Tác giả:

Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…

Chương 2014

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 2014: Khổ sở như vậy là vì cái gìChiến Quốc Việt nói: “Chỉ hy vọng như thế.”Ngoài cửa lớn, Diệp Phong vừa vội vã đến thì nghe thấy Quốc Việt và bé Tùng nói chuyện, vô cùng choáng váng.Anh vẫn cho là, bé An theo Bác Danh rời đi, chỉ là đi du lịch giải sẩu, chắc hẳn chỉ một hai tháng sau sẽ trở lại.Bây giờ mới biết, Thanh An rất có thể bảy năm tám năm cũng chưa chắc đã về được.Bảy, tám năm.Khi đó bé An đã hai mươi hai tuổi. Mà mà anh đã bước vào thời kỳ trung niên. Diệp Phong chỉ cảm giác có một sự mất mát không tên đang len lỏi khắp toàn thân mình.Giống như bảo bối thuộc về mình bỗng nhiên biến thành bọt biển, mà bay đi.Diệp Phong xoay người, hồn bay phách lạc rời đi.Anh vừa đi vừa tự hỏi lòng mình: Khổ sở như vậy là vì cái gì?Nếu chỉ coi Thanh An là em gái mình, cô ấy có tiền đồ rộng mở như thế, anh nên mừng thay cho cô ấy.Anh dựa vào cái gì mà không vui?Dựa vào cái gì?Anh khổ sở đi tìm đáp án, sau đó trong đầu anh nhen nhóm lên một ý nghĩ, cái ý nghĩ này làm cho anh sợ hết hồn.Không phải anh muốn vì tư lợi mà chiếm bé An cho bản thân mình chứ?Diệp Phong cả kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.Không không không, anh không thể làm hại tâm hồn trong sáng đẹp đẽ của bé An.Trời ạ, cô ấy chỉ là một đứa bé.Diệp Phong trở lại biệt thự, Tô Cẩm nhìn thấy anh uống đến say khướt trở về, rất không vui.“Tâm trạng anh không vui à?” Lúc cô ta giúp anh cởi áo khoác, Diệp Phong bỗng nhiên đè tay cô ta lại.Trên khuôn mặt đẹp trai nổi lên tia chống cự mãnh liệt: “Tô Cẩm, dừng thỏa thuận lại hẳn đi.”“Thỏa thuận gì?”“Thỏa thuận thuê em làm bảo mẫu của anh.”Tô Cẩm mừng thầm, khoảng thời gian này, cô vẫn nhãn nhịn chịu khó chăm sóc sinh hoạt cơm áo hàng ngày cho Diệp Phong. Thứ nhất vừa là vì có cảm tình với anh, thứ hai là Diệp Phong cho cô ta tiền lương.Cho nên có lúc cô ta căn bản không phân biệt được, Diệp Phong sai khiến cô ta là vì anh coi cô ta như bạn gái, hay là coi cô ta là bảo mẫu.Bây giờ, chấm dứt thỏa thuận. Vậy thì có nghĩa là địa vị của cô ta ngang hàng với anh.Cô ta chỉ là bạn gái của anh, không còn là người hầu của anh nữa.

