vẫy tay chào tạm biệt, xe đi rất xa rồi đám người Tương Hóa Kỳ vẫn đứng đó nhìn theo.- Thị trưởng, Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện rồi.Vừa lên xe, Vu Hoài Tín lập tức báo cáo tình huống với Liễu Tuấn.Liễu Tuấn cau mày:- Xảy ra chuyện gì?- Sáng ngày hôm nay có rất nhiều quần chúng bao vây khu mỏ Hoàng Hoa Sơn, nghe nói là vì vấn đề thu mua quặng mọ, rất nhiều người chắn lối vào Cty Liêu Thị, Phượng Trí Dũng chạy tới làm công tác tư tưởng, kết quả bị quấn trúng ném đá vỡ đầu, hiện giờ đang điều trị ở bệnh viện nhân dân thị xã Giang Thành.Vu Hoài Tín nói rõ tình huống.- Bị thương?Liễu Tuấn giật mình:- Có nghiêm trọng không? Có ảnh hưởng tới tính mạng không?- Bị thương có nghiêm trọng hay không thì tạm thời chưa rõ, nhưng hẳn không có nguy hiểm tới tính mạng.Vu Hoài Tín cũng chỉ nhận được tin qua điện thoại, không rõ lắm, không dám đoán lung tung.- Tới thị xã Giang Thành.Liễu Tuấn không chút do dự, trực tiếp ra lệnh cho Đổng Yến Long.- Vậy bên chủ tịch Trương có cần báo một tiếng không?Vu Hoài Tín cẩn thận nhắc nhở.Liễu Tuấn gật đầu đưa tay ra, Vu Hoài Tín vội đưa di động cho Liễu Tuấn, Liễu Tu gọi cho Trương Gia Vĩ, nói có chuyện phải tới gấp thị xã Giang Thành để xử lý, không thể dùng cơm cùng hắn, mong được thông cảm.Trương Gia Vĩ tất nhiên là thông cảm.Chấp chính địa phương luôn luôn có chuyện bất ngờ xảy ra, trước kia cha hắn đã ngồi vào bàn ăn rồi, vậy mà một cú điện thoại gọi tới liền đặt bát xuống vội vã chạy đi.Liễu Tuấn căn dặn Vu Hoài Tín bảo hắn thông báo cho Trang Ích Khiêm và Trương Vạn Vinh tiếp đãi Trương Gia Vĩ. Vu Hoài Tín gọi điện thoại xong nhìn Liễu Tuấn xem có chỉ thị gì nữa không, nhưng chỉ thấy Liễu thị trưởng đã dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, liền không dám quấy nhiễu nữa, lấy máy nhắn tin cho Trương Vạn Vinh.Cú điện thoại vừa rồi là do Trương Vạn Vinh gọi tới.Trước mặt mọi người Vu Hoài Tín không tiện nói Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện chỉ nói hàm hồ là Hàn Húc có chuyện muốn trao đổi với Liễu Tuấn.Trương Vạn Vinh vị thay vị trí bí thư Hồng Sơn, được Liễu Tuấn để làm chủ nhiệm văn phòng chính phủ, tự giác coi mình thành thân tín của Liễu Tuấn, làm việc hết sức nỗ lực, hiếm có hơn nữa là mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh cực lớn, là cán bộ sinh ra lớn lên ở Tiềm Châu nên tin tức linh thông làm người khác với kinh ngạc.Vu Hoài Tín rất chú ý tạo dựng quan hệ tốt với Trương Vạn Vinh, rất nhiều bí mật thông qua mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh tìm hiểu được, tin tức linh thông đó là kỹ năng cơ bản cần có của người làm thư ký.Vu Hoài Tín còn khiêm chức danh phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ, tạo dựng quan hệ tốt với cấp trên trực tiếp là trương Vạn Vinh người khác tất nhiên không thể nói được gì.Vu Hoài Tín tranh thủ trước khi xe của Liễu Tuấn tới được bệnh viện nhân dân Giang Thành, tìm hiểu rõ hơn sự việc để có báo cáo toàn diện cho Liễu Tuấn.*Giang Thành là thị xã, đáng nhẽ chính xác thì Phượng Trí Dũng là thị xã trưởng, nhưng gọi thế nói dài dòng, nên gọi tắt là thị trưởng thôi, thị trưởng này khác với thị trưởng thành phố nhé các bác.
