Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…

Chương 1268: Toại nguyện.

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1275: Toại nguyện.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanTrong phòng bao nhỏ của nhà khách Tiềm Châu, Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân, Vu Hoài Tín, Đổng Yến Long, đó là nhân viên công tác bên cạnh Liễu Tuấn, Liễu Tuấn mời khách, Phan Tri Nhân làm khách bồi.Vốn Liễu Tuấn còn muốn mời giúp việc của biệt thự số mười sáu, cô ta phục vụ cho Liễu Tuấn hơn hai năm, Liễu Tuấn vô cùng hài lòng, đương nhiên phải cảm tạ. Nhưng chị giúp việc hết sức khẩn trương, nói thế nào cũng không dám nhận lời mời của của bí thư. Không còn cách nào, Liễu bí thư chỉ đành thôi, bảo Nghiêm Phi mời chị giúp việc, có Đồng Đồng và Lam Lam bồi tiếp. Nghiêm Phi còn chuẩn bị một phong bì lớn tặng cho chị giúp việc.Trong phòng chỉ có bốn người, sơn hào hải vị đủ cả, rượu là Mao Đài hai mươi năm.- Hoài Tín, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan, về sau còn là đồng chí, cậu không cần quá thương cảm.Liễu Tuấn mỉm cười nói với Vu Hoài Tín.Nghe nói Liễu Tuấn sắp vào kinh nhập chức, mấy ngày qua Vu Hoài Tín lòng không yên, Liễu Tuấn tới khu Trường Hà vào năm 95, tới nay đã được 6 năm, Vu Hoài Tin đi theo Liễu Tuấn cả sáu năm, từ một cán bộ thường thành phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy. Nhưng quan trọng nhất Vu Hoài Tín đã quen cuộc sống làm việc cùng Liễu Tuấn, mỗi ngày đúng giờ tới đón Liễu Tuấn đi làm, đúng giờ đưa Liễu Tuấn về nhà. Gặp phải tình huống đặc thù, Liễu Tuấn thức đêm làm việc, Vu Hoài Tín cũng lặng lẽ ở bên. Liễu Tuấn gần như thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của hắn, như cột đỡ tinh thần, chỉ cần thấy Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín rất an tâm, tựa hồ dù trời có sập xuống cũng chẳng phải chuyện lớn.Hiện giờ đột nhiên phải chia tay, trong thời gian ngắn, bất kể thế nào Vu Hoài Tín cũng khó tiếp nhận sự thực này.Khi công tác tất nhiên phải lấy tinh thần, gượng cười vui, không dám lộ ra chút nào. Hiện giờ không ức chế tình cảm của mình nữa, chỉ thấy sống mũi cay cay, hai mắt mơ hồ.- Bí thư, tôi...Vu Hoài Tín nói không ra lời.Thấy chân tình của Vu Hoài Tín, Liễu Tuấn cũng thương cảm, y là người hay niệm tình cũ, điều đó vì sao Liễu Tuấn đôi khi rất bao che cho những người làm việc bên cạnh.Thấy Vu Hoài Tín như thế, Phan Tri Nhân vốn định khuyên giải vài câu, nhưng lời tới miệng lại thôi, trước kia từ cơ quan quốc gia tới Tiềm Châu làm việc với lãnh đạo cũ, Phan Tri Nhân cũng thấy phấn chấn vô cùng, tựa hồ toàn thân tràn trề sức lực. Lần này lý biệt với Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân vốn cho rằng đã trải qua một lần rồi sẽ dễ chịu hơn, nào ngờ tới khi chuyện xảy ra, vẫn cảm thấy y như cũ.- Được rồi Hoài Tín, nam nhi đại trượng phu, đừng có như thế, nào Tri Nhân, Yến Long, cạn chén.Liễu Tuấn đưa chén rượu lên.- Cạn chén.Ba người còn lại vội đứng dậy, cùng nâng chén.- Ngồi xuống, ngồi xuống, hôm nay toàn người nhà cả, không cần quy củ nhiều như thế, tùy ý một chút.Thấy mọi người vẫn giữ đúng lễ số, Liễu Tuấn cười nói.Câu nói này lần nữa làm đám Phan Tri Nhân thương cảm, đúng thế, Liễu Tuấn đối đãi với bọn họ giống như người một nhà vậy, bất kể là chuyện công hay tư, chỉ cần bọn họ gặp phải khó khăn, Liễu Tuấn sẽ không chút do dự đưa tay ra giúp.Luận tuổi, Đổng Yến Long lớn nhất, Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín đều lớn tuổi hơn Liễu Tuấn. Nhưng trong lòng mọi người Liễu Tuấn là người anh bọn họ tin tưởng, cùng thời gian trôi đi, bọn họ quên đi tuổi tác, quan đi chức vụ của Liễu Tuấn, thuần túy coi y như một người anh.- Nào, mọi người ăn đi, cá nướng phải ăn nóng mới ngon, nguội rồi ăn không ra gì nữa.Liễu Tuấn mời mọi người.Uống được vài chén, tâm tình của đám Phan Tri Nhân mới tốt hơn một chút.- Hoài Tín, cậu có ý kiến gì về công tác sau này không?Liễu Tuấn vừa ăn vừa hỏi, lãnh đạo rời đi đều an bài cho thư ký và lái xe của mình. Vu Hoài Tín theo y hơn sau năm, gần như không có sai lầm gì, càng phải an bài cho thật tốt.