Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 665: Thị uy (2)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trần gia chính là tuân theo lệnh triệu tập của Càn Nguyên Kiếm Tông, đi thuphục Trấn Nam Quan.Ở thời điểm này, Cơ gia bất kể là trực tiếp tiêu diệt Trần gia cũng tốt, haydùng thủ đoạn khác để âm thầm diệt Trần gia cũng được, đó đều là đánh vàomặt của Càn Nguyên Kiếm Tông.Nếu Cơ gia thật sự dám làm ra hành vi như vậy, nhất định sẽ bị Càn NguyênKiếm Tông tiêu diệt giống như Kỳ gia Vũ Châu năm đó.Thu phục Trấn Nam Quan chính là ý chí của Càn Nguyên Kiếm Tông.Bất kỳ hành vi nào cản trở nào vào thời điểm này, đều sẽ bị Càn NguyênKiếm Tông bạo lực trấn áp.Bởi vậy, Trần Đạo Huyền tin tưởng, Cơ lão tổ sẽ không vì chỉ là một Cơ HúcHuy mà lấy sự tồn vong của toàn bộ gia tộc ra đùa giỡn.Chu Mộ Bạch gật gật đầu:- Trong thời gian thu phục Trấn Nam Quan, Cơ gia đích xác không dám tìmTrần gia gây phiền toái, nhưng thu phục Trấn Nam Quan cần vài năm, hay làmười mấy năm? Bất luận thắng bại, cuộc chiến tranh này ắt sẽ phải đánh xong,đến lúc đó, Trần gia ngươi đi đâu?- Chu huynh, năm năm trước, ta còn chỉ là một tu sĩ Tử Phủ, ngươi làm saobiết, vài năm sau thậm chí mười mấy năm sau, là Cơ gia tìm Trần gia ta gâyphiền toái, mà không phải ngược lại?- Cái này...Chu Mộ Bạch nhìn khuôn mặt tự tin tràn đầy của Trần Đạo Huyền, có chútnói không nên lời.Thật vậy.Chu Mộ Bạch suy nghĩ, là Trần gia ngăn cản không được Cơ gia, nhưngTrần gia có vị tộc trưởng yêu nghiệt như Trần Đạo Huyền, đến lúc đó ai sợ ai,thật đúng là khó nói.Nghĩ đến đây, Chu Mộ Bạch cười khổ nói:- Trần huynh, là tại hạ lo lắng nhiều.Trần Đạo Huyền lắc đầu:- Ta biết, Chu huynh cũng có ý tốt.Nhất thời, hai người lại im lặng.Một lúc lâu sau.Chu Mộ Bạch lại thở dài nói:ầ ế ể- Trần huynh, ta biết mục đích của ngươi tới tìm ta, ta chỉ có thể hứa vớingươi, sau chiến tranh, nếu Trần gia ngươi ngăn trở được thế công của Cơ gia,sau này Chu gia ta nghe theo Trần gia, như thiên lôi sai đâu đánh đó!- Được! Chu huynh nói chuyện sảng khoái, vậy một lời đã định.- Một lời đã định!Chu Mộ Bạch gật gật đầu.Dứt lời.Thân hình của Trần Đạo Huyền lập tức biến mất trước mặt hắn, chỉ lưu lạikhông gian gợn sóng.Nhìn vị trí Trần Đạo Huyền biến mất, Chu Mộ Bạch thất thần một hồi.Chu Mộ Bạch biết, Trần Đạo Huyền lộ ra chiêu này ở trước mặt hắn, chínhlà vì thị uy.Nhưng nói chung, thủ đoạn thị uy như vậy đã đủ ôn hòa.Không có kêu đánh kêu giết, không có đánh lén sau lưng.Chỉ là dùng không gian truyền tống để xuất hiện và biến mất trước mặt hắn,Chu gia không thể không thần phục Trần gia, thừa nhận đối phương là đệ nhấtgia tộc Thương Châu.Một khi Chu gia thần phục, ở Thương Châu, Trần gia chính là bá chủ tuyệtđối, không có bất kỳ thế lực gia tộc nào có thể chống lại Trần gia, điều đó cũnggiống như Khương gia Thái Châu, Cơ gia Cảnh Châu.Quay trở lại khoang chính của Mặc Long hào.Trên mặt Trần Đạo Huyền mang theo ý cười.Một bên, Lạc Li đang nhắm mắt tĩnh tu, mở mắt ra tò mò nhìn hắn nói:- Có chuyện gì vậy?- Không sao đâu.Trần Đạo Huyền cười lắc đầu.Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặtTrần Đạo Huyền, Lạc Li biết nhất định lại xảy ra chuyện gì đó đáng mừng, vìthế trên khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra một nụ cười.Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Li lộ ra nụ cười, Trần Đạo Huyền mơhồ cảm thấy khoang chính trở nên sáng ngời.- Thủy Hành kiếm ý của ngươi tu hành như thế nào?Nghe ái lang hỏi tình trạng tu hành tiến cảnh của mình, trên mặt Lạc Li nhấtthời tràn đầy vui mừng.Nàng giơ nắm đấm nhỏ trắng như tuyết, vui vẻ nói:- Phu quân, hiệu quả giảng đạo của ngươi thực sự quá tốt, ta cảm thấy so vớihiệu quả của chính mình ngộ đạo, tốt hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.ốCảm giác này... Thật giống như thường ngày sử dụng Ngộ Đạo trà vậy!!Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười gật đầu:- Môn công pháp ta tu hành có thể giúp mình cùng người khác cất giữ ngộtính, hiệu quả đích xác cùng vô cùng tương tự Ngộ Đạo trà.- Trách không được tốc độ tu hành của phu quân nhanh như vậy!Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền chia sẻ bí mật này với mình, trong lòng càngthêm cao hứng.Chỉ là Lạc Li không biết, lưu trữ ngộ tính chỉ là một trong những năng lựccơ bản nhất của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.Trần Đạo Huyền tu hành đến bây giờ, Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh đã sớmkhông chỉ có một loại năng lực cất giữ ngộ tính này nữa rồi.Nếu không, cảnh giới đại đạo của hắn căn bản không tăng lên nhanh nhưvậy.Ngộ đạo, giảng đạo, diễn đạo...Hơn nữa càng thêm thần bí là kim sắc kinh văn, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ vàcông pháp không biết tên hắn vừa mới thu được từ không gian thí luyện truyềnthừa của Vạn Tinh Hải.Mấy thứ này cộng lại, hơn nữa kỳ ngộ ở Chân Tiên Nguyên Giới, mới tạonên hắn như bây giờ.Phàm là thiếu một cái trong những kỳ ngộ trên, thực lực của Trần ĐạoHuyền cũng sẽ không kinh khủng như bây giờ.Thời gian ngắn ngủi không đến 50 năm, một thân thực lực có thể so sánh vớitu sĩ Nguyên Anh, đừng nói ở Vạn Tinh Hải chưa từng nghe thấy.Chỉ sợ phóng mắt nhìn toàn bộ lịch sử Tiên Vân Châu, cũng chưa từng xuấthiện loại yêu nghiệt này!

