Trong những năm tháng ấy, cô rất hiếm khi phát sinh những lịch trình mà không nằm trong kế hoạch, nên hiện tại muốn tự thưởng cho mình một chuyến rong chơi tự do tự tại.Hạ Diệp quyết định thực hiện một chuyến du lịch tự do, đi tới đâu hay tới đó, từ thành phố biển Thủ Cảng cho tới thành phố Triều Châu.Hai thành phố này đều nằm trong top thành phố cấp một quốc gia, thế nhưng diện mạo đô thị lại khác nhau một trời một vực.Thủ Cảng là một hải cảng lâu đời, nơi quy tụ các thương nhân từ khắp nơi trên thế giới tới đây giao thương, tạo nên sự đa dạng về văn hóa, nơi đây có nền công nghiệp màu xám* phổ biến, lại là cảng tự do*, là một điểm thu hút khách du lịch rất nổi tiếng.*Ngành công nghiệp màu xám: Được dùng để chỉ những ngành nghề đụng đến mép vực của pháp luật, nhưng nhìn chung không vi phạm pháp luật, tuân theo hệ thống pháp luật hiện hành, nó cũng tiềm ẩn những nguy cơ nhất định cho xã hội, nhưng chưa có cơ sở pháp lý xác định để hạn chế quản lý.*Cảng tự do: Là cảng hoặc khu vực cảng…

Chương 20: Bắt Cóc Sát Hại

Bánh Mì Và Tình Yêu Anh Đều MuốnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámTrong những năm tháng ấy, cô rất hiếm khi phát sinh những lịch trình mà không nằm trong kế hoạch, nên hiện tại muốn tự thưởng cho mình một chuyến rong chơi tự do tự tại.Hạ Diệp quyết định thực hiện một chuyến du lịch tự do, đi tới đâu hay tới đó, từ thành phố biển Thủ Cảng cho tới thành phố Triều Châu.Hai thành phố này đều nằm trong top thành phố cấp một quốc gia, thế nhưng diện mạo đô thị lại khác nhau một trời một vực.Thủ Cảng là một hải cảng lâu đời, nơi quy tụ các thương nhân từ khắp nơi trên thế giới tới đây giao thương, tạo nên sự đa dạng về văn hóa, nơi đây có nền công nghiệp màu xám* phổ biến, lại là cảng tự do*, là một điểm thu hút khách du lịch rất nổi tiếng.*Ngành công nghiệp màu xám: Được dùng để chỉ những ngành nghề đụng đến mép vực của pháp luật, nhưng nhìn chung không vi phạm pháp luật, tuân theo hệ thống pháp luật hiện hành, nó cũng tiềm ẩn những nguy cơ nhất định cho xã hội, nhưng chưa có cơ sở pháp lý xác định để hạn chế quản lý.*Cảng tự do: Là cảng hoặc khu vực cảng… Đó là vào một đêm yên tĩnh, như thường lệ Hạ Diệp vào web đen và bắt đầu kiểm tra thông tin người mua, đột nhiên giao diện nhảy lên một thư mời: GIRL SCREAMING NIGHT!Bị kích thích bởi sự tò mò, Hạ Diệp nhấp vào liên kết, trên màn hình hiện lên một căn phòng trống không, một cô gái tóc vàng bị trói hình chữ đại trên tấm gỗ, ba mặt tường đều có cửa sổ, toàn thân trần như nhộng, xem ra chỉ mới khoảng hai mươi, hai mươi ba tuổi, lúc này đang rũ đầu, thoi thóp như con vật yếu ớt nào đó.Hạ Diệp run rẩy cầm điện thoại lên bấm 911, cô nhìn khuôn mặt tái xanh của cô gái trong màn hình, điện thoại được kết nối, Hạ Diệp mấp máy môi, giọng run run: “There… is…a…Girl…Being…Raped… (Có một cô gái bị hãm hiếp ở đó…)Đầu óc Hạ Diệp hoàn toàn trống rỗng, bên tai chỉ vang lên một từ: Address.Cô ngẩn người giơ ngón tay chỉ lên màn hình máy tính, nói: “Computer…” (Trong máy tính…)“Are You…Serious? Ms? (Bạn nghiêm túc chứ?)Rất lâu sau Hạ Diệp vẫn không lên tiếng, cô bịt miệng rơi nước mắt, những tin nhắn trong phòng chat vẫn tiếp tục nhảy không ngừng:…Điện thoại đã ngắt đã lâu, nhân viên nhận cuộc gọi đặt điện thoại xuống, trong lòng thầm nghĩ, không hiểu tại sao ngày nào cũng có người rảnh rỗi như vậy, việc này cũng có thể đem ra đùa…Video phát sóng trực tiếp đã dừng lại, phòng chat cuối cùng cũng biến mất, màn hình cũng trở lại bình thường, mọi thứ trong web đen đều không có nút ấn, mọi người ra vào ngẫu nhiên, không ai biết ma quỷ ở đâu, liệu chúng có thực sự tồn tại hay không?

Đó là vào một đêm yên tĩnh, như thường lệ Hạ Diệp vào web đen và bắt đầu kiểm tra thông tin người mua, đột nhiên giao diện nhảy lên một thư mời: GIRL SCREAMING NIGHT!

