Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 1422: 1422: Chương 1423
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Nhạc Cần Nghiên chạy tới ôm cô, nước mắt lập tức: chảy ra, “Đứa con gái xâu xa, sao cậu có thê ngủ lâu như vậy chứ, hại chết tôi rồi, khiến tôi lo.lắng muốn chết.”Nhạc Cần Nghiên than thở khóc lóc, thật may mắn, Lam Hân đã tỉnh lại.Lam Hân cười cười: “Cô ngốc.này, sao tôi có thể nhẫn tâm mà rời đi chứ, bỏ lại cậu một mình thì phải làm thế nào.Tôi cũng luyến tiếc Nghiên Nghiên.”“Ừ, may mắn cậu còn có lương tâm, nếu không suy nghĩ của con người dễ thay đổi, trước kia tôi đối tốt với cậu nêu cậu không tỉnh lại, tôi sẽ không bao giờ đối xử tốt với cậu nữa.IñEIHEL lá.” Lam Hân cười cười, có chút bắt đắc dĩ, “Nghiên Nghiên, trong khoảng thời gian này vất vả cho cậu rồi.”Nhạc Cần Nghiên cười cười, ánh mắt thưởng thức nhìn Lục Hạo Thành: “Lam cục cưng, tôi không vất vả, vắt vả chính là ông xã của cậu, một mực túc trực ở bệnh viện bảo vệ cậu, nhìn thấy anh ta để ý cậu như vậy, hiện tại tât cả thành kiến của tôi với anh ta cũng biến mắt hết rồi.”Lục Hạo Thành cười cười: “Xem ra là đến bây giờ cô mới tin tưởng tôi đấy.”Nhạc Cần Nghiên buông Lam Hân ra, nhướng mi cười nhìn anh: “Đúng vậy, anh cho là bản thân là một người có thê dễ dàng khiến người ta tin tưởng một cách tùy tiện sao?”Lục Hạo Thành có chút không biết nói gì, anh trước nay vẫn luôn làm cho người ta tín nhiệm mà.Người phụ nữ này thật sự là…….Nhưng mà, Mộc Tử Hoành sao giờ vẫn chưa tới đây vậy?Tên rùa đen rụt đầu kia, từ sau lần chạy trốn khỏi bệnh viện, cũng không dám gặp lại Nhạc Cần Nghiên.hai Anh cũng chỉ có thể cười trừ một cái.“Tiểu Ức, chúc mừng eml”Lục Tư Tư đang mang thai, được Lôi Lăng hỗ trợ đi đường, cười dài nhìn cô.“Oal Chị Tư Tư, bụng của chị, như thế nào còn lớn hơn cả em khi mang thai ba trước kia vậy?”Lam Hân mang vẻ mặt kích động, gia tộc họ Lục bọn họ đều có di truyền sinh song thai sao?Cô lần đầu đã sinh ba, chị Tư Tư hiện tại là song thai.Lục Tư Tư nhìn thoáng qua bụng mình, cô hiện tại còn đâu là vóc dáng xưa Kia nữa, đều đã béo hơn một vòng rồi.“Dù sao cũng chỉ có thể sinh mỏ, chị cũng không cân phải bạc đãi miệng mình, cũng không có bạc đãi cục cưng, mỗi ngày ăn ở nhà xong, lại chạy đến đây ăn nữa, đoán chừng sau khi sinh con xong, chị sẽ phải liều mạng giảm béo mất.”Mộ Thanh nhìn thoáng qua Lục Tự Tư: “Con hiện tại không phải rất dễ đói sao?Ăn nhiều một chút, đứa nhỏ cũng lớn một chút, tương lai con cũng nuôi con dễ hơn.”Lục Tư Tư nhìn về phía bụng của mình, nén giận nhìn vào Lôi Lăng đang.đỡ lấy mình, “Bây giờ còn không đủ lớn hay sao?Con bị rạn da rất nhiều, thoa dầu ô liu cũng không có tác dụng, ngay từ đầu cảm thầy mang thai đôi thì vô cùng kích động, nhưng nhìn bụng con thật sự rất khó coi.”Lôi Lăng cười cười: “Chỉ cần anh không chê bai, thì nó sẽ không khó GÓI.”Lục Tư Tư: “Nếu anh dám ghét bỏ, em liền dám…….II TU.” Dưới ánh mắt đầy ý cười tà mị của Lôi Lăng, đôi mắt to của Lục Tư Tư chớp chớp, có tia sáng lóe ra, giọng nói càng ngày càng nhỏ, không dám nói hệt câu tiêp theo nữa.Lôi Lăng lúc này mới vừa lòng cười cười, “Yên tâm, sẽ không quá khó coi đâu, chúng rất đẹp, đó là minh chứng cho thấy niêm hạnh phúc khi làm mẹ của em.emmm, còn có cách nói như vậy nữa sao?.
