Chiếc xe lao nhanh, Thanh Y sợ hãi đứng im tại chỗ không dám động đậy. Chị gái cô thấy vậy liền chạy đến đẩy cô ra, Thanh Y ngã sang vệ đường nhưng còn chị cô. Cô ấy đã không kịp chạy liền bị chiếc xe đó tông. Chị Thanh Y bị văng xa vài mét, máu trên người chảy ra ngày một nhiều, cô sợ quá khóc òa lên. Mọi người nhanh chóng gọi xe cấp cứu còn Vân Trì thấy vậy liền chạy tới quì xuống nhẹ đỡ chị Thanh Y lên." Kiều Nhi, mau tỉnh lại đi em. Em sẽ không sao đâu. Cố gắng lên" Vân Trì nói" Có lẽ.... ngày em ra đi cũng đến rồi......Y Y.....Nhờ anh......chăm sóc nó....Giúp....em nhé được không" Thanh Kiều nói rồi rơi nước mắtXe cấp cứu nhanh chóng đưa cô lên, Hoắc Vân Trì cũng leo lên cùng cô chị. Chiếc xe nhanh chóng đi đến bệnh viện rồi đưa cô vào phòng cấp cứu. Hoắc Vân Trì đứng ở ngoài ngồi chờ. Lúc này trong phòng cấp cứu, các bác sĩ chuẩn bị đồ cứu cô." Nhanh chóng lấy túi máu chuyền cho cô ấy" Bác sĩ nói" Bác sĩ nhịp tim có vẻ rất yếu" Một y tá nóiCác bác sĩ dùng máy hộ trợ tim cho cô…