- Tôi phục tùng bí thư an bài, bí thư nói đi đâu tôi tới đó.Vu Hoài Tín nói, đây chẳng phải lời khách khí, với tính cách của Liễu Tuấn, khẳng định sẽ không an bài cho hắn một chức vụ kém, thậm chí nhất định còn suy tính chu toàn hơn cả Vu Hoài Tín.Liễu Tuấn trầm ngâm nói:- Cậu còn trẻ, tôi thấy nên tới thành đoàn, lão Tương ở thành đoàn tuổi khá lớn rồi, không thích hợp làm công tác đoàn nữa, cậu tới đó thay ông ta.Nghe nửa câu đầu của Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín hơi giật mình, cấp bậc hiện giờ của hắn là phó xử, khi bí thư rời chứng, đều an bài chức vị cấp phó quan trọng ở khu huyện, như Nam Duệ thư ký của Lưu Huy được an bài làm thị trưởng Bạch Hồ.Vu Hoài Tín kinh nghiệm ít, không có khả năng tới làm người đứng đầu của đảng chính phủ khu huyện, nhưng tới thành đoàn đúng là nằm ngoài dự Liệu, không ngờ Liễu Tuấn lại còn để hắn trực tiếp làm bí thư thành đoàn, càng làm Vu Hoài Tín cả kinh.Chớp mắt, Vu Hoài Tín hiểu ra dụng tâm của Liễu Tuấn, chính vì kinh nghiệm của hắn mỏng, trực tiếp an bài tới vị trí chính chức của khu huyện quá đột ngột, lãnh đạo thành ủy khác bề ngoài không thể hiện ra, nhưng trong lòng khẳng định có vết gợn. Các cán bộ khác, chỉ sợ quá nửa không phục.An bài tới làm bí thư thành đoàn thì không bị quá nổi bật nữa, mà cấp bậc lên chính xử, đó mới là điều quan trọng nhất, chỉ cần Liễu Tuấn còn sải bước trên chính đàn, những thân tín bọn họ không lo không có đường tiến bộ, cứ nâng cấp bậc lên, kiếm kinh nghiệm một thời gian, tới lúc thích hợp, Liễu Tuấn ắt có an bài.Mà nhìn từ sự an bài này đã có chút manh mối rồi.Phan Tri Nhân mặc dù hiện nay vẫn là cấp chính xử, nhưng là bí thư khu Nam Than, được thành tích chói lọi như thế, đề bạt trọng dụng chỉ là việc sớm muộn.Vì kiếm chức này cho Phan Tri Nhân, Liễu Tuấn tốn không ít sức, đi vòng qua cơ quan quốc gia.Vu Hàoi Tín cảm động lắm, luôn mồm nói:- Tới thành đoàn rất tốt, tới thành đoàn rất tôi, tôi vẫn làm việc dưới sự lãnh đạo trực tiếp của bí thư.Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn, Vu Hoàn Tín tới thành đoàn, cũng có thể nói là dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Liễu Tuấn.Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Có công tác dưới sự chỉ đạo trực tiếp của tôi hay không không quan trọng, quan trọng là cậu, phải tự động não, phải làm tốt công tác trong phận sự.Vu Hoài Tín rối rít gật đầu:- Đúng thế, đúng thế, tôi nhất định nhớ kỹ lời dạy của bí thư, tuyệt không dam lơ là.Cùng làm việc sáu năm, Liễu Tuấn tin vào con người của Vu Hoài Tín.- Yến Long, mấy năm qua vất vả cho anh rồi, anh lái xe rất tốt, chưa bao giờ có sự cố gì, đó là điều rất đáng quý. Nào, tôi mời anh một chén.Đổng Yến Long xuất thân quân quân, luôn trầm mặc ít nói, giỏi khống chế tình cảm của mình, lúc này cũng có chút kích động, nâng chén lên nói:- Bí thư, tôi không có tài cán gì, chỉ biết có lái xe, có thể phục vụ cho bí thư là vinh dự lớn nhất kiếp này của tôi, chén rượu này phải do tôi mời bí thư mới đúng.Nói rồi Đổng Yến Long ngửa cổ, uông cạn chén, hướng đáy cốc về phía Liễu Tuấn.- Yến Long, về công tác của anh tôi có kiến nghị thế này, tôi thấy anh thích lại xe, vậy cứ tiếp tục công tác này đi, anh và Hoài Tín bình thường phối hợp khá ăn ý, anh đừng lại xe ở thành ủy nữa, cùng tới thành đoàn với Hoài Tín đi, cùng công tác với cậu ấy, thế nào?Liễu Tuấn nói rất ôn hòa với giọng thương lượng.Đổng Yến Long gật đầu.Hắn là quân tình nguyện chuyển nghiệp, sau khi tới địa phương là biên chế công công nhân, không phải biên chế cán bộ, đây là điều không thể thay đổi. Lái xe cho lãnh đạo là công việc tốt lắm rồi. Nếu như ở lại ban lái xe của thành ủy, mọi người nể mặt cũng đối đãi tốt với hắn. Có điều có thể tiếp tục lại xe cho Vu Hoài Tín là tốt nhất, Vu Hoài Tín là người Liễu Tuấn tin cậy nhất, không gian phát triển sau này không nhỏ. Hơn nữa Vu Hoài Tín ở Tiềm Châu hơn hai năm cũng lập được mạng lưới quan hệ không nhỏ, theo Vu Hoài Tín sẽ không phải chịu thiệt, nhất là quan hệ hai bên vô cùng tốt, theo Vu Hoài Tín, sẽ không có bất kỳ điều gì không hợp nào.Ai cũng nói Liễu Tuấn suy nghĩ vấn đề toàn diện, chu đáo.Cuối tháng 3 năm 2001, bộ tổ chức TW hạ văn kiện bộ nhiệm, chính thức bổ nhiệm Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn.Đồng thời tỉnh ủy cũng phát văn kiện bố nhiệm Lý Huệ là bí thư Tiềm Châu.Đồng chí Triệu Sư Phạm được thành ủy Tiềm Châu tiến cử làm thị trưởng chính phủ nhân dân.Trong đại hội nhân dân tổ chức vào cuối tháng, ban thường ủy hội đồng nhân dân đồng ý cho đồng chí Hàn Húc từ chức chủ nhiệm hội đồng nhân dân, đồng thời tuyển cử Lý Huệ làm ủy viên thường ủy hội động nhân dân, sau cuộc họp thường ủy hội đồng nhân dân sau đó, Lý Huệ trúng tuyển làm chủ nhiệm.Trên đại hội nhân dân, đồng chí Triệu Sư Phạm được tuyển cử làm thị trưởng Tiềm Châu.