Trần gia chính là tuân theo lệnh triệu tập của Càn Nguyên Kiếm Tông, đi thu

phục Trấn Nam Quan.

Ở thời điểm này, Cơ gia bất kể là trực tiếp tiêu diệt Trần gia cũng tốt, hay

dùng thủ đoạn khác để âm thầm diệt Trần gia cũng được, đó đều là đánh vào

mặt của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Nếu Cơ gia thật sự dám làm ra hành vi như vậy, nhất định sẽ bị Càn Nguyên

Kiếm Tông tiêu diệt giống như Kỳ gia Vũ Châu năm đó.

Thu phục Trấn Nam Quan chính là ý chí của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Bất kỳ hành vi nào cản trở nào vào thời điểm này, đều sẽ bị Càn Nguyên

Kiếm Tông bạo lực trấn áp.

Bởi vậy, Trần Đạo Huyền tin tưởng, Cơ lão tổ sẽ không vì chỉ là một Cơ Húc

Huy mà lấy sự tồn vong của toàn bộ gia tộc ra đùa giỡn.

Chu Mộ Bạch gật gật đầu:

- Trong thời gian thu phục Trấn Nam Quan, Cơ gia đích xác không dám tìm

Trần gia gây phiền toái, nhưng thu phục Trấn Nam Quan cần vài năm, hay là

mười mấy năm? Bất luận thắng bại, cuộc chiến tranh này ắt sẽ phải đánh xong,

đến lúc đó, Trần gia ngươi đi đâu?

- Chu huynh, năm năm trước, ta còn chỉ là một tu sĩ Tử Phủ, ngươi làm sao

biết, vài năm sau thậm chí mười mấy năm sau, là Cơ gia tìm Trần gia ta gây

phiền toái, mà không phải ngược lại?

- Cái này...

Chu Mộ Bạch nhìn khuôn mặt tự tin tràn đầy của Trần Đạo Huyền, có chút

nói không nên lời.

Thật vậy.

Chu Mộ Bạch suy nghĩ, là Trần gia ngăn cản không được Cơ gia, nhưng

Trần gia có vị tộc trưởng yêu nghiệt như Trần Đạo Huyền, đến lúc đó ai sợ ai,

thật đúng là khó nói.

Nghĩ đến đây, Chu Mộ Bạch cười khổ nói:

- Trần huynh, là tại hạ lo lắng nhiều.

Trần Đạo Huyền lắc đầu:

- Ta biết, Chu huynh cũng có ý tốt.

Nhất thời, hai người lại im lặng.

Một lúc lâu sau.

Chu Mộ Bạch lại thở dài nói:

ầ ế ể

- Trần huynh, ta biết mục đích của ngươi tới tìm ta, ta chỉ có thể hứa với

ngươi, sau chiến tranh, nếu Trần gia ngươi ngăn trở được thế công của Cơ gia,

sau này Chu gia ta nghe theo Trần gia, như thiên lôi sai đâu đánh đó!

- Được! Chu huynh nói chuyện sảng khoái, vậy một lời đã định.

- Một lời đã định!