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 1219: Thị trưởng bị đánh vỡ đầu
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Liễu tuấn và Trương Gia Vĩ ở thôn Tương Gia được hoan nghênh nhiệt tình chưa
từng có, có điều tình hỉnh hơi đặc biệt.
Liễu Tuấn tháp tùng Trương Gia Vĩ tới đây không hề có thông báo trước cho ban
ngành chính phủ đương địa, chỉ có bộ ba Trương Hoành Mục, Nam Duệ, Úc Chí Đạt
là biết, khi điện thoại của Vu Hoài Tín gọi tới thì xe của Liễu Tuấn đã vào
địa giới của huyện Bạch Hồ.
Vu Hoài Tín căn dặn bọn họ không làm kinh động tới lãnh đạo trấn Hoa Thụ, cứ
đi thẳng tới vườn quả là được, ba người đó đều là tâm phúc đích hệ của Liễu
Tuấn, hết sức quen thuộc với tác phong của Liễu thị trưởng, Vu Hoài Tín căn
dặn như thế, mọi người cũng không thấy có gì bất ngờ, vội vàng bỏ công việc
đấy, đi xe thẳng tới thôn Hoa Thụ.
Kỳ thực Liễu Tuấn xuống nông thôn không cần thiết cứ phải có lãnh đạo chủ yếu
nơi đó tháp tùng, sở dĩ Vũ Hoài Tín thông báo cho ba người kia là vì y còn có
chuyện thuận tiện muốn trao đổi với ba người đó một chút, đó là tác phong của
Liễu thị trưởng có chuyện gì trao đổi thẳng ở hiện trưởng, nếu như không cần
thiết không triệu kiến cấp dưới tới văn phòng.
Mọi người đều bận cả, nếu có thể tiết kiệm thời gian thì nên tận lực tiết
kiệm.
Vườn quả của thôn Hoa Thụ có một nữa là do nông dân của thôn Tương Gia chăm
sóc.
Đoàn người Liễu Tuấn vừa mới xuất hiện ở vườn, không ngờ có một người nông dân
nhận ra, đó chính là người trước kia tới Nam Phương làm thuê nên biết y, nhìn
thấy Liễu thị trưởng đột nhiên xuất hiện trong vườn thì không dám tin, phải
dụi mắt mấy lần mới chắc người thanh niên cao lớn luôn mang nụ cười bên miệng
là Liễu thị trưởng.
Ở thôn Trương Gia, Liễu Tuấn gần như trở thành một câu truyện "truyền kỳ".
Người dân trong thôn chỉ cần nhắc tới Liễu thị trưởng là không ai không giơ
ngón cái lên khen, có một số người "lắm chuyện, thì nghe ngóng những tin đồn
rồi thêm mắm thêm muối biến thành "tin tức quan trường" chân chính, truyền bá
trong thôn, thêm một lần nữa "thần hóa" Liễu thị trưởng.
Bọn họ dùng phương thức đó để biểu thị sự "kính ái" với Liễu thị trưởng.
Thôn dân kia không dám đi tới chào hỏi Liễu Tuấn, có lẽ cảm thấy thân phận hai
bên quá chênh lệch, có điều người thôn dân đó dùng một phương thức khác là
chạy hộc tốc về thông, đem tin "Liễu thị trưởng đến rồi" truyền tới từng nhà
một.
Thế là vô số thông dân tràn tới vườn quả.
