Mặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận.
Chương 36: 35
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Tòa dạy học mới nằm ngay bên cổng trường.Nhưng lại cách xa nhà ăn nhất.A-kun quyết định sau này ra bên ngoài ăn tối.Lúc ăn cơm A-kun nghe thấy thầy chủ nhiệm đang nói về chuyện dẹp tiệm với cô chủ nhiệm lớp hàng xóm.A-kun có dự cảm chẳng lành.B-kun: “Tôi nghe vài người nói hình như muốn sửa lại thành phố thương mại.”Từ đó A-kun bắt đầu nhìn các hàng quán bắt đầu đóng cửa dời đi.Giờ thì chỗ ăn cơm cách tòa dạy học khối Mười hai ngày càng xa rồi.A-kun buồn.
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Tòa dạy học mới nằm ngay bên cổng trường.Nhưng lại cách xa nhà ăn nhất.A-kun quyết định sau này ra bên ngoài ăn tối.Lúc ăn cơm A-kun nghe thấy thầy chủ nhiệm đang nói về chuyện dẹp tiệm với cô chủ nhiệm lớp hàng xóm.A-kun có dự cảm chẳng lành.B-kun: “Tôi nghe vài người nói hình như muốn sửa lại thành phố thương mại.”Từ đó A-kun bắt đầu nhìn các hàng quán bắt đầu đóng cửa dời đi.Giờ thì chỗ ăn cơm cách tòa dạy học khối Mười hai ngày càng xa rồi.A-kun buồn.
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Tòa dạy học mới nằm ngay bên cổng trường.Nhưng lại cách xa nhà ăn nhất.A-kun quyết định sau này ra bên ngoài ăn tối.Lúc ăn cơm A-kun nghe thấy thầy chủ nhiệm đang nói về chuyện dẹp tiệm với cô chủ nhiệm lớp hàng xóm.A-kun có dự cảm chẳng lành.B-kun: “Tôi nghe vài người nói hình như muốn sửa lại thành phố thương mại.”Từ đó A-kun bắt đầu nhìn các hàng quán bắt đầu đóng cửa dời đi.Giờ thì chỗ ăn cơm cách tòa dạy học khối Mười hai ngày càng xa rồi.A-kun buồn.