Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 373: Thủ đoạn và nhân tâm (1)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Nghe thấy như vậy.Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ còn chưa lên tiếng.Một vị Nguyên Anh Chân Quân trẻ tuổi liền lửa giận đùng đùng đứng lên,cao giọng,- Tông chủ, Diệp Vô Đạo cứ như thế năm lần bảy lượt làm hỏng pháp lệnhCàn Nguyên Kiếm Tông ta, ngàn vạn lần không thể vì tư mà bỏ công nữa. Nếukhông, mỗi người đều noi theo, pháp lệnh của Càn Nguyên Kiếm Tông ta cócòn tồn tại?- Đúng vậy, tông chủ, năm đó trận Trấn Nam Quan, ngài đã nể mặt tamtrưởng lão có khổ công tha cho hắn một mạng, ngàn vạn lần không thể lưu tìnhnữa.- Ngô trưởng lão nói rất đúng, chắc Diệp trưởng lão đối với chuyện con trailàm, trong lòng cũng bi phẫn chứ?Một đạo nhân trẻ tuổi của tông chủ phái hệ nhìn về phía Diệp Dận, chậm rãinói.Theo Hô Diên Trì lên tiếng.Càng ngày càng nhiều trưởng lão hệ trung lập và điện chủ, nhao nhao bắtđầu lên tiếng, yêu cầu Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ nghiêm trị Diệp VôĐạo.Chúng ý vi nan!*(ý số đông khó trái)*(ý số đông khó trái)Trần Đạo Huyền đột nhiên nghĩ tới những lời này.Trong đại điện, tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông ở thủ tọa nhìn về phía tamtrưởng lão Diệp Dận, nói.- Tam trưởng lão, ngài cảm thấy, nên trừng phạt Vô Đạo như thế nào mớiđúng?Nghe thấy như vậy.Diệp Dận mắt nhắm cũng không nhấc lên, vẻ mặt lạnh nhạt nói,- Toàn bộ dựa vào tông chủ phân phó.- Tốt.Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ gật gật đầu, chợt nhìn về phía Trấn HảiĐiện điện chủ ở phía dưới.- Sư đệ, lần này tiêu diệt thi triều Thương Châu, chém giết Thần Tuyệt chânnhân, vẫn là ngươi phụ trách, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, ngươi nói nênếtrừng phạt như thế nào?Thấy sư tỷ đá bóng tới chỗ hắn, điện chủ Trấn Hải Điện nhất thời có tinhthần.Hắn ra vẻ trầm tư.Lén lút lại chơi ác truyền âm cho Diệp Vô Đạo trong thức hải,- Ta đã nói rằng ngươi đang tới gần tử kỳ, ngươi không tin.Nghe thấy như vậy.Diệp Vô Đạo sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.Hắn lập tức hoảng sợ muốn trốn phía sau Diệp Dận, trong miệng khôngngừng nói,- Cha, cứu con, cha, cứu...Nhưng ngay sau đó, hắn thấy mình không thể nói chuyện.Thì ra, miệng của hắn đã bị Diệp Dận phong bế.Nhưng hắn kinh hoảng thất thố, biểu tình xấu xí không thể che được, vẫn làbị đông đảo Nguyên Anh Chân Quân trong điện nhìn thấy, làm cho người takhông khỏi nhạo báng trong lòng.Nghĩ đến Diệp Dận là nhân vật uy danh hiển hách ở Vạn Tinh Hải thậm chítiên Vân Châu, cư nhiên sinh ra thứ này, trong lòng mọi người mơ hồ đối vớiTam trưởng lão có một tia thông cảm.Nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Vô Đạo, tinh quang trong mắt Trấn HảiĐiện điện chủ vốn định giết hắn một lần chợt lóe lên.Bạn ‘heo’ của địch, quả thực chính là đồng đội mà, vì sao phải giết?Nghĩ tới đây.Trấn Hải Điện điện chủ đứng lên, lạnh lùng nói.- Diệp Vô Đạo, quỳ xuống!Dứt lời.Thân thể Diệp Vô Đạo không khống chế được từ bên người Diệp Dận bayra, quỳ gối ở phía dưới đại điện.Nhìn thấy bộ dáng sợ hãi đến cả người run rẩy, khó mà có thể coi hắn và vịDiệp Vô Đạo kiệt ngạo lúc trước là một.Khẽ lắc đầu, Trấn Hải Điện điện chủ nói,- Năm đó Trấn Nam Quan thất thủ, ngươi làm chủ tướng, vốn nên đền tội.Nhưng tông chủ niệm trong hơn hai ngàn năm của cha ngươi vì tông môn lập vôsố công huân, tha cho ngươi một chết, đổi phạt cấm túc Thương Châu tiên thànhtrăm năm. Hiện tại trăm năm chưa tới, ngươi liền vi phạm lệnh cấm tông môn,chạy trốn Thương Châu tiên thành, đây là tội một!Diệp Vô Đạo ngẩng đầu, kinh hoảng biện giải,- Ta là vì...- Câm miệng!Trấn Hải Điện điện chủ lạnh lùng nhìn về phía hắn.- Từ bây giờ, miệng của ngươi dám nhảy ra một từ, bổn tọa đập chết ngươingay tại chỗ!Nghe được tiếng quát lớn tràn ngập sát khí, cả người Diệp Vô Đạo run lên,không dám nói thêm một lời.Những năm gần đây, Điện chủ Trấn Hải Điện cơ hồ dùng sức một mình.Trấn áp vô số ngoại tộc ở Vạn Tinh Hải không dám nhe răng, dựa vào cũngkhông phải là ôn lương cung khiêm, mà là tích lũy thi sơn sát lục.Nếu hắn đã nói trước mặt mọi người đã giết mình, tuyệt đối sẽ giết mình.Diệp Vô Đạo trong lòng rất rõ ràng.Chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có thể cầu nguyện người của phe tông chủđối với cha hắn còn có kiêng kỵ, sẽ không triệt để trở mặt.Thấy Diệp Vô Đạo câm như hến lạnh.Trấn Hải Điện điện chủ tiếp tục nói,- Thương Châu thi triều bộc phát, ngươi là tu sĩ Kim Đan duy nhất ở ThươngChâu.Diệp Vô Đạo thân hình lại run lên.- Hôm nay tông môn luận công hành thưởng, lòng dạ ngươi hẹp hòi, ghen tịvới người có công, còn nhiều lần lên tiếng vu khống, tội này gấp ba!Cả người Trấn Hải Điện điện chủ sát khí quanh quẩn.- Ba tội cùng phạt, Diệp Vô Đạo, ngươi cảm thấy ngươi, có nên chết?- Ta... Ta...Diệp Vô Đạo bị sát khí của Trấn Hải Điện điện chủ kích thích, sợ tới mứclục thần vô chủ, mi tâm ấn ký điên cuồng nhảy lên, một cỗ khủng hoảng thậtlớn bao phủ hắn, làm cho hắn nói không nên lời.

