Tên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu…

Chương 1720: CLB Hoa Đô.

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1727: CLB Hoa Đô.Nhóm dịch HuntercdNguồn: Vip.vandan- Liễu tỉnh trưởng, mời!Trong đại sảnh CLB Hoa Đô, Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân đứng đón Liễu Tuấn, ngoài ra còn có một nam nhân trung niên trên 40.Nam nhân này được rất nhiều nhân viên quản lý của CLB Hoa Đô quen biết, hắn là bạn thân của giám đốc Đàm, giám đốc ngân hàng thương nghiệp tỉnh S, Khổng Học Hải, thường xuyên xuất hiện ở CLB Hoa Đô.Chuyện Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân ra đại sảnh đón khách tương đối hiếm thấy, mọi người đoán phải có một nhân vật to lắm tới. Đến khi khách xuất hiện, quả nhiên là thế.Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Giám đốc Đàm , tiểu thư Mân Lâm, giám đốc Khổng khách khí quá rồi.- Liểu tỉnh trưởng đại giá quang lâm, là vinh dự cho CLB Hoa Đô.Đàm Quốc Tử đưa tay mời khách.Liễu Tuấn lần thứ hai tới CLB Hoa Đô, lần đầu cùng phó chủ nhiệm văn phòng TW Mao Văn Nhạc đàm phán, khi đó Mao Văn Nhạc thất bại trở về. Tổng biên tập Lý Lương Vân của Thiên Nam thời sự bị bắt giữ, Kính Thu Nhân mất mặt lớn.Liễu Tuấn theo sau Đàm Quốc Tử đi vào một phòng bao trang trí rất chu đáo.Phải nói cả quá trình mời khách, Đầm Quốc Tử khá quy củ, không hề cố ý phô trương. Nếu không phải vì vấn đề lễ tiết, khả năng hắn chẳng đích thân ra đại sảnh đợi, cán bộ cấp bậc như Liễu Tuấn hành sự tương đối kín đáo, chỉ có rất ít ngoại lệ cá biệt.Đàm Quốc Tử sau khi nghiên cứu con đường tiến bộ của Liễu Tuấn, phát hiện ra y không phải là người làm việc phô trương, mặc dù trong quá trình đấu tranh ra tay quyết liệt, nhưng trong cuộc sống khá ôn hòa.Bốn người chia chủ khách ngồi xuống, Khổng Học Hải mỉm cười nói:- Liễu tỉnh trưởng, tôi ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu nhưng không có duyên được gặp, hôm nay coi như được thỏa tâm nguyện rồi.- Giám đốc Khổng khách sáo qua, trong giới tài chính giám đốc Khổng cũng danh tiếng lẫy lừng, tôi sớm được nghe tên.Khổng Học Hải mỉm cười gật đầu.Thức ăn trên bàn khá thịnh soạn, đủ loại, đồ thích hợp với khẩu vị tỉnh N của Liễu Tuấn cũng không ít. Đàm Quốc Tử lần đầu mời cơm Liễu Tuấn, không thể làm hỏng.Giang Mân Lâm đích thân rót rượu cho cho Liễu Tuấn.Đàm Quốc Tử nâng chén:- Liễu tỉnh trưởng, tôi mời tỉnh trưởng một chén, chúc tỉnh trưởng tiền đồ vạn dặm.Lần đầu tiên chính thức tiếp xúc với Liễu Tuấn, Đàm Quốc Tử luôn giữ chừng mực, không có chút nào thất lễ.- Cám ơn, mọi người cùng cạn chén.Liễu Tuấn cũng giữ đúng lễ tiết, nói ra y đồng ý lời mời của Giang Mân Lâm chủ yếu là muốn tìm hiểu ý đồ chân thực của Đàm Quốc Tử và Khổng Học Hải. Liễu Tuấn không để Đàm Quốc Tử và trong lòng, nhưng Khổng Học Hải lại khác, hắn là một trong số nhân tuyển có hi vọng thay thế Triệu Tuệ Anh.Cha con họ Liễu kiên trì hạ bệ Triệu Tuệ Anh kỳ thực là một lời cảnh cáo cho tất cả giám đốc ngân hàng, phải phục tùng đại cục ổn định vĩ mô, không được phép vì chuyện tư mà mở hầu bao hạng mục kiến thiết. Khống chế được mảng ngân hàng, kế hoạch "chống đối" của đám Vu Hướng Hoành liền trở thành cây không rễ, không có tài chính kế tiếp hỗ trợ, tốc độ ắt sẽ phải chậm lại.Khổng Học Hải và Đàm Quốc Tử quan hệ mật thiết không đại biểu cho hắn nhất định là người bên kia, hệ thống tài chính có tính độc lập của mình.Ví như Liễu tỉnh trưởng hiện giờ đường hoàng làm khách ở CLB Hoa Đô, nhưng thực tế điều này chẳng nói lên cái gì.Mọi người uống vài chén rượu, chỉ nói những chuyện phiếm.Trong bữa tiệc Đàm Quốc Tử lấy ra mấy món đồ cho mọi người thưởng thức, thuận tiện phổ cập một chút tri thức giám định, những người còn lại nghe say sưa.- Liễu tỉnh trưởng, kỳ thực tôi là người hâm mộ của tỉnh trưởng.Khổng Học Hải nói.Liễu Tuấn hơi ngẩn ra:- Giám đốc Khổng nói lời này là sao?- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng nhiều năm trước từng phát biểu phân tích về xu thế ngoại hối toàn cầu trên Nhật báo kinh tế, bài viết đó gợi mờ cho tôi rất nhiều, sau đó sự thực chứng mình phân tích của Liễu tỉnh trưởng là hoàn toàn chính xác. Tiếp sau đó, Liễu tỉnh trưởng và bí thư Khâu Tình Xuyên liên danh phát biểu liền mấy bài liên quan tới vấn đề tài chính, đều nói đâu trúng đó, tôi đọc sau được hưởng lợi không ít. Hiện giờ rất nhiều đường lối công tác đều được tỉnh trưởng và Khâu bí thư gợi mở.Khồng Học Hải nghiêm túc nói.Liễu Tuấn vừa nghe thấy hình như đúng là có việc này, nhưng bài viết của y và Khâu Tình Xuyên liên danh chỉ có một, Khổng Học Hải lại nói là liền mấy bài, tất nhiên là vì xu nịnh, đây là thông lệ quan trường chẳng có gì mà lạ.- Giám đốc Khổng không nói tôi thực sự nhớ không ra, đó là chuyện quá lâu rồi.Liễu Tuấn xua tay nói.