Tôi không cảm thấy được hơi thở của chính mình, trước mắt tôi là một mảng tối đen, đến cảm giác hoảng hốt khi những giọt mưa rơi trên người tôi cũng trở nên tĩnh lặng.Đây là dấu hiệu gì?Chẳng lẽ tôi sắp chết rồi sao?Trời ơi! Hãy cứu tôi! Hãy cho tôi nhìn thấy Tiểu Mi lần nữa!“Luân! Anh tỉnh lại đi.”Giọng nói gấp gáp.Giọng nói mà tôi đã chờ đợi rất lâu.Ánh mắt tôi lập tức sáng trở lại chẳng lẽ đây chính là hồi quang phản chiếu trong truyền thuyết?Tiểu Mi vội vã nói:“Luân, anh phải cố chịu đựng! Em lập tức gọi xe cấp cứu!”Xe cấp cứu? Ở nơi rừng núi hoang vu này?Tôi nhìn gương mặt đầy nỗi sợ hãi của Tiểu Mi lên tiếng an ủi:“Vẫn may là em chưa đồng ý với anh… Nếu không… Nếu không em lỗ nặng rồi.”Tiểu Mi ôm tôi khóc lớn:“Em đồng ý! Em đồng ý! Em đồng ý!”Trước lúc chết có thể nghe được câu nói ngày đêm mong đợi, tôi cảm động nhìn mãi… Nhìn mãi người vợ không có duyên với mình ở trước mắt.Dưới cơn mưa như trút nước, Tiểu Mi ôm chặt lấy tôi.Có lẽ, tôi nên nhắm mắt lại rồi.Cám ơn ông trời.Ông…

Chương 32: Hậu ký (Hết)

Nguyệt LãoTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTôi không cảm thấy được hơi thở của chính mình, trước mắt tôi là một mảng tối đen, đến cảm giác hoảng hốt khi những giọt mưa rơi trên người tôi cũng trở nên tĩnh lặng.Đây là dấu hiệu gì?Chẳng lẽ tôi sắp chết rồi sao?Trời ơi! Hãy cứu tôi! Hãy cho tôi nhìn thấy Tiểu Mi lần nữa!“Luân! Anh tỉnh lại đi.”Giọng nói gấp gáp.Giọng nói mà tôi đã chờ đợi rất lâu.Ánh mắt tôi lập tức sáng trở lại chẳng lẽ đây chính là hồi quang phản chiếu trong truyền thuyết?Tiểu Mi vội vã nói:“Luân, anh phải cố chịu đựng! Em lập tức gọi xe cấp cứu!”Xe cấp cứu? Ở nơi rừng núi hoang vu này?Tôi nhìn gương mặt đầy nỗi sợ hãi của Tiểu Mi lên tiếng an ủi:“Vẫn may là em chưa đồng ý với anh… Nếu không… Nếu không em lỗ nặng rồi.”Tiểu Mi ôm tôi khóc lớn:“Em đồng ý! Em đồng ý! Em đồng ý!”Trước lúc chết có thể nghe được câu nói ngày đêm mong đợi, tôi cảm động nhìn mãi… Nhìn mãi người vợ không có duyên với mình ở trước mắt.Dưới cơn mưa như trút nước, Tiểu Mi ôm chặt lấy tôi.Có lẽ, tôi nên nhắm mắt lại rồi.Cám ơn ông trời.Ông… “TRONG MIỀN KÝ ỨC XA XÔI ẤY.”“Cung tên của cậu đâu?”Tôi tò mò hỏi, lại tiếp tục gõ bàn phím.“Không có, vẫn là dùng dây tơ hồng như xưa.”Một chàng trai toàn thân đen kịt, mang theo mùi cháy khét, ngồi trên cây đại thụ bên ngoài cửa sổ.Có lẽ, bạn có thể gọi anh ấy là “Darlie”.“Vì sao?”Tôi cầm cốc cà phê trên bàn lên, thêm vào ba muỗng sữa nguyên kem.Darlie cười nói:“Thần Cupid đã cố gắng thương lượng để giới Nguyệt Lão đặc xá cho tớ.”Tôi ngửi mùi hương của cà phê, nói:“Thật không ngờ.”“Đúng vậy, thật không ngờ, tớ đã ở nước Mỹ và Châu Âu hai năm mới đợi được sự đặc xá cho vận mệnh.”Darlie thở dài một tiếng.Tôi nhìn Darlie mơ màng, tan chảy vào trong hương cà phê nóng.“Tiểu Mi thì sao?” Tôi quan sát Darlie.“Trong lệnh đặc xá có quy định rằng tớ không được tiếp cận với cô ấy, có điều, tớ nghe Dao Thái Rau nói Tiểu Mi sống rất hạnh phúc.” Darlie nói tiếp: “Vậy là tớ yên tâm rồi.”Darlie nhìn về nơi xa, tay đang nghịch sợi dây tơ hồng.[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại  – gác nhỏ cho người yêu sách.]Tôi gật đầu, nhìn Darlie, rồi lại nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh cậu ấy.Người đẹp mặc sườn xám màu hồng, đang đung đưa đôi chân nhỏ.“Câu chuyện này thế nào?”Tiểu Thư Màu Hồng nói ngọt.“Nói như thế nào nhỉ, tuy phong cách không giống với những tiểu thuyết tớ viết trước kia, nhưng, đây là một câu chuyện hay, tớ sắp xếp lại, muộn một chút mới đưa được lên mạng.”Tôi uống cà phê, nhịn không được bèn nói:“Không ngờ hai cậu đến tìm tớ.”Tiểu Thư Màu Hồng kéo Darlie nói:“Hi vọng câu chuyện này, có thể khơi gợi lên điều gì đó.”Tôi nhún vai:“Nhắc nhở mọi người quý trọng người thương yêu bên cạnh?”Darlie cười thành tiếng:“Cứ xem như là một câu chuyện tình yêu bình thường vậy!”Tôi nhìn màn hình máy tính, chuẩn bị làm cái kết.“Còn có gì cần bổ sung nữa không?” Tôi ngừng gõ bàn phím hỏi.Tiểu Thư Màu Hồng hôn nhẹ Darlie, Darlie cười.“Không có.”Tôi cũng cười, rồi gõ vào máy tính…“Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu.”Tôi không biết bảy trăm năm sau, Darlie có đợi được Tiểu Mi hay không, cũng không biết được bảy trăm năm sau, mối quan hệ tay ba kỳ lạ này sẽ trở nên thế nào.Tôi không biết.Nhưng tôi tin vào tình yêu.Lễ tình nhân vui vẻ.THE END

