Tác giả:

Ánh nắng chiếu từ phía hữu, mặt trời vừa lên quá đường chân trời.Nhìn về hướng nam, nằm chắn ngang là một dãy núi liên tục, cây mọc xanh rì.Đây là chỗ quái quỷ nào đây?Thật là xui xẻo! Không phải xui xẻo, mà là xui tận mạng, lãnh họa tày trời. Với kinh nghiệm hành tẩu giang hồ phong phú của hắn, tại sao lại có thể làm chuyện ngu xuẩn như thế? May mà đã tránh khỏi truy binh, từ lúc qua sông xong, hắn có cảm giác đã thoát hiểm, hy vọng không sai!Ngay lúc ấy, tai hắn bắt được tiếng ngựa hí rất nhỏ, như có như không.Ô Tử Hư sợ run lên, đứng bật dậy như chim sợ cung, bỗng hai chân nhũn ra, hắn mất thăng bằng té lăn xuống đồi, xuống đến dưới cùng, xém chút rơi luôn xuống suối.Tiếng ngựa kêu càng lúc càng rõ hơn.Ô Tử Hư quên cả mệt nhọc, bò dậy thất thểu chạy trốn về hướng nam.Từ lúc hiểu chuyện trở đi, dường như hắn chưa từng gặp may, bây giờ lại sắp đối diện đại họa, nếu bị kẻ địch bắt được, hắn sẽ hối hận đầu thai làm người.Lúc này hắn chỉ có một ý niệm, ấy là trốn được xa chừng nào hay…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...