- Liễu tỉnh trưởng khiêm tốn quá, nói thực khi đó tôi vô cùng chấn động, nhất là bài viết phân tích xu thế ngoại hối toàn cầu, khi đó tôi xem còn có chút nửa tin nửa ngờ...Đàm Quốc Tử cười:- Khi ấy đừng nói là anh, sợ rằng chuyên gia tài chính thế giới cũng chẳng có mấy ai tin, không sợ tỉnh trưởng trách chứ, bài viết đó tôi cũng xem qua, còn tranh luận với giám đốc Khổng một phen, nói là không đáng tin. Khi ấy dù sao tỉnh trưởng chẳng phải là chuyên gia tài chính.- Khi ấy tối là phó bí thư huyện Ninh Bắc tỉnh N.- Đúng thế, thân phân của tỉnh trưởng khi ấy làm tôi không dám tin. Bài viết đó quá chuyên nghiệp, chỉ e là chuyên gia đỉnh cấp của giới tài chính cũng chỉ đến thế...Đàm Quốc Tử nói.Lời này hiển nhiên chỉ là nịnh bợ, Liễu Tuấn viết bài đó, chỗ dựa lớn nhất là ưu tế tiên tri ở thế giới bình hành kia, chứ nói tới độ chuyên nghiệp, thật thua kém không cách nào có thể so sánh được với chuyên gia tài chính.- Nhưng sự thực chứng minh dự đoán của Liễu tỉnh trưởng chính xác vô cùng, theo lời trưởng phòng Lý Kiến An, anh ấy hoàn toàn tin vào phán đoán của Liễu tỉnh trưởng, cùng vài người bạn gom tiền đầu tư vào thị trường hối đoái kiếm một khoản lớn. Ha ha khi ấy Kiến An gặp chúng tôi là nói Liễu bí thư tài ba, làm anh ấy kiếm được vàng bạc đầy nhà..Khổng Học Hải khéo léo chỉ ra quan hệ của hắn và Lý Kiến An.Lý Kiến An vẫn ở ủy ban chứng giám, là trưởng phòng số hai, vẫn nắm giữ quyền giao dịch ngoại hối. Hắn sớm đã đem đại bộ phận tài chính đầu tư vào quỹ Thịnh Nghiệp, thu hoạch mỗi năm không nhỏ.Liễu Tuấn cười bình thản:- Đó chỉ là may mắn đoán trúng thôi.Khổng Học Hải nghiêm nghị nói:- Liễu tỉnh trưởng quá khiêm nhường, nắm chính xác xu thế của thị trường ngoại hối như thế tuyệt không thể chỉ đơn giản là may mắn, nhất định phải kiến lập trên cơ sở lý luận sâu sắc cùng nghiên cứu thấu triệt đại thế kinh tế toàn cầu. Khi ấy Liễu tỉnh trưởng mới tốt nghiệp đại học chưa lâu đã có tầm nhìn và khí khách đó, thực sự khiến người ta khâm phục. Lần đó, quan điểm của Liễu tỉnh trưởng thậm chí ảnh hưởng tới chính sách đối ngoại của Quốc vụ viện, chúng ta quyết đoán giảm thiểu khoản vay không lãi với đồng Yên, tiến hành một số thao tác đề phòng, về sau đồng Yên tăng giá, chúng ta tổn thất rất ít, có thể nói là lập công lớn cho đất nước. Khi ấy tôi còn nghĩ, giới tài chính lại xuất hiện một nhân vật tinh anh kiệt xuất rồi, có điều Liễu tỉnh trưởng tài trí hơn đời, chẳng những nắm vững xu thế tài chính, quản lý địa phương càng hùng tài đại lược, thực sự kỳ tài là hiếm có...Liễu Tuấn xua tay:- Giám đốc Khổng quá khen.Đàm Quốc Tử cười:- Giám đốc Khổng, chẳng những Liễu tỉnh trưởng là kỳ tài bất thế, Khâu bí thư cũng như thế. Kỳ tài giới tài chính quản lý địa phương cũng có thể thể hiện hùng tâm, Giang Khẩu hai năm qua phát triển còn nhanh hơn trước kia. Nghe nói Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư là chi giao?Giang Mân Lâm xen lời:- Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư năm xưa liên danh phát biểu, có thể thấy anh hùng mến tài nhau.Liễu Tuấn mỉm cười khiêm tốn, nhưng trong lòng trở nên cảnh giác.Rất rõ ràng đám Khổng Học Hải muốn mượn tay y, lôi kéo quan hệ với Khâu Tình Xuyên, đương nhiên thiết lập quan hệ với bản thân Liễu Tuấn khẳng định là mục tiêu chủ yếu. Khả năng Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm cầu tới y là rất thấp, hôm nay nhân vật chính mời khách chắc chắn là Khổng Học Hải.Muốn tiếp cận với Khâu Tình Xuyên mục đích là gì? Liễu Tuấn lập tức nghĩ tới việc TW sắp điều chỉnh chức vụ của Khâu Tình Xuyên.Hiện giờ rất nhiều tỉnh bất chấp chính sách ổn định vĩ mô, vẫn làm theo ý mình, Liễu Tấn Tài vừa phẫn nộ lại vừa sốt ruột, nhất là một số ngân hàng và cơ cấu tài chính, bất chấp nghiêm lệnh của ủy ban ngân giám và ngân hàng TW, cho hạng mục vi phạm quy định vay vốn, rõ ràng là đối đầu với chính sách ổn định vĩ mô, Liễu Tấn Tài không nhẫn nhịn nữa, quyết định dùng "thanh kiếm" Khâu Tình Xuyên.Nếu như không có gì bất ngờ, một hai tháng nữa, Khâu Tình Xuyên sẽ trao trả chức vụ bí thư thành ủy Giang Khẩu, chính thức làm chủ tịch ủy ban ngân giám.Khổng Học Hải ở tính S, chính là khu vực kháng cự trọng điểm, đoán chừng chính Khổng Học Hải có rất nhiều chuyện vi phạm tài chính, hiện giờ Khâu Tình Xuyên nổi danh "sát thủ tài chính" sắp lên nhậm chức, các giám đốc ngân hàng trong nước ai chẳng bất an.Khi Khâu Tình Xuyên chỉnh đốn trật tự tài chính ở tỉnh D, liền một hơi cách chức mấy giám đốc ngân hàng cùng chủ tịch cơ cấu tài chính, thậm chí tống thẳng vào nhà lao.Thủ đoạn lôi đình như thế ai chẳng run sợ.Nghĩ tới đây Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Kỳ thực chẳng phải là tôi và Khâu bí thư tài giỏi gì, quan trọng là phục tùng an bài thống nhất của TW, làm tốt công tác bổn phận mà thôi