“TRONG MIỀN KÝ ỨC XA XÔI ẤY.”

“Cung tên của cậu đâu?”

Tôi tò mò hỏi, lại tiếp tục gõ bàn phím.

“Không có, vẫn là dùng dây tơ hồng như xưa.”

Một chàng trai toàn thân đen kịt, mang theo mùi cháy khét, ngồi trên cây đại thụ bên ngoài cửa sổ.

Có lẽ, bạn có thể gọi anh ấy là “Darlie”.

“Vì sao?”

Tôi cầm cốc cà phê trên bàn lên, thêm vào ba muỗng sữa nguyên kem.

Darlie cười nói:

“Thần Cupid đã cố gắng thương lượng để giới Nguyệt Lão đặc xá cho tớ.”

Tôi ngửi mùi hương của cà phê, nói:

“Thật không ngờ.”

“Đúng vậy, thật không ngờ, tớ đã ở nước Mỹ và Châu Âu hai năm mới đợi được sự đặc xá cho vận mệnh.”

Darlie thở dài một tiếng.

Tôi nhìn Darlie mơ màng, tan chảy vào trong hương cà phê nóng.

“Tiểu Mi thì sao?” Tôi quan sát Darlie.

“Trong lệnh đặc xá có quy định rằng tớ không được tiếp cận với cô ấy, có điều, tớ nghe Dao Thái Rau nói Tiểu Mi sống rất hạnh phúc.” Darlie nói tiếp: “Vậy là tớ yên tâm rồi.”

Darlie nhìn về nơi xa, tay đang nghịch sợi dây tơ hồng.

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại  – gác nhỏ cho người yêu sách.]

Tôi gật đầu, nhìn Darlie, rồi lại nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh cậu ấy.

Người đẹp mặc sườn xám màu hồng, đang đung đưa đôi chân nhỏ.

“Câu chuyện này thế nào?”

Tiểu Thư Màu Hồng nói ngọt.

“Nói như thế nào nhỉ, tuy phong cách không giống với những tiểu thuyết tớ viết trước kia, nhưng, đây là một câu chuyện hay, tớ sắp xếp lại, muộn một chút mới đưa được lên mạng.”

Tôi uống cà phê, nhịn không được bèn nói:

“Không ngờ hai cậu đến tìm tớ.”

Tiểu Thư Màu Hồng kéo Darlie nói:

“Hi vọng câu chuyện này, có thể khơi gợi lên điều gì đó.”

Tôi nhún vai:

“Nhắc nhở mọi người quý trọng người thương yêu bên cạnh?”

Darlie cười thành tiếng:

“Cứ xem như là một câu chuyện tình yêu bình thường vậy!”

Tôi nhìn màn hình máy tính, chuẩn bị làm cái kết.

“Còn có gì cần bổ sung nữa không?” Tôi ngừng gõ bàn phím hỏi.

Tiểu Thư Màu Hồng hôn nhẹ Darlie, Darlie cười.

“Không có.”

Tôi cũng cười, rồi gõ vào máy tính…

“Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu.”

Tôi không biết bảy trăm năm sau, Darlie có đợi được Tiểu Mi hay không, cũng không biết được bảy trăm năm sau, mối quan hệ tay ba kỳ lạ này sẽ trở nên thế nào.

Tôi không biết.

Nhưng tôi tin vào tình yêu.

Lễ tình nhân vui vẻ.