Nhạc Cần Nghiên chạy tới ôm cô, nước mắt lập tức: chảy ra, “Đứa con gái xâu xa, sao cậu có thê ngủ lâu như vậy chứ, hại chết tôi rồi, khiến tôi lo.lắng muốn chết.”
Nhạc Cần Nghiên than thở khóc lóc, thật may mắn, Lam Hân đã tỉnh lại.
Lam Hân cười cười: “Cô ngốc.
này, sao tôi có thể nhẫn tâm mà rời đi chứ, bỏ lại cậu một mình thì phải làm thế nào.
Tôi cũng luyến tiếc Nghiên Nghiên.”
“Ừ, may mắn cậu còn có lương tâm, nếu không suy nghĩ của con người dễ thay đổi, trước kia tôi đối tốt với cậu nêu cậu không tỉnh lại, tôi sẽ không bao giờ đối xử tốt với cậu nữa.
IñEIHEL lá.
” Lam Hân cười cười, có chút bắt đắc dĩ, “Nghiên Nghiên, trong khoảng thời gian này vất vả cho cậu rồi.”
Nhạc Cần Nghiên cười cười, ánh mắt thưởng thức nhìn Lục Hạo Thành: “Lam cục cưng, tôi không vất vả, vắt vả chính là ông xã của cậu, một mực túc trực ở bệnh viện bảo vệ cậu, nhìn thấy anh ta để ý cậu như vậy, hiện tại tât cả thành kiến của tôi với anh ta cũng biến mắt hết rồi.”
Lục Hạo Thành cười cười: “Xem ra là đến bây giờ cô mới tin tưởng tôi đấy.”
Nhạc Cần Nghiên buông Lam Hân ra, nhướng mi cười nhìn anh: “Đúng vậy, anh cho là bản thân là một người có thê dễ dàng khiến người ta tin tưởng một cách tùy tiện sao?”
Lục Hạo Thành có chút không biết nói gì, anh trước nay vẫn luôn làm cho người ta tín nhiệm mà.
Người phụ nữ này thật sự là…….
Nhưng mà, Mộc Tử Hoành sao giờ vẫn chưa tới đây vậy?
Tên rùa đen rụt đầu kia, từ sau lần chạy trốn khỏi bệnh viện, cũng không dám gặp lại Nhạc Cần Nghiên.
hai Anh cũng chỉ có thể cười trừ một cái.
“Tiểu Ức, chúc mừng eml”
Lục Tư Tư đang mang thai, được Lôi Lăng hỗ trợ đi đường, cười dài nhìn cô.
“Oal Chị Tư Tư, bụng của chị, như thế nào còn lớn hơn cả em khi mang thai ba trước kia vậy?”
Lam Hân mang vẻ mặt kích động, gia tộc họ Lục bọn họ đều có di truyền sinh song thai sao?
Cô lần đầu đã sinh ba, chị Tư Tư hiện tại là song thai.
Lục Tư Tư nhìn thoáng qua bụng mình, cô hiện tại còn đâu là vóc dáng xưa Kia nữa, đều đã béo hơn một vòng rồi.
“Dù sao cũng chỉ có thể sinh mỏ, chị cũng không cân phải bạc đãi miệng mình, cũng không có bạc đãi cục cưng, mỗi ngày ăn ở nhà xong, lại chạy đến đây ăn nữa, đoán chừng sau khi sinh con xong, chị sẽ phải liều mạng giảm béo mất.”
Mộ Thanh nhìn thoáng qua Lục Tự Tư: “Con hiện tại không phải rất dễ đói sao?
Ăn nhiều một chút, đứa nhỏ cũng lớn một chút, tương lai con cũng nuôi con dễ hơn.”
Lục Tư Tư nhìn về phía bụng của mình, nén giận nhìn vào Lôi Lăng đang.
đỡ lấy mình, “Bây giờ còn không đủ lớn hay sao?
Con bị rạn da rất nhiều, thoa dầu ô liu cũng không có tác dụng, ngay từ đầu cảm thầy mang thai đôi thì vô cùng kích động, nhưng nhìn bụng con thật sự rất khó coi.”
Lôi Lăng cười cười: “Chỉ cần anh không chê bai, thì nó sẽ không khó GÓI.”
Lục Tư Tư: “Nếu anh dám ghét bỏ, em liền dám…….
II TU.
” Dưới ánh mắt đầy ý cười tà mị của Lôi Lăng, đôi mắt to của Lục Tư Tư chớp chớp, có tia sáng lóe ra, giọng nói càng ngày càng nhỏ, không dám nói hệt câu tiêp theo nữa.
Lôi Lăng lúc này mới vừa lòng cười cười, “Yên tâm, sẽ không quá khó coi đâu, chúng rất đẹp, đó là minh chứng cho thấy niêm hạnh phúc khi làm mẹ của em.
emmm, còn có cách nói như vậy nữa sao?.
