“Em cười thôi cũng sai sao?”“Cô nghĩ xem, tôi không thích phụ nữ mà lúc cô cười vẫn cảm thấy rất xinh đẹp.” Anh ta nghiêm túc nói, “Có trời mới biết anh ta và vợ anh ta hiểu nụ cười của cô như thế nào.”Từ nhỏ Trác Sở Duyệt đã rất hay cười, bởi vì cô phát hiện chỉ cần làm một việc rất đơn giản là cười thì cô có thể đạt được nhiều thứ, người khác cũng đối xử nhiệt tình với cô hơn.“Đàn ông sẽ suy nghĩ lan man bởi vì một cô gái hay cười với mình sao?” Cô hỏi.Anh ta đáp, “Hầu hết đàn ông đều là những sinh vật vô cùng tự tin.” Một lúc lâu sau cô vẫn chưa trả lời, anh ta hỏi, “Giận rồi hả?” Anh ta tiếp tục bổ sung một câu, “Tôi nói linh tinh thôi, đây không phải là vấn đề của cô…”Trác Sở Duyệt kẹp điện thoại lên vai, vội vã nói: “Không phải, em đang bận trả tiền.”Cô muốn mua sandwich nhưng lại đang gọi điện thoại nên cô dứt khoát thanh toán bằng tiền mặt.“Đừng nghĩ về chuyện này nữa, đêm nay phải sửa thêm một phòng cho em bé để sáng mai qua đó sắp xếp.”“Em biết rồi.”Cô cúp điện thoại rồi đi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...