Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 331: Luận Kiếm Ý (1)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… - Cái này...Trần Đạo Huyền có chút khó hiểu,- Chỉ dựa vào Thần Tuyệt chân nhân, hẳn là rất khó làm được?Mặc dù không biết thực lực của Càn Nguyên Kiếm Tông đến tột cùng mạnhđến mức nào. Nhưng sự tình phát triển đến bây giờ, Càn Nguyên Kiếm Tôngngay cả một vị Nguyên Anh Chân Quân cũng không phái ra, có thể thấy được ởtrong mắt đối phương, trấn áp thi loạn căn bản không đáng nhắc tới.- Rất khó để làm được.Chu Mộ Bạch cũng nhíu mày, vô cùng khó hiểu,- Có lẽ, Thần Tuyệt chân nhân còn có con bài tẩy nào mà chúng ta khôngbiết đi.Nghe điều này.Tâm tình mọi người càng lúc càng nặng nề.Hiện tại, Thương Châu tiên thành là quân cờ, liên quân Thương Châu bọn họcũng là quân cờ.Kỳ thủ chân chính chơi cờ trên bàn cờ, là Càn Nguyên Kiếm Tông và HuyềnThanh Đạo Minh, thậm chí, ngay cả Thần Tuyệt chân nhân, cũng chỉ là mộtquân cờ mạnh hơn một chút mà thôi.Tất nhiên.Lấy tính cách của Thần Tuyệt chân nhân, Tuyệt đối không cam lòng làm mộtquân cờ, hắn khẳng định có phương pháp phá cục gì đó mà mọi người không rõràng.Chỉ là không biết.Đến tột cùng là Càn Nguyên Kiếm Tông kỳ cao một chiêu, hay là ThầnTuyệt chân nhân càng hơn một bậc.Đối mặt với cảnh này, mặc dù trong lòng Trần Đạo Huyền không cam lòng,nhưng hắn rõ ràng.Bất luận là ở trước mặt Càn Nguyên Kiếm Tông, hay là ở trước mặt HuyềnThanh Đạo Minh, thậm chí là ở trước mặt Thần Tuyệt chân nhân, hắn, bao gồmcả gia tộc của hắn, tất cả đều yếu đuối không chịu nổi một kích, căn bản khôngcó tư cách mặc cả.Thực lực, mới là lợi thế khi chơi cờ.Hắn và Trần gia cũng không có loại lợi thế này, chỉ có thể đóng vai trò làquân cờ của người khác.ố ấDiệp Vô Đạo tốt xấu gì cũng có một cha ruột tu vi Nguyên Anh, khôngmuốn làm quân cờ, còn có thể lâm trận chạy trốn.Các đại gia tộc của Liên minh Thương Châu, cũng không có loại hậu trườngnày, có thể làm là tự cứu mình tránh khỏi khó khăn này.Nói thêm.Thần Tuyệt chân nhân chính là hướng về phía Thương Châu, bọn họ thân làgia tộc địa phương Thương Châu, Lúc này không ra sức lại chờ ai xuất lực đây?Thấy bầu không khí có chút nặng nề.Chu Mộ Bạch cười phất phất tay nói,- Quên đi, Không nói đến những thứ không vui này, Dù thế nào đi nữa,Thương Châu tiên thành nhất định phải cứu, thi triều cũng phải thanh trừ!- Chu huynh nói rất đúng.Hỏa Linh đạo nhân gật đầu.- Nếu không nói chuyện này, không bằng tán gẫu kiếm đạo một chút thì sao?- Rất tốt!Nghe Trương Huyền Lăng nói về kiếm đạo, Chu Mộ Bạch và Trần ĐạoHuyền tất cả đều sáng mắt.Làm kiếm tu, nếu hỏi bọn họ chủ đề hứng thú nhất, kiếm đạo kia khẳng địnhxếp hạng đầu tiên.Đồng đạo kiếm tu có tu vi tương tự, không chênh lệch mấy về cảnh giớikiếm đạo, có thể thoải mái nói về hiểu biết của họ về kiếm đạo, là chuyện màmỗi một kiếm tu đều tha thiết ước mơ.Chẳng qua, bất luận là ở Vạn Tinh Hải, hay là ở Tiên Vân Châu, số lượngkiếm tu đều vô cùng thưa thớt.Càng đừng nói là tập hợp hai vị kiếm tu tu vi, kiếm đạo cảnh giới đều khôngkém nhau, căn bản là chuyện không thể cầu.Nếu không phải lần này Thương Châu thi loạn.Chu Mộ Bạch cũng rất ít khi có cơ hội ngồi đàm luận kiếm đạo cùng TrươngHuyền Lăng.Nghe được Ba người Chu Mộ Bạch, Trương Huyền Lăng và Trần ĐạoHuyền muốn đàm luận kiếm đạo, Hỏa Linh đạo nhân bày ra vẻ bất đắc dĩ.Thực lực Hỏa Linh đạo nhân mặc dù cũng vượt xa tu sĩ cùng giai, nhưngcũng không phải là kiếm tu.Nghe ba người đàm luận kiếm đạo, khó tránh khỏi cảm thấy có chút nhàmchán.Bởi vì... Hắn không hiểu.Hoặc là nói, nghe hiểu cũng không làm được gì, trình độ kiếm đạo của hắnchênh lệch quá lớn so với ba người.ế ắ ểDù sao, ngay cả kiếm ý hắn cũng không thể lĩnh ngộ.- Ngươi nói chuyện, ta về trước.Hỏa Linh đạo nhân lắc đầu.Dứt lời, độn quang bay về phía một chiếc linh chu khác.Ba người thấy thế, nhao nhao nở nụ cười.Cười xong...Chu Mộ Bạch gật đầu nói,- Nếu như thế, ta liền phao chuyên dẫn ngọc*, bêu xấu bắt đầu trước.*(kế số 17 trong 36 kế: ném gạch đi, đưa ngọc quý về)Nghe vậy, Trần Đạo Huyền và Trương Huyền Lăng chắp tay, làm một cáithủ thế mời.- Ta tu kiếm ý, chính là chi nhánh của Kim Hành Kiếm Ý trong Ngũ HànhKiếm Ý, tên là Canh Kim Kiếm Ý, kiếm ý này sắc bén vô cùng, chú trọng thẳngtiến không lùi, không gì không phá...Chu Mộ Bạch hướng hai người giải thích kiếm đạo của hắn, Trần ĐạoHuyền và Trương Huyền Lăng nghe, thỉnh thoảng vì khó hiểu mà nhíu mày, khilại hiểu được mà lộ ra vui mừng.- Từ khi Canh Kim kiếm ý của ta đạt tới cảnh giới hữu hình tầng thứ hai, tađã tự nghĩ ra môn Thanh Liên kiếm quyết này, hai vị nhìn xem!Chu Mộ Bạch vươn tay phải ra, chỉ thấy một đóa hoa sen màu xanh ở tronglòng bàn tay hắn, ngậm nụ chờ thả.Đột nhiên.Hoa sen màu xanh nở rộ trong lòng bàn tay của Chu Mộ Bạch, một cánh, haicánh, cho đến khi hoa nở cánh thứ ba, cánh hoa sen màu xanh trở nên hư vô.- Canh Kim Kiếm Ý của ta vẫn là lĩnh ngộ không đủ, không cách nào để choThanh Liên Hoa này mở ba cánh, nếu không, uy năng của kiếm quyết này, ítnhất tăng vọt gấp đôi!Nói đến đây, Chu Mộ Bạch tiếc nuối lắc đầu.