Nghe thấy như vậy.

Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ còn chưa lên tiếng.

Một vị Nguyên Anh Chân Quân trẻ tuổi liền lửa giận đùng đùng đứng lên,

cao giọng,

- Tông chủ, Diệp Vô Đạo cứ như thế năm lần bảy lượt làm hỏng pháp lệnh

Càn Nguyên Kiếm Tông ta, ngàn vạn lần không thể vì tư mà bỏ công nữa. Nếu

không, mỗi người đều noi theo, pháp lệnh của Càn Nguyên Kiếm Tông ta có

còn tồn tại?

- Đúng vậy, tông chủ, năm đó trận Trấn Nam Quan, ngài đã nể mặt tam

trưởng lão có khổ công tha cho hắn một mạng, ngàn vạn lần không thể lưu tình

nữa.

- Ngô trưởng lão nói rất đúng, chắc Diệp trưởng lão đối với chuyện con trai

làm, trong lòng cũng bi phẫn chứ?

Một đạo nhân trẻ tuổi của tông chủ phái hệ nhìn về phía Diệp Dận, chậm rãi

nói.

Theo Hô Diên Trì lên tiếng.

Càng ngày càng nhiều trưởng lão hệ trung lập và điện chủ, nhao nhao bắt

đầu lên tiếng, yêu cầu Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ nghiêm trị Diệp Vô

Đạo.

Chúng ý vi nan!

*(ý số đông khó trái)

*(ý số đông khó trái)

Trần Đạo Huyền đột nhiên nghĩ tới những lời này.

