Thấy cô hơi nhúc nhích, Trần Chính Hào vội đưa tay ra đỡ cô, nói:“Em muốn ngồi dậy làm gì? Người em hiện tại rất yếu có biết không?”“Chính Hào, chúng ta bên nhau hơn năm năm rồi, anh định bao giờ sẽ cưới em?”Câu hỏi đột ngột này làm Trần Chính Hào hơi ngẩn ra, sau đó cười bảo:“Đợi em khỏe lại, chúng ta sẽ lập tức kết hôn.”Bàn tay mang theo hơi ấm sờ nhẹ lên khuôn mặt tiều tụy của Lâm Nhã, động tác này, quen thuộc như thế, nhưng lại làm cô cảm thấy chán ghét.Nhịn xuống cảm giác buồn nôn, cô đột nhiên cười:“Em còn tưởng anh đã cầu hôn Lâm Ngọc, em gái của em mà? Sao, hay anh định cưới cả hai?”Lời này vừa ra, cánh tay đang đỡ lấy lưng cô rõ ràng hơi run rẩy, khuôn mặt mỉm cười ôn nhu của Trần Chính Hào cũng cứng lại.“Em nói gì vậy? Anh không hiểu.”“Chính Hào, em bán mạng vì anh đã năm năm rồi, anh chưa từng đề cập đến chuyện kết hôn.Em bị Kim tổng cưỡng hiếp, anh ôm em an ủi, rồi sau đó lại vui vẻ hợp tác với ông ta, anh có biết em thấy buồn và nhục nhã thế nào không? Anh cho em uống…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...