Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 1799
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1799: Cháu muốn bà ta chếtÔng cụ Niên buồn bã nói: “Ông biết cháu rất hận mẹ cháu, hận nó vì đã không biết chừng mực mà làm tổn thương cháu và Linh Trang. Lần này mẹ cháu quả thật đã quá sai rồi, cháu giận nó cũng là lẽ đương nhiên. Nó cũng đã nhận phải hình phạt thích đáng rồi, bây giờ đã rơi vào cảnh bị mọi người xa lánh, bố cháu cũng đã không cần nó nữa rồi, ông cũng không muốn để ý tới nó nữa. Thật ra trong khoảng thời gian này mẹ cháu cũng đã sống rất chật vật, đây cũng là do nó gieo gió gặt bão mà thôi, không thể trách người khác được”Chiến Hàn Quân cười lạnh: “Đã nhận được hình phạt thích đang sao?” Thân hình cao lớn của anh đi đến gần về phía ông cụ Niên, giọng nói lạnh lùng và sắt bén vang lên: “Bà ta cần phải nhận hình phạt như thế nào thì ông không phải là người quyết định, cháu mới là người quyết định điều đó.”“Vậy cháu muốn thế nào?” Ông cụ Niên lo sợ hỏi. Người đàn ông kiêu hùng này đã từng gây ra biết bao nhiêu gió tanh mưa máu trong giang hồ, coi mạng người như kiến mà giờ đâu phải đối mặt với mâu thuẫn không thể hòa giải này của đứa cháu trai yêu quý và con gái của mình lại nảy sinh ra một cảm giác vô cùng bất lực.Trong đôi mắt như tranh sơn thủy của.Chiến Hàn Quân lóe lên một tia khát máu: “Cháu muốn bà ta chết, cháu muốn bà ta vĩnh viễn cút khỏi thế giới của Linh Trang”Dư Thiên An nghe thấy những lời nói tàn nhẫn này của Chiến Hàn Quân liền cảm thấy máu toàn thân như ngưng tụ lại, đau đớn như bị dao cắt. Ông cụ Niên nhìn Chiến Hàn Quân tàn bạo như vậy, một người đã từng là một người đàn ông ấm áp, đứa cháu trai bé bỏng hay cùng ông trò chuyện mà không chút kiêng dè gì đã biến mất rồi, bây giờ ông chủ cảm thấy Chiến Hàn Quân còn đáng sợ hơn cả ác ma.Sau đó một nhóm thanh niên như ông vỡ tổ chạy đến từng phòng ở vườn Hương Đỉnh để lục soát.“Bọn họ ở đây” Bọn họ rất nhanh đã tìm thấy Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã ở trong phòng để đồ.Chiến Hàn Quân nắm chặt tay lại đến mức những khớp xương phát ra tiếng. Khi Dư Thiên An bị kéo ra ngoài và nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang dùng ánh mắt đầy khinh thường và thù hận nhìn bà, trong lòng bà liền cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.Dư Thiên An hoảng sợ cầu xin: “Hàn Quân, mẹ là mẹ của con, con không thể nào giết mẹ được, con không thể…” Bà bật khóc: “Con trai giết mẹ, nếu như bị truyền ra ngoài sẽ phá hoại mất danh tiếng của con”Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Tôi không quan tâm đến bất cứ điều gi cả. Tôi chỉ muốn diệt trừ hết tất cả chướng ngại trong quãng đời còn lại của Linh Trang, để cuộc sống của cô ấy suôn sẻ hơn tôi có thể trả bất kỳ giá nào”Nói đi nói lại thì cũng vẫn là vì Nghiêm Linh Trang, lúc này Dư Thiên An cực kỳ hối hận vì đã từng hao tâm tổn sức để chia rẽ Nghiêm Linh Trang và Chiến Hàn Quân, bà ỷ vào thân phận mẹ chồng của mình, ỷ vào việc được nuông chiều mà trở nên kiêu căng, thì ra đó là một suy nghĩ cực kỳ sai lâm. Nếu như bà không làm Nghiêm Linh Trang bị thương thì Chiến Hàn Quân vẫn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng bà đã làm tổn hại đến quyên lợi của cô nên Chiến Hàn Quân mới không màn đến người thân như vậy.