Chiêu Hoa đang kéo vali xuống lầu thì bị cô bồ nhí đá vào chân. Cô không để ý nên cứ thế mà rơi xuống.Không bao lâu, cô tỉnh lại thì thấy khắp thân mình đau nhức. Cô nghĩ:" Không phải mình đã té xuống lầu rồi sao? Đây là đâu?" Cô quan sát xung quanh thấy đây là một ngôi nhà lá nhỏ nền đất, đồ đạc chẳng có gì quý giá. Bỗng có tiếng gọi nho nhỏ:- Thê chủ, ngài đã tỉnh rồi.Người bước vào là một thiếu niên gầy gò, xanh xao, trên mặt còn có một vết sẹo lớn do bị bỏng.- Đây là đâu? Cô hỏi.- Thê chủ, người làm sao vậy?- Cứ trả lời câu hỏi của tôi đi. Tôi tỉnh dậy thì chẳng nhớ gì cả.- Dạ... Dạ đây là nước Phượng Long. Do nữ hoàng nắm quyền. Cô nghĩ:" Chẳng lẽ mình xuyên qua nữ tôn quốc, nhưng mình đâu biết tiếng nước này mà sao vẫn nói được vậy ta? Thôi kệ vậy".- Ở đây giữa nam nữ có khác biệt gì không?- Dạ. Nữ nhân thì đi ra ngoài làm ăn, làm quan. Còn nam nhân thì ở nhà chăm lo gia đình, nuôi con.- À. Thì ra là vậy.Một luồng kí ức từ đâu ùa về. Bây giờ thì Chiêu Hoa biết chủ trước của khối…
Chương 7: Rắc rối đến nhà
Hạnh phúc ở nữ tôn quốcTruyện Converter, Truyện Xuyên KhôngChiêu Hoa đang kéo vali xuống lầu thì bị cô bồ nhí đá vào chân. Cô không để ý nên cứ thế mà rơi xuống.Không bao lâu, cô tỉnh lại thì thấy khắp thân mình đau nhức. Cô nghĩ:" Không phải mình đã té xuống lầu rồi sao? Đây là đâu?" Cô quan sát xung quanh thấy đây là một ngôi nhà lá nhỏ nền đất, đồ đạc chẳng có gì quý giá. Bỗng có tiếng gọi nho nhỏ:- Thê chủ, ngài đã tỉnh rồi.Người bước vào là một thiếu niên gầy gò, xanh xao, trên mặt còn có một vết sẹo lớn do bị bỏng.- Đây là đâu? Cô hỏi.- Thê chủ, người làm sao vậy?- Cứ trả lời câu hỏi của tôi đi. Tôi tỉnh dậy thì chẳng nhớ gì cả.- Dạ... Dạ đây là nước Phượng Long. Do nữ hoàng nắm quyền. Cô nghĩ:" Chẳng lẽ mình xuyên qua nữ tôn quốc, nhưng mình đâu biết tiếng nước này mà sao vẫn nói được vậy ta? Thôi kệ vậy".- Ở đây giữa nam nữ có khác biệt gì không?- Dạ. Nữ nhân thì đi ra ngoài làm ăn, làm quan. Còn nam nhân thì ở nhà chăm lo gia đình, nuôi con.- À. Thì ra là vậy.Một luồng kí ức từ đâu ùa về. Bây giờ thì Chiêu Hoa biết chủ trước của khối… Mới sáng sớm, vợ chồng Chiêu Hoa đã thức dậy. Họ chuẩn bị mọi thứ cho buổi họp chợ. Đang chuẩn bị ra khỏi nhà thì hai người nghe tiếng nói eo éo trước cổng. "Gì vậy trời! Mới sáng sớm mà ai kêu thấy ghê vậy ta! Đừng xui xẻo gì nha! Con khổ lắm rồi" Chiêu Hoa thầm than.- Hoa ơi! Hoa à! Ta đến rồi nè! Mau ra mở cửa cho người ta vào nhà đi chứ!- Tới đây! Tới đây! Băng Thanh vội vàng ra mở cửa.- Hứ! Là ngươi à! Hoa đâu rồi?- Nàng...- Mà khỏi đi để ta vào nhà gọi nàng! Ngươi đi nấu nước cho ta rửa mặt đi chứ! Hừ!- Ta...Băng Thanh chưa kịp nói gì thì cô từ trong nhà bước ra.