Chương 15: 15

Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ TrốnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChiếc xe lao nhanh, Thanh Y sợ hãi đứng im tại chỗ không dám động đậy. Chị gái cô thấy vậy liền chạy đến đẩy cô ra, Thanh Y ngã sang vệ đường nhưng còn chị cô. Cô ấy đã không kịp chạy liền bị chiếc xe đó tông. Chị Thanh Y bị văng xa vài mét, máu trên người chảy ra ngày một nhiều, cô sợ quá khóc òa lên. Mọi người nhanh chóng gọi xe cấp cứu còn Vân Trì thấy vậy liền chạy tới quì xuống nhẹ đỡ chị Thanh Y lên." Kiều Nhi, mau tỉnh lại đi em. Em sẽ không sao đâu. Cố gắng lên" Vân Trì nói" Có lẽ.... ngày em ra đi cũng đến rồi......Y Y.....Nhờ anh......chăm sóc nó....Giúp....em nhé được không" Thanh Kiều nói rồi rơi nước mắtXe cấp cứu nhanh chóng đưa cô lên, Hoắc Vân Trì cũng leo lên cùng cô chị. Chiếc xe nhanh chóng đi đến bệnh viện rồi đưa cô vào phòng cấp cứu. Hoắc Vân Trì đứng ở ngoài ngồi chờ. Lúc này trong phòng cấp cứu, các bác sĩ chuẩn bị đồ cứu cô." Nhanh chóng lấy túi máu chuyền cho cô ấy" Bác sĩ nói" Bác sĩ nhịp tim có vẻ rất yếu" Một y tá nóiCác bác sĩ dùng máy hộ trợ tim cho cô… Hoắc Vân Trì mang hộp bánh lên phòng rồi bảo Tư Phong tìm thứ thuốc gì có thể đảm bảo giữ cho những chiếc bánh được nguyên vẹn. Tư Phong thấy vậy liền cười thầm trong lòng. Thanh Y lúc này cũng đã nhận được bộ đồng phục, cô liền chuẩn bị đồ cho buổi khai trường ngày mai. Tất cả đã được sắp xệp hoàn hảo, cô trèo lên giường ngủ rồi nghĩ đến ngôi trường mà mai mình sẽ học. Cứ nghĩ hết thứ này đến thứ khác, cô còn nghĩ rằng không biết mình có thể gặp Lăng Duật Ngôn hay không. Thanh Y cứ loanh quanh với những ý nghĩ cuối cùng thiếp đi lúc nào không biết.Sáng hôm sau, Thanh Y dậy rất sớm. Cô rửa mặt rồi thay bộ đồng phục mới may của mình. Bộ đồng phục của cô rất đẹp, có vài phần nhìn rất giống với kiểu hoàng gia. Thanh Y cầm cặp sách của mình xuống lầu, đặt nó ở ghế phòng khách rồi vào bếp ăn bữa sáng. Hoắc Vân Trì cũng đã đợi ở đó, cô ngồi đối với hẵn.Hoắc Vân Trì đang ăn chợt nhìn cô, lạnh lùng hỏi:" Tối qua ngủ ngon chứ"Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn khẽ trả lời: " Ngủ ngon lắm ạ"Hoắc Vân Trì gật đầu rồi không ăn nữa, Thanh Y cũng đã ăn xong.Thấy vậy hắn bảo sẽ đưa cô đến trường. Vừa xuống xe ai cũng hướng mắt về chiếc xe sang trọng kia, càng ngạc nhiên hơn khi thấy một cô bé vô cùng đẹp bước xuống khỏi xe. Trước khi Hoắc Vân Tri rời đi, Thanh Y chào hắn, hắn không nói gì chỉ vẫy tay một cái rồi đi. Bỗng nhiên từ đâu đến có một bàn tay nắm lấy tay cô.Thanh Y ngoảnh lại thì thấy Lăng Duật Ngôn, cô liền mỉm cười nói: " Duật Ngôn, lâu rồi không gặp anh"Lăng Duật Ngôn kéo người cô lại ôm lấy cô: " Anh nhớ em lắm đó"Thanh Y mỉm cười, đang định ôm lại hắn thì tự nhiên có ai đó lôi cô ra. Thì ra là Bạch Tố Cửu, cô ấy trừng mắt nhìn Lăng Duật Ngôn rồi nói không cho phép anh ấy động vào người Thanh Y. Lăng Duật Ngôn ngạc nhiên nhìn Tố Cửu mỉm cười, khẽ xoa đầu Tố Cửu. Bị xoa đầu Tố Cửu cảm thấy khó chịu liền gạt tay nhanh chóng kéo Thanh Y đi. Đến chỗ khác Tố Cửu mới buông tay cô ra." Y Y anh ta là ai thế" Tố Cửu hỏi" Là bạn lúc còn ở cô nhi thôi " Thanh Y thản nhiên trả lờiTố Cửu gật đầu. Bỗng tiếng vang trống trường vang lên, Tố Cửu kéo Thanh Y đi tập trung cùng mọi người. Sau khi tập trung hai người được xếp vào cùng một lớp, Tố Cửu xin làm bạn cùng bàn với Thanh Y.

Hoắc Vân Trì mang hộp bánh lên phòng rồi bảo Tư Phong tìm thứ thuốc gì có thể đảm bảo giữ cho những chiếc bánh được nguyên vẹn. Tư Phong thấy vậy liền cười thầm trong lòng. Thanh Y lúc này cũng đã nhận được bộ đồng phục, cô liền chuẩn bị đồ cho buổi khai trường ngày mai. Tất cả đã được sắp xệp hoàn hảo, cô trèo lên giường ngủ rồi nghĩ đến ngôi trường mà mai mình sẽ học. Cứ nghĩ hết thứ này đến thứ khác, cô còn nghĩ rằng không biết mình có thể gặp Lăng Duật Ngôn hay không. Thanh Y cứ loanh quanh với những ý nghĩ cuối cùng thiếp đi lúc nào không biết.