Tình hình này làm đám Úc Chí Đạt, Vu Hoài Tín vô cùng khẩn trương, vội vàng
chạy lên chặn đứng người dân từ bốn phương tám hướng đổ dồn tới.
Thôn dân hết sức tự giác không cố vượt qua sự ngăn cản của đám Úc Chỉ Đạt,
đứng tại chỗ nghển cổ nhìn sang bên này.
- Liễu thị trưởng.
Đột nhiên có một thông dân la lớn.
- Liễu thị trưởng.
Rất nhanh âm thanh đó khơi lên phản ứng dây truyền gần như tất cả thôn dân đều
đồng loạn hô lên, chấn động bốn phía.
Liễu Tuấn cũng không ngờ mình tới lại gây ra oanh động lớn như thế, mặt thoáng
qua vẻ kinh ngạc, có điều nhanh chóng trấn tĩnh lại mỉm cười đưa tay chào mọi
người.
Liễu Tuấn phải ra hiệu mấy lần tiếng reo hò và vỗ tay hồi lâu mới mới dừng
lại.
- Lão Tương!
Liễu Tuấn nhận ra Tương Hóa Kỳ trong số người thôn dân xung quanh.
Kỳ thực người dân thôn Tương Gia đa số mang họ Tương, Liễu Tuấn gọi "lão
Tương", đố ai biết được là gọi ai, có điều Tương Hóa Kỳ biết Liễu thị trưởng
gọi mình, vì ánh mắt Liễu Tuấn dừng trên người hắn.
- Liễu thị trưởng.
Tương Hóa Kỳ vội đi tới bắt tay Liễu Tuấn, tỏ ra kích động vô cùng.
- Lão Tương, năm ngay không ra ngoài làm công nữa là?
Tương Hóa Kỳ vội đáp:
- Thưa thị trưởng, không có, chính sách của huyện rất tốt, chúng tôi trồng
rau cũng kiếm được tiền, nên không đi nữa.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, hỏi thăm một số chuyện ở thôn Tương Gia, Tương Hoa
Kỳ trả lời hết, sau đó đại biểu người dân trong thôn mời Liễu thị trưởng nhất
định tới thôn chơi, uống trà thưởng thức hoa quả bọn họ trồng.
Liễu Tuấn mỉm cười đồng ý.
Người dân nhiệt tình như thế, Liễu thị trưởng sao nỡ làm họ thất vọng.
Nghe nói Liễu Tuấn sẽ tới thôn Tương Gia, người trong thôn reo hò ầm ĩ.
Thấy cảnh tượng này, Trương Gia Vĩ chấn động:
- Liễu thị trưởng, không ngờ uy vọng của ngài ở Tiềm Châu lại cao như thế.
Lời này của Trương Gia Vĩ không coi là xu nịnh mà chỉ cảm khái phát ra, Trương
Gia Vĩ sinh ra trong nhà quan lại thế gia, Liễu Tuấn tuổi chừng này lên làm
thị trưởng, hắn quy kết cho bối cảnh và thủ đoạn của y, người này được cả Hà
lão gia tử và nhân vật quan trọng trong hai nhà Hà Vũ coi trọng, khẳng định
mưu mô thủ đoạn cực cao. Có bối cảnh đó trở thành thị trưởng trẻ nhất toàn
quốc chẳng khó gì. Nhưng thấy người dân thôn Tương Gia sùng kính và yêu quý y
như thế, Trương Gia Vĩ không khỏi kinh ngạc.
Cảnh quân dân cá nước này trong ấn tượng của Trương Gia Vĩ là chỉ thấy được ở
TV, không ngờ lại diễn ra sống động ở trước mắt, nếu chẳng phải Liễu Tuấn
không làm việc thực sự vì người dân, sẽ không được dân chúng thừa nhận như
vậy.