- Cái này...

Trần Đạo Huyền có chút khó hiểu,

- Chỉ dựa vào Thần Tuyệt chân nhân, hẳn là rất khó làm được?

Mặc dù không biết thực lực của Càn Nguyên Kiếm Tông đến tột cùng mạnh

đến mức nào. Nhưng sự tình phát triển đến bây giờ, Càn Nguyên Kiếm Tông

ngay cả một vị Nguyên Anh Chân Quân cũng không phái ra, có thể thấy được ở

trong mắt đối phương, trấn áp thi loạn căn bản không đáng nhắc tới.

- Rất khó để làm được.

Chu Mộ Bạch cũng nhíu mày, vô cùng khó hiểu,

- Có lẽ, Thần Tuyệt chân nhân còn có con bài tẩy nào mà chúng ta không

biết đi.

Nghe điều này.

Tâm tình mọi người càng lúc càng nặng nề.

Hiện tại, Thương Châu tiên thành là quân cờ, liên quân Thương Châu bọn họ

cũng là quân cờ.

Kỳ thủ chân chính chơi cờ trên bàn cờ, là Càn Nguyên Kiếm Tông và Huyền

Thanh Đạo Minh, thậm chí, ngay cả Thần Tuyệt chân nhân, cũng chỉ là một

quân cờ mạnh hơn một chút mà thôi.

Tất nhiên.

Lấy tính cách của Thần Tuyệt chân nhân, Tuyệt đối không cam lòng làm một

quân cờ, hắn khẳng định có phương pháp phá cục gì đó mà mọi người không rõ

ràng.