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 1727: CLB Hoa Đô.

Nhóm dịch Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

- Liễu tỉnh trưởng, mời!

Trong đại sảnh CLB Hoa Đô, Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân đứng đón
Liễu Tuấn, ngoài ra còn có một nam nhân trung niên trên 40.

Nam nhân này được rất nhiều nhân viên quản lý của CLB Hoa Đô quen biết, hắn là
bạn thân của giám đốc Đàm, giám đốc ngân hàng thương nghiệp tỉnh S, Khổng Học
Hải, thường xuyên xuất hiện ở CLB Hoa Đô.

Chuyện Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân ra đại sảnh đón khách tương đối
hiếm thấy, mọi người đoán phải có một nhân vật to lắm tới. Đến khi khách xuất
hiện, quả nhiên là thế.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:

- Giám đốc Đàm , tiểu thư Mân Lâm, giám đốc Khổng khách khí quá rồi.

- Liểu tỉnh trưởng đại giá quang lâm, là vinh dự cho CLB Hoa Đô.

Đàm Quốc Tử đưa tay mời khách.

Liễu Tuấn lần thứ hai tới CLB Hoa Đô, lần đầu cùng phó chủ nhiệm văn phòng TW
Mao Văn Nhạc đàm phán, khi đó Mao Văn Nhạc thất bại trở về. Tổng biên tập Lý
Lương Vân của Thiên Nam thời sự bị bắt giữ, Kính Thu Nhân mất mặt lớn.

Liễu Tuấn theo sau Đàm Quốc Tử đi vào một phòng bao trang trí rất chu đáo.

Phải nói cả quá trình mời khách, Đầm Quốc Tử khá quy củ, không hề cố ý phô
trương. Nếu không phải vì vấn đề lễ tiết, khả năng hắn chẳng đích thân ra đại
sảnh đợi, cán bộ cấp bậc như Liễu Tuấn hành sự tương đối kín đáo, chỉ có rất
ít ngoại lệ cá biệt.

Đàm Quốc Tử sau khi nghiên cứu con đường tiến bộ của Liễu Tuấn, phát hiện ra y
không phải là người làm việc phô trương, mặc dù trong quá trình đấu tranh ra
tay quyết liệt, nhưng trong cuộc sống khá ôn hòa.

Bốn người chia chủ khách ngồi xuống, Khổng Học Hải mỉm cười nói:

- Liễu tỉnh trưởng, tôi ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu nhưng không có duyên
được gặp, hôm nay coi như được thỏa tâm nguyện rồi.