Trong đại điện, tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông ở thủ tọa nhìn về phía tam

trưởng lão Diệp Dận, nói.

- Tam trưởng lão, ngài cảm thấy, nên trừng phạt Vô Đạo như thế nào mới

đúng?

Nghe thấy như vậy.

Diệp Dận mắt nhắm cũng không nhấc lên, vẻ mặt lạnh nhạt nói,

- Toàn bộ dựa vào tông chủ phân phó.

- Tốt.

Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ gật gật đầu, chợt nhìn về phía Trấn Hải

Điện điện chủ ở phía dưới.

- Sư đệ, lần này tiêu diệt thi triều Thương Châu, chém giết Thần Tuyệt chân

nhân, vẫn là ngươi phụ trách, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, ngươi nói nên

ế

trừng phạt như thế nào?

Thấy sư tỷ đá bóng tới chỗ hắn, điện chủ Trấn Hải Điện nhất thời có tinh

thần.

Hắn ra vẻ trầm tư.

Lén lút lại chơi ác truyền âm cho Diệp Vô Đạo trong thức hải,

- Ta đã nói rằng ngươi đang tới gần tử kỳ, ngươi không tin.

Nghe thấy như vậy.

Diệp Vô Đạo sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Hắn lập tức hoảng sợ muốn trốn phía sau Diệp Dận, trong miệng không

ngừng nói,

- Cha, cứu con, cha, cứu...

Nhưng ngay sau đó, hắn thấy mình không thể nói chuyện.

Thì ra, miệng của hắn đã bị Diệp Dận phong bế.

Nhưng hắn kinh hoảng thất thố, biểu tình xấu xí không thể che được, vẫn là

bị đông đảo Nguyên Anh Chân Quân trong điện nhìn thấy, làm cho người ta

không khỏi nhạo báng trong lòng.

Nghĩ đến Diệp Dận là nhân vật uy danh hiển hách ở Vạn Tinh Hải thậm chí

tiên Vân Châu, cư nhiên sinh ra thứ này, trong lòng mọi người mơ hồ đối với

Tam trưởng lão có một tia thông cảm.

Nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Vô Đạo, tinh quang trong mắt Trấn Hải

Điện điện chủ vốn định giết hắn một lần chợt lóe lên.

Bạn ‘heo’ của địch, quả thực chính là đồng đội mà, vì sao phải giết?

Nghĩ tới đây.

Trấn Hải Điện điện chủ đứng lên, lạnh lùng nói.

- Diệp Vô Đạo, quỳ xuống!

Dứt lời.

Thân thể Diệp Vô Đạo không khống chế được từ bên người Diệp Dận bay

ra, quỳ gối ở phía dưới đại điện.

Nhìn thấy bộ dáng sợ hãi đến cả người run rẩy, khó mà có thể coi hắn và vị

Diệp Vô Đạo kiệt ngạo lúc trước là một.

Khẽ lắc đầu, Trấn Hải Điện điện chủ nói,

- Năm đó Trấn Nam Quan thất thủ, ngươi làm chủ tướng, vốn nên đền tội.

Nhưng tông chủ niệm trong hơn hai ngàn năm của cha ngươi vì tông môn lập vô

số công huân, tha cho ngươi một chết, đổi phạt cấm túc Thương Châu tiên thành

trăm năm. Hiện tại trăm năm chưa tới, ngươi liền vi phạm lệnh cấm tông môn,

chạy trốn Thương Châu tiên thành, đây là tội một!

Diệp Vô Đạo ngẩng đầu, kinh hoảng biện giải,

- Ta là vì...

- Câm miệng!

Trấn Hải Điện điện chủ lạnh lùng nhìn về phía hắn.

- Từ bây giờ, miệng của ngươi dám nhảy ra một từ, bổn tọa đập chết ngươi

ngay tại chỗ!

Nghe được tiếng quát lớn tràn ngập sát khí, cả người Diệp Vô Đạo run lên,

không dám nói thêm một lời.

Những năm gần đây, Điện chủ Trấn Hải Điện cơ hồ dùng sức một mình.

Trấn áp vô số ngoại tộc ở Vạn Tinh Hải không dám nhe răng, dựa vào cũng

không phải là ôn lương cung khiêm, mà là tích lũy thi sơn sát lục.