Chỉ là không biết.

Đến tột cùng là Càn Nguyên Kiếm Tông kỳ cao một chiêu, hay là Thần

Tuyệt chân nhân càng hơn một bậc.

Đối mặt với cảnh này, mặc dù trong lòng Trần Đạo Huyền không cam lòng,

nhưng hắn rõ ràng.

Bất luận là ở trước mặt Càn Nguyên Kiếm Tông, hay là ở trước mặt Huyền

Thanh Đạo Minh, thậm chí là ở trước mặt Thần Tuyệt chân nhân, hắn, bao gồm

cả gia tộc của hắn, tất cả đều yếu đuối không chịu nổi một kích, căn bản không

có tư cách mặc cả.

Thực lực, mới là lợi thế khi chơi cờ.

Hắn và Trần gia cũng không có loại lợi thế này, chỉ có thể đóng vai trò là

quân cờ của người khác.

ố ấ

Diệp Vô Đạo tốt xấu gì cũng có một cha ruột tu vi Nguyên Anh, không

muốn làm quân cờ, còn có thể lâm trận chạy trốn.

Các đại gia tộc của Liên minh Thương Châu, cũng không có loại hậu trường

này, có thể làm là tự cứu mình tránh khỏi khó khăn này.

Nói thêm.

Thần Tuyệt chân nhân chính là hướng về phía Thương Châu, bọn họ thân là

gia tộc địa phương Thương Châu, Lúc này không ra sức lại chờ ai xuất lực đây?

Thấy bầu không khí có chút nặng nề.

Chu Mộ Bạch cười phất phất tay nói,

- Quên đi, Không nói đến những thứ không vui này, Dù thế nào đi nữa,

Thương Châu tiên thành nhất định phải cứu, thi triều cũng phải thanh trừ!

- Chu huynh nói rất đúng.

Hỏa Linh đạo nhân gật đầu.

- Nếu không nói chuyện này, không bằng tán gẫu kiếm đạo một chút thì sao?

- Rất tốt!

Nghe Trương Huyền Lăng nói về kiếm đạo, Chu Mộ Bạch và Trần Đạo

Huyền tất cả đều sáng mắt.

Làm kiếm tu, nếu hỏi bọn họ chủ đề hứng thú nhất, kiếm đạo kia khẳng định

xếp hạng đầu tiên.

Đồng đạo kiếm tu có tu vi tương tự, không chênh lệch mấy về cảnh giới

kiếm đạo, có thể thoải mái nói về hiểu biết của họ về kiếm đạo, là chuyện mà

mỗi một kiếm tu đều tha thiết ước mơ.

Chẳng qua, bất luận là ở Vạn Tinh Hải, hay là ở Tiên Vân Châu, số lượng

kiếm tu đều vô cùng thưa thớt.

Càng đừng nói là tập hợp hai vị kiếm tu tu vi, kiếm đạo cảnh giới đều không

kém nhau, căn bản là chuyện không thể cầu.

Nếu không phải lần này Thương Châu thi loạn.

Chu Mộ Bạch cũng rất ít khi có cơ hội ngồi đàm luận kiếm đạo cùng Trương

Huyền Lăng.

Nghe được Ba người Chu Mộ Bạch, Trương Huyền Lăng và Trần Đạo

Huyền muốn đàm luận kiếm đạo, Hỏa Linh đạo nhân bày ra vẻ bất đắc dĩ.

Thực lực Hỏa Linh đạo nhân mặc dù cũng vượt xa tu sĩ cùng giai, nhưng

cũng không phải là kiếm tu.

Nghe ba người đàm luận kiếm đạo, khó tránh khỏi cảm thấy có chút nhàm

chán.

Bởi vì... Hắn không hiểu.

Hoặc là nói, nghe hiểu cũng không làm được gì, trình độ kiếm đạo của hắn

chênh lệch quá lớn so với ba người.

ế ắ ể

Dù sao, ngay cả kiếm ý hắn cũng không thể lĩnh ngộ.

- Ngươi nói chuyện, ta về trước.

Hỏa Linh đạo nhân lắc đầu.

Dứt lời, độn quang bay về phía một chiếc linh chu khác.

Ba người thấy thế, nhao nhao nở nụ cười.

Cười xong...

Chu Mộ Bạch gật đầu nói,

- Nếu như thế, ta liền phao chuyên dẫn ngọc*, bêu xấu bắt đầu trước.

*(kế số 17 trong 36 kế: ném gạch đi, đưa ngọc quý về)

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền và Trương Huyền Lăng chắp tay, làm một cái

thủ thế mời.

