Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 1969
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1969: Ông ta làm bố thất bại như vậy saoChiến Hàn Long hiểu rõ trước: “Mẹ, bố đối xử với chúng ta vô tình như vậy, chúng ta không thể ôm cây đợi thỏ. Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được một phần phân chia tài sản: Bà hai nói: “Tài sản của chỉ thứ hai phải là của ba anh em mấy người mới đúng. Cho nên sắp tới các con phải tập trung toàn bộ tinh thần, chuyên tâm đối phó với mấy đứa con hoang của bố con. Tổng giám đốc đã lên tiếng, nếu bọn họ muốn vào tập đoàn Chiến Thị, phải làm từ nhân viên đi lên, các con ngàn lần không được cho bọn chúng cơ Mẹ, con biết nên làm như thế nào” Chiến Hàn Long.“Đi xuống đi”Tam phòng, biệt thự Hoa Hồng.Ông ba Chiến Đình Vũ không muốn dẫm vào vết xe đổ, không tự ý làm chủ cho tất cả vợ bé tiến vào biệt thự Ngọc Bích, mà là dùng lời nói ngon ngọt thương lượng với bà ba.“Bà chủ, bà yên tâm, tôi sẽ không mang những người phụ nữ bên ngoài về nhà. Có điều những đứa trẻ bên ngoài kia, nói cho cùng đều là cốt nhục của tôi, tôi không thể bỏ mặc bọn chúng. Cho nên, tôi chuẩn bị sắp xếp cho bọn chúng vào trong Điện Mê Thành của chúng ta.”Bà ba có chút lo lắng. Con trai của bà là Chiến Hàn Lâm không làm việc đàng hoàng, không có lòng cầu tiến, nếu như cho mấy đứa trẻ ở ngoài vào Điện Mê Thành, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ dồn Hàn Lâm xuống đài.Thế nhưng bà ba tính cách nhu nhược, do dự thiếu quyết đoán nói: “Ông chủ, vậy Hàn Lâm của chúng ta phải làm sao bây giờ?”Chiến Đình Vũ nói: “Bà không phải không biết tính cách của Hàn Lâm tính cách, nó ý mà, không thể thành tài được.Nếu như đem Điện Mê Thành giao cho nó, sớm muộn cũng làm cho Điện Mê Thành sa sút. Không bằng bảo nó để cho mấy đứa trẻ khác có tài hơn, chúng ta để cho nó một chút lương hưu”Chiến Đình Vũ không hề che giấu chút nào sự bất mãn của mình đối với Chiến Hàn Lâm, điều này làm cho sắc mặt của bà ba rất khó coi.“Ông chủ ông không thích Hàn Lâm, tôi đương nhiên không có lời nào để nói” Bà ba buồn bã nói.Chiến Đình Vũ thấy tâm trạng của bà ba âm u, lại dùng lời ngon tiếng ngọt an ủi: “Bà yên tâm, tôi sẽ để lại cho Hàn Lâm rất nhiều tiền. Cái biệt thự Hoa Hồng này cũng cho nó.”Bà ba nói: “Chuyện này, ông vẫn nên tự nói với Hàn Lâm đi”Nói xong, bà ba hồn bay phách lạc rời đi.Chiến Đình Vũ đi tới phòng ngủ của Chiến Hàn Lâm. Nhìn thấy Chiến Hàn Lâm, cũng nói trắng ra, thẳng tanh nói cho.Chiến Hàn Lâm: “Hàn Lâm, con cũng nhìn thấy, sau khi ngài Chiến sinh con hoang đã có tư cách vào tập đoàn Chiến Thị.Bố cảm thấy con ngược lại cũng không thích làm việc, không bằng đem vị trí của con ở Điện Mê Thành nhường lại, giao cho anh chị em quản lý, để bồi thường cho con, bố sẽ để biệt thự Hoa Hồng lại cho con, mặt khác cho con một món tiền vốn.Mặt Chiến Đình Vũ tức giận đến mức lúc trắng lúc xanh.“Con không có tiền, con sống thế nào?”