- Giám đốc Khổng khách sáo qua, trong giới tài chính giám đốc Khổng cũng danh
tiếng lẫy lừng, tôi sớm được nghe tên.

Khổng Học Hải mỉm cười gật đầu.

Thức ăn trên bàn khá thịnh soạn, đủ loại, đồ thích hợp với khẩu vị tỉnh N của
Liễu Tuấn cũng không ít. Đàm Quốc Tử lần đầu mời cơm Liễu Tuấn, không thể làm
hỏng.

Giang Mân Lâm đích thân rót rượu cho cho Liễu Tuấn.

Đàm Quốc Tử nâng chén:

- Liễu tỉnh trưởng, tôi mời tỉnh trưởng một chén, chúc tỉnh trưởng tiền đồ
vạn dặm.

Lần đầu tiên chính thức tiếp xúc với Liễu Tuấn, Đàm Quốc Tử luôn giữ chừng
mực, không có chút nào thất lễ.

- Cám ơn, mọi người cùng cạn chén.

Liễu Tuấn cũng giữ đúng lễ tiết, nói ra y đồng ý lời mời của Giang Mân Lâm chủ
yếu là muốn tìm hiểu ý đồ chân thực của Đàm Quốc Tử và Khổng Học Hải. Liễu
Tuấn không để Đàm Quốc Tử và trong lòng, nhưng Khổng Học Hải lại khác, hắn là
một trong số nhân tuyển có hi vọng thay thế Triệu Tuệ Anh.

Cha con họ Liễu kiên trì hạ bệ Triệu Tuệ Anh kỳ thực là một lời cảnh cáo cho
tất cả giám đốc ngân hàng, phải phục tùng đại cục ổn định vĩ mô, không được
phép vì chuyện tư mà mở hầu bao hạng mục kiến thiết. Khống chế được mảng ngân
hàng, kế hoạch "chống đối" của đám Vu Hướng Hoành liền trở thành cây không rễ,
không có tài chính kế tiếp hỗ trợ, tốc độ ắt sẽ phải chậm lại.

Khổng Học Hải và Đàm Quốc Tử quan hệ mật thiết không đại biểu cho hắn nhất
định là người bên kia, hệ thống tài chính có tính độc lập của mình.

Ví như Liễu tỉnh trưởng hiện giờ đường hoàng làm khách ở CLB Hoa Đô, nhưng
thực tế điều này chẳng nói lên cái gì.

Mọi người uống vài chén rượu, chỉ nói những chuyện phiếm.

Trong bữa tiệc Đàm Quốc Tử lấy ra mấy món đồ cho mọi người thưởng thức, thuận
tiện phổ cập một chút tri thức giám định, những người còn lại nghe say sưa.

- Liễu tỉnh trưởng, kỳ thực tôi là người hâm mộ của tỉnh trưởng.

Khổng Học Hải nói.

Liễu Tuấn hơi ngẩn ra:

- Giám đốc Khổng nói lời này là sao?

- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng nhiều năm trước từng phát biểu phân tích về xu thế
ngoại hối toàn cầu trên Nhật báo kinh tế, bài viết đó gợi mờ cho tôi rất
nhiều, sau đó sự thực chứng mình phân tích của Liễu tỉnh trưởng là hoàn toàn
chính xác. Tiếp sau đó, Liễu tỉnh trưởng và bí thư Khâu Tình Xuyên liên danh
phát biểu liền mấy bài liên quan tới vấn đề tài chính, đều nói đâu trúng đó,
tôi đọc sau được hưởng lợi không ít. Hiện giờ rất nhiều đường lối công tác đều
được tỉnh trưởng và Khâu bí thư gợi mở.

Khồng Học Hải nghiêm túc nói.

Liễu Tuấn vừa nghe thấy hình như đúng là có việc này, nhưng bài viết của y và
Khâu Tình Xuyên liên danh chỉ có một, Khổng Học Hải lại nói là liền mấy bài,
tất nhiên là vì xu nịnh, đây là thông lệ quan trường chẳng có gì mà lạ.

- Giám đốc Khổng không nói tôi thực sự nhớ không ra, đó là chuyện quá lâu
rồi.

Liễu Tuấn xua tay nói.

- Liễu tỉnh trưởng khiêm tốn quá, nói thực khi đó tôi vô cùng chấn động, nhất
là bài viết phân tích xu thế ngoại hối toàn cầu, khi đó tôi xem còn có chút
nửa tin nửa ngờ...

Đàm Quốc Tử cười:

- Khi ấy đừng nói là anh, sợ rằng chuyên gia tài chính thế giới cũng chẳng có
mấy ai tin, không sợ tỉnh trưởng trách chứ, bài viết đó tôi cũng xem qua, còn
tranh luận với giám đốc Khổng một phen, nói là không đáng tin. Khi ấy dù sao
tỉnh trưởng chẳng phải là chuyên gia tài chính.

- Khi ấy tối là phó bí thư huyện Ninh Bắc tỉnh N.

- Đúng thế, thân phân của tỉnh trưởng khi ấy làm tôi không dám tin. Bài viết
đó quá chuyên nghiệp, chỉ e là chuyên gia đỉnh cấp của giới tài chính cũng chỉ
đến thế...