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 1275: Toại nguyện.

Nhóm dịch: Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Trong phòng bao nhỏ của nhà khách Tiềm Châu, Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân, Vu Hoài
Tín, Đổng Yến Long, đó là nhân viên công tác bên cạnh Liễu Tuấn, Liễu Tuấn mời
khách, Phan Tri Nhân làm khách bồi.

Vốn Liễu Tuấn còn muốn mời giúp việc của biệt thự số mười sáu, cô ta phục vụ
cho Liễu Tuấn hơn hai năm, Liễu Tuấn vô cùng hài lòng, đương nhiên phải cảm
tạ. Nhưng chị giúp việc hết sức khẩn trương, nói thế nào cũng không dám nhận
lời mời của của bí thư. Không còn cách nào, Liễu bí thư chỉ đành thôi, bảo
Nghiêm Phi mời chị giúp việc, có Đồng Đồng và Lam Lam bồi tiếp. Nghiêm Phi còn
chuẩn bị một phong bì lớn tặng cho chị giúp việc.

Trong phòng chỉ có bốn người, sơn hào hải vị đủ cả, rượu là Mao Đài hai mươi
năm.

- Hoài Tín, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan, về sau còn là đồng chí,
cậu không cần quá thương cảm.

Liễu Tuấn mỉm cười nói với Vu Hoài Tín.

