Cuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm.
Chương 23: 23
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôi”***Chu Dật ngồi giảng đạo lý với cậu: “Chỉ còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, cậu cứ định sa sút như này sao? Có tiền thì thi rớt vẫn có thể học tiếp, nhưng cậu có không? ”Tống Đồng mừng rỡ nói: “Cậu đang quan tâm tớ à?”Chu Dật: “Nếu nghĩ như vậy khiến cậu vui vẻ thì cứ nghĩ đi, dù sao cũng không phải là sự thật.”Tống Đồng nghẹn lời.Chu Dật: “Tôi thấy cậu như một đứa em trai vậy, nhìn rất đáng thương nên theo bản năng muốn bảo vệ thôi.”Tống Đồng hơi cong cong môi.Chu Dật: “Nếu cậu không thích thì từ sau tôi sẽ chú ý một chút”Tống Đồng rũ mi mắt, nhỏ giọng nói: “Tớ không bảo là tớ không thích, tớ thich được cậu quản lắm... ”Chỉ là cậu có chút mất mát, Chu Dật chỉ coi cậu là em trai thôi sao?Thế tại sao Chu Dật lại đối tốt với cậu như vậy, sẽ dạy kèm cho cậu, sẽ ngầm đồng ý cho cậu làm nũng, sẽ cho cậu ăn bánh kem, sẽ kèm cặp cho cậu ……Tống Đồng bất lực mỉm cười, hình như đối với người khác hắn cũng như vậyTrời sinh Chu Dật là loại người ôn nhu thích săn sóc người khác, lần trước lớp bên cạnh tỏ tình với hắn, Chu Dật còn cố giữ thể diện cho nữ sinh, không từ chối sao.Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôiNếu đúng như vậy, cậu càng phải cố gắng hơnChu Dật vốn dĩ đã không thích cậu, nếu không tốt hơn thì làm sao có thể nói được câu tỏ tình chứChu Dật nói đúng, cậu không có tiền. Hắn giỏi như vậy, là do sự cố gắng của hắn. Nếu không cố gắng đi tiếp, thì có lẽ cậu vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp Chu Dật được nữaChu Dật sẽ không dừng lại chờ cậu, nhưng sẽ đứng ở cuối đường chờ cậuTống Đồng âm thầm hạ quyết tâm muốn theo đuổi Chu DậtMà học thật giỏi chính là bước đi đầu tiênCậu lấy tất cả bài kiểm tra và phiếu luyện học kì I đóng thành một quyển, mỗi khi nghĩ đến Chu Dật thì lấy một bài ra làm. Chờ thi đại học xong, cậu sẽ đem quyển này và tờ phiếu điểm đi tỏ tình.Cậu không muốn yêu đương thời cấp 3, hơn nữa cậu còn là đồng tính luyến ái namNếu không có chân thành thì sao...
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôi”***Chu Dật ngồi giảng đạo lý với cậu: “Chỉ còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, cậu cứ định sa sút như này sao? Có tiền thì thi rớt vẫn có thể học tiếp, nhưng cậu có không? ”Tống Đồng mừng rỡ nói: “Cậu đang quan tâm tớ à?”Chu Dật: “Nếu nghĩ như vậy khiến cậu vui vẻ thì cứ nghĩ đi, dù sao cũng không phải là sự thật.”Tống Đồng nghẹn lời.Chu Dật: “Tôi thấy cậu như một đứa em trai vậy, nhìn rất đáng thương nên theo bản năng muốn bảo vệ thôi.”Tống Đồng hơi cong cong môi.Chu Dật: “Nếu cậu không thích thì từ sau tôi sẽ chú ý một chút”Tống Đồng rũ mi mắt, nhỏ giọng nói: “Tớ không bảo là tớ không thích, tớ thich được cậu quản lắm... ”Chỉ là cậu có chút mất mát, Chu Dật chỉ coi cậu là em trai thôi sao?Thế tại sao Chu Dật lại đối tốt với cậu như vậy, sẽ dạy kèm cho cậu, sẽ ngầm đồng ý cho cậu làm nũng, sẽ cho cậu ăn bánh kem, sẽ kèm cặp cho cậu ……Tống Đồng bất lực mỉm cười, hình như đối với người khác hắn cũng như vậyTrời sinh Chu Dật là loại người ôn nhu thích săn sóc người khác, lần trước lớp bên cạnh tỏ tình với hắn, Chu Dật còn cố giữ thể diện cho nữ sinh, không từ chối sao.Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôiNếu đúng như vậy, cậu càng phải cố gắng hơnChu Dật vốn dĩ đã không thích cậu, nếu không tốt hơn thì làm sao có thể nói được câu tỏ tình chứChu Dật nói đúng, cậu không có tiền. Hắn giỏi như vậy, là do sự cố gắng của hắn. Nếu không cố gắng đi tiếp, thì có lẽ cậu vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp Chu Dật được nữaChu Dật sẽ không dừng lại chờ cậu, nhưng sẽ đứng ở cuối đường chờ cậuTống Đồng âm thầm hạ quyết tâm muốn theo đuổi Chu DậtMà học thật giỏi chính là bước đi đầu tiênCậu lấy tất cả bài kiểm tra và phiếu luyện học kì I đóng thành một quyển, mỗi khi nghĩ đến Chu Dật thì lấy một bài ra làm. Chờ thi đại học xong, cậu sẽ đem quyển này và tờ phiếu điểm đi tỏ tình.Cậu không muốn yêu đương thời cấp 3, hơn nữa cậu còn là đồng tính luyến ái namNếu không có chân thành thì sao...
Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôi”***Chu Dật ngồi giảng đạo lý với cậu: “Chỉ còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, cậu cứ định sa sút như này sao? Có tiền thì thi rớt vẫn có thể học tiếp, nhưng cậu có không? ”Tống Đồng mừng rỡ nói: “Cậu đang quan tâm tớ à?”Chu Dật: “Nếu nghĩ như vậy khiến cậu vui vẻ thì cứ nghĩ đi, dù sao cũng không phải là sự thật.”Tống Đồng nghẹn lời.Chu Dật: “Tôi thấy cậu như một đứa em trai vậy, nhìn rất đáng thương nên theo bản năng muốn bảo vệ thôi.”Tống Đồng hơi cong cong môi.Chu Dật: “Nếu cậu không thích thì từ sau tôi sẽ chú ý một chút”Tống Đồng rũ mi mắt, nhỏ giọng nói: “Tớ không bảo là tớ không thích, tớ thich được cậu quản lắm... ”Chỉ là cậu có chút mất mát, Chu Dật chỉ coi cậu là em trai thôi sao?Thế tại sao Chu Dật lại đối tốt với cậu như vậy, sẽ dạy kèm cho cậu, sẽ ngầm đồng ý cho cậu làm nũng, sẽ cho cậu ăn bánh kem, sẽ kèm cặp cho cậu ……Tống Đồng bất lực mỉm cười, hình như đối với người khác hắn cũng như vậyTrời sinh Chu Dật là loại người ôn nhu thích săn sóc người khác, lần trước lớp bên cạnh tỏ tình với hắn, Chu Dật còn cố giữ thể diện cho nữ sinh, không từ chối sao.Hắn sẽ chẳng thích ai cả, chỉ là hắn muốn chăm sóc người khác thôiNếu đúng như vậy, cậu càng phải cố gắng hơnChu Dật vốn dĩ đã không thích cậu, nếu không tốt hơn thì làm sao có thể nói được câu tỏ tình chứChu Dật nói đúng, cậu không có tiền. Hắn giỏi như vậy, là do sự cố gắng của hắn. Nếu không cố gắng đi tiếp, thì có lẽ cậu vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp Chu Dật được nữaChu Dật sẽ không dừng lại chờ cậu, nhưng sẽ đứng ở cuối đường chờ cậuTống Đồng âm thầm hạ quyết tâm muốn theo đuổi Chu DậtMà học thật giỏi chính là bước đi đầu tiênCậu lấy tất cả bài kiểm tra và phiếu luyện học kì I đóng thành một quyển, mỗi khi nghĩ đến Chu Dật thì lấy một bài ra làm. Chờ thi đại học xong, cậu sẽ đem quyển này và tờ phiếu điểm đi tỏ tình.Cậu không muốn yêu đương thời cấp 3, hơn nữa cậu còn là đồng tính luyến ái namNếu không có chân thành thì sao...