THE END

Nguyệt LãoTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTôi không cảm thấy được hơi thở của chính mình, trước mắt tôi là một mảng tối đen, đến cảm giác hoảng hốt khi những giọt mưa rơi trên người tôi cũng trở nên tĩnh lặng.Đây là dấu hiệu gì?Chẳng lẽ tôi sắp chết rồi sao?Trời ơi! Hãy cứu tôi! Hãy cho tôi nhìn thấy Tiểu Mi lần nữa!“Luân! Anh tỉnh lại đi.”Giọng nói gấp gáp.Giọng nói mà tôi đã chờ đợi rất lâu.Ánh mắt tôi lập tức sáng trở lại chẳng lẽ đây chính là hồi quang phản chiếu trong truyền thuyết?Tiểu Mi vội vã nói:“Luân, anh phải cố chịu đựng! Em lập tức gọi xe cấp cứu!”Xe cấp cứu? Ở nơi rừng núi hoang vu này?Tôi nhìn gương mặt đầy nỗi sợ hãi của Tiểu Mi lên tiếng an ủi:“Vẫn may là em chưa đồng ý với anh… Nếu không… Nếu không em lỗ nặng rồi.”Tiểu Mi ôm tôi khóc lớn:“Em đồng ý! Em đồng ý! Em đồng ý!”Trước lúc chết có thể nghe được câu nói ngày đêm mong đợi, tôi cảm động nhìn mãi… Nhìn mãi người vợ không có duyên với mình ở trước mắt.Dưới cơn mưa như trút nước, Tiểu Mi ôm chặt lấy tôi.Có lẽ, tôi nên nhắm mắt lại rồi.Cám ơn ông trời.Ông… “TRONG MIỀN KÝ ỨC XA XÔI ẤY.”“Cung tên của cậu đâu?”Tôi tò mò hỏi, lại tiếp tục gõ bàn phím.“Không có, vẫn là dùng dây tơ hồng như xưa.”Một chàng trai toàn thân đen kịt, mang theo mùi cháy khét, ngồi trên cây đại thụ bên ngoài cửa sổ.Có lẽ, bạn có thể gọi anh ấy là “Darlie”.“Vì sao?”Tôi cầm cốc cà phê trên bàn lên, thêm vào ba muỗng sữa nguyên kem.Darlie cười nói:“Thần Cupid đã cố gắng thương lượng để giới Nguyệt Lão đặc xá cho tớ.”Tôi ngửi mùi hương của cà phê, nói:“Thật không ngờ.”“Đúng vậy, thật không ngờ, tớ đã ở nước Mỹ và Châu Âu hai năm mới đợi được sự đặc xá cho vận mệnh.”Darlie thở dài một tiếng.Tôi nhìn Darlie mơ màng, tan chảy vào trong hương cà phê nóng.“Tiểu Mi thì sao?” Tôi quan sát Darlie.“Trong lệnh đặc xá có quy định rằng tớ không được tiếp cận với cô ấy, có điều, tớ nghe Dao Thái Rau nói Tiểu Mi sống rất hạnh phúc.” Darlie nói tiếp: “Vậy là tớ yên tâm rồi.”Darlie nhìn về nơi xa, tay đang nghịch sợi dây tơ hồng.[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại  – gác nhỏ cho người yêu sách.]Tôi gật đầu, nhìn Darlie, rồi lại nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh cậu ấy.Người đẹp mặc sườn xám màu hồng, đang đung đưa đôi chân nhỏ.“Câu chuyện này thế nào?”Tiểu Thư Màu Hồng nói ngọt.“Nói như thế nào nhỉ, tuy phong cách không giống với những tiểu thuyết tớ viết trước kia, nhưng, đây là một câu chuyện hay, tớ sắp xếp lại, muộn một chút mới đưa được lên mạng.”Tôi uống cà phê, nhịn không được bèn nói:“Không ngờ hai cậu đến tìm tớ.”Tiểu Thư Màu Hồng kéo Darlie nói:“Hi vọng câu chuyện này, có thể khơi gợi lên điều gì đó.”Tôi nhún vai:“Nhắc nhở mọi người quý trọng người thương yêu bên cạnh?”Darlie cười thành tiếng:“Cứ xem như là một câu chuyện tình yêu bình thường vậy!”Tôi nhìn màn hình máy tính, chuẩn bị làm cái kết.“Còn có gì cần bổ sung nữa không?” Tôi ngừng gõ bàn phím hỏi.Tiểu Thư Màu Hồng hôn nhẹ Darlie, Darlie cười.“Không có.”Tôi cũng cười, rồi gõ vào máy tính…“Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu.”Tôi không biết bảy trăm năm sau, Darlie có đợi được Tiểu Mi hay không, cũng không biết được bảy trăm năm sau, mối quan hệ tay ba kỳ lạ này sẽ trở nên thế nào.Tôi không biết.Nhưng tôi tin vào tình yêu.Lễ tình nhân vui vẻ.THE END

Chương 32: Hậu ký (Hết)