Đẩy cửa ra, trong phòng chỉ có một vị thầy giáo trẻ tuổi mang kính mắt viền vàng đang dựa vào bàn làm việc. Diệp Huyên nhẹ nhàng đi tới ghế dựa ngồi xuống: “Cố lão sư, tuân sau sẽ tổ chức cuộc thi,em không biết nên làm thế nào, mong thầy chỉ điểm cho em một chút.”Cố lão sư ngẩng đầu: “Thế nào, bình thường không chịu lên lớp, hiện tại lại biết sốt ruột?”“Em thực sự biết sai rồi.” Diệp Huyên tỏ vẻ nghe lời kèm theo vẻ mặt áy náy, “Người sẽ không thực sự nhẫn tâm nhìn em không thể tốt nghiệp, đúng không?”“Thầy biết với những tình huống đánh đánh giết giết nữ sinh như em quả thật không thể ứng phó được.” Cố lão sư khẽ đẩy gọng kính,”Trong hệ gần đây mới thiết kế một hệ thống tình huống thi khác, em nếu đã thực sự không muốn tham gia thi theo hệ thống phim kinh dị cũ, thầy có thể nói với trong khoa một tiếng, cho em tham gia thi bằng hệ thống thi mới, em thấy như thế nào?” “Thật ạ?” Diệp Huyên kinh hỉ mở to mắt, “Hệ thống thi mới có cấp số nguy hiểm là bao nhiêu?” “Không nhiều lắm.” Cố lão…
Chương 25: Hoàng gia phương tây . Lãnh khốc ca ca-chương 14
Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)Truyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Xuyên KhôngĐẩy cửa ra, trong phòng chỉ có một vị thầy giáo trẻ tuổi mang kính mắt viền vàng đang dựa vào bàn làm việc. Diệp Huyên nhẹ nhàng đi tới ghế dựa ngồi xuống: “Cố lão sư, tuân sau sẽ tổ chức cuộc thi,em không biết nên làm thế nào, mong thầy chỉ điểm cho em một chút.”Cố lão sư ngẩng đầu: “Thế nào, bình thường không chịu lên lớp, hiện tại lại biết sốt ruột?”“Em thực sự biết sai rồi.” Diệp Huyên tỏ vẻ nghe lời kèm theo vẻ mặt áy náy, “Người sẽ không thực sự nhẫn tâm nhìn em không thể tốt nghiệp, đúng không?”“Thầy biết với những tình huống đánh đánh giết giết nữ sinh như em quả thật không thể ứng phó được.” Cố lão sư khẽ đẩy gọng kính,”Trong hệ gần đây mới thiết kế một hệ thống tình huống thi khác, em nếu đã thực sự không muốn tham gia thi theo hệ thống phim kinh dị cũ, thầy có thể nói với trong khoa một tiếng, cho em tham gia thi bằng hệ thống thi mới, em thấy như thế nào?” “Thật ạ?” Diệp Huyên kinh hỉ mở to mắt, “Hệ thống thi mới có cấp số nguy hiểm là bao nhiêu?” “Không nhiều lắm.” Cố lão… Vương phu mới của Phỉ Lãnh Thúy bất ngờ chết trong đêm tân hôn, tin tức này giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp vương quốc từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ. Khiến mọi người đều chấn kinh, vốn dĩ là việc vui cả nước bây giờ lại trở thành bi kịch khiến người ta tiếc hận không thôi. Nữ hoàng không chịu nổi đả kích to lớn, liền ngất xỉu, bây giờ nằm trên người không dậy nổi. Bệnh tình của nàng có vẻ thật sự nghiêm trọng, ngay cả khi tổ chức tang lễ cho vương tử Rey nữ hoàng cũng không xuất hiện. Nhóm đại thần, quý tộc sốt ruột không thôi, sợ nữ hoàng cứ như vậy đi đời nhà ma. Bởi vì nữ hoàng không có con nối dõi, nàng người thân trực hệ duy nhất của nàng lại chính là một đứa con ngoài giá thú-công tước Valentino. Một khi nàng chết, một hồi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gió tanh mưa máu lại nổi lên.Mà nhóm dân chúng lại quan tâm đến phản ứng của vương quốc Á Lý Nam An nhiều hơn, Rey là vương tử của Á