Mặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận.
Chương 49: 48
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Hết tiết học thứ hai của buổi sáng.A-kun vui vẻ hưởng dụng món bánh quy mẹ làm với B-kun.Thầy chủ nhiệm đi vào lớp.Thầy chủ nhiệm: “Trường học quy định học sinh lớp Mười hai mỗi người ngồi một bàn.”A-kun: “!!!”A-kun: “Giờ chúng ta vẫn chưa lên lớp Mười hai.”Thầy chủ nhiệm liếc mắt nhìn A-kun một cái.A-kun không dám nói tiếp nữa.B-kun nỏi nhỏ với A-kun: “Có phải cậu không bỏ được tôi không.”A-kun cảm thấy lỗ tai mình đang tỏa nhiệt.
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Hết tiết học thứ hai của buổi sáng.A-kun vui vẻ hưởng dụng món bánh quy mẹ làm với B-kun.Thầy chủ nhiệm đi vào lớp.Thầy chủ nhiệm: “Trường học quy định học sinh lớp Mười hai mỗi người ngồi một bàn.”A-kun: “!!!”A-kun: “Giờ chúng ta vẫn chưa lên lớp Mười hai.”Thầy chủ nhiệm liếc mắt nhìn A-kun một cái.A-kun không dám nói tiếp nữa.B-kun nỏi nhỏ với A-kun: “Có phải cậu không bỏ được tôi không.”A-kun cảm thấy lỗ tai mình đang tỏa nhiệt.
A-kun Và B-kunTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMặc dù B-kun chẳng biểu hiện gì, nhưng trực giác của A-kun nói cho cậu biết rằng B-kun – đối thủ không đội trời chung của cậu – chắc chắn sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cậu, bức bách cậu, khiến một con sói cao ngạo như cậu trở thành một con cún mất hết tôn nghiêm!A-kun đứng một mình trong góc nghĩ rồi lại nghĩ, vẻ mặt ngày càng méo mó, bạn học ngồi bên cạnh thấy cái mặt ngày càng dữ tợn của cậu, lặng lẽ cách ra xa.Đột nhiên, A-kun nghĩ đến nếu B-kun kể bí mất đó của cậu cho người khác biết.A-kun hoảng hốt.Sau khi tan giờ Thể dục, A-kun và bạn C đi bộ trên sân điền kinh.Chỗ này ít người tới chơi, vì thế bãi cỏ tơi xốp, giẫm lên vô cùng thoải mái.Bạn C không kìm được cảm thán: “A! Đạp một bước xuống này.”A-kun đang phiền não mấy ngày qua tiếp lời: “Có cớt chó.”Chân bạn C dừng ở giữa không trung.A-kun bị đánh cho một trận. Hết tiết học thứ hai của buổi sáng.A-kun vui vẻ hưởng dụng món bánh quy mẹ làm với B-kun.Thầy chủ nhiệm đi vào lớp.Thầy chủ nhiệm: “Trường học quy định học sinh lớp Mười hai mỗi người ngồi một bàn.”A-kun: “!!!”A-kun: “Giờ chúng ta vẫn chưa lên lớp Mười hai.”Thầy chủ nhiệm liếc mắt nhìn A-kun một cái.A-kun không dám nói tiếp nữa.B-kun nỏi nhỏ với A-kun: “Có phải cậu không bỏ được tôi không.”A-kun cảm thấy lỗ tai mình đang tỏa nhiệt.