- Ta tu kiếm ý, chính là chi nhánh của Kim Hành Kiếm Ý trong Ngũ Hành

Kiếm Ý, tên là Canh Kim Kiếm Ý, kiếm ý này sắc bén vô cùng, chú trọng thẳng

tiến không lùi, không gì không phá...

Chu Mộ Bạch hướng hai người giải thích kiếm đạo của hắn, Trần Đạo

Huyền và Trương Huyền Lăng nghe, thỉnh thoảng vì khó hiểu mà nhíu mày, khi

lại hiểu được mà lộ ra vui mừng.

- Từ khi Canh Kim kiếm ý của ta đạt tới cảnh giới hữu hình tầng thứ hai, ta

đã tự nghĩ ra môn Thanh Liên kiếm quyết này, hai vị nhìn xem!

Chu Mộ Bạch vươn tay phải ra, chỉ thấy một đóa hoa sen màu xanh ở trong

lòng bàn tay hắn, ngậm nụ chờ thả.

Đột nhiên.

Hoa sen màu xanh nở rộ trong lòng bàn tay của Chu Mộ Bạch, một cánh, hai

cánh, cho đến khi hoa nở cánh thứ ba, cánh hoa sen màu xanh trở nên hư vô.

- Canh Kim Kiếm Ý của ta vẫn là lĩnh ngộ không đủ, không cách nào để cho

Thanh Liên Hoa này mở ba cánh, nếu không, uy năng của kiếm quyết này, ít

nhất tăng vọt gấp đôi!

Nói đến đây, Chu Mộ Bạch tiếc nuối lắc đầu.