Nghe nói Liễu Tuấn sắp vào kinh nhập chức, mấy ngày qua Vu Hoài Tín lòng không
yên, Liễu Tuấn tới khu Trường Hà vào năm 95, tới nay đã được 6 năm, Vu Hoài
Tin đi theo Liễu Tuấn cả sáu năm, từ một cán bộ thường thành phó chủ nhiệm văn
phòng thành ủy. Nhưng quan trọng nhất Vu Hoài Tín đã quen cuộc sống làm việc
cùng Liễu Tuấn, mỗi ngày đúng giờ tới đón Liễu Tuấn đi làm, đúng giờ đưa Liễu
Tuấn về nhà. Gặp phải tình huống đặc thù, Liễu Tuấn thức đêm làm việc, Vu Hoài
Tín cũng lặng lẽ ở bên. Liễu Tuấn gần như thành một phần không thể thiếu trong
cuộc sống của hắn, như cột đỡ tinh thần, chỉ cần thấy Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín
rất an tâm, tựa hồ dù trời có sập xuống cũng chẳng phải chuyện lớn.

Hiện giờ đột nhiên phải chia tay, trong thời gian ngắn, bất kể thế nào Vu Hoài
Tín cũng khó tiếp nhận sự thực này.

Khi công tác tất nhiên phải lấy tinh thần, gượng cười vui, không dám lộ ra
chút nào. Hiện giờ không ức chế tình cảm của mình nữa, chỉ thấy sống mũi cay
cay, hai mắt mơ hồ.

- Bí thư, tôi...

Vu Hoài Tín nói không ra lời.

Thấy chân tình của Vu Hoài Tín, Liễu Tuấn cũng thương cảm, y là người hay niệm
tình cũ, điều đó vì sao Liễu Tuấn đôi khi rất bao che cho những người làm việc
bên cạnh.

Thấy Vu Hoài Tín như thế, Phan Tri Nhân vốn định khuyên giải vài câu, nhưng
lời tới miệng lại thôi, trước kia từ cơ quan quốc gia tới Tiềm Châu làm việc
với lãnh đạo cũ, Phan Tri Nhân cũng thấy phấn chấn vô cùng, tựa hồ toàn thân
tràn trề sức lực. Lần này lý biệt với Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân vốn cho rằng đã
trải qua một lần rồi sẽ dễ chịu hơn, nào ngờ tới khi chuyện xảy ra, vẫn cảm
thấy y như cũ.

- Được rồi Hoài Tín, nam nhi đại trượng phu, đừng có như thế, nào Tri Nhân,
Yến Long, cạn chén.

Liễu Tuấn đưa chén rượu lên.

- Cạn chén.

Ba người còn lại vội đứng dậy, cùng nâng chén.

- Ngồi xuống, ngồi xuống, hôm nay toàn người nhà cả, không cần quy củ nhiều
như thế, tùy ý một chút.

Thấy mọi người vẫn giữ đúng lễ số, Liễu Tuấn cười nói.

Câu nói này lần nữa làm đám Phan Tri Nhân thương cảm, đúng thế, Liễu Tuấn đối
đãi với bọn họ giống như người một nhà vậy, bất kể là chuyện công hay tư, chỉ
cần bọn họ gặp phải khó khăn, Liễu Tuấn sẽ không chút do dự đưa tay ra giúp.

Luận tuổi, Đổng Yến Long lớn nhất, Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín đều lớn tuổi
hơn Liễu Tuấn. Nhưng trong lòng mọi người Liễu Tuấn là người anh bọn họ tin
tưởng, cùng thời gian trôi đi, bọn họ quên đi tuổi tác, quan đi chức vụ của
Liễu Tuấn, thuần túy coi y như một người anh.

- Nào, mọi người ăn đi, cá nướng phải ăn nóng mới ngon, nguội rồi ăn không ra
gì nữa.

Liễu Tuấn mời mọi người.

Uống được vài chén, tâm tình của đám Phan Tri Nhân mới tốt hơn một chút.

- Hoài Tín, cậu có ý kiến gì về công tác sau này không?

Liễu Tuấn vừa ăn vừa hỏi, lãnh đạo rời đi đều an bài cho thư ký và lái xe của
mình. Vu Hoài Tín theo y hơn sau năm, gần như không có sai lầm gì, càng phải
an bài cho thật tốt.

- Tôi phục tùng bí thư an bài, bí thư nói đi đâu tôi tới đó.

Vu Hoài Tín nói, đây chẳng phải lời khách khí, với tính cách của Liễu Tuấn,
khẳng định sẽ không an bài cho hắn một chức vụ kém, thậm chí nhất định còn suy
tính chu toàn hơn cả Vu Hoài Tín.

Liễu Tuấn trầm ngâm nói:

- Cậu còn trẻ, tôi thấy nên tới thành đoàn, lão Tương ở thành đoàn tuổi khá
lớn rồi, không thích hợp làm công tác đoàn nữa, cậu tới đó thay ông ta.