Liễu Tuấn ở thôn Tương Gia thưởng thức hoa quả tươi người dân mới trồn, Tương
Hóa Kỳ báo cáo với Liễu Tuấn, tình hình trông thôn hiện giờ tốt hơn năm ngoái
rất nhiều, nhà nào cũng tham gia nuôi trồng đặc sản hoặc chăm sóc vườn quả thu
nhập nửa năm bằng cả năm ngoái, huyện lại miễn giảm từng bước các loại thuế
phí, thu nhập thực tế của người dân tăng lên hơn gấp đôi.
- Thưa thị trưởng, cuộc sống rất tốt.
Tương Hóa Kỳ hết sức cảm khái nói.
Liễu Tuấn vui vẻ gật đầu, hơn một năm vất vả cuối cùng dần dần nhìn thấy thành
quả rồi.
Khi Liễu Tuấn và người dân trong thôn đang nói chuyện sôi nổi, thì điện thoại
của Vu Hoài Tín vang lên, vội đứng dậy qua một bên nhận điện thoại, mới nghe
được mấy câu sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, nhìn người dân vây quanh
Liễu Tuấn do dự một chút mới đi tới nhỏ giọng báo cáo:
- Thị trưởng, Hàn bí thư mời thị trưởng về gấp, có chuyện quan trọng muốn
thương lượng.
Liễu Tuấn gật đầu.
Ý của đám Tương Hóa Kỳ là Liễu thị trưởng đã tới đây rồi thì thể nào cũng phải
mời Liễu thị trưởng ở lại dùng cơm, đồ ăn đã sai người đi làm rồi, nhưng hiện
giờ trên thành phố xảy ra chuyện, Hàn bí thư mời Liễu thị trưởng về gấp, mọi
người không tiện nài ép.
Suy nghĩ của thôn dân rất đơn giản, là chuyện lớn không thể chậm trễ được.
Cuối cùng người dân biếu một đống hoa quả, chất đầy lên chiếc xe con, rồi mới
quyến luyến vẫy tay chào tạm biệt, xe đi rất xa rồi đám người Tương Hóa Kỳ vẫn
đứng đó nhìn theo.
- Thị trưởng, Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện rồi.
Vừa lên xe, Vu Hoài Tín lập tức báo cáo tình huống với Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn cau mày:
- Xảy ra chuyện gì?
- Sáng ngày hôm nay có rất nhiều quần chúng bao vây khu mỏ Hoàng Hoa Sơn,
nghe nói là vì vấn đề thu mua quặng mọ, rất nhiều người chắn lối vào Cty Liêu
Thị, Phượng Trí Dũng chạy tới làm công tác tư tưởng, kết quả bị quấn trúng ném
đá vỡ đầu, hiện giờ đang điều trị ở bệnh viện nhân dân thị xã Giang Thành.
Vu Hoài Tín nói rõ tình huống.
- Bị thương?
Liễu Tuấn giật mình:
- Có nghiêm trọng không? Có ảnh hưởng tới tính mạng không?
- Bị thương có nghiêm trọng hay không thì tạm thời chưa rõ, nhưng hẳn không
có nguy hiểm tới tính mạng.
Vu Hoài Tín cũng chỉ nhận được tin qua điện thoại, không rõ lắm, không dám
đoán lung tung.
- Tới thị xã Giang Thành.
Liễu Tuấn không chút do dự, trực tiếp ra lệnh cho Đổng Yến Long.
- Vậy bên chủ tịch Trương có cần báo một tiếng không?
Vu Hoài Tín cẩn thận nhắc nhở.
Liễu Tuấn gật đầu đưa tay ra, Vu Hoài Tín vội đưa di động cho Liễu Tuấn, Liễu
Tu gọi cho Trương Gia Vĩ, nói có chuyện phải tới gấp thị xã Giang Thành để xử
lý, không thể dùng cơm cùng hắn, mong được thông cảm.
Trương Gia Vĩ tất nhiên là thông cảm.
Chấp chính địa phương luôn luôn có chuyện bất ngờ xảy ra, trước kia cha hắn đã
ngồi vào bàn ăn rồi, vậy mà một cú điện thoại gọi tới liền đặt bát xuống vội
vã chạy đi.