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… - Cái này...Trần Đạo Huyền có chút khó hiểu,- Chỉ dựa vào Thần Tuyệt chân nhân, hẳn là rất khó làm được?Mặc dù không biết thực lực của Càn Nguyên Kiếm Tông đến tột cùng mạnhđến mức nào. Nhưng sự tình phát triển đến bây giờ, Càn Nguyên Kiếm Tôngngay cả một vị Nguyên Anh Chân Quân cũng không phái ra, có thể thấy được ởtrong mắt đối phương, trấn áp thi loạn căn bản không đáng nhắc tới.- Rất khó để làm được.Chu Mộ Bạch cũng nhíu mày, vô cùng khó hiểu,- Có lẽ, Thần Tuyệt chân nhân còn có con bài tẩy nào mà chúng ta khôngbiết đi.Nghe điều này.Tâm tình mọi người càng lúc càng nặng nề.Hiện tại, Thương Châu tiên thành là quân cờ, liên quân Thương Châu bọn họcũng là quân cờ.Kỳ thủ chân chính chơi cờ trên bàn cờ, là Càn Nguyên Kiếm Tông và HuyềnThanh Đạo Minh, thậm chí, ngay cả Thần Tuyệt chân nhân, cũng chỉ là mộtquân cờ mạnh hơn một chút mà thôi.Tất nhiên.Lấy tính cách của Thần Tuyệt chân nhân, Tuyệt đối không cam lòng làm mộtquân cờ, hắn khẳng định có phương pháp phá cục gì đó mà mọi người không rõràng.Chỉ là không biết.Đến tột cùng là Càn Nguyên Kiếm Tông kỳ cao một chiêu, hay là ThầnTuyệt chân nhân càng hơn một bậc.Đối mặt với cảnh này, mặc dù trong lòng Trần Đạo Huyền không cam lòng,nhưng hắn rõ ràng.Bất luận là ở trước mặt Càn Nguyên Kiếm Tông, hay là ở trước mặt HuyềnThanh Đạo Minh, thậm chí là ở trước mặt Thần Tuyệt chân nhân, hắn, bao gồmcả gia tộc của hắn, tất cả đều yếu đuối không chịu nổi một kích, căn bản khôngcó tư cách mặc cả.Thực lực, mới là lợi thế khi chơi cờ.Hắn và Trần gia cũng không có loại lợi thế này, chỉ có thể đóng vai trò làquân cờ của người khác.ố ấDiệp Vô Đạo tốt xấu gì cũng có một cha ruột tu vi Nguyên Anh, khôngmuốn làm quân cờ, còn có thể lâm trận chạy trốn.Các đại gia tộc của Liên minh Thương Châu, cũng không có loại hậu trườngnày, có thể làm là tự cứu mình tránh khỏi khó khăn này.Nói thêm.Thần Tuyệt chân nhân chính là hướng về phía Thương Châu, bọn họ thân làgia tộc địa phương Thương Châu, Lúc này không ra sức lại chờ ai xuất lực đây?Thấy bầu không khí có chút nặng nề.Chu Mộ Bạch cười phất phất tay nói,- Quên đi, Không nói đến những thứ không vui này, Dù thế nào đi nữa,Thương Châu tiên thành nhất định phải cứu, thi triều cũng phải thanh trừ!- Chu huynh nói rất đúng.Hỏa Linh đạo nhân gật đầu.- Nếu không nói chuyện này, không bằng tán gẫu kiếm đạo một chút thì sao?- Rất tốt!Nghe Trương Huyền Lăng nói về kiếm đạo, Chu Mộ Bạch và Trần ĐạoHuyền tất cả đều sáng mắt.Làm kiếm tu, nếu hỏi bọn họ chủ đề hứng thú nhất, kiếm đạo kia khẳng địnhxếp hạng đầu tiên.Đồng đạo kiếm tu có tu vi tương tự, không chênh lệch mấy về cảnh giớikiếm đạo, có thể thoải mái nói về hiểu biết của họ về kiếm đạo, là chuyện màmỗi một kiếm tu đều tha thiết ước mơ.Chẳng qua, bất luận là ở Vạn Tinh Hải, hay là ở Tiên Vân Châu, số lượngkiếm tu đều vô cùng thưa thớt.Càng đừng nói là tập hợp hai vị kiếm tu tu vi, kiếm đạo cảnh giới đều khôngkém nhau, căn bản là chuyện không thể cầu.Nếu không phải lần này Thương Châu thi loạn.Chu Mộ Bạch cũng rất ít khi có cơ hội ngồi đàm luận kiếm đạo cùng TrươngHuyền Lăng.Nghe được Ba người Chu Mộ Bạch, Trương Huyền Lăng và Trần ĐạoHuyền muốn đàm luận kiếm đạo, Hỏa Linh đạo nhân bày ra vẻ bất đắc dĩ.Thực lực Hỏa Linh đạo nhân mặc dù cũng vượt xa tu sĩ cùng giai, nhưngcũng không phải là kiếm tu.Nghe ba người đàm luận kiếm đạo, khó tránh khỏi cảm thấy có chút nhàmchán.Bởi vì... Hắn không hiểu.Hoặc là nói, nghe hiểu cũng không làm được gì, trình độ kiếm đạo của hắnchênh lệch quá lớn so với ba người.ế ắ ểDù sao, ngay cả kiếm ý hắn cũng không thể lĩnh ngộ.- Ngươi nói chuyện, ta về trước.Hỏa Linh đạo nhân lắc đầu.Dứt lời, độn quang bay về phía một chiếc linh chu khác.Ba người thấy thế, nhao nhao nở nụ cười.Cười xong...Chu Mộ Bạch gật đầu nói,- Nếu như thế, ta liền phao chuyên dẫn ngọc*, bêu xấu bắt đầu trước.*(kế số 17 trong 36 kế: ném gạch đi, đưa ngọc quý về)Nghe vậy, Trần Đạo Huyền và Trương Huyền Lăng chắp tay, làm một cáithủ thế mời.- Ta tu kiếm ý, chính là chi nhánh của Kim Hành Kiếm Ý trong Ngũ HànhKiếm Ý, tên là Canh Kim Kiếm Ý, kiếm ý này sắc bén vô cùng, chú trọng thẳngtiến không lùi, không gì không phá...Chu Mộ Bạch hướng hai người giải thích kiếm đạo của hắn, Trần ĐạoHuyền và Trương Huyền Lăng nghe, thỉnh thoảng vì khó hiểu mà nhíu mày, khilại hiểu được mà lộ ra vui mừng.- Từ khi Canh Kim kiếm ý của ta đạt tới cảnh giới hữu hình tầng thứ hai, tađã tự nghĩ ra môn Thanh Liên kiếm quyết này, hai vị nhìn xem!Chu Mộ Bạch vươn tay phải ra, chỉ thấy một đóa hoa sen màu xanh ở tronglòng bàn tay hắn, ngậm nụ chờ thả.Đột nhiên.Hoa sen màu xanh nở rộ trong lòng bàn tay của Chu Mộ Bạch, một cánh, haicánh, cho đến khi hoa nở cánh thứ ba, cánh hoa sen màu xanh trở nên hư vô.- Canh Kim Kiếm Ý của ta vẫn là lĩnh ngộ không đủ, không cách nào để choThanh Liên Hoa này mở ba cánh, nếu không, uy năng của kiếm quyết này, ítnhất tăng vọt gấp đôi!Nói đến đây, Chu Mộ Bạch tiếc nuối lắc đầu.

Chương 331: Luận Kiếm Ý (1)