Lý Nam An, cũng là con trai duy nhất của lão quốc vương. Hắn bất ngờ đột tử, âm mưu bên trong quả thật nhiều không đếm xuể. Người dân hai nước Phỉ Lãnh thúy cùng Á Lý Nam An đều cho rằng, đây là vì hoàng thất muốn phá hủy hôn ước này mới xuống tay độc ác như vậy. Chỉ cần Rey chết, quốc vương Á Lý Nam An sẽ thôi không ngấp nghé đế vị của Phỉ Lãnh Thúy. Mà đổi thành báo thù cho thái tử đã mất, vốn đã có sẵn ý định động thủ với Phỉ Lãnh Thúy, đây quả thật là một lý do tuyệt hảo, quốc vương Á Lý Nam An cao giọng tuyên bố, nếu Phỉ Lãnh Thúy không thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục đối với việc vương tử Rey tử vong, hắn sẽ dẫn quân vượt qua biên giới, tuyên chiến với Phỉ Lãnh Thúy.Quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm căng thẳng, không khí nơi biên giới càng thêm giương cung bạt kiếm. Trong tình thế hết sức căng thẳng như vậy, cuộc sống của Diệp Huyên lại lâm vào tình cảnh bình tĩnh kỳ dị. Trong căn phòng trang hoàng đẹp đẽ, quý giá nhưng cũng hết sức lịch sự, tao nhã, một thiếu nữ thân thể trần trụi cuộn mình trên ghế mềm, dường như đang ngủ say. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung xuống đất, che khuất phân nửa tấm lưng trắng nõn. Hai bầu ngực cao vút theo nhịp hô hấp của nàng nhẹ nhàng phập phồng, đầu v* sưng đỏ, trên bầu ngực mượt mà in đầy dấu hôn cùng dấu tay vô cùng rõ ràng.Trên cổ, trên bụng, trong bắp đùi nàng… Chỗ nào trên thân thể nàng cũng rải đầy hồng ngân, dấu ấn lưu lại mấy ngày hôm trước đã chậm rãi mờ đi, nhưng dấu vết kịch liệt hoan ái tối hôm qua lại rất rõ ràng. Hai chân nàng hơi mở ra, tiểu hoa châu từ trong hoa môi nhô đầu ra, bởi vì trải qua thời gian dài bị đùa bỡn, đến giờ vẫn sưng đỏ không thôi. Giữa hai cánh hoa lại lộ ra một vật lạ, giả dương v*t thô to nhét đầy hoa huyệt nàng, tinh dịch cùng d*m thủy đêm hôm qua đều tắc trong âm đ*o, khiến bụng nhỏ của nàng trướng to lên.Trên mắt cá chân nàng, một vòng kim loại tinh tế bao lấy cổ chân nàng. Dây xích vừa nhìn liền thấy điểm cuối, một vòng kim loại khác được gắn chặt trên cột gỗ đầu giường. Độ dài dây xích đã được tính toánh kỹ lưỡng, để nàng có thể đi lại thỏa mái trong gian phòng, nhưng không thể đi đến trước cửa, lối ra ngoài duy nhất. Dây xích được chế tạo bởi một chất liệu đặc thù, nhìn thì nhỏ nhưng đao búa đều chặt không đứt. Dù là vậy thì trong phòng những vật sắc nhọn có thể sử dụng đều bị đem đi hết, ngay cả bốn góc nhọn của giường cũng đều được bao kín bằng vải mềm.Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, hắn ôm em gái đã mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại không biết rằng nàng đã bị anh trai độc chiếm. Trong lúc đang mê man, Diệp Huyên nghe thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao lớn quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt. “Anh trai.” Thiếu nữ nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích trên chân nàng phát ra âm thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm rãi kéo lên trên mặt đất. “Ngươi đã về rồi.” Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người hắn. nàng giống như một chú mèo con đang làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đã đứng thẳng.