Liễu Tuấn căn dặn Vu Hoài Tín bảo hắn thông báo cho Trang Ích Khiêm và Trương
Vạn Vinh tiếp đãi Trương Gia Vĩ. Vu Hoài Tín gọi điện thoại xong nhìn Liễu
Tuấn xem có chỉ thị gì nữa không, nhưng chỉ thấy Liễu thị trưởng đã dựa lưng
vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, liền không dám quấy nhiễu nữa, lấy máy nhắn tin
cho Trương Vạn Vinh.
Cú điện thoại vừa rồi là do Trương Vạn Vinh gọi tới.
Trước mặt mọi người Vu Hoài Tín không tiện nói Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện
chỉ nói hàm hồ là Hàn Húc có chuyện muốn trao đổi với Liễu Tuấn.
Trương Vạn Vinh vị thay vị trí bí thư Hồng Sơn, được Liễu Tuấn để làm chủ
nhiệm văn phòng chính phủ, tự giác coi mình thành thân tín của Liễu Tuấn, làm
việc hết sức nỗ lực, hiếm có hơn nữa là mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh
cực lớn, là cán bộ sinh ra lớn lên ở Tiềm Châu nên tin tức linh thông làm
người khác với kinh ngạc.
Vu Hoài Tín rất chú ý tạo dựng quan hệ tốt với Trương Vạn Vinh, rất nhiều bí
mật thông qua mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh tìm hiểu được, tin tức
linh thông đó là kỹ năng cơ bản cần có của người làm thư ký.
Vu Hoài Tín còn khiêm chức danh phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ, tạo dựng
quan hệ tốt với cấp trên trực tiếp là trương Vạn Vinh người khác tất nhiên
không thể nói được gì.
Vu Hoài Tín tranh thủ trước khi xe của Liễu Tuấn tới được bệnh viện nhân dân
Giang Thành, tìm hiểu rõ hơn sự việc để có báo cáo toàn diện cho Liễu Tuấn.
*
Giang Thành là thị xã, đáng nhẽ chính xác thì Phượng Trí Dũng là thị xã trưởng, nhưng gọi thế nói dài dòng, nên gọi tắt là thị trưởng thôi, thị trưởng này khác với thị trưởng thành phố nhé các bác.
Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1219: Thị trưởng bị đánh vỡ đầuNhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanLiễu tuấn và Trương Gia Vĩ ở thôn Tương Gia được hoan nghênh nhiệt tình chưa từng có, có điều tình hỉnh hơi đặc biệt.Liễu Tuấn tháp tùng Trương Gia Vĩ tới đây không hề có thông báo trước cho ban ngành chính phủ đương địa, chỉ có bộ ba Trương Hoành Mục, Nam Duệ, Úc Chí Đạt là biết, khi điện thoại của Vu Hoài Tín gọi tới thì xe của Liễu Tuấn đã vào địa giới của huyện Bạch Hồ.Vu Hoài Tín căn dặn bọn họ không làm kinh động tới lãnh đạo trấn Hoa Thụ, cứ đi thẳng tới vườn quả là được, ba người đó đều là tâm phúc đích hệ của Liễu Tuấn, hết sức quen thuộc với tác phong của Liễu thị trưởng, Vu Hoài Tín căn dặn như thế, mọi người cũng không thấy có gì bất ngờ, vội vàng bỏ công việc đấy, đi xe thẳng tới thôn Hoa Thụ.Kỳ thực Liễu Tuấn xuống nông thôn không cần thiết cứ phải có lãnh đạo chủ yếu nơi đó tháp tùng, sở dĩ Vũ Hoài Tín thông báo cho ba người kia là vì y còn có chuyện thuận tiện muốn trao đổi với ba người đó một chút, đó là tác phong của Liễu thị trưởng có chuyện gì trao đổi thẳng ở hiện trưởng, nếu như không cần thiết không triệu kiến cấp dưới tới văn phòng.Mọi người đều bận cả, nếu có thể tiết kiệm thời gian thì nên tận lực tiết kiệm.Vườn quả của thôn Hoa Thụ có một nữa là do nông dân của thôn Tương Gia chăm sóc.