Đàm Quốc Tử nói.

Lời này hiển nhiên chỉ là nịnh bợ, Liễu Tuấn viết bài đó, chỗ dựa lớn nhất là
ưu tế tiên tri ở thế giới bình hành kia, chứ nói tới độ chuyên nghiệp, thật
thua kém không cách nào có thể so sánh được với chuyên gia tài chính.

- Nhưng sự thực chứng minh dự đoán của Liễu tỉnh trưởng chính xác vô cùng,
theo lời trưởng phòng Lý Kiến An, anh ấy hoàn toàn tin vào phán đoán của Liễu
tỉnh trưởng, cùng vài người bạn gom tiền đầu tư vào thị trường hối đoái kiếm
một khoản lớn. Ha ha khi ấy Kiến An gặp chúng tôi là nói Liễu bí thư tài ba,
làm anh ấy kiếm được vàng bạc đầy nhà..

Khổng Học Hải khéo léo chỉ ra quan hệ của hắn và Lý Kiến An.

Lý Kiến An vẫn ở ủy ban chứng giám, là trưởng phòng số hai, vẫn nắm giữ quyền
giao dịch ngoại hối. Hắn sớm đã đem đại bộ phận tài chính đầu tư vào quỹ Thịnh
Nghiệp, thu hoạch mỗi năm không nhỏ.

Liễu Tuấn cười bình thản:

- Đó chỉ là may mắn đoán trúng thôi.

Khổng Học Hải nghiêm nghị nói:

- Liễu tỉnh trưởng quá khiêm nhường, nắm chính xác xu thế của thị trường
ngoại hối như thế tuyệt không thể chỉ đơn giản là may mắn, nhất định phải kiến
lập trên cơ sở lý luận sâu sắc cùng nghiên cứu thấu triệt đại thế kinh tế toàn
cầu. Khi ấy Liễu tỉnh trưởng mới tốt nghiệp đại học chưa lâu đã có tầm nhìn và
khí khách đó, thực sự khiến người ta khâm phục. Lần đó, quan điểm của Liễu
tỉnh trưởng thậm chí ảnh hưởng tới chính sách đối ngoại của Quốc vụ viện,
chúng ta quyết đoán giảm thiểu khoản vay không lãi với đồng Yên, tiến hành một
số thao tác đề phòng, về sau đồng Yên tăng giá, chúng ta tổn thất rất ít, có
thể nói là lập công lớn cho đất nước. Khi ấy tôi còn nghĩ, giới tài chính lại
xuất hiện một nhân vật tinh anh kiệt xuất rồi, có điều Liễu tỉnh trưởng tài
trí hơn đời, chẳng những nắm vững xu thế tài chính, quản lý địa phương càng
hùng tài đại lược, thực sự kỳ tài là hiếm có...

Liễu Tuấn xua tay:

- Giám đốc Khổng quá khen.

Đàm Quốc Tử cười:

- Giám đốc Khổng, chẳng những Liễu tỉnh trưởng là kỳ tài bất thế, Khâu bí thư
cũng như thế. Kỳ tài giới tài chính quản lý địa phương cũng có thể thể hiện
hùng tâm, Giang Khẩu hai năm qua phát triển còn nhanh hơn trước kia. Nghe nói
Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư là chi giao?

Giang Mân Lâm xen lời:

- Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư năm xưa liên danh phát biểu, có thể thấy
anh hùng mến tài nhau.

Liễu Tuấn mỉm cười khiêm tốn, nhưng trong lòng trở nên cảnh giác.

Rất rõ ràng đám Khổng Học Hải muốn mượn tay y, lôi kéo quan hệ với Khâu Tình
Xuyên, đương nhiên thiết lập quan hệ với bản thân Liễu Tuấn khẳng định là mục
tiêu chủ yếu. Khả năng Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm cầu tới y là rất thấp, hôm
nay nhân vật chính mời khách chắc chắn là Khổng Học Hải.

Muốn tiếp cận với Khâu Tình Xuyên mục đích là gì? Liễu Tuấn lập tức nghĩ tới
việc TW sắp điều chỉnh chức vụ của Khâu Tình Xuyên.

Hiện giờ rất nhiều tỉnh bất chấp chính sách ổn định vĩ mô, vẫn làm theo ý
mình, Liễu Tấn Tài vừa phẫn nộ lại vừa sốt ruột, nhất là một số ngân hàng và
cơ cấu tài chính, bất chấp nghiêm lệnh của ủy ban ngân giám và ngân hàng TW,
cho hạng mục vi phạm quy định vay vốn, rõ ràng là đối đầu với chính sách ổn
định vĩ mô, Liễu Tấn Tài không nhẫn nhịn nữa, quyết định dùng "thanh kiếm"
Khâu Tình Xuyên.

Nếu như không có gì bất ngờ, một hai tháng nữa, Khâu Tình Xuyên sẽ trao trả
chức vụ bí thư thành ủy Giang Khẩu, chính thức làm chủ tịch ủy ban ngân giám.

Khổng Học Hải ở tính S, chính là khu vực kháng cự trọng điểm, đoán chừng chính
Khổng Học Hải có rất nhiều chuyện vi phạm tài chính, hiện giờ Khâu Tình Xuyên
nổi danh "sát thủ tài chính" sắp lên nhậm chức, các giám đốc ngân hàng trong
nước ai chẳng bất an.