Vương phu mới của Phỉ Lãnh Thúy bất ngờ chết trong đêm tân hôn, tin tức
này giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp vương quốc từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ. Khiến mọi người đều chấn kinh, vốn dĩ là việc vui cả
nước bây giờ lại trở thành bi kịch khiến người ta tiếc hận không thôi.
Nữ hoàng không chịu nổi đả kích to lớn, liền ngất xỉu, bây giờ nằm trên
người không dậy nổi. Bệnh tình của nàng có vẻ thật sự nghiêm trọng, ngay cả khi tổ chức tang lễ cho vương tử Rey nữ hoàng cũng không xuất hiện.
Nhóm đại thần, quý tộc sốt ruột không thôi, sợ nữ hoàng cứ như vậy đi
đời nhà ma. Bởi vì nữ hoàng không có con nối dõi, nàng người thân trực
hệ duy nhất của nàng lại chính là một đứa con ngoài giá thú-công tước
Valentino. Một khi nàng chết, một hồi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gió
tanh mưa máu lại nổi lên.
Mà nhóm dân chúng lại quan tâm đến phản ứng của vương quốc Á Lý Nam An nhiều hơn, Rey là vương tử của Á Lý Nam An, cũng là con trai duy nhất
của lão quốc vương. Hắn bất ngờ đột tử, âm mưu bên trong quả thật nhiều
không đếm xuể. Người dân hai nước Phỉ Lãnh thúy cùng Á Lý Nam An đều cho rằng, đây là vì hoàng thất muốn phá hủy hôn ước này mới xuống tay độc
ác như vậy. Chỉ cần Rey chết, quốc vương Á Lý Nam An sẽ thôi không ngấp
nghé đế vị của Phỉ Lãnh Thúy. Mà đổi thành báo thù cho thái tử đã mất,
vốn đã có sẵn ý định động thủ với Phỉ Lãnh Thúy, đây quả thật là một lý
do tuyệt hảo, quốc vương Á Lý Nam An cao giọng tuyên bố, nếu Phỉ Lãnh
Thúy không thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục đối với việc vương tử
Rey tử vong, hắn sẽ dẫn quân vượt qua biên giới, tuyên chiến với Phỉ
Lãnh Thúy.
Quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm căng thẳng, không khí nơi biên
giới càng thêm giương cung bạt kiếm. Trong tình thế hết sức căng thẳng
như vậy, cuộc sống của Diệp Huyên lại lâm vào tình cảnh bình tĩnh kỳ dị. Trong căn phòng trang hoàng đẹp đẽ, quý giá nhưng cũng hết sức lịch sự, tao nhã, một thiếu nữ thân thể trần trụi cuộn mình trên ghế mềm, dường
như đang ngủ say. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung xuống đất, che khuất
phân nửa tấm lưng trắng nõn. Hai bầu ngực cao vút theo nhịp hô hấp của
nàng nhẹ nhàng phập phồng, đầu v* sưng đỏ, trên bầu ngực mượt mà in đầy
dấu hôn cùng dấu tay vô cùng rõ ràng.
Trên cổ, trên bụng, trong bắp đùi nàng… Chỗ nào trên thân thể nàng
cũng rải đầy hồng ngân, dấu ấn lưu lại mấy ngày hôm trước đã chậm rãi mờ đi, nhưng dấu vết kịch liệt hoan ái tối hôm qua lại rất rõ ràng. Hai
chân nàng hơi mở ra, tiểu hoa châu từ trong hoa môi nhô đầu ra, bởi vì
trải qua thời gian dài bị đùa bỡn, đến giờ vẫn sưng đỏ không thôi. Giữa
hai cánh hoa lại lộ ra một vật lạ, giả dương v*t thô to nhét đầy hoa
huyệt nàng, tinh dịch cùng d*m thủy đêm hôm qua đều tắc trong âm đ*o,
khiến bụng nhỏ của nàng trướng to lên.