“Ở trong lòng con cô ta tốt như vậy sao?Tốt đến mức con vì cô ta mà giết mẹ của mình sao?” Dư Thiên An đau khổ nói.Chiến Hàn Quân nói: “Mạnh của tôi đã bị bà lấy đi rồi, cái mạng này bây giờ là nhờ sức ủa Linh Trang đổi lấy cho tôi, bà nói ó tốt không?”Một câu nói này như đã giải thích được nhân quả của lần trả thù này của Chiến Hàn Quân. Anh vung tay lên, Quan Minh Vũ liền hiểu được chỉ thì của anh liền ra lệnh: “Làm cho bọn họ tàn phế trước đi”Nhóm người kia liền nhào đến tay đấm chân đá vào người Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã.Mấy người phụ nữ liền la hét thảm thiết: “Cứu với!”Chu Mã tuyệt vọng nhìn về phía Chiến Hàn Quân rồi đau lòng hét lên: Anh Hàn Quân, em sai rồi, em sai rồi”
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1799: Cháu muốn bà ta chếtÔng cụ Niên buồn bã nói: “Ông biết cháu rất hận mẹ cháu, hận nó vì đã không biết chừng mực mà làm tổn thương cháu và Linh Trang. Lần này mẹ cháu quả thật đã quá sai rồi, cháu giận nó cũng là lẽ đương nhiên. Nó cũng đã nhận phải hình phạt thích đáng rồi, bây giờ đã rơi vào cảnh bị mọi người xa lánh, bố cháu cũng đã không cần nó nữa rồi, ông cũng không muốn để ý tới nó nữa. Thật ra trong khoảng thời gian này mẹ cháu cũng đã sống rất chật vật, đây cũng là do nó gieo gió gặt bão mà thôi, không thể trách người khác được”Chiến Hàn Quân cười lạnh: “Đã nhận được hình phạt thích đang sao?” Thân hình cao lớn của anh đi đến gần về phía ông cụ Niên, giọng nói lạnh lùng và sắt bén vang lên: “Bà ta cần phải nhận hình phạt như thế nào thì ông không phải là người quyết định, cháu mới là người quyết định điều đó.”“Vậy cháu muốn thế nào?” Ông cụ Niên lo sợ hỏi. Người đàn ông kiêu hùng này đã từng gây ra biết bao nhiêu gió tanh mưa máu trong giang hồ, coi mạng người như kiến mà giờ đâu phải đối mặt với mâu thuẫn không thể hòa giải này của đứa cháu trai yêu quý và con gái của mình lại nảy sinh ra một cảm giác vô cùng bất lực.Trong đôi mắt như tranh sơn thủy của.Chiến Hàn Quân lóe lên một tia khát máu: “Cháu muốn bà ta chết, cháu muốn bà ta vĩnh viễn cút khỏi thế giới của Linh Trang”Dư Thiên An nghe thấy những lời nói tàn nhẫn này của Chiến Hàn Quân liền cảm thấy máu toàn thân như ngưng tụ lại, đau đớn như bị dao cắt. Ông cụ Niên nhìn Chiến Hàn Quân tàn bạo như vậy, một người đã từng là một người đàn ông ấm áp, đứa cháu trai bé bỏng hay cùng ông trò chuyện mà không chút kiêng dè gì đã biến mất rồi, bây giờ ông chủ cảm thấy Chiến Hàn Quân còn đáng sợ hơn cả ác ma.Sau đó một nhóm thanh niên như ông vỡ tổ chạy đến từng phòng ở vườn Hương Đỉnh để lục soát.