- Ngươi là ai mà dám sai phu lang của ta vậy hả? - Ngươi là Lý Chiêu Hoa! Không thể nào! Nàng rất xấu xí, dơ bẩn. Ta theo nàng ta cũng chỉ vì có chút bạc thôi chứ chẳng có chút tình cảm nào. Hừ!- Rất xin lỗi vì đã làm ngươi thất vọng! Ta chính là Lý Chiêu Hoa. Và ta cũng không quen ngươi. Mời ngươi về ta còn có chuyện phải làm nữa!- Ngươi... Hức... Hức... Nàng không nhớ nàng nói sẽ lấy ta sao. Sau đó sẽ bỏ tên xấu xí, sẹo đầy mặt này nữa đó!Băng Thanh nghe nói như vậy thì trong lòng hụt hẫng, đau đớn vô cùng. Chàng nhìn Chiêu Hoa như mong chờ một hi vọng cho tình cảm phu thê này.- Ta sẽ không cưới ngươi! Ta sẽ chỉ có một người phu lang là Băng Thanh mà thôi! Ngươi về đi! Nói rồi, cô đưa tay kéo Băng Thanh vào lòng vỗ về. Băng Thanh vỡ òa trong hạnh phúc khi nghe Chiêu Hoa nói và từ hành động của cô. Có lẽ, chàng đã đúng khi trao trái tim mình cho một người thê chủ tuyệt vời như thế. Về phần tên kia, hắn vô cùng tức giận vì không thể dụ dỗ hay lừa được món tiền nào từ Chiêu Hoa. Hắn cũng không mặt dày đứng lại đó để bị mắng. Thay vì thế, hắn sẽ đi lừa những người khác. Đây là những điều hắn nghĩ trong lòng.
Mới sáng sớm, vợ chồng Chiêu Hoa đã thức dậy. Họ chuẩn bị mọi thứ cho buổi họp chợ. Đang chuẩn bị ra khỏi nhà thì hai người nghe tiếng nói eo éo trước cổng. "Gì vậy trời! Mới sáng sớm mà ai kêu thấy ghê vậy ta! Đừng xui xẻo gì nha! Con khổ lắm rồi" Chiêu Hoa thầm than.
- Hoa ơi! Hoa à! Ta đến rồi nè! Mau ra mở cửa cho người ta vào nhà đi chứ!
- Tới đây! Tới đây! Băng Thanh vội vàng ra mở cửa.
- Hứ! Là ngươi à! Hoa đâu rồi?
- Nàng...
- Mà khỏi đi để ta vào nhà gọi nàng! Ngươi đi nấu nước cho ta rửa mặt đi chứ! Hừ!
- Ta...
Băng Thanh chưa kịp nói gì thì cô từ trong nhà bước ra.
- Ngươi là ai mà dám sai phu lang của ta vậy hả?
- Ngươi là Lý Chiêu Hoa! Không thể nào! Nàng rất xấu xí, dơ bẩn. Ta theo nàng ta cũng chỉ vì có chút bạc thôi chứ chẳng có chút tình cảm nào. Hừ!
- Rất xin lỗi vì đã làm ngươi thất vọng! Ta chính là Lý Chiêu Hoa. Và ta cũng không quen ngươi. Mời ngươi về ta còn có chuyện phải làm nữa!
- Ngươi... Hức... Hức... Nàng không nhớ nàng nói sẽ lấy ta sao. Sau đó sẽ bỏ tên xấu xí, sẹo đầy mặt này nữa đó!
Băng Thanh nghe nói như vậy thì trong lòng hụt hẫng, đau đớn vô cùng. Chàng nhìn Chiêu Hoa như mong chờ một hi vọng cho tình cảm phu thê này.
- Ta sẽ không cưới ngươi! Ta sẽ chỉ có một người phu lang là Băng Thanh mà thôi! Ngươi về đi! Nói rồi, cô đưa tay kéo Băng Thanh vào lòng vỗ về.
Băng Thanh vỡ òa trong hạnh phúc khi nghe Chiêu Hoa nói và từ hành động của cô. Có lẽ, chàng đã đúng khi trao trái tim mình cho một người thê chủ tuyệt vời như thế. Về phần tên kia, hắn vô cùng tức giận vì không thể dụ dỗ hay lừa được món tiền nào từ Chiêu Hoa. Hắn cũng không mặt dày đứng lại đó để bị mắng. Thay vì thế, hắn sẽ đi lừa những người khác. Đây là những điều hắn nghĩ trong lòng.