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 2014: Khổ sở như vậy là vì cái gìChiến Quốc Việt nói: “Chỉ hy vọng như thế.”Ngoài cửa lớn, Diệp Phong vừa vội vã đến thì nghe thấy Quốc Việt và bé Tùng nói chuyện, vô cùng choáng váng.Anh vẫn cho là, bé An theo Bác Danh rời đi, chỉ là đi du lịch giải sẩu, chắc hẳn chỉ một hai tháng sau sẽ trở lại.Bây giờ mới biết, Thanh An rất có thể bảy năm tám năm cũng chưa chắc đã về được.Bảy, tám năm.Khi đó bé An đã hai mươi hai tuổi. Mà mà anh đã bước vào thời kỳ trung niên. Diệp Phong chỉ cảm giác có một sự mất mát không tên đang len lỏi khắp toàn thân mình.Giống như bảo bối thuộc về mình bỗng nhiên biến thành bọt biển, mà bay đi.Diệp Phong xoay người, hồn bay phách lạc rời đi.Anh vừa đi vừa tự hỏi lòng mình: Khổ sở như vậy là vì cái gì?Nếu chỉ coi Thanh An là em gái mình, cô ấy có tiền đồ rộng mở như thế, anh nên mừng thay cho cô ấy.Anh dựa vào cái gì mà không vui?Dựa vào cái gì?Anh khổ sở đi tìm đáp án, sau đó trong đầu anh nhen nhóm lên một ý nghĩ, cái ý nghĩ này làm cho anh sợ hết hồn.Không phải anh muốn vì tư lợi mà chiếm bé An cho bản thân mình chứ?Diệp Phong cả kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.Không không không, anh không thể làm hại tâm hồn trong sáng đẹp đẽ của bé An.Trời ạ, cô ấy chỉ là một đứa bé.Diệp Phong trở lại biệt thự, Tô Cẩm nhìn thấy anh uống đến say khướt trở về, rất không vui.“Tâm trạng anh không vui à?” Lúc cô ta giúp anh cởi áo khoác, Diệp Phong bỗng nhiên đè tay cô ta lại.Trên khuôn mặt đẹp trai nổi lên tia chống cự mãnh liệt: “Tô Cẩm, dừng thỏa thuận lại hẳn đi.”“Thỏa thuận gì?”“Thỏa thuận thuê em làm bảo mẫu của anh.”Tô Cẩm mừng thầm, khoảng thời gian này, cô vẫn nhãn nhịn chịu khó chăm sóc sinh hoạt cơm áo hàng ngày cho Diệp Phong. Thứ nhất vừa là vì có cảm tình với anh, thứ hai là Diệp Phong cho cô ta tiền lương.Cho nên có lúc cô ta căn bản không phân biệt được, Diệp Phong sai khiến cô ta là vì anh coi cô ta như bạn gái, hay là coi cô ta là bảo mẫu.Bây giờ, chấm dứt thỏa thuận. Vậy thì có nghĩa là địa vị của cô ta ngang hàng với anh.Cô ta chỉ là bạn gái của anh, không còn là người hầu của anh nữa.

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 2014: Khổ sở như vậy là vì cái gìChiến Quốc Việt nói: “Chỉ hy vọng như thế.”Ngoài cửa lớn, Diệp Phong vừa vội vã đến thì nghe thấy Quốc Việt và bé Tùng nói chuyện, vô cùng choáng váng.Anh vẫn cho là, bé An theo Bác Danh rời đi, chỉ là đi du lịch giải sẩu, chắc hẳn chỉ một hai tháng sau sẽ trở lại.Bây giờ mới biết, Thanh An rất có thể bảy năm tám năm cũng chưa chắc đã về được.Bảy, tám năm.Khi đó bé An đã hai mươi hai tuổi. Mà mà anh đã bước vào thời kỳ trung niên. Diệp Phong chỉ cảm giác có một sự mất mát không tên đang len lỏi khắp toàn thân mình.Giống như bảo bối thuộc về mình bỗng nhiên biến thành bọt biển, mà bay đi.Diệp Phong xoay người, hồn bay phách lạc rời đi.Anh vừa đi vừa tự hỏi lòng mình: Khổ sở như vậy là vì cái gì?Nếu chỉ coi Thanh An là em gái mình, cô ấy có tiền đồ rộng mở như thế, anh nên mừng thay cho cô ấy.Anh dựa vào cái gì mà không vui?Dựa vào cái gì?Anh khổ sở đi tìm đáp án, sau đó trong đầu anh nhen nhóm lên một ý nghĩ, cái ý nghĩ này làm cho anh sợ hết hồn.Không phải anh muốn vì tư lợi mà chiếm bé An cho bản thân mình chứ?Diệp Phong cả kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.Không không không, anh không thể làm hại tâm hồn trong sáng đẹp đẽ của bé An.Trời ạ, cô ấy chỉ là một đứa bé.Diệp Phong trở lại biệt thự, Tô Cẩm nhìn thấy anh uống đến say khướt trở về, rất không vui.“Tâm trạng anh không vui à?” Lúc cô ta giúp anh cởi áo khoác, Diệp Phong bỗng nhiên đè tay cô ta lại.Trên khuôn mặt đẹp trai nổi lên tia chống cự mãnh liệt: “Tô Cẩm, dừng thỏa thuận lại hẳn đi.”“Thỏa thuận gì?”“Thỏa thuận thuê em làm bảo mẫu của anh.”Tô Cẩm mừng thầm, khoảng thời gian này, cô vẫn nhãn nhịn chịu khó chăm sóc sinh hoạt cơm áo hàng ngày cho Diệp Phong. Thứ nhất vừa là vì có cảm tình với anh, thứ hai là Diệp Phong cho cô ta tiền lương.Cho nên có lúc cô ta căn bản không phân biệt được, Diệp Phong sai khiến cô ta là vì anh coi cô ta như bạn gái, hay là coi cô ta là bảo mẫu.Bây giờ, chấm dứt thỏa thuận. Vậy thì có nghĩa là địa vị của cô ta ngang hàng với anh.Cô ta chỉ là bạn gái của anh, không còn là người hầu của anh nữa.

Chương 2014