“Con đi cầu xin anh cả, xin anh cho con một con đường sống”Chiến Hàn Lâm phất tay một cái về phía ông ta, nghênh ngang rời đi.Chiến Đình Vũ bị Chiến Hàn Lâm làm cho tức giận đến mức suýt chút nữa ngất tại chỗ. Con trai của ông ta, tình nguyện đi cầu xin người ngoài cũng không chịu thua ông ta, ông ta làm bố thất bại như vậy sao?Màn đêm vắng vẻ, cơn mưa lạnh lẽ.Nhất định tâm trạng của rất nhiều người cũng bi thương giống như mưa sa gió rét này.Bé An nằm trên giường, lăn lộn mãi cũng không ngủ được.Dứt khoát đứng lên, nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn mấy bóng người dưới tòa thành Ái Nguyệt.Diệp Phong bảo vệ ở dưới lầu, với tư cách là trợ lý của Chiến Quốc Việt, mấy việc lớn nhỏ đều muốn tính toán cho Chiến Quốc Việt.Đêm nay là thời gian Quốc Việt vừa lên đảm nhiệm, Diệp Phong là vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, mà lựa chọn tự mình bảo vệ Chiến Quốc Việt.Anh không biết, anh vất cả cần cù công tác như vậy, lại làm cho bé An đau lòng đến không thể thở nổi.
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1969: Ông ta làm bố thất bại như vậy saoChiến Hàn Long hiểu rõ trước: “Mẹ, bố đối xử với chúng ta vô tình như vậy, chúng ta không thể ôm cây đợi thỏ. Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được một phần phân chia tài sản: Bà hai nói: “Tài sản của chỉ thứ hai phải là của ba anh em mấy người mới đúng. Cho nên sắp tới các con phải tập trung toàn bộ tinh thần, chuyên tâm đối phó với mấy đứa con hoang của bố con. Tổng giám đốc đã lên tiếng, nếu bọn họ muốn vào tập đoàn Chiến Thị, phải làm từ nhân viên đi lên, các con ngàn lần không được cho bọn chúng cơ Mẹ, con biết nên làm như thế nào” Chiến Hàn Long.“Đi xuống đi”Tam phòng, biệt thự Hoa Hồng.Ông ba Chiến Đình Vũ không muốn dẫm vào vết xe đổ, không tự ý làm chủ cho tất cả vợ bé tiến vào biệt thự Ngọc Bích, mà là dùng lời nói ngon ngọt thương lượng với bà ba.“Bà chủ, bà yên tâm, tôi sẽ không mang những người phụ nữ bên ngoài về nhà. Có điều những đứa trẻ bên ngoài kia, nói cho cùng đều là cốt nhục của tôi, tôi không thể bỏ mặc bọn chúng. Cho nên, tôi chuẩn bị sắp xếp cho bọn chúng vào trong Điện Mê Thành của chúng ta.”Bà ba có chút lo lắng. Con trai của bà là Chiến Hàn Lâm không làm việc đàng hoàng, không có lòng cầu tiến, nếu như cho mấy đứa trẻ ở ngoài vào Điện Mê Thành, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ dồn Hàn Lâm xuống đài.Thế nhưng bà ba tính cách nhu nhược, do dự thiếu quyết đoán nói: “Ông chủ, vậy Hàn Lâm của chúng ta phải làm sao bây giờ?”Chiến Đình Vũ nói: “Bà không phải không biết tính cách của Hàn Lâm tính cách, nó ý mà, không thể thành tài được.Nếu như đem Điện Mê Thành giao cho nó, sớm muộn cũng làm cho Điện Mê Thành sa sút. Không bằng bảo nó để cho mấy đứa trẻ khác có tài hơn, chúng ta để cho nó một chút lương hưu”Chiến Đình Vũ không hề che giấu chút nào sự bất mãn của mình đối với Chiến Hàn Lâm, điều này làm cho sắc mặt của bà ba rất khó coi.