Tuy rằng từ nhỏ đã được thấy nhiều đến "miễn dịch" luôn rồi, thế nhưng xảy ra chuyện như vậy, coi như là bạn bè đùa dai thì cô cũng sẽ bị dọa hết cả hồn, huống hồ trước mắt là một con ma nữ bị rơi cả mắt.Đào Tuyết Ương tốt bụng, nhặt con mắt kia lên trả lại cho con ma nọ."Học tỷ à, mắt của chị bị rơi này"– Nói xong lời này, chính Đào Tuyết Ương còn cảm thấy rất kì quặc. "Cảm ơn ~ cảm ơn ~" – Đối phương mở miệng, luôn tiện nôn ra một ngụm máu đen. Sắc mặt Đào Tuyết Ương khó coi đến cực điểm, đủ rồi nhé! Cô còn chưa ăn cơm tối đâu đấy!Hôm nay, thời tiết rất tốt, cho nên ma cũng muốn đi ra ngoài phơi nắng sao? Cô đã tiếp xúc với những chuyện ma quái quỷ dị này từ nhỏ, đại khái biết được không phải tất cả những con ma đều sợ ánh sáng. Nếu không có oán khí thì chúng chỉ là hồn ma bình thường mà thôi. Chỉ cần không gặp phải ánh sáng chói chang thì thỉnh thoảng đẹp trời chúng còn bay ra ngoài lượn lờ phiêu đãng nữa kìa. Các bạn xem, hiện giờ trên đường chẳng phải đều là người - ma lẫn lộn đó…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...