“Bọn họ ở đây” Bọn họ rất nhanh đã tìm thấy Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã ở trong phòng để đồ.Chiến Hàn Quân nắm chặt tay lại đến mức những khớp xương phát ra tiếng. Khi Dư Thiên An bị kéo ra ngoài và nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang dùng ánh mắt đầy khinh thường và thù hận nhìn bà, trong lòng bà liền cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.Dư Thiên An hoảng sợ cầu xin: “Hàn Quân, mẹ là mẹ của con, con không thể nào giết mẹ được, con không thể…” Bà bật khóc: “Con trai giết mẹ, nếu như bị truyền ra ngoài sẽ phá hoại mất danh tiếng của con”Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Tôi không quan tâm đến bất cứ điều gi cả. Tôi chỉ muốn diệt trừ hết tất cả chướng ngại trong quãng đời còn lại của Linh Trang, để cuộc sống của cô ấy suôn sẻ hơn tôi có thể trả bất kỳ giá nào”Nói đi nói lại thì cũng vẫn là vì Nghiêm Linh Trang, lúc này Dư Thiên An cực kỳ hối hận vì đã từng hao tâm tổn sức để chia rẽ Nghiêm Linh Trang và Chiến Hàn Quân, bà ỷ vào thân phận mẹ chồng của mình, ỷ vào việc được nuông chiều mà trở nên kiêu căng, thì ra đó là một suy nghĩ cực kỳ sai lâm. Nếu như bà không làm Nghiêm Linh Trang bị thương thì Chiến Hàn Quân vẫn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng bà đã làm tổn hại đến quyên lợi của cô nên Chiến Hàn Quân mới không màn đến người thân như vậy.“Ở trong lòng con cô ta tốt như vậy sao?Tốt đến mức con vì cô ta mà giết mẹ của mình sao?” Dư Thiên An đau khổ nói.Chiến Hàn Quân nói: “Mạnh của tôi đã bị bà lấy đi rồi, cái mạng này bây giờ là nhờ sức ủa Linh Trang đổi lấy cho tôi, bà nói ó tốt không?”Một câu nói này như đã giải thích được nhân quả của lần trả thù này của Chiến Hàn Quân. Anh vung tay lên, Quan Minh Vũ liền hiểu được chỉ thì của anh liền ra lệnh: “Làm cho bọn họ tàn phế trước đi”Nhóm người kia liền nhào đến tay đấm chân đá vào người Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã.Mấy người phụ nữ liền la hét thảm thiết: “Cứu với!”Chu Mã tuyệt vọng nhìn về phía Chiến Hàn Quân rồi đau lòng hét lên: Anh Hàn Quân, em sai rồi, em sai rồi”
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1799: Cháu muốn bà ta chếtÔng cụ Niên buồn bã nói: “Ông biết cháu rất hận mẹ cháu, hận nó vì đã không biết chừng mực mà làm tổn thương cháu và Linh Trang. Lần này mẹ cháu quả thật đã quá sai rồi, cháu giận nó cũng là lẽ đương nhiên. Nó cũng đã nhận phải hình phạt thích đáng rồi, bây giờ đã rơi vào cảnh bị mọi người xa lánh, bố cháu cũng đã không cần nó nữa rồi, ông cũng không muốn để ý tới nó nữa. Thật ra trong khoảng thời gian này mẹ cháu cũng đã sống rất chật vật, đây cũng là do nó gieo gió gặt bão mà thôi, không thể trách người khác được”Chiến Hàn Quân cười lạnh: “Đã nhận được hình phạt thích đang sao?” Thân hình cao lớn của anh đi đến gần về phía ông cụ Niên, giọng nói lạnh lùng và sắt bén vang lên: “Bà ta cần phải nhận hình phạt như thế nào thì ông không phải là người quyết định, cháu mới là người quyết định điều đó.”