Cuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm.
Chương 20: 20
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.”***Buổi chiều còn một tiết tự học, trong lớp yên tĩnh, không biết ai tự dưng rống lên: “Chu Dật! Bạn gái cậu đến tìm!!!”Tống Đồng sợ đến rớt cả bútChu Dật quay đầu.Có một cô gái đang đứng sau cửa, làn da trắng cùng đôi chân thon dài, nở một nụ cười ngọt ngào.Ánh mắt Chu Dật lập tức tràn đầy ý cười, đứng dậy đi về phía cửa sauMột số bạn học xì xào bàn tán “Uầy, nhìn kìa! ” trong mắt đầy sự kinh ngạc. Đây chính là cái người mà ngày nào cũng chỉ thờ ơ với thế giới ấy hả? Chỉ có đồ ngu mới không xem.Tống Đồng hơi khó chịuChốc lát Chu Dật đã quay trở lại, trên tay mang theo một túi giấy, toát ra mùi vị ngòn ngọt béo béo..Bạn cùng bàn nuốt nước miếng, biết rồi mà vẫn cố hỏi: “Đây là?”Chu Dật đặt túi giấy xuống bàn, lấy ra một cái hộp nhỏ: “Bánh kem.”Đương nhiên cậu ta biết đây là bánh kem, chỉ là cậu ta muốn kiếm cớ để được ăn nó mà thôi: “Bánh kem... nữ sinh kia? Sao cô ấy tự nhiên lại đi tặng cậu bánh kem vậy?”“Trong nhà cô ấy có sinh nhật.”Chu Dật gõ vào lưng ghế của Tống ĐồngTống Đồng quay xuốngChu Dật đặt hộp bánh lên đầu Tống Đồng: “Tôi không thích đồ ngọt, cậu ăn đi”Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.Cùng bàn nhìn hộp bánh kem trên đầu Tống Đồng, ánh mắt càng buồn bực hơnChu Dật vẫn tiếp tục ngồi làm bài
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.”***Buổi chiều còn một tiết tự học, trong lớp yên tĩnh, không biết ai tự dưng rống lên: “Chu Dật! Bạn gái cậu đến tìm!!!”Tống Đồng sợ đến rớt cả bútChu Dật quay đầu.Có một cô gái đang đứng sau cửa, làn da trắng cùng đôi chân thon dài, nở một nụ cười ngọt ngào.Ánh mắt Chu Dật lập tức tràn đầy ý cười, đứng dậy đi về phía cửa sauMột số bạn học xì xào bàn tán “Uầy, nhìn kìa! ” trong mắt đầy sự kinh ngạc. Đây chính là cái người mà ngày nào cũng chỉ thờ ơ với thế giới ấy hả? Chỉ có đồ ngu mới không xem.Tống Đồng hơi khó chịuChốc lát Chu Dật đã quay trở lại, trên tay mang theo một túi giấy, toát ra mùi vị ngòn ngọt béo béo..Bạn cùng bàn nuốt nước miếng, biết rồi mà vẫn cố hỏi: “Đây là?”Chu Dật đặt túi giấy xuống bàn, lấy ra một cái hộp nhỏ: “Bánh kem.”Đương nhiên cậu ta biết đây là bánh kem, chỉ là cậu ta muốn kiếm cớ để được ăn nó mà thôi: “Bánh kem... nữ sinh kia? Sao cô ấy tự nhiên lại đi tặng cậu bánh kem vậy?”“Trong nhà cô ấy có sinh nhật.”Chu Dật gõ vào lưng ghế của Tống ĐồngTống Đồng quay xuốngChu Dật đặt hộp bánh lên đầu Tống Đồng: “Tôi không thích đồ ngọt, cậu ăn đi”Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.Cùng bàn nhìn hộp bánh kem trên đầu Tống Đồng, ánh mắt càng buồn bực hơnChu Dật vẫn tiếp tục ngồi làm bài
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.”***Buổi chiều còn một tiết tự học, trong lớp yên tĩnh, không biết ai tự dưng rống lên: “Chu Dật! Bạn gái cậu đến tìm!!!”Tống Đồng sợ đến rớt cả bútChu Dật quay đầu.Có một cô gái đang đứng sau cửa, làn da trắng cùng đôi chân thon dài, nở một nụ cười ngọt ngào.Ánh mắt Chu Dật lập tức tràn đầy ý cười, đứng dậy đi về phía cửa sauMột số bạn học xì xào bàn tán “Uầy, nhìn kìa! ” trong mắt đầy sự kinh ngạc. Đây chính là cái người mà ngày nào cũng chỉ thờ ơ với thế giới ấy hả? Chỉ có đồ ngu mới không xem.Tống Đồng hơi khó chịuChốc lát Chu Dật đã quay trở lại, trên tay mang theo một túi giấy, toát ra mùi vị ngòn ngọt béo béo..Bạn cùng bàn nuốt nước miếng, biết rồi mà vẫn cố hỏi: “Đây là?”Chu Dật đặt túi giấy xuống bàn, lấy ra một cái hộp nhỏ: “Bánh kem.”Đương nhiên cậu ta biết đây là bánh kem, chỉ là cậu ta muốn kiếm cớ để được ăn nó mà thôi: “Bánh kem... nữ sinh kia? Sao cô ấy tự nhiên lại đi tặng cậu bánh kem vậy?”“Trong nhà cô ấy có sinh nhật.”Chu Dật gõ vào lưng ghế của Tống ĐồngTống Đồng quay xuốngChu Dật đặt hộp bánh lên đầu Tống Đồng: “Tôi không thích đồ ngọt, cậu ăn đi”Tống Đồng nhìn hộp bánh, ánh mắt đầy thất vọng.Cùng bàn nhìn hộp bánh kem trên đầu Tống Đồng, ánh mắt càng buồn bực hơnChu Dật vẫn tiếp tục ngồi làm bài