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Nhạc Cần Nghiên chạy tới ôm cô, nước mắt lập tức: chảy ra, “Đứa con gái xâu xa, sao cậu có thê ngủ lâu như vậy chứ, hại chết tôi rồi, khiến tôi lo.lắng muốn chết.”Nhạc Cần Nghiên than thở khóc lóc, thật may mắn, Lam Hân đã tỉnh lại.Lam Hân cười cười: “Cô ngốc.này, sao tôi có thể nhẫn tâm mà rời đi chứ, bỏ lại cậu một mình thì phải làm thế nào.Tôi cũng luyến tiếc Nghiên Nghiên.”“Ừ, may mắn cậu còn có lương tâm, nếu không suy nghĩ của con người dễ thay đổi, trước kia tôi đối tốt với cậu nêu cậu không tỉnh lại, tôi sẽ không bao giờ đối xử tốt với cậu nữa.IñEIHEL lá.” Lam Hân cười cười, có chút bắt đắc dĩ, “Nghiên Nghiên, trong khoảng thời gian này vất vả cho cậu rồi.”Nhạc Cần Nghiên cười cười, ánh mắt thưởng thức nhìn Lục Hạo Thành: “Lam cục cưng, tôi không vất vả, vắt vả chính là ông xã của cậu, một mực túc trực ở bệnh viện bảo vệ cậu, nhìn thấy anh ta để ý cậu như vậy, hiện tại tât cả thành kiến của tôi với anh ta cũng biến mắt hết rồi.”Lục Hạo Thành cười cười: “Xem ra là đến bây giờ cô mới tin tưởng tôi đấy.”Nhạc Cần Nghiên buông Lam Hân ra, nhướng mi cười nhìn anh: “Đúng vậy, anh cho là bản thân là một người có thê dễ dàng khiến người ta tin tưởng một cách tùy tiện sao?”Lục Hạo Thành có chút không biết nói gì, anh trước nay vẫn luôn làm cho người ta tín nhiệm mà.Người phụ nữ này thật sự là…….Nhưng mà, Mộc Tử Hoành sao giờ vẫn chưa tới đây vậy?Tên rùa đen rụt đầu kia, từ sau lần chạy trốn khỏi bệnh viện, cũng không dám gặp lại Nhạc Cần Nghiên.hai Anh cũng chỉ có thể cười trừ một cái.“Tiểu Ức, chúc mừng eml”Lục Tư Tư đang mang thai, được Lôi Lăng hỗ trợ đi đường, cười dài nhìn cô.“Oal Chị Tư Tư, bụng của chị, như thế nào còn lớn hơn cả em khi mang thai ba trước kia vậy?”Lam Hân mang vẻ mặt kích động, gia tộc họ Lục bọn họ đều có di truyền sinh song thai sao?Cô lần đầu đã sinh ba, chị Tư Tư hiện tại là song thai.Lục Tư Tư nhìn thoáng qua bụng mình, cô hiện tại còn đâu là vóc dáng xưa Kia nữa, đều đã béo hơn một vòng rồi.“Dù sao cũng chỉ có thể sinh mỏ, chị cũng không cân phải bạc đãi miệng mình, cũng không có bạc đãi cục cưng, mỗi ngày ăn ở nhà xong, lại chạy đến đây ăn nữa, đoán chừng sau khi sinh con xong, chị sẽ phải liều mạng giảm béo mất.”Mộ Thanh nhìn thoáng qua Lục Tự Tư: “Con hiện tại không phải rất dễ đói sao?Ăn nhiều một chút, đứa nhỏ cũng lớn một chút, tương lai con cũng nuôi con dễ hơn.”Lục Tư Tư nhìn về phía bụng của mình, nén giận nhìn vào Lôi Lăng đang.đỡ lấy mình, “Bây giờ còn không đủ lớn hay sao?Con bị rạn da rất nhiều, thoa dầu ô liu cũng không có tác dụng, ngay từ đầu cảm thầy mang thai đôi thì vô cùng kích động, nhưng nhìn bụng con thật sự rất khó coi.”Lôi Lăng cười cười: “Chỉ cần anh không chê bai, thì nó sẽ không khó GÓI.”Lục Tư Tư: “Nếu anh dám ghét bỏ, em liền dám…….II TU.” Dưới ánh mắt đầy ý cười tà mị của Lôi Lăng, đôi mắt to của Lục Tư Tư chớp chớp, có tia sáng lóe ra, giọng nói càng ngày càng nhỏ, không dám nói hệt câu tiêp theo nữa.Lôi Lăng lúc này mới vừa lòng cười cười, “Yên tâm, sẽ không quá khó coi đâu, chúng rất đẹp, đó là minh chứng cho thấy niêm hạnh phúc khi làm mẹ của em.emmm, còn có cách nói như vậy nữa sao?.