Hạnh phúc ở nữ tôn quốcTruyện Converter, Truyện Xuyên KhôngChiêu Hoa đang kéo vali xuống lầu thì bị cô bồ nhí đá vào chân. Cô không để ý nên cứ thế mà rơi xuống.Không bao lâu, cô tỉnh lại thì thấy khắp thân mình đau nhức. Cô nghĩ:" Không phải mình đã té xuống lầu rồi sao? Đây là đâu?" Cô quan sát xung quanh thấy đây là một ngôi nhà lá nhỏ nền đất, đồ đạc chẳng có gì quý giá. Bỗng có tiếng gọi nho nhỏ:- Thê chủ, ngài đã tỉnh rồi.Người bước vào là một thiếu niên gầy gò, xanh xao, trên mặt còn có một vết sẹo lớn do bị bỏng.- Đây là đâu? Cô hỏi.- Thê chủ, người làm sao vậy?- Cứ trả lời câu hỏi của tôi đi. Tôi tỉnh dậy thì chẳng nhớ gì cả.- Dạ... Dạ đây là nước Phượng Long. Do nữ hoàng nắm quyền. Cô nghĩ:" Chẳng lẽ mình xuyên qua nữ tôn quốc, nhưng mình đâu biết tiếng nước này mà sao vẫn nói được vậy ta? Thôi kệ vậy".- Ở đây giữa nam nữ có khác biệt gì không?- Dạ. Nữ nhân thì đi ra ngoài làm ăn, làm quan. Còn nam nhân thì ở nhà chăm lo gia đình, nuôi con.- À. Thì ra là vậy.Một luồng kí ức từ đâu ùa về. Bây giờ thì Chiêu Hoa biết chủ trước của khối… Mới sáng sớm, vợ chồng Chiêu Hoa đã thức dậy. Họ chuẩn bị mọi thứ cho buổi họp chợ. Đang chuẩn bị ra khỏi nhà thì hai người nghe tiếng nói eo éo trước cổng. "Gì vậy trời! Mới sáng sớm mà ai kêu thấy ghê vậy ta! Đừng xui xẻo gì nha! Con khổ lắm rồi" Chiêu Hoa thầm than.- Hoa ơi! Hoa à! Ta đến rồi nè! Mau ra mở cửa cho người ta vào nhà đi chứ!- Tới đây! Tới đây! Băng Thanh vội vàng ra mở cửa.- Hứ! Là ngươi à! Hoa đâu rồi?- Nàng...- Mà khỏi đi để ta vào nhà gọi nàng! Ngươi đi nấu nước cho ta rửa mặt đi chứ! Hừ!- Ta...Băng Thanh chưa kịp nói gì thì cô từ trong nhà bước ra.- Ngươi là ai mà dám sai phu lang của ta vậy hả? - Ngươi là Lý Chiêu Hoa! Không thể nào! Nàng rất xấu xí, dơ bẩn. Ta theo nàng ta cũng chỉ vì có chút bạc thôi chứ chẳng có chút tình cảm nào. Hừ!- Rất xin lỗi vì đã làm ngươi thất vọng! Ta chính là Lý Chiêu Hoa. Và ta cũng không quen ngươi. Mời ngươi về ta còn có chuyện phải làm nữa!- Ngươi... Hức... Hức... Nàng không nhớ nàng nói sẽ lấy ta sao. Sau đó sẽ bỏ tên xấu xí, sẹo đầy mặt này nữa đó!Băng Thanh nghe nói như vậy thì trong lòng hụt hẫng, đau đớn vô cùng. Chàng nhìn Chiêu Hoa như mong chờ một hi vọng cho tình cảm phu thê này.- Ta sẽ không cưới ngươi! Ta sẽ chỉ có một người phu lang là Băng Thanh mà thôi! Ngươi về đi! Nói rồi, cô đưa tay kéo Băng Thanh vào lòng vỗ về. Băng Thanh vỡ òa trong hạnh phúc khi nghe Chiêu Hoa nói và từ hành động của cô. Có lẽ, chàng đã đúng khi trao trái tim mình cho một người thê chủ tuyệt vời như thế. Về phần tên kia, hắn vô cùng tức giận vì không thể dụ dỗ hay lừa được món tiền nào từ Chiêu Hoa. Hắn cũng không mặt dày đứng lại đó để bị mắng. Thay vì thế, hắn sẽ đi lừa những người khác. Đây là những điều hắn nghĩ trong lòng.