“Vậy cháu muốn thế nào?” Ông cụ Niên lo sợ hỏi. Người đàn ông kiêu hùng này đã từng gây ra biết bao nhiêu gió tanh mưa máu trong giang hồ, coi mạng người như kiến mà giờ đâu phải đối mặt với mâu thuẫn không thể hòa giải này của đứa cháu trai yêu quý và con gái của mình lại nảy sinh ra một cảm giác vô cùng bất lực.Trong đôi mắt như tranh sơn thủy của.Chiến Hàn Quân lóe lên một tia khát máu: “Cháu muốn bà ta chết, cháu muốn bà ta vĩnh viễn cút khỏi thế giới của Linh Trang”Dư Thiên An nghe thấy những lời nói tàn nhẫn này của Chiến Hàn Quân liền cảm thấy máu toàn thân như ngưng tụ lại, đau đớn như bị dao cắt. Ông cụ Niên nhìn Chiến Hàn Quân tàn bạo như vậy, một người đã từng là một người đàn ông ấm áp, đứa cháu trai bé bỏng hay cùng ông trò chuyện mà không chút kiêng dè gì đã biến mất rồi, bây giờ ông chủ cảm thấy Chiến Hàn Quân còn đáng sợ hơn cả ác ma.Sau đó một nhóm thanh niên như ông vỡ tổ chạy đến từng phòng ở vườn Hương Đỉnh để lục soát.“Bọn họ ở đây” Bọn họ rất nhanh đã tìm thấy Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã ở trong phòng để đồ.Chiến Hàn Quân nắm chặt tay lại đến mức những khớp xương phát ra tiếng. Khi Dư Thiên An bị kéo ra ngoài và nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang dùng ánh mắt đầy khinh thường và thù hận nhìn bà, trong lòng bà liền cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.Dư Thiên An hoảng sợ cầu xin: “Hàn Quân, mẹ là mẹ của con, con không thể nào giết mẹ được, con không thể…” Bà bật khóc: “Con trai giết mẹ, nếu như bị truyền ra ngoài sẽ phá hoại mất danh tiếng của con”Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Tôi không quan tâm đến bất cứ điều gi cả. Tôi chỉ muốn diệt trừ hết tất cả chướng ngại trong quãng đời còn lại của Linh Trang, để cuộc sống của cô ấy suôn sẻ hơn tôi có thể trả bất kỳ giá nào”Nói đi nói lại thì cũng vẫn là vì Nghiêm Linh Trang, lúc này Dư Thiên An cực kỳ hối hận vì đã từng hao tâm tổn sức để chia rẽ Nghiêm Linh Trang và Chiến Hàn Quân, bà ỷ vào thân phận mẹ chồng của mình, ỷ vào việc được nuông chiều mà trở nên kiêu căng, thì ra đó là một suy nghĩ cực kỳ sai lâm. Nếu như bà không làm Nghiêm Linh Trang bị thương thì Chiến Hàn Quân vẫn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng bà đã làm tổn hại đến quyên lợi của cô nên Chiến Hàn Quân mới không màn đến người thân như vậy.“Ở trong lòng con cô ta tốt như vậy sao?Tốt đến mức con vì cô ta mà giết mẹ của mình sao?” Dư Thiên An đau khổ nói.Chiến Hàn Quân nói: “Mạnh của tôi đã bị bà lấy đi rồi, cái mạng này bây giờ là nhờ sức ủa Linh Trang đổi lấy cho tôi, bà nói ó tốt không?”Một câu nói này như đã giải thích được nhân quả của lần trả thù này của Chiến Hàn Quân. Anh vung tay lên, Quan Minh Vũ liền hiểu được chỉ thì của anh liền ra lệnh: “Làm cho bọn họ tàn phế trước đi”Nhóm người kia liền nhào đến tay đấm chân đá vào người Dư Thiên An, Tú Hòa và Chu Mã.Mấy người phụ nữ liền la hét thảm thiết: “Cứu với!”Chu Mã tuyệt vọng nhìn về phía Chiến Hàn Quân rồi đau lòng hét lên: Anh Hàn Quân, em sai rồi, em sai rồi”