Sáng hôm sau, Thanh Y dậy rất sớm. Cô rửa mặt rồi thay bộ đồng phục mới may của mình. Bộ đồng phục của cô rất đẹp, có vài phần nhìn rất giống với kiểu hoàng gia. Thanh Y cầm cặp sách của mình xuống lầu, đặt nó ở ghế phòng khách rồi vào bếp ăn bữa sáng. Hoắc Vân Trì cũng đã đợi ở đó, cô ngồi đối với hẵn.

Hoắc Vân Trì đang ăn chợt nhìn cô, lạnh lùng hỏi:" Tối qua ngủ ngon chứ"

Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn khẽ trả lời: " Ngủ ngon lắm ạ"

Hoắc Vân Trì gật đầu rồi không ăn nữa, Thanh Y cũng đã ăn xong.Thấy vậy hắn bảo sẽ đưa cô đến trường. Vừa xuống xe ai cũng hướng mắt về chiếc xe sang trọng kia, càng ngạc nhiên hơn khi thấy một cô bé vô cùng đẹp bước xuống khỏi xe. Trước khi Hoắc Vân Tri rời đi, Thanh Y chào hắn, hắn không nói gì chỉ vẫy tay một cái rồi đi. Bỗng nhiên từ đâu đến có một bàn tay nắm lấy tay cô.

Thanh Y ngoảnh lại thì thấy Lăng Duật Ngôn, cô liền mỉm cười nói: " Duật Ngôn, lâu rồi không gặp anh"

Lăng Duật Ngôn kéo người cô lại ôm lấy cô: " Anh nhớ em lắm đó"

Thanh Y mỉm cười, đang định ôm lại hắn thì tự nhiên có ai đó lôi cô ra. Thì ra là Bạch Tố Cửu, cô ấy trừng mắt nhìn Lăng Duật Ngôn rồi nói không cho phép anh ấy động vào người Thanh Y. Lăng Duật Ngôn ngạc nhiên nhìn Tố Cửu mỉm cười, khẽ xoa đầu Tố Cửu. Bị xoa đầu Tố Cửu cảm thấy khó chịu liền gạt tay nhanh chóng kéo Thanh Y đi. Đến chỗ khác Tố Cửu mới buông tay cô ra.

" Y Y anh ta là ai thế" Tố Cửu hỏi

" Là bạn lúc còn ở cô nhi thôi " Thanh Y thản nhiên trả lời

Tố Cửu gật đầu. Bỗng tiếng vang trống trường vang lên, Tố Cửu kéo Thanh Y đi tập trung cùng mọi người. Sau khi tập trung hai người được xếp vào cùng một lớp, Tố Cửu xin làm bạn cùng bàn với Thanh Y.

Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ TrốnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhChiếc xe lao nhanh, Thanh Y sợ hãi đứng im tại chỗ không dám động đậy. Chị gái cô thấy vậy liền chạy đến đẩy cô ra, Thanh Y ngã sang vệ đường nhưng còn chị cô. Cô ấy đã không kịp chạy liền bị chiếc xe đó tông. Chị Thanh Y bị văng xa vài mét, máu trên người chảy ra ngày một nhiều, cô sợ quá khóc òa lên. Mọi người nhanh chóng gọi xe cấp cứu còn Vân Trì thấy vậy liền chạy tới quì xuống nhẹ đỡ chị Thanh Y lên." Kiều Nhi, mau tỉnh lại đi em. Em sẽ không sao đâu. Cố gắng lên" Vân Trì nói" Có lẽ.... ngày em ra đi cũng đến rồi......Y Y.....Nhờ anh......chăm sóc nó....Giúp....em nhé được không" Thanh Kiều nói rồi rơi nước mắtXe cấp cứu nhanh chóng đưa cô lên, Hoắc Vân Trì cũng leo lên cùng cô chị. Chiếc xe nhanh chóng đi đến bệnh viện rồi đưa cô vào phòng cấp cứu. Hoắc Vân Trì đứng ở ngoài ngồi chờ. Lúc này trong phòng cấp cứu, các bác sĩ chuẩn bị đồ cứu cô." Nhanh chóng lấy túi máu chuyền cho cô ấy" Bác sĩ nói" Bác sĩ nhịp tim có vẻ rất yếu" Một y tá nóiCác bác sĩ dùng máy hộ trợ tim cho cô… Hoắc Vân Trì mang hộp bánh lên phòng rồi bảo Tư Phong tìm thứ thuốc gì có thể đảm bảo giữ cho những chiếc bánh được nguyên vẹn. Tư Phong thấy vậy liền cười thầm trong lòng. Thanh Y lúc này cũng đã nhận được bộ đồng phục, cô liền chuẩn bị đồ cho buổi khai trường ngày mai. Tất cả đã được sắp xệp hoàn hảo, cô trèo lên giường ngủ rồi nghĩ đến ngôi trường mà mai mình sẽ học. Cứ nghĩ hết thứ này đến thứ khác, cô còn nghĩ rằng không biết mình có thể gặp Lăng Duật Ngôn hay không. Thanh Y cứ loanh quanh với những ý nghĩ cuối cùng thiếp đi lúc nào không biết.Sáng hôm sau, Thanh Y dậy rất sớm. Cô rửa mặt rồi thay bộ đồng phục mới may của mình. Bộ đồng phục của cô rất đẹp, có vài phần nhìn rất giống với kiểu hoàng gia. Thanh Y cầm cặp sách của mình xuống lầu, đặt nó ở ghế phòng khách rồi vào bếp ăn bữa sáng. Hoắc Vân Trì cũng đã đợi ở đó, cô ngồi đối với hẵn.Hoắc Vân Trì đang ăn chợt nhìn cô, lạnh lùng hỏi:" Tối qua ngủ ngon chứ"Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn khẽ trả lời: " Ngủ ngon lắm ạ"Hoắc Vân Trì gật đầu rồi không ăn nữa, Thanh Y cũng đã ăn xong.Thấy vậy hắn bảo sẽ đưa cô đến trường. Vừa xuống xe ai cũng hướng mắt về chiếc xe sang trọng kia, càng ngạc nhiên hơn khi thấy một cô bé vô cùng đẹp bước xuống khỏi xe. Trước khi Hoắc Vân Tri rời đi, Thanh Y chào hắn, hắn không nói gì chỉ vẫy tay một cái rồi đi. Bỗng nhiên từ đâu đến có một bàn tay nắm lấy tay cô.Thanh Y ngoảnh lại thì thấy Lăng Duật Ngôn, cô liền mỉm cười nói: " Duật Ngôn, lâu rồi không gặp anh"Lăng Duật Ngôn kéo người cô lại ôm lấy cô: " Anh nhớ em lắm đó"Thanh Y mỉm cười, đang định ôm lại hắn thì tự nhiên có ai đó lôi cô ra. Thì ra là Bạch Tố Cửu, cô ấy trừng mắt nhìn Lăng Duật Ngôn rồi nói không cho phép anh ấy động vào người Thanh Y. Lăng Duật Ngôn ngạc nhiên nhìn Tố Cửu mỉm cười, khẽ xoa đầu Tố Cửu. Bị xoa đầu Tố Cửu cảm thấy khó chịu liền gạt tay nhanh chóng kéo Thanh Y đi. Đến chỗ khác Tố Cửu mới buông tay cô ra." Y Y anh ta là ai thế" Tố Cửu hỏi" Là bạn lúc còn ở cô nhi thôi " Thanh Y thản nhiên trả lờiTố Cửu gật đầu. Bỗng tiếng vang trống trường vang lên, Tố Cửu kéo Thanh Y đi tập trung cùng mọi người. Sau khi tập trung hai người được xếp vào cùng một lớp, Tố Cửu xin làm bạn cùng bàn với Thanh Y.

Chương 15: 15