Nếu hắn đã nói trước mặt mọi người đã giết mình, tuyệt đối sẽ giết mình.

Diệp Vô Đạo trong lòng rất rõ ràng.

Chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có thể cầu nguyện người của phe tông chủ

đối với cha hắn còn có kiêng kỵ, sẽ không triệt để trở mặt.

Thấy Diệp Vô Đạo câm như hến lạnh.

Trấn Hải Điện điện chủ tiếp tục nói,

- Thương Châu thi triều bộc phát, ngươi là tu sĩ Kim Đan duy nhất ở Thương

Châu.

Diệp Vô Đạo thân hình lại run lên.

- Hôm nay tông môn luận công hành thưởng, lòng dạ ngươi hẹp hòi, ghen tị

với người có công, còn nhiều lần lên tiếng vu khống, tội này gấp ba!

Cả người Trấn Hải Điện điện chủ sát khí quanh quẩn.

- Ba tội cùng phạt, Diệp Vô Đạo, ngươi cảm thấy ngươi, có nên chết?

- Ta... Ta...

Diệp Vô Đạo bị sát khí của Trấn Hải Điện điện chủ kích thích, sợ tới mức

lục thần vô chủ, mi tâm ấn ký điên cuồng nhảy lên, một cỗ khủng hoảng thật

lớn bao phủ hắn, làm cho hắn nói không nên lời.

