Bị treo ở cửa thành một thời gian, ta vẫn luôn suy nghĩ cả đời này rốt cuộc đã trải qua như thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, một đời này của ta dường như không làm được chuyện gì tốt. Chỉ duy nhất một chuyện không phụ với lương tâm chính là đối đãi thật lòng với hậu phi Tiết Như Ngọc, chẳng qua là lúc cuối cùng nàng bưng cho ta một ly rượu thả mê dược, tự tay đem ta đến cho Trần Kiến Quang… Hôm nay chính mình rõ ràng chỉ còn lại một cái đầu, thế nhưng mỗi lần nghĩ đến dáng vẻ của nàng ngay phút cuối cùng cười với ta, trong lòng ta vẫn còn đau nhói.Nói đến Tiết Như Ngọc, nàng lớn lên tinh xảo xinh đẹp, thời điểm ta vẫn còn là thái tử lần đầu gặp nàng đã đem lòng yêu mến. Cho nên khi ta trở thành hoàng đế liền phong nàng làm phi, ta cho nàng mọi thứ tốt nhất, cẩn thận từng li từng tí nâng niu nàng trong lòng bàn tay, thấy nàng mất hứng ta khó chịu theo, nhìn nàng vui vẻ ta liền ngây ngô cười cả nửa buổi; nàng muốn bầu trời ánh sao, ta liền không nói hai lời hái tặng cho nàng… làm tất cả…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...