Trên mắt cá chân nàng, một vòng kim loại tinh tế bao lấy cổ chân nàng. Dây xích vừa nhìn liền thấy điểm cuối, một vòng kim loại khác được gắn
chặt trên cột gỗ đầu giường. Độ dài dây xích đã được tính toánh kỹ
lưỡng, để nàng có thể đi lại thỏa mái trong gian phòng, nhưng không thể
đi đến trước cửa, lối ra ngoài duy nhất. Dây xích được chế tạo bởi một
chất liệu đặc thù, nhìn thì nhỏ nhưng đao búa đều chặt không đứt. Dù là
vậy thì trong phòng những vật sắc nhọn có thể sử dụng đều bị đem đi hết, ngay cả bốn góc nhọn của giường cũng đều được bao kín bằng vải mềm.
Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, hắn ôm em gái đã mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi
người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại không biết rằng
nàng đã bị anh trai độc chiếm. Trong lúc đang mê man, Diệp Huyên nghe
thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao
lớn quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt. “Anh trai.” Thiếu nữ
nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích trên chân nàng phát ra âm
thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm
rãi kéo lên trên mặt đất. “Ngươi đã về rồi.” Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người hắn. nàng giống như một chú mèo con đang làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm
giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đã đứng thẳng.
Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)Truyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Xuyên KhôngĐẩy cửa ra, trong phòng chỉ có một vị thầy giáo trẻ tuổi mang kính mắt viền vàng đang dựa vào bàn làm việc. Diệp Huyên nhẹ nhàng đi tới ghế dựa ngồi xuống: “Cố lão sư, tuân sau sẽ tổ chức cuộc thi,em không biết nên làm thế nào, mong thầy chỉ điểm cho em một chút.”Cố lão sư ngẩng đầu: “Thế nào, bình thường không chịu lên lớp, hiện tại lại biết sốt ruột?”“Em thực sự biết sai rồi.” Diệp Huyên tỏ vẻ nghe lời kèm theo vẻ mặt áy náy, “Người sẽ không thực sự nhẫn tâm nhìn em không thể tốt nghiệp, đúng không?”“Thầy biết với những tình huống đánh đánh giết giết nữ sinh như em quả thật không thể ứng phó được.” Cố lão sư khẽ đẩy gọng kính,”Trong hệ gần đây mới thiết kế một hệ thống tình huống thi khác, em nếu đã thực sự không muốn tham gia thi theo hệ thống phim kinh dị cũ, thầy có thể nói với trong khoa một tiếng, cho em tham gia thi bằng hệ thống thi mới, em thấy như thế nào?” “Thật ạ?” Diệp Huyên kinh hỉ mở to mắt, “Hệ thống thi mới có cấp số nguy hiểm là bao nhiêu?” “Không nhiều lắm.” Cố lão… Vương phu mới của Phỉ Lãnh Thúy bất ngờ chết trong đêm tân hôn, tin tức này giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp vương quốc từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ. Khiến mọi người đều chấn kinh, vốn dĩ là việc vui cả nước bây giờ lại trở thành bi kịch khiến người ta tiếc hận không thôi. Nữ hoàng không chịu nổi đả kích to lớn, liền ngất xỉu, bây giờ nằm trên người không dậy nổi. Bệnh tình của nàng có vẻ thật sự nghiêm trọng, ngay cả khi tổ chức tang lễ cho vương tử Rey nữ hoàng cũng không xuất hiện. Nhóm đại thần, quý tộc sốt ruột không thôi, sợ nữ hoàng cứ như vậy đi đời nhà ma. Bởi vì nữ hoàng không có con nối dõi, nàng người thân trực hệ duy nhất của nàng lại chính là một đứa con ngoài giá thú-công tước Valentino. Một khi nàng chết, một