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Nghe thấy như vậy.Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ còn chưa lên tiếng.Một vị Nguyên Anh Chân Quân trẻ tuổi liền lửa giận đùng đùng đứng lên,cao giọng,- Tông chủ, Diệp Vô Đạo cứ như thế năm lần bảy lượt làm hỏng pháp lệnhCàn Nguyên Kiếm Tông ta, ngàn vạn lần không thể vì tư mà bỏ công nữa. Nếukhông, mỗi người đều noi theo, pháp lệnh của Càn Nguyên Kiếm Tông ta cócòn tồn tại?- Đúng vậy, tông chủ, năm đó trận Trấn Nam Quan, ngài đã nể mặt tamtrưởng lão có khổ công tha cho hắn một mạng, ngàn vạn lần không thể lưu tìnhnữa.- Ngô trưởng lão nói rất đúng, chắc Diệp trưởng lão đối với chuyện con trailàm, trong lòng cũng bi phẫn chứ?Một đạo nhân trẻ tuổi của tông chủ phái hệ nhìn về phía Diệp Dận, chậm rãinói.Theo Hô Diên Trì lên tiếng.Càng ngày càng nhiều trưởng lão hệ trung lập và điện chủ, nhao nhao bắtđầu lên tiếng, yêu cầu Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ nghiêm trị Diệp VôĐạo.Chúng ý vi nan!*(ý số đông khó trái)*(ý số đông khó trái)Trần Đạo Huyền đột nhiên nghĩ tới những lời này.Trong đại điện, tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông ở thủ tọa nhìn về phía tamtrưởng lão Diệp Dận, nói.- Tam trưởng lão, ngài cảm thấy, nên trừng phạt Vô Đạo như thế nào mớiđúng?Nghe thấy như vậy.Diệp Dận mắt nhắm cũng không nhấc lên, vẻ mặt lạnh nhạt nói,- Toàn bộ dựa vào tông chủ phân phó.- Tốt.Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ gật gật đầu, chợt nhìn về phía Trấn HảiĐiện điện chủ ở phía dưới.- Sư đệ, lần này tiêu diệt thi triều Thương Châu, chém giết Thần Tuyệt chânnhân, vẫn là ngươi phụ trách, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, ngươi nói nênếtrừng phạt như thế nào?Thấy sư tỷ đá bóng tới chỗ hắn, điện chủ Trấn Hải Điện nhất thời có tinhthần.Hắn ra vẻ trầm tư.Lén lút lại chơi ác truyền âm cho Diệp Vô Đạo trong thức hải,- Ta đã nói rằng ngươi đang tới gần tử kỳ, ngươi không tin.Nghe thấy như vậy.Diệp Vô Đạo sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.Hắn lập tức hoảng sợ muốn trốn phía sau Diệp Dận, trong miệng khôngngừng nói,- Cha, cứu con, cha, cứu...Nhưng ngay sau đó, hắn thấy mình không thể nói chuyện.Thì ra, miệng của hắn đã bị Diệp Dận phong bế.Nhưng hắn kinh hoảng thất thố, biểu tình xấu xí không thể che được, vẫn làbị đông đảo Nguyên Anh Chân Quân trong điện nhìn thấy, làm cho người takhông khỏi nhạo báng trong lòng.Nghĩ đến Diệp Dận là nhân vật uy danh hiển hách ở Vạn Tinh Hải thậm chítiên Vân Châu, cư nhiên sinh ra thứ này, trong lòng mọi người mơ hồ đối vớiTam trưởng lão có một tia thông cảm.Nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Vô Đạo, tinh quang trong mắt Trấn HảiĐiện điện chủ vốn định giết hắn một lần chợt lóe lên.Bạn ‘heo’ của địch, quả thực chính là đồng đội mà, vì sao phải giết?Nghĩ tới đây.Trấn Hải Điện điện chủ đứng lên, lạnh lùng nói.- Diệp Vô Đạo, quỳ xuống!Dứt lời.Thân thể Diệp Vô Đạo không khống chế được từ bên người Diệp Dận bayra, quỳ gối ở phía dưới đại điện.Nhìn thấy bộ dáng sợ hãi đến cả người run rẩy, khó mà có thể coi hắn và vịDiệp Vô Đạo kiệt ngạo lúc trước là một.Khẽ lắc đầu, Trấn Hải Điện điện chủ nói,- Năm đó Trấn Nam Quan thất thủ, ngươi làm chủ tướng, vốn nên đền tội.Nhưng tông chủ niệm trong hơn hai ngàn năm của cha ngươi vì tông môn lập vôsố công huân, tha cho ngươi một chết, đổi phạt cấm túc Thương Châu tiên thànhtrăm năm. Hiện tại trăm năm chưa tới, ngươi liền vi phạm lệnh cấm tông môn,chạy trốn Thương Châu tiên thành, đây là tội một!Diệp Vô Đạo ngẩng đầu, kinh hoảng biện giải,- Ta là vì...- Câm miệng!Trấn Hải Điện điện chủ lạnh lùng nhìn về phía hắn.- Từ bây giờ, miệng của ngươi dám nhảy ra một từ, bổn tọa đập chết ngươingay tại chỗ!Nghe được tiếng quát lớn tràn ngập sát khí, cả người Diệp Vô Đạo run lên,không dám nói thêm một lời.Những năm gần đây, Điện chủ Trấn Hải Điện cơ hồ dùng sức một mình.Trấn áp vô số ngoại tộc ở Vạn Tinh Hải không dám nhe răng, dựa vào cũngkhông phải là ôn lương cung khiêm, mà là tích lũy thi sơn sát lục.Nếu hắn đã nói trước mặt mọi người đã giết mình, tuyệt đối sẽ giết mình.Diệp Vô Đạo trong lòng rất rõ ràng.Chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có thể cầu nguyện người của phe tông chủđối với cha hắn còn có kiêng kỵ, sẽ không triệt để trở mặt.Thấy Diệp Vô Đạo câm như hến lạnh.Trấn Hải Điện điện chủ tiếp tục nói,- Thương Châu thi triều bộc phát, ngươi là tu sĩ Kim Đan duy nhất ở ThươngChâu.Diệp Vô Đạo thân hình lại run lên.- Hôm nay tông môn luận công hành thưởng, lòng dạ ngươi hẹp hòi, ghen tịvới người có công, còn nhiều lần lên tiếng vu khống, tội này gấp ba!Cả người Trấn Hải Điện điện chủ sát khí quanh quẩn.- Ba tội cùng phạt, Diệp Vô Đạo, ngươi cảm thấy ngươi, có nên chết?- Ta... Ta...Diệp Vô Đạo bị sát khí của Trấn Hải Điện điện chủ kích thích, sợ tới mứclục thần vô chủ, mi tâm ấn ký điên cuồng nhảy lên, một cỗ khủng hoảng thậtlớn bao phủ hắn, làm cho hắn nói không nên lời.

Chương 373: Thủ đoạn và nhân tâm (1)