Đoàn người Liễu Tuấn vừa mới xuất hiện ở vườn, không ngờ có một người nông dân nhận ra, đó chính là người trước kia tới Nam Phương làm thuê nên biết y, nhìn thấy Liễu thị trưởng đột nhiên xuất hiện trong vườn thì không dám tin, phải dụi mắt mấy lần mới chắc người thanh niên cao lớn luôn mang nụ cười bên miệng là Liễu thị trưởng.Ở thôn Trương Gia, Liễu Tuấn gần như trở thành một câu truyện "truyền kỳ".Người dân trong thôn chỉ cần nhắc tới Liễu thị trưởng là không ai không giơ ngón cái lên khen, có một số người "lắm chuyện, thì nghe ngóng những tin đồn rồi thêm mắm thêm muối biến thành "tin tức quan trường" chân chính, truyền bá trong thôn, thêm một lần nữa "thần hóa" Liễu thị trưởng.Bọn họ dùng phương thức đó để biểu thị sự "kính ái" với Liễu thị trưởng.Thôn dân kia không dám đi tới chào hỏi Liễu Tuấn, có lẽ cảm thấy thân phận hai bên quá chênh lệch, có điều người thôn dân đó dùng một phương thức khác là chạy hộc tốc về thông, đem tin "Liễu thị trưởng đến rồi" truyền tới từng nhà một.Thế là vô số thông dân tràn tới vườn quả.Tình hình này làm đám Úc Chí Đạt, Vu Hoài Tín vô cùng khẩn trương, vội vàng chạy lên chặn đứng người dân từ bốn phương tám hướng đổ dồn tới.Thôn dân hết sức tự giác không cố vượt qua sự ngăn cản của đám Úc Chỉ Đạt, đứng tại chỗ nghển cổ nhìn sang bên này.- Liễu thị trưởng.Đột nhiên có một thông dân la lớn.- Liễu thị trưởng.Rất nhanh âm thanh đó khơi lên phản ứng dây truyền gần như tất cả thôn dân đều đồng loạn hô lên, chấn động bốn phía.Liễu Tuấn cũng không ngờ mình tới lại gây ra oanh động lớn như thế, mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc, có điều nhanh chóng trấn tĩnh lại mỉm cười đưa tay chào mọi người.Liễu Tuấn phải ra hiệu mấy lần tiếng reo hò và vỗ tay hồi lâu mới mới dừng lại.- Lão Tương!Liễu Tuấn nhận ra Tương Hóa Kỳ trong số người thôn dân xung quanh.Kỳ thực người dân thôn Tương Gia đa số mang họ Tương, Liễu Tuấn gọi "lão Tương", đố ai biết được là gọi ai, có điều Tương Hóa Kỳ biết Liễu thị trưởng gọi mình, vì ánh mắt Liễu Tuấn dừng trên người hắn.- Liễu thị trưởng.Tương Hóa Kỳ vội đi tới bắt tay Liễu Tuấn, tỏ ra kích động vô cùng.- Lão Tương, năm ngay không ra ngoài làm công nữa là?Tương Hóa Kỳ vội đáp:- Thưa thị trưởng, không có, chính sách của huyện rất tốt, chúng tôi trồng rau cũng kiếm được tiền, nên không đi nữa.Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, hỏi thăm một số chuyện ở thôn Tương Gia, Tương Hoa Kỳ trả lời hết, sau đó đại biểu người dân trong thôn mời Liễu thị trưởng nhất định tới thôn chơi, uống trà thưởng thức hoa quả bọn họ trồng.Liễu Tuấn mỉm cười đồng ý.Người dân nhiệt tình như thế, Liễu thị trưởng sao nỡ làm họ thất vọng.Nghe nói Liễu Tuấn sẽ tới thôn Tương Gia, người trong thôn reo hò ầm ĩ.Thấy cảnh tượng này, Trương Gia Vĩ chấn động:- Liễu thị trưởng, không ngờ uy vọng của ngài ở Tiềm Châu lại cao như thế.Lời này của Trương Gia Vĩ không coi là xu nịnh mà chỉ cảm khái phát ra, Trương Gia Vĩ sinh ra trong nhà quan lại thế gia, Liễu Tuấn tuổi chừng này lên làm thị trưởng, hắn quy kết cho bối cảnh và thủ đoạn của y, người này được cả Hà lão gia tử và nhân vật quan trọng trong hai nhà Hà Vũ coi trọng, khẳng định mưu mô thủ đoạn cực cao. Có bối cảnh đó trở thành thị trưởng trẻ nhất toàn quốc chẳng khó gì. Nhưng thấy người dân thôn Tương Gia sùng kính và yêu quý y như thế, Trương Gia Vĩ không khỏi kinh ngạc.Cảnh quân dân cá nước này trong ấn tượng của Trương Gia Vĩ là chỉ thấy được ở TV, không ngờ lại diễn ra sống động ở trước mắt, nếu chẳng phải Liễu Tuấn không làm việc thực sự vì người dân, sẽ không được dân chúng thừa nhận như vậy.Liễu Tuấn ở thôn Tương Gia thưởng thức hoa quả tươi người dân mới trồn, Tương Hóa Kỳ báo cáo với Liễu Tuấn, tình hình trông thôn hiện giờ tốt hơn năm ngoái rất nhiều, nhà nào cũng tham gia nuôi trồng đặc sản hoặc chăm sóc vườn quả thu nhập nửa năm bằng cả năm ngoái, huyện lại miễn giảm từng bước các loại thuế phí, thu nhập thực tế của người dân tăng lên hơn gấp đôi.- Thưa thị trưởng, cuộc sống rất tốt.Tương Hóa Kỳ hết sức cảm khái nói.Liễu Tuấn vui vẻ gật đầu, hơn một năm vất vả cuối cùng dần dần nhìn thấy thành quả rồi.Khi Liễu Tuấn và người dân trong thôn đang nói chuyện sôi nổi, thì điện thoại của Vu Hoài Tín vang lên, vội đứng dậy qua một bên nhận điện thoại, mới nghe được mấy câu sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, nhìn người dân vây quanh Liễu Tuấn do dự một chút mới đi tới nhỏ giọng báo cáo:- Thị trưởng, Hàn bí thư mời thị trưởng về gấp, có chuyện quan trọng muốn thương lượng.Liễu Tuấn gật đầu.Ý của đám Tương Hóa Kỳ là Liễu thị trưởng đã tới đây rồi thì thể nào cũng phải mời Liễu thị trưởng ở lại dùng cơm, đồ ăn đã sai người đi làm rồi, nhưng hiện giờ trên thành phố xảy ra chuyện, Hàn bí thư mời Liễu thị trưởng về gấp, mọi người không tiện nài ép.Suy nghĩ của thôn dân rất đơn giản, là chuyện lớn không thể chậm trễ được.Cuối cùng người dân biếu một đống hoa quả, chất đầy lên chiếc xe con, rồi mới quyến luyến vẫy tay chào tạm biệt, xe đi rất xa rồi đám người Tương Hóa Kỳ vẫn đứng đó nhìn theo.- Thị trưởng, Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện rồi.Vừa lên xe, Vu Hoài Tín lập tức báo cáo tình huống với Liễu Tuấn.Liễu Tuấn cau mày:- Xảy ra chuyện gì?