hồi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gió tanh mưa máu lại nổi lên.Mà nhóm dân chúng lại quan tâm đến phản ứng của vương quốc Á Lý Nam An nhiều hơn, Rey là vương tử của Á Lý Nam An, cũng là con trai duy nhất của lão quốc vương. Hắn bất ngờ đột tử, âm mưu bên trong quả thật nhiều không đếm xuể. Người dân hai nước Phỉ Lãnh thúy cùng Á Lý Nam An đều cho rằng, đây là vì hoàng thất muốn phá hủy hôn ước này mới xuống tay độc ác như vậy. Chỉ cần Rey chết, quốc vương Á Lý Nam An sẽ thôi không ngấp nghé đế vị của Phỉ Lãnh Thúy. Mà đổi thành báo thù cho thái tử đã mất, vốn đã có sẵn ý định động thủ với Phỉ Lãnh Thúy, đây quả thật là một lý do tuyệt hảo, quốc vương Á Lý Nam An cao giọng tuyên bố, nếu Phỉ Lãnh Thúy không thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục đối với việc vương tử Rey tử vong, hắn sẽ dẫn quân vượt qua biên giới, tuyên chiến với Phỉ Lãnh Thúy.Quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm căng thẳng, không khí nơi biên giới càng thêm giương cung bạt kiếm. Trong tình thế hết sức căng thẳng như vậy, cuộc sống của Diệp Huyên lại lâm vào tình cảnh bình tĩnh kỳ dị. Trong căn phòng trang hoàng đẹp đẽ, quý giá nhưng cũng hết sức lịch sự, tao nhã, một thiếu nữ thân thể trần trụi cuộn mình trên ghế mềm, dường như đang ngủ say. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung xuống đất, che khuất phân nửa tấm lưng trắng nõn. Hai bầu ngực cao vút theo nhịp hô hấp của nàng nhẹ nhàng phập phồng, đầu v* sưng đỏ, trên bầu ngực mượt mà in đầy dấu hôn cùng dấu tay vô cùng rõ ràng.Trên cổ, trên bụng, trong bắp đùi nàng… Chỗ nào trên thân thể nàng cũng rải đầy hồng ngân, dấu ấn lưu lại mấy ngày hôm trước đã chậm rãi mờ đi, nhưng dấu vết kịch liệt hoan ái tối hôm qua lại rất rõ ràng. Hai chân nàng hơi mở ra, tiểu hoa châu từ trong hoa môi nhô đầu ra, bởi vì trải qua thời gian dài bị đùa bỡn, đến giờ vẫn sưng đỏ không thôi. Giữa hai cánh hoa lại lộ ra một vật lạ, giả dương v*t thô to nhét đầy hoa huyệt nàng, tinh dịch cùng d*m thủy đêm hôm qua đều tắc trong âm đ*o, khiến bụng nhỏ của nàng trướng to lên.Trên mắt cá chân nàng, một vòng kim loại tinh tế bao lấy cổ chân nàng. Dây xích vừa nhìn liền thấy điểm cuối, một vòng kim loại khác được gắn chặt trên cột gỗ đầu giường. Độ dài dây xích đã được tính toánh kỹ lưỡng, để nàng có thể đi lại thỏa mái trong gian phòng, nhưng không thể đi đến trước cửa, lối ra ngoài duy nhất. Dây xích được chế tạo bởi một chất liệu đặc thù, nhìn thì nhỏ nhưng đao búa đều chặt không đứt. Dù là vậy thì trong phòng những vật sắc nhọn có thể sử dụng đều bị đem đi hết, ngay cả bốn góc nhọn của giường cũng đều được bao kín bằng vải mềm.Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, hắn ôm em gái đã mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại không biết rằng nàng đã bị anh trai độc chiếm. Trong lúc đang mê man, Diệp Huyên nghe thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao lớn quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt. “Anh trai.” Thiếu nữ nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích trên chân nàng phát ra âm thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm rãi kéo lên trên mặt đất. “Ngươi đã về rồi.” Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người hắn. nàng giống như một chú mèo con đang làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đã đứng thẳng.