Khi Khâu Tình Xuyên chỉnh đốn trật tự tài chính ở tỉnh D, liền một hơi cách
chức mấy giám đốc ngân hàng cùng chủ tịch cơ cấu tài chính, thậm chí tống
thẳng vào nhà lao.

Thủ đoạn lôi đình như thế ai chẳng run sợ.

Nghĩ tới đây Liễu Tuấn mỉm cười nói:

- Kỳ thực chẳng phải là tôi và Khâu bí thư tài giỏi gì, quan trọng là phục
tùng an bài thống nhất của TW, làm tốt công tác bổn phận mà thôi

Trùng Sinh Chi Nha NộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Quan Trường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Võng DuTên thật của kẻ hèn này là Dương Quân, dù gì cũng là Chủ nhiệm công vụ xưởng Đài Loan của một thành phố ven biển, một người đàn ông 40 tuổi, người nhà vợ không có bên cạnh, ai lại gọi tôi như thế? Hơn nữa, biệt danh này, khoảng tầm 12, 13 tuổi mới có người gọi. Sau khi lên cấp 2, ngoài người trong lớn trong nhà, chẳng còn ai gọi như thế nữa. Nhất định nghe nhầm rồi. Tôi chỉ thấy đầu nặng nặng, ngủ gà ngủ gật. “Tiểu Quân, dậy mau, sắp muộn mất rồi…” Lần này không chỉ gọi mà còn có cả một bàn tay đẩy người tôi. Sắp muộn gì chứ? Chết rồi, đến giờ đi làm rồi. Loại xưởng tư bản này không có khái niệm nghỉ ngơi. Để cho kịp chạy hàng, xưởng chúng tôi cả tháng này không được ngày nào nghỉ trọn vẹn. Nhiều việc là thế, hôm qua lại còn do vụ bảo trì máy móc không cẩn thận làm ảnh hưởng đến việc xuất hàng bị ông chủ mắng cho một trận. Nếu hôm nay tôi đến muốn, trời mới biết lão chủ bất lương ấy sẽ xử lý tôi thế nào. Thời gian này nước Mỹ không ngừng giở trò khủng hoảng kinh tế, làm cho toàn cầu… Trùng Sinh Chi Nha NộiTác giả: Khuyết danhChương 1727: CLB Hoa Đô.Nhóm dịch HuntercdNguồn: Vip.vandan- Liễu tỉnh trưởng, mời!Trong đại sảnh CLB Hoa Đô, Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân đứng đón Liễu Tuấn, ngoài ra còn có một nam nhân trung niên trên 40.Nam nhân này được rất nhiều nhân viên quản lý của CLB Hoa Đô quen biết, hắn là bạn thân của giám đốc Đàm, giám đốc ngân hàng thương nghiệp tỉnh S, Khổng Học Hải, thường xuyên xuất hiện ở CLB Hoa Đô.Chuyện Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm đích thân ra đại sảnh đón khách tương đối hiếm thấy, mọi người đoán phải có một nhân vật to lắm tới. Đến khi khách xuất hiện, quả nhiên là thế.Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Giám đốc Đàm , tiểu thư Mân Lâm, giám đốc Khổng khách khí quá rồi.- Liểu tỉnh trưởng đại giá quang lâm, là vinh dự cho CLB Hoa Đô.Đàm Quốc Tử đưa tay mời khách.Liễu Tuấn lần thứ hai tới CLB Hoa Đô, lần đầu cùng phó chủ nhiệm văn phòng TW Mao Văn Nhạc đàm phán, khi đó Mao Văn Nhạc thất bại trở về. Tổng biên tập Lý Lương Vân của Thiên Nam thời sự bị bắt giữ, Kính Thu Nhân mất mặt lớn.Liễu Tuấn theo sau Đàm Quốc Tử đi vào một phòng bao trang trí rất chu đáo.Phải nói cả quá trình mời khách, Đầm Quốc Tử khá quy củ, không hề cố ý phô trương. Nếu không phải vì vấn đề lễ tiết, khả năng hắn chẳng đích thân ra đại sảnh đợi, cán bộ cấp bậc như Liễu Tuấn hành sự tương đối kín đáo, chỉ có rất ít ngoại lệ cá biệt.Đàm Quốc Tử sau khi nghiên cứu con đường tiến bộ của Liễu Tuấn, phát hiện ra y không phải là người làm việc phô trương, mặc dù trong quá trình đấu tranh ra tay quyết liệt, nhưng trong cuộc sống khá ôn hòa.Bốn người chia chủ khách ngồi xuống, Khổng Học Hải mỉm cười nói:- Liễu tỉnh trưởng, tôi ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu nhưng không có duyên được gặp, hôm nay coi như được thỏa tâm nguyện rồi.- Giám đốc Khổng khách sáo qua, trong giới tài chính giám đốc Khổng cũng danh tiếng lẫy lừng, tôi sớm được nghe tên.Khổng Học Hải mỉm cười gật đầu.Thức ăn trên bàn khá thịnh soạn, đủ loại, đồ thích hợp với khẩu vị tỉnh N của Liễu Tuấn cũng không ít. Đàm Quốc Tử lần đầu mời cơm Liễu Tuấn, không thể làm hỏng.Giang Mân Lâm đích thân rót rượu cho cho Liễu Tuấn.