Bị kích thích bởi sự tò mò, Hạ Diệp nhấp vào liên kết, trên màn hình hiện lên một căn phòng trống không, một cô gái tóc vàng bị trói hình chữ đại trên tấm gỗ, ba mặt tường đều có cửa sổ, toàn thân trần như nhộng, xem ra chỉ mới khoảng hai mươi, hai mươi ba tuổi, lúc này đang rũ đầu, thoi thóp như con vật yếu ớt nào đó.

Hạ Diệp run rẩy cầm điện thoại lên bấm 911, cô nhìn khuôn mặt tái xanh của cô gái trong màn hình, điện thoại được kết nối, Hạ Diệp mấp máy môi, giọng run run: “There… is…a…Girl…Being…Raped… (Có một cô gái bị hãm hiếp ở đó…)

Đầu óc Hạ Diệp hoàn toàn trống rỗng, bên tai chỉ vang lên một từ: Address.

Cô ngẩn người giơ ngón tay chỉ lên màn hình máy tính, nói: “Computer…” (Trong máy tính…)

“Are You…Serious? Ms? (Bạn nghiêm túc chứ?)

Rất lâu sau Hạ Diệp vẫn không lên tiếng, cô bịt miệng rơi nước mắt, những tin nhắn trong phòng chat vẫn tiếp tục nhảy không ngừng:

Điện thoại đã ngắt đã lâu, nhân viên nhận cuộc gọi đặt điện thoại xuống, trong lòng thầm nghĩ, không hiểu tại sao ngày nào cũng có người rảnh rỗi như vậy, việc này cũng có thể đem ra đùa…

Video phát sóng trực tiếp đã dừng lại, phòng chat cuối cùng cũng biến mất, màn hình cũng trở lại bình thường, mọi thứ trong web đen đều không có nút ấn, mọi người ra vào ngẫu nhiên, không ai biết ma quỷ ở đâu, liệu chúng có thực sự tồn tại hay không?

Bánh Mì Và Tình Yêu Anh Đều MuốnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámTrong những năm tháng ấy, cô rất hiếm khi phát sinh những lịch trình mà không nằm trong kế hoạch, nên hiện tại muốn tự thưởng cho mình một chuyến rong chơi tự do tự tại.Hạ Diệp quyết định thực hiện một chuyến du lịch tự do, đi tới đâu hay tới đó, từ thành phố biển Thủ Cảng cho tới thành phố Triều Châu.Hai thành phố này đều nằm trong top thành phố cấp một quốc gia, thế nhưng diện mạo đô thị lại khác nhau một trời một vực.Thủ Cảng là một hải cảng lâu đời, nơi quy tụ các thương nhân từ khắp nơi trên thế giới tới đây giao thương, tạo nên sự đa dạng về văn hóa, nơi đây có nền công nghiệp màu xám* phổ biến, lại là cảng tự do*, là một điểm thu hút khách du lịch rất nổi tiếng.*Ngành công nghiệp màu xám: Được dùng để chỉ những ngành nghề đụng đến mép vực của pháp luật, nhưng nhìn chung không vi phạm pháp luật, tuân theo hệ thống pháp luật hiện hành, nó cũng tiềm ẩn những nguy cơ nhất định cho xã hội, nhưng chưa có cơ sở pháp lý xác định để hạn chế quản lý.*Cảng tự do: Là cảng hoặc khu vực cảng… Đó là vào một đêm yên tĩnh, như thường lệ Hạ Diệp vào web đen và bắt đầu kiểm tra thông tin người mua, đột nhiên giao diện nhảy lên một thư mời: GIRL SCREAMING NIGHT!Bị kích thích bởi sự tò mò, Hạ Diệp nhấp vào liên kết, trên màn hình hiện lên một căn phòng trống không, một cô gái tóc vàng bị trói hình chữ đại trên tấm gỗ, ba mặt tường đều có cửa sổ, toàn thân trần như nhộng, xem ra chỉ mới khoảng hai mươi, hai mươi ba tuổi, lúc này đang rũ đầu, thoi thóp như con vật yếu ớt nào đó.Hạ Diệp run rẩy cầm điện thoại lên bấm 911, cô nhìn khuôn mặt tái xanh của cô gái trong màn hình, điện thoại được kết nối, Hạ Diệp mấp máy môi, giọng run run: “There… is…a…Girl…Being…Raped… (Có một cô gái bị hãm hiếp ở đó…)Đầu óc Hạ Diệp hoàn toàn trống rỗng, bên tai chỉ vang lên một từ: Address.Cô ngẩn người giơ ngón tay chỉ lên màn hình máy tính, nói: “Computer…” (Trong máy tính…)“Are You…Serious? Ms? (Bạn nghiêm túc chứ?)Rất lâu sau Hạ Diệp vẫn không lên tiếng, cô bịt miệng rơi nước mắt, những tin nhắn trong phòng chat vẫn tiếp tục nhảy không ngừng:…Điện thoại đã ngắt đã lâu, nhân viên nhận cuộc gọi đặt điện thoại xuống, trong lòng thầm nghĩ, không hiểu tại sao ngày nào cũng có người rảnh rỗi như vậy, việc này cũng có thể đem ra đùa…Video phát sóng trực tiếp đã dừng lại, phòng chat cuối cùng cũng biến mất, màn hình cũng trở lại bình thường, mọi thứ trong web đen đều không có nút ấn, mọi người ra vào ngẫu nhiên, không ai biết ma quỷ ở đâu, liệu chúng có thực sự tồn tại hay không?

Chương 20: Bắt Cóc Sát Hại