Thần Dạ cứ như vậy yên lặng nhìn trời, rất lâu sau đó, có hai dòng lệ trong vắt trào ra từ trong tròng mắt.Nhưng nước mắt này, không phải là rơi lệ sau cơn đau đớn, mà là nước mắt hạnh phúc vì mất rồi lại có được. Là một loại nước mắt ứa ra vì lại có thể giành lấy được, sẽ có được, do vui mừng vì còn có thể nỗ lực tiếp!Nương theo dòng nước mắt trào ra kia, những kí ức phủ đầy bụi không biết bao nhiêu năm như dòng thủy triều ầm ầm một phen, phủ kín trong óc hắn.Trong ký ức, có nỗi đau đớn vô tận, có quá khứ khó có thể đối mặt. Nhưng càng nhiều hơn, vẫn là sự áy náy hổ thẹn của Thần Dạ đối với chính mình, đối với người nhà mình, đối với bằng hữu!. . . . .Đây là một tòa phủ đệ có diện tích thập phần rộng lớn. Trong trang viên thái ấp, lầu gác đình các vô số. Có núi giả, có dòng nước róc rách, tất cả hiện ra tô điểm bề ngoài đều cực kì là ước vọng xa vời, lộ rõ phong thái quý tộc.Nó làm cho người ta vừa nhìn liền biết, chủ nhân của phủ đệ này, đại phú đại quý!Nơi này, chính là phủ đệ của…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...