Nghe nửa câu đầu của Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín hơi giật mình, cấp bậc hiện giờ
của hắn là phó xử, khi bí thư rời chứng, đều an bài chức vị cấp phó quan trọng
ở khu huyện, như Nam Duệ thư ký của Lưu Huy được an bài làm thị trưởng Bạch
Hồ.

Vu Hoài Tín kinh nghiệm ít, không có khả năng tới làm người đứng đầu của đảng
chính phủ khu huyện, nhưng tới thành đoàn đúng là nằm ngoài dự Liệu, không ngờ
Liễu Tuấn lại còn để hắn trực tiếp làm bí thư thành đoàn, càng làm Vu Hoài Tín
cả kinh.

Chớp mắt, Vu Hoài Tín hiểu ra dụng tâm của Liễu Tuấn, chính vì kinh nghiệm của
hắn mỏng, trực tiếp an bài tới vị trí chính chức của khu huyện quá đột ngột,
lãnh đạo thành ủy khác bề ngoài không thể hiện ra, nhưng trong lòng khẳng định
có vết gợn. Các cán bộ khác, chỉ sợ quá nửa không phục.

An bài tới làm bí thư thành đoàn thì không bị quá nổi bật nữa, mà cấp bậc lên
chính xử, đó mới là điều quan trọng nhất, chỉ cần Liễu Tuấn còn sải bước trên
chính đàn, những thân tín bọn họ không lo không có đường tiến bộ, cứ nâng cấp
bậc lên, kiếm kinh nghiệm một thời gian, tới lúc thích hợp, Liễu Tuấn ắt có an
bài.

Mà nhìn từ sự an bài này đã có chút manh mối rồi.

Phan Tri Nhân mặc dù hiện nay vẫn là cấp chính xử, nhưng là bí thư khu Nam
Than, được thành tích chói lọi như thế, đề bạt trọng dụng chỉ là việc sớm
muộn.

Vì kiếm chức này cho Phan Tri Nhân, Liễu Tuấn tốn không ít sức, đi vòng qua cơ
quan quốc gia.

Vu Hàoi Tín cảm động lắm, luôn mồm nói:

- Tới thành đoàn rất tốt, tới thành đoàn rất tôi, tôi vẫn làm việc dưới sự
lãnh đạo trực tiếp của bí thư.

Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn, Vu Hoàn Tín tới thành đoàn, cũng có
thể nói là dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:

- Có công tác dưới sự chỉ đạo trực tiếp của tôi hay không không quan trọng,
quan trọng là cậu, phải tự động não, phải làm tốt công tác trong phận sự.

Vu Hoài Tín rối rít gật đầu:

- Đúng thế, đúng thế, tôi nhất định nhớ kỹ lời dạy của bí thư, tuyệt không
dam lơ là.

Cùng làm việc sáu năm, Liễu Tuấn tin vào con người của Vu Hoài Tín.

- Yến Long, mấy năm qua vất vả cho anh rồi, anh lái xe rất tốt, chưa bao giờ
có sự cố gì, đó là điều rất đáng quý. Nào, tôi mời anh một chén.

Đổng Yến Long xuất thân quân quân, luôn trầm mặc ít nói, giỏi khống chế tình
cảm của mình, lúc này cũng có chút kích động, nâng chén lên nói:

- Bí thư, tôi không có tài cán gì, chỉ biết có lái xe, có thể phục vụ cho bí
thư là vinh dự lớn nhất kiếp này của tôi, chén rượu này phải do tôi mời bí thư
mới đúng.

Nói rồi Đổng Yến Long ngửa cổ, uông cạn chén, hướng đáy cốc về phía Liễu Tuấn.

- Yến Long, về công tác của anh tôi có kiến nghị thế này, tôi thấy anh thích
lại xe, vậy cứ tiếp tục công tác này đi, anh và Hoài Tín bình thường phối hợp
khá ăn ý, anh đừng lại xe ở thành ủy nữa, cùng tới thành đoàn với Hoài Tín đi,
cùng công tác với cậu ấy, thế nào?

Liễu Tuấn nói rất ôn hòa với giọng thương lượng.

Đổng Yến Long gật đầu.

Hắn là quân tình nguyện chuyển nghiệp, sau khi tới địa phương là biên chế công
công nhân, không phải biên chế cán bộ, đây là điều không thể thay đổi. Lái xe
cho lãnh đạo là công việc tốt lắm rồi. Nếu như ở lại ban lái xe của thành ủy,
mọi người nể mặt cũng đối đãi tốt với hắn. Có điều có thể tiếp tục lại xe cho
Vu Hoài Tín là tốt nhất, Vu Hoài Tín là người Liễu Tuấn tin cậy nhất, không
gian phát triển sau này không nhỏ. Hơn nữa Vu Hoài Tín ở Tiềm Châu hơn hai năm
cũng lập được mạng lưới quan hệ không nhỏ, theo Vu Hoài Tín sẽ không phải chịu
thiệt, nhất là quan hệ hai bên vô cùng tốt, theo Vu Hoài Tín, sẽ không có bất
kỳ điều gì không hợp nào.