- Sáng ngày hôm nay có rất nhiều quần chúng bao vây khu mỏ Hoàng Hoa Sơn, nghe nói là vì vấn đề thu mua quặng mọ, rất nhiều người chắn lối vào Cty Liêu Thị, Phượng Trí Dũng chạy tới làm công tác tư tưởng, kết quả bị quấn trúng ném đá vỡ đầu, hiện giờ đang điều trị ở bệnh viện nhân dân thị xã Giang Thành.Vu Hoài Tín nói rõ tình huống.- Bị thương?Liễu Tuấn giật mình:- Có nghiêm trọng không? Có ảnh hưởng tới tính mạng không?- Bị thương có nghiêm trọng hay không thì tạm thời chưa rõ, nhưng hẳn không có nguy hiểm tới tính mạng.Vu Hoài Tín cũng chỉ nhận được tin qua điện thoại, không rõ lắm, không dám đoán lung tung.- Tới thị xã Giang Thành.Liễu Tuấn không chút do dự, trực tiếp ra lệnh cho Đổng Yến Long.- Vậy bên chủ tịch Trương có cần báo một tiếng không?Vu Hoài Tín cẩn thận nhắc nhở.Liễu Tuấn gật đầu đưa tay ra, Vu Hoài Tín vội đưa di động cho Liễu Tuấn, Liễu Tu gọi cho Trương Gia Vĩ, nói có chuyện phải tới gấp thị xã Giang Thành để xử lý, không thể dùng cơm cùng hắn, mong được thông cảm.Trương Gia Vĩ tất nhiên là thông cảm.Chấp chính địa phương luôn luôn có chuyện bất ngờ xảy ra, trước kia cha hắn đã ngồi vào bàn ăn rồi, vậy mà một cú điện thoại gọi tới liền đặt bát xuống vội vã chạy đi.Liễu Tuấn căn dặn Vu Hoài Tín bảo hắn thông báo cho Trang Ích Khiêm và Trương Vạn Vinh tiếp đãi Trương Gia Vĩ. Vu Hoài Tín gọi điện thoại xong nhìn Liễu Tuấn xem có chỉ thị gì nữa không, nhưng chỉ thấy Liễu thị trưởng đã dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, liền không dám quấy nhiễu nữa, lấy máy nhắn tin cho Trương Vạn Vinh.Cú điện thoại vừa rồi là do Trương Vạn Vinh gọi tới.Trước mặt mọi người Vu Hoài Tín không tiện nói Phượng Trí Dũng xảy ra chuyện chỉ nói hàm hồ là Hàn Húc có chuyện muốn trao đổi với Liễu Tuấn.Trương Vạn Vinh vị thay vị trí bí thư Hồng Sơn, được Liễu Tuấn để làm chủ nhiệm văn phòng chính phủ, tự giác coi mình thành thân tín của Liễu Tuấn, làm việc hết sức nỗ lực, hiếm có hơn nữa là mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh cực lớn, là cán bộ sinh ra lớn lên ở Tiềm Châu nên tin tức linh thông làm người khác với kinh ngạc.Vu Hoài Tín rất chú ý tạo dựng quan hệ tốt với Trương Vạn Vinh, rất nhiều bí mật thông qua mạng lưới quan hệ của Trương Vạn Vinh tìm hiểu được, tin tức linh thông đó là kỹ năng cơ bản cần có của người làm thư ký.Vu Hoài Tín còn khiêm chức danh phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ, tạo dựng quan hệ tốt với cấp trên trực tiếp là trương Vạn Vinh người khác tất nhiên không thể nói được gì.Vu Hoài Tín tranh thủ trước khi xe của Liễu Tuấn tới được bệnh viện nhân dân Giang Thành, tìm hiểu rõ hơn sự việc để có báo cáo toàn diện cho Liễu Tuấn.*Giang Thành là thị xã, đáng nhẽ chính xác thì Phượng Trí Dũng là thị xã trưởng, nhưng gọi thế nói dài dòng, nên gọi tắt là thị trưởng thôi, thị trưởng này khác với thị trưởng thành phố nhé các bác.