Đàm Quốc Tử nâng chén:- Liễu tỉnh trưởng, tôi mời tỉnh trưởng một chén, chúc tỉnh trưởng tiền đồ vạn dặm.Lần đầu tiên chính thức tiếp xúc với Liễu Tuấn, Đàm Quốc Tử luôn giữ chừng mực, không có chút nào thất lễ.- Cám ơn, mọi người cùng cạn chén.Liễu Tuấn cũng giữ đúng lễ tiết, nói ra y đồng ý lời mời của Giang Mân Lâm chủ yếu là muốn tìm hiểu ý đồ chân thực của Đàm Quốc Tử và Khổng Học Hải. Liễu Tuấn không để Đàm Quốc Tử và trong lòng, nhưng Khổng Học Hải lại khác, hắn là một trong số nhân tuyển có hi vọng thay thế Triệu Tuệ Anh.Cha con họ Liễu kiên trì hạ bệ Triệu Tuệ Anh kỳ thực là một lời cảnh cáo cho tất cả giám đốc ngân hàng, phải phục tùng đại cục ổn định vĩ mô, không được phép vì chuyện tư mà mở hầu bao hạng mục kiến thiết. Khống chế được mảng ngân hàng, kế hoạch "chống đối" của đám Vu Hướng Hoành liền trở thành cây không rễ, không có tài chính kế tiếp hỗ trợ, tốc độ ắt sẽ phải chậm lại.Khổng Học Hải và Đàm Quốc Tử quan hệ mật thiết không đại biểu cho hắn nhất định là người bên kia, hệ thống tài chính có tính độc lập của mình.Ví như Liễu tỉnh trưởng hiện giờ đường hoàng làm khách ở CLB Hoa Đô, nhưng thực tế điều này chẳng nói lên cái gì.Mọi người uống vài chén rượu, chỉ nói những chuyện phiếm.Trong bữa tiệc Đàm Quốc Tử lấy ra mấy món đồ cho mọi người thưởng thức, thuận tiện phổ cập một chút tri thức giám định, những người còn lại nghe say sưa.- Liễu tỉnh trưởng, kỳ thực tôi là người hâm mộ của tỉnh trưởng.Khổng Học Hải nói.Liễu Tuấn hơi ngẩn ra:- Giám đốc Khổng nói lời này là sao?- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng nhiều năm trước từng phát biểu phân tích về xu thế ngoại hối toàn cầu trên Nhật báo kinh tế, bài viết đó gợi mờ cho tôi rất nhiều, sau đó sự thực chứng mình phân tích của Liễu tỉnh trưởng là hoàn toàn chính xác. Tiếp sau đó, Liễu tỉnh trưởng và bí thư Khâu Tình Xuyên liên danh phát biểu liền mấy bài liên quan tới vấn đề tài chính, đều nói đâu trúng đó, tôi đọc sau được hưởng lợi không ít. Hiện giờ rất nhiều đường lối công tác đều được tỉnh trưởng và Khâu bí thư gợi mở.Khồng Học Hải nghiêm túc nói.Liễu Tuấn vừa nghe thấy hình như đúng là có việc này, nhưng bài viết của y và Khâu Tình Xuyên liên danh chỉ có một, Khổng Học Hải lại nói là liền mấy bài, tất nhiên là vì xu nịnh, đây là thông lệ quan trường chẳng có gì mà lạ.- Giám đốc Khổng không nói tôi thực sự nhớ không ra, đó là chuyện quá lâu rồi.Liễu Tuấn xua tay nói.- Liễu tỉnh trưởng khiêm tốn quá, nói thực khi đó tôi vô cùng chấn động, nhất là bài viết phân tích xu thế ngoại hối toàn cầu, khi đó tôi xem còn có chút nửa tin nửa ngờ...Đàm Quốc Tử cười:- Khi ấy đừng nói là anh, sợ rằng chuyên gia tài chính thế giới cũng chẳng có mấy ai tin, không sợ tỉnh trưởng trách chứ, bài viết đó tôi cũng xem qua, còn tranh luận với giám đốc Khổng một phen, nói là không đáng tin. Khi ấy dù sao tỉnh trưởng chẳng phải là chuyên gia tài chính.- Khi ấy tối là phó bí thư huyện Ninh Bắc tỉnh N.- Đúng thế, thân phân của tỉnh trưởng khi ấy làm tôi không dám tin. Bài viết đó quá chuyên nghiệp, chỉ e là chuyên gia đỉnh cấp của giới tài chính cũng chỉ đến thế...Đàm Quốc Tử nói.Lời này hiển nhiên chỉ là nịnh bợ, Liễu Tuấn viết bài đó, chỗ dựa lớn nhất là ưu tế tiên tri ở thế giới bình hành kia, chứ nói tới độ chuyên nghiệp, thật thua kém không cách nào có thể so sánh được với chuyên gia tài chính.