Ai cũng nói Liễu Tuấn suy nghĩ vấn đề toàn diện, chu đáo.

Cuối tháng 3 năm 2001, bộ tổ chức TW hạ văn kiện bộ nhiệm, chính thức bổ nhiệm
Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn.

Đồng thời tỉnh ủy cũng phát văn kiện bố nhiệm Lý Huệ là bí thư Tiềm Châu.

Đồng chí Triệu Sư Phạm được thành ủy Tiềm Châu tiến cử làm thị trưởng chính
phủ nhân dân.

Trong đại hội nhân dân tổ chức vào cuối tháng, ban thường ủy hội đồng nhân dân
đồng ý cho đồng chí Hàn Húc từ chức chủ nhiệm hội đồng nhân dân, đồng thời
tuyển cử Lý Huệ làm ủy viên thường ủy hội động nhân dân, sau cuộc họp thường
ủy hội đồng nhân dân sau đó, Lý Huệ trúng tuyển làm chủ nhiệm.

Trên đại hội nhân dân, đồng chí Triệu Sư Phạm được tuyển cử làm thị trưởng
Tiềm Châu.

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1275: Toại nguyện.Nhóm dịch: HuntercdNguồn: Vip.vandanTrong phòng bao nhỏ của nhà khách Tiềm Châu, Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân, Vu Hoài Tín, Đổng Yến Long, đó là nhân viên công tác bên cạnh Liễu Tuấn, Liễu Tuấn mời khách, Phan Tri Nhân làm khách bồi.Vốn Liễu Tuấn còn muốn mời giúp việc của biệt thự số mười sáu, cô ta phục vụ cho Liễu Tuấn hơn hai năm, Liễu Tuấn vô cùng hài lòng, đương nhiên phải cảm tạ. Nhưng chị giúp việc hết sức khẩn trương, nói thế nào cũng không dám nhận lời mời của của bí thư. Không còn cách nào, Liễu bí thư chỉ đành thôi, bảo Nghiêm Phi mời chị giúp việc, có Đồng Đồng và Lam Lam bồi tiếp. Nghiêm Phi còn chuẩn bị một phong bì lớn tặng cho chị giúp việc.Trong phòng chỉ có bốn người, sơn hào hải vị đủ cả, rượu là Mao Đài hai mươi năm.- Hoài Tín, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan, về sau còn là đồng chí, cậu không cần quá thương cảm.Liễu Tuấn mỉm cười nói với Vu Hoài Tín.Nghe nói Liễu Tuấn sắp vào kinh nhập chức, mấy ngày qua Vu Hoài Tín lòng không yên, Liễu Tuấn tới khu Trường Hà vào năm 95, tới nay đã được 6 năm, Vu Hoài Tin đi theo Liễu Tuấn cả sáu năm, từ một cán bộ thường thành phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy. Nhưng quan trọng nhất Vu Hoài Tín đã quen cuộc sống làm việc cùng Liễu Tuấn, mỗi ngày đúng giờ tới đón Liễu Tuấn đi làm, đúng giờ đưa Liễu Tuấn về nhà. Gặp phải tình huống đặc thù, Liễu Tuấn thức đêm làm việc, Vu Hoài Tín cũng lặng lẽ ở bên. Liễu Tuấn gần như thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của hắn, như cột đỡ tinh thần, chỉ cần thấy Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín rất an tâm, tựa hồ dù trời có sập xuống cũng chẳng phải chuyện lớn.Hiện giờ đột nhiên phải chia tay, trong thời gian ngắn, bất kể thế nào Vu Hoài Tín cũng khó tiếp nhận sự thực này.Khi công tác tất nhiên phải lấy tinh thần, gượng cười vui, không dám lộ ra chút nào. Hiện giờ không ức chế tình cảm của mình nữa, chỉ thấy sống mũi cay cay, hai mắt mơ hồ.- Bí thư, tôi...Vu Hoài Tín nói không ra lời.Thấy chân tình của Vu Hoài Tín, Liễu Tuấn cũng thương cảm, y là người hay niệm tình cũ, điều đó vì sao Liễu Tuấn đôi khi rất bao che cho những người làm việc bên cạnh.Thấy Vu Hoài Tín như thế, Phan Tri Nhân vốn định khuyên giải vài câu, nhưng lời tới miệng lại thôi, trước kia từ cơ quan quốc gia tới Tiềm Châu làm việc với lãnh đạo cũ, Phan Tri Nhân cũng thấy phấn chấn vô cùng, tựa hồ toàn thân tràn trề sức lực. Lần này lý biệt với Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân vốn cho rằng đã trải qua một lần rồi sẽ dễ chịu hơn, nào ngờ tới khi chuyện xảy ra, vẫn cảm thấy y như cũ.