“Ông chủ ông không thích Hàn Lâm, tôi đương nhiên không có lời nào để nói” Bà ba buồn bã nói.Chiến Đình Vũ thấy tâm trạng của bà ba âm u, lại dùng lời ngon tiếng ngọt an ủi: “Bà yên tâm, tôi sẽ để lại cho Hàn Lâm rất nhiều tiền. Cái biệt thự Hoa Hồng này cũng cho nó.”Bà ba nói: “Chuyện này, ông vẫn nên tự nói với Hàn Lâm đi”Nói xong, bà ba hồn bay phách lạc rời đi.Chiến Đình Vũ đi tới phòng ngủ của Chiến Hàn Lâm. Nhìn thấy Chiến Hàn Lâm, cũng nói trắng ra, thẳng tanh nói cho.Chiến Hàn Lâm: “Hàn Lâm, con cũng nhìn thấy, sau khi ngài Chiến sinh con hoang đã có tư cách vào tập đoàn Chiến Thị.Bố cảm thấy con ngược lại cũng không thích làm việc, không bằng đem vị trí của con ở Điện Mê Thành nhường lại, giao cho anh chị em quản lý, để bồi thường cho con, bố sẽ để biệt thự Hoa Hồng lại cho con, mặt khác cho con một món tiền vốn.Mặt Chiến Đình Vũ tức giận đến mức lúc trắng lúc xanh.“Con không có tiền, con sống thế nào?”“Con đi cầu xin anh cả, xin anh cho con một con đường sống”Chiến Hàn Lâm phất tay một cái về phía ông ta, nghênh ngang rời đi.Chiến Đình Vũ bị Chiến Hàn Lâm làm cho tức giận đến mức suýt chút nữa ngất tại chỗ. Con trai của ông ta, tình nguyện đi cầu xin người ngoài cũng không chịu thua ông ta, ông ta làm bố thất bại như vậy sao?Màn đêm vắng vẻ, cơn mưa lạnh lẽ.Nhất định tâm trạng của rất nhiều người cũng bi thương giống như mưa sa gió rét này.Bé An nằm trên giường, lăn lộn mãi cũng không ngủ được.Dứt khoát đứng lên, nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn mấy bóng người dưới tòa thành Ái Nguyệt.Diệp Phong bảo vệ ở dưới lầu, với tư cách là trợ lý của Chiến Quốc Việt, mấy việc lớn nhỏ đều muốn tính toán cho Chiến Quốc Việt.Đêm nay là thời gian Quốc Việt vừa lên đảm nhiệm, Diệp Phong là vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, mà lựa chọn tự mình bảo vệ Chiến Quốc Việt.Anh không biết, anh vất cả cần cù công tác như vậy, lại làm cho bé An đau lòng đến không thể thở nổi.
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1969: Ông ta làm bố thất bại như vậy saoChiến Hàn Long hiểu rõ trước: “Mẹ, bố đối xử với chúng ta vô tình như vậy, chúng ta không thể ôm cây đợi thỏ. Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được một phần phân chia tài sản: Bà hai nói: “Tài sản của chỉ thứ hai phải là của ba anh em mấy người mới đúng. Cho nên sắp tới các con phải tập trung toàn bộ tinh thần, chuyên tâm đối phó với mấy đứa con hoang của bố con. Tổng giám đốc đã lên tiếng, nếu bọn họ muốn vào tập đoàn Chiến Thị, phải làm từ nhân viên đi lên, các con ngàn lần không được cho bọn chúng cơ Mẹ, con biết nên làm như thế nào” Chiến Hàn Long.“Đi xuống đi”Tam phòng, biệt thự Hoa Hồng.Ông ba Chiến Đình Vũ không muốn dẫm vào vết xe đổ, không tự ý làm chủ cho tất cả vợ bé tiến vào biệt thự Ngọc Bích, mà là dùng lời nói ngon ngọt thương lượng với bà ba.