- Nhưng sự thực chứng minh dự đoán của Liễu tỉnh trưởng chính xác vô cùng, theo lời trưởng phòng Lý Kiến An, anh ấy hoàn toàn tin vào phán đoán của Liễu tỉnh trưởng, cùng vài người bạn gom tiền đầu tư vào thị trường hối đoái kiếm một khoản lớn. Ha ha khi ấy Kiến An gặp chúng tôi là nói Liễu bí thư tài ba, làm anh ấy kiếm được vàng bạc đầy nhà..Khổng Học Hải khéo léo chỉ ra quan hệ của hắn và Lý Kiến An.Lý Kiến An vẫn ở ủy ban chứng giám, là trưởng phòng số hai, vẫn nắm giữ quyền giao dịch ngoại hối. Hắn sớm đã đem đại bộ phận tài chính đầu tư vào quỹ Thịnh Nghiệp, thu hoạch mỗi năm không nhỏ.Liễu Tuấn cười bình thản:- Đó chỉ là may mắn đoán trúng thôi.Khổng Học Hải nghiêm nghị nói:- Liễu tỉnh trưởng quá khiêm nhường, nắm chính xác xu thế của thị trường ngoại hối như thế tuyệt không thể chỉ đơn giản là may mắn, nhất định phải kiến lập trên cơ sở lý luận sâu sắc cùng nghiên cứu thấu triệt đại thế kinh tế toàn cầu. Khi ấy Liễu tỉnh trưởng mới tốt nghiệp đại học chưa lâu đã có tầm nhìn và khí khách đó, thực sự khiến người ta khâm phục. Lần đó, quan điểm của Liễu tỉnh trưởng thậm chí ảnh hưởng tới chính sách đối ngoại của Quốc vụ viện, chúng ta quyết đoán giảm thiểu khoản vay không lãi với đồng Yên, tiến hành một số thao tác đề phòng, về sau đồng Yên tăng giá, chúng ta tổn thất rất ít, có thể nói là lập công lớn cho đất nước. Khi ấy tôi còn nghĩ, giới tài chính lại xuất hiện một nhân vật tinh anh kiệt xuất rồi, có điều Liễu tỉnh trưởng tài trí hơn đời, chẳng những nắm vững xu thế tài chính, quản lý địa phương càng hùng tài đại lược, thực sự kỳ tài là hiếm có...Liễu Tuấn xua tay:- Giám đốc Khổng quá khen.Đàm Quốc Tử cười:- Giám đốc Khổng, chẳng những Liễu tỉnh trưởng là kỳ tài bất thế, Khâu bí thư cũng như thế. Kỳ tài giới tài chính quản lý địa phương cũng có thể thể hiện hùng tâm, Giang Khẩu hai năm qua phát triển còn nhanh hơn trước kia. Nghe nói Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư là chi giao?Giang Mân Lâm xen lời:- Liễu tỉnh trưởng và Khâu bí thư năm xưa liên danh phát biểu, có thể thấy anh hùng mến tài nhau.Liễu Tuấn mỉm cười khiêm tốn, nhưng trong lòng trở nên cảnh giác.Rất rõ ràng đám Khổng Học Hải muốn mượn tay y, lôi kéo quan hệ với Khâu Tình Xuyên, đương nhiên thiết lập quan hệ với bản thân Liễu Tuấn khẳng định là mục tiêu chủ yếu. Khả năng Đàm Quốc Tử và Giang Mân Lâm cầu tới y là rất thấp, hôm nay nhân vật chính mời khách chắc chắn là Khổng Học Hải.Muốn tiếp cận với Khâu Tình Xuyên mục đích là gì? Liễu Tuấn lập tức nghĩ tới việc TW sắp điều chỉnh chức vụ của Khâu Tình Xuyên.Hiện giờ rất nhiều tỉnh bất chấp chính sách ổn định vĩ mô, vẫn làm theo ý mình, Liễu Tấn Tài vừa phẫn nộ lại vừa sốt ruột, nhất là một số ngân hàng và cơ cấu tài chính, bất chấp nghiêm lệnh của ủy ban ngân giám và ngân hàng TW, cho hạng mục vi phạm quy định vay vốn, rõ ràng là đối đầu với chính sách ổn định vĩ mô, Liễu Tấn Tài không nhẫn nhịn nữa, quyết định dùng "thanh kiếm" Khâu Tình Xuyên.Nếu như không có gì bất ngờ, một hai tháng nữa, Khâu Tình Xuyên sẽ trao trả chức vụ bí thư thành ủy Giang Khẩu, chính thức làm chủ tịch ủy ban ngân giám.Khổng Học Hải ở tính S, chính là khu vực kháng cự trọng điểm, đoán chừng chính Khổng Học Hải có rất nhiều chuyện vi phạm tài chính, hiện giờ Khâu Tình Xuyên nổi danh "sát thủ tài chính" sắp lên nhậm chức, các giám đốc ngân hàng trong nước ai chẳng bất an.Khi Khâu Tình Xuyên chỉnh đốn trật tự tài chính ở tỉnh D, liền một hơi cách chức mấy giám đốc ngân hàng cùng chủ tịch cơ cấu tài chính, thậm chí tống thẳng vào nhà lao.Thủ đoạn lôi đình như thế ai chẳng run sợ.Nghĩ tới đây Liễu Tuấn mỉm cười nói:- Kỳ thực chẳng phải là tôi và Khâu bí thư tài giỏi gì, quan trọng là phục tùng an bài thống nhất của TW, làm tốt công tác bổn phận mà thôi

Chương 1720: CLB Hoa Đô.