- Được rồi Hoài Tín, nam nhi đại trượng phu, đừng có như thế, nào Tri Nhân, Yến Long, cạn chén.Liễu Tuấn đưa chén rượu lên.- Cạn chén.Ba người còn lại vội đứng dậy, cùng nâng chén.- Ngồi xuống, ngồi xuống, hôm nay toàn người nhà cả, không cần quy củ nhiều như thế, tùy ý một chút.Thấy mọi người vẫn giữ đúng lễ số, Liễu Tuấn cười nói.Câu nói này lần nữa làm đám Phan Tri Nhân thương cảm, đúng thế, Liễu Tuấn đối đãi với bọn họ giống như người một nhà vậy, bất kể là chuyện công hay tư, chỉ cần bọn họ gặp phải khó khăn, Liễu Tuấn sẽ không chút do dự đưa tay ra giúp.Luận tuổi, Đổng Yến Long lớn nhất, Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín đều lớn tuổi hơn Liễu Tuấn. Nhưng trong lòng mọi người Liễu Tuấn là người anh bọn họ tin tưởng, cùng thời gian trôi đi, bọn họ quên đi tuổi tác, quan đi chức vụ của Liễu Tuấn, thuần túy coi y như một người anh.- Nào, mọi người ăn đi, cá nướng phải ăn nóng mới ngon, nguội rồi ăn không ra gì nữa.Liễu Tuấn mời mọi người.Uống được vài chén, tâm tình của đám Phan Tri Nhân mới tốt hơn một chút.- Hoài Tín, cậu có ý kiến gì về công tác sau này không?Liễu Tuấn vừa ăn vừa hỏi, lãnh đạo rời đi đều an bài cho thư ký và lái xe của mình. Vu Hoài Tín theo y hơn sau năm, gần như không có sai lầm gì, càng phải an bài cho thật tốt.- Tôi phục tùng bí thư an bài, bí thư nói đi đâu tôi tới đó.Vu Hoài Tín nói, đây chẳng phải lời khách khí, với tính cách của Liễu Tuấn, khẳng định sẽ không an bài cho hắn một chức vụ kém, thậm chí nhất định còn suy tính chu toàn hơn cả Vu Hoài Tín.Liễu Tuấn trầm ngâm nói:- Cậu còn trẻ, tôi thấy nên tới thành đoàn, lão Tương ở thành đoàn tuổi khá lớn rồi, không thích hợp làm công tác đoàn nữa, cậu tới đó thay ông ta.Nghe nửa câu đầu của Liễu Tuấn, Vu Hoài Tín hơi giật mình, cấp bậc hiện giờ của hắn là phó xử, khi bí thư rời chứng, đều an bài chức vị cấp phó quan trọng ở khu huyện, như Nam Duệ thư ký của Lưu Huy được an bài làm thị trưởng Bạch Hồ.Vu Hoài Tín kinh nghiệm ít, không có khả năng tới làm người đứng đầu của đảng chính phủ khu huyện, nhưng tới thành đoàn đúng là nằm ngoài dự Liệu, không ngờ Liễu Tuấn lại còn để hắn trực tiếp làm bí thư thành đoàn, càng làm Vu Hoài Tín cả kinh.Chớp mắt, Vu Hoài Tín hiểu ra dụng tâm của Liễu Tuấn, chính vì kinh nghiệm của hắn mỏng, trực tiếp an bài tới vị trí chính chức của khu huyện quá đột ngột, lãnh đạo thành ủy khác bề ngoài không thể hiện ra, nhưng trong lòng khẳng định có vết gợn. Các cán bộ khác, chỉ sợ quá nửa không phục.An bài tới làm bí thư thành đoàn thì không bị quá nổi bật nữa, mà cấp bậc lên chính xử, đó mới là điều quan trọng nhất, chỉ cần Liễu Tuấn còn sải bước trên chính đàn, những thân tín bọn họ không lo không có đường tiến bộ, cứ nâng cấp bậc lên, kiếm kinh nghiệm một thời gian, tới lúc thích hợp, Liễu Tuấn ắt có an bài.Mà nhìn từ sự an bài này đã có chút manh mối rồi.Phan Tri Nhân mặc dù hiện nay vẫn là cấp chính xử, nhưng là bí thư khu Nam Than, được thành tích chói lọi như thế, đề bạt trọng dụng chỉ là việc sớm muộn.Vì kiếm chức này cho Phan Tri Nhân, Liễu Tuấn tốn không ít sức, đi vòng qua cơ quan quốc gia.Vu Hàoi Tín cảm động lắm, luôn mồm nói:- Tới thành đoàn rất tốt, tới thành đoàn rất tôi, tôi vẫn làm việc dưới sự lãnh đạo trực tiếp của bí thư.Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn, Vu Hoàn Tín tới thành đoàn, cũng có thể nói là dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Liễu Tuấn.Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Có công tác dưới sự chỉ đạo trực tiếp của tôi hay không không quan trọng, quan trọng là cậu, phải tự động não, phải làm tốt công tác trong phận sự.Vu Hoài Tín rối rít gật đầu:- Đúng thế, đúng thế, tôi nhất định nhớ kỹ lời dạy của bí thư, tuyệt không dam lơ là.Cùng làm việc sáu năm, Liễu Tuấn tin vào con người của Vu Hoài Tín.- Yến Long, mấy năm qua vất vả cho anh rồi, anh lái xe rất tốt, chưa bao giờ có sự cố gì, đó là điều rất đáng quý. Nào, tôi mời anh một chén.Đổng Yến Long xuất thân quân quân, luôn trầm mặc ít nói, giỏi khống chế tình cảm của mình, lúc này cũng có chút kích động, nâng chén lên nói:- Bí thư, tôi không có tài cán gì, chỉ biết có lái xe, có thể phục vụ cho bí thư là vinh dự lớn nhất kiếp này của tôi, chén rượu này phải do tôi mời bí thư mới đúng.Nói rồi Đổng Yến Long ngửa cổ, uông cạn chén, hướng đáy cốc về phía Liễu Tuấn.- Yến Long, về công tác của anh tôi có kiến nghị thế này, tôi thấy anh thích lại xe, vậy cứ tiếp tục công tác này đi, anh và Hoài Tín bình thường phối hợp khá ăn ý, anh đừng lại xe ở thành ủy nữa, cùng tới thành đoàn với Hoài Tín đi, cùng công tác với cậu ấy, thế nào?Liễu Tuấn nói rất ôn hòa với giọng thương lượng.Đổng Yến Long gật đầu.Hắn là quân tình nguyện chuyển nghiệp, sau khi tới địa phương là biên chế công công nhân, không phải biên chế cán bộ, đây là điều không thể thay đổi. Lái xe cho lãnh đạo là công việc tốt lắm rồi. Nếu như ở lại ban lái xe của thành ủy, mọi người nể mặt cũng đối đãi tốt với hắn. Có điều có thể tiếp tục lại xe cho Vu Hoài Tín là tốt nhất, Vu Hoài Tín là người Liễu Tuấn tin cậy nhất, không gian phát triển sau này không nhỏ. Hơn nữa Vu Hoài Tín ở Tiềm Châu hơn hai năm cũng lập được mạng lưới quan hệ không nhỏ, theo Vu Hoài Tín sẽ không phải chịu thiệt, nhất là quan hệ hai bên vô cùng tốt, theo Vu Hoài Tín, sẽ không có bất kỳ điều gì không hợp nào.Ai cũng nói Liễu Tuấn suy nghĩ vấn đề toàn diện, chu đáo.Cuối tháng 3 năm 2001, bộ tổ chức TW hạ văn kiện bộ nhiệm, chính thức bổ nhiệm Liễu Tuấn làm bí thư ban bí thư TW đoàn.Đồng thời tỉnh ủy cũng phát văn kiện bố nhiệm Lý Huệ là bí thư Tiềm Châu.Đồng chí Triệu Sư Phạm được thành ủy Tiềm Châu tiến cử làm thị trưởng chính phủ nhân dân.Trong đại hội nhân dân tổ chức vào cuối tháng, ban thường ủy hội đồng nhân dân đồng ý cho đồng chí Hàn Húc từ chức chủ nhiệm hội đồng nhân dân, đồng thời tuyển cử Lý Huệ làm ủy viên thường ủy hội động nhân dân, sau cuộc họp thường ủy hội đồng nhân dân sau đó, Lý Huệ trúng tuyển làm chủ nhiệm.Trên đại hội nhân dân, đồng chí Triệu Sư Phạm được tuyển cử làm thị trưởng Tiềm Châu.

Chương 1268: Toại nguyện.