“Bà chủ, bà yên tâm, tôi sẽ không mang những người phụ nữ bên ngoài về nhà. Có điều những đứa trẻ bên ngoài kia, nói cho cùng đều là cốt nhục của tôi, tôi không thể bỏ mặc bọn chúng. Cho nên, tôi chuẩn bị sắp xếp cho bọn chúng vào trong Điện Mê Thành của chúng ta.”Bà ba có chút lo lắng. Con trai của bà là Chiến Hàn Lâm không làm việc đàng hoàng, không có lòng cầu tiến, nếu như cho mấy đứa trẻ ở ngoài vào Điện Mê Thành, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ dồn Hàn Lâm xuống đài.Thế nhưng bà ba tính cách nhu nhược, do dự thiếu quyết đoán nói: “Ông chủ, vậy Hàn Lâm của chúng ta phải làm sao bây giờ?”Chiến Đình Vũ nói: “Bà không phải không biết tính cách của Hàn Lâm tính cách, nó ý mà, không thể thành tài được.Nếu như đem Điện Mê Thành giao cho nó, sớm muộn cũng làm cho Điện Mê Thành sa sút. Không bằng bảo nó để cho mấy đứa trẻ khác có tài hơn, chúng ta để cho nó một chút lương hưu”Chiến Đình Vũ không hề che giấu chút nào sự bất mãn của mình đối với Chiến Hàn Lâm, điều này làm cho sắc mặt của bà ba rất khó coi.“Ông chủ ông không thích Hàn Lâm, tôi đương nhiên không có lời nào để nói” Bà ba buồn bã nói.Chiến Đình Vũ thấy tâm trạng của bà ba âm u, lại dùng lời ngon tiếng ngọt an ủi: “Bà yên tâm, tôi sẽ để lại cho Hàn Lâm rất nhiều tiền. Cái biệt thự Hoa Hồng này cũng cho nó.”Bà ba nói: “Chuyện này, ông vẫn nên tự nói với Hàn Lâm đi”Nói xong, bà ba hồn bay phách lạc rời đi.Chiến Đình Vũ đi tới phòng ngủ của Chiến Hàn Lâm. Nhìn thấy Chiến Hàn Lâm, cũng nói trắng ra, thẳng tanh nói cho.Chiến Hàn Lâm: “Hàn Lâm, con cũng nhìn thấy, sau khi ngài Chiến sinh con hoang đã có tư cách vào tập đoàn Chiến Thị.Bố cảm thấy con ngược lại cũng không thích làm việc, không bằng đem vị trí của con ở Điện Mê Thành nhường lại, giao cho anh chị em quản lý, để bồi thường cho con, bố sẽ để biệt thự Hoa Hồng lại cho con, mặt khác cho con một món tiền vốn.Mặt Chiến Đình Vũ tức giận đến mức lúc trắng lúc xanh.“Con không có tiền, con sống thế nào?”“Con đi cầu xin anh cả, xin anh cho con một con đường sống”Chiến Hàn Lâm phất tay một cái về phía ông ta, nghênh ngang rời đi.Chiến Đình Vũ bị Chiến Hàn Lâm làm cho tức giận đến mức suýt chút nữa ngất tại chỗ. Con trai của ông ta, tình nguyện đi cầu xin người ngoài cũng không chịu thua ông ta, ông ta làm bố thất bại như vậy sao?Màn đêm vắng vẻ, cơn mưa lạnh lẽ.Nhất định tâm trạng của rất nhiều người cũng bi thương giống như mưa sa gió rét này.Bé An nằm trên giường, lăn lộn mãi cũng không ngủ được.Dứt khoát đứng lên, nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn mấy bóng người dưới tòa thành Ái Nguyệt.Diệp Phong bảo vệ ở dưới lầu, với tư cách là trợ lý của Chiến Quốc Việt, mấy việc lớn nhỏ đều muốn tính toán cho Chiến Quốc Việt.Đêm nay là thời gian Quốc Việt vừa lên đảm nhiệm, Diệp Phong là vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, mà lựa chọn tự mình bảo vệ Chiến Quốc Việt.Anh không biết, anh vất cả cần cù công tác như vậy, lại làm cho bé An đau lòng đến không thể thở nổi.