Chu Mộ Bạch gật gật đầu.

Dứt lời.

Thân hình của Trần Đạo Huyền lập tức biến mất trước mặt hắn, chỉ lưu lại

không gian gợn sóng.

Nhìn vị trí Trần Đạo Huyền biến mất, Chu Mộ Bạch thất thần một hồi.

Chu Mộ Bạch biết, Trần Đạo Huyền lộ ra chiêu này ở trước mặt hắn, chính

là vì thị uy.

Nhưng nói chung, thủ đoạn thị uy như vậy đã đủ ôn hòa.

Không có kêu đánh kêu giết, không có đánh lén sau lưng.

Chỉ là dùng không gian truyền tống để xuất hiện và biến mất trước mặt hắn,

Chu gia không thể không thần phục Trần gia, thừa nhận đối phương là đệ nhất

gia tộc Thương Châu.

Một khi Chu gia thần phục, ở Thương Châu, Trần gia chính là bá chủ tuyệt

đối, không có bất kỳ thế lực gia tộc nào có thể chống lại Trần gia, điều đó cũng

giống như Khương gia Thái Châu, Cơ gia Cảnh Châu.

Quay trở lại khoang chính của Mặc Long hào.

Trên mặt Trần Đạo Huyền mang theo ý cười.

Một bên, Lạc Li đang nhắm mắt tĩnh tu, mở mắt ra tò mò nhìn hắn nói:

- Có chuyện gì vậy?

- Không sao đâu.

Trần Đạo Huyền cười lắc đầu.

Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặt

Trần Đạo Huyền, Lạc Li biết nhất định lại xảy ra chuyện gì đó đáng mừng, vì

thế trên khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra một nụ cười.

Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Li lộ ra nụ cười, Trần Đạo Huyền mơ

hồ cảm thấy khoang chính trở nên sáng ngời.

- Thủy Hành kiếm ý của ngươi tu hành như thế nào?

Nghe ái lang hỏi tình trạng tu hành tiến cảnh của mình, trên mặt Lạc Li nhất

thời tràn đầy vui mừng.

Nàng giơ nắm đấm nhỏ trắng như tuyết, vui vẻ nói:

- Phu quân, hiệu quả giảng đạo của ngươi thực sự quá tốt, ta cảm thấy so với

hiệu quả của chính mình ngộ đạo, tốt hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.

Cảm giác này... Thật giống như thường ngày sử dụng Ngộ Đạo trà vậy!!

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười gật đầu:

- Môn công pháp ta tu hành có thể giúp mình cùng người khác cất giữ ngộ

tính, hiệu quả đích xác cùng vô cùng tương tự Ngộ Đạo trà.

- Trách không được tốc độ tu hành của phu quân nhanh như vậy!

Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền chia sẻ bí mật này với mình, trong lòng càng

thêm cao hứng.

Chỉ là Lạc Li không biết, lưu trữ ngộ tính chỉ là một trong những năng lực

cơ bản nhất của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.

Trần Đạo Huyền tu hành đến bây giờ, Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh đã sớm

không chỉ có một loại năng lực cất giữ ngộ tính này nữa rồi.

Nếu không, cảnh giới đại đạo của hắn căn bản không tăng lên nhanh như

vậy.

Ngộ đạo, giảng đạo, diễn đạo...

Hơn nữa càng thêm thần bí là kim sắc kinh văn, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ và

công pháp không biết tên hắn vừa mới thu được từ không gian thí luyện truyền

thừa của Vạn Tinh Hải.

Mấy thứ này cộng lại, hơn nữa kỳ ngộ ở Chân Tiên Nguyên Giới, mới tạo

nên hắn như bây giờ.

Phàm là thiếu một cái trong những kỳ ngộ trên, thực lực của Trần Đạo

Huyền cũng sẽ không kinh khủng như bây giờ.

Thời gian ngắn ngủi không đến 50 năm, một thân thực lực có thể so sánh với

tu sĩ Nguyên Anh, đừng nói ở Vạn Tinh Hải chưa từng nghe thấy.

Chỉ sợ phóng mắt nhìn toàn bộ lịch sử Tiên Vân Châu, cũng chưa từng xuất

hiện loại yêu nghiệt này!

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trần gia chính là tuân theo lệnh triệu tập của Càn Nguyên Kiếm Tông, đi thuphục Trấn Nam Quan.Ở thời điểm này, Cơ gia bất kể là trực tiếp tiêu diệt Trần gia cũng tốt, haydùng thủ đoạn khác để âm thầm diệt Trần gia cũng được, đó đều là đánh vàomặt của Càn Nguyên Kiếm Tông.Nếu Cơ gia thật sự dám làm ra hành vi như vậy, nhất định sẽ bị Càn NguyênKiếm Tông tiêu diệt giống như Kỳ gia Vũ Châu năm đó.Thu phục Trấn Nam Quan chính là ý chí của Càn Nguyên Kiếm Tông.Bất kỳ hành vi nào cản trở nào vào thời điểm này, đều sẽ bị Càn NguyênKiếm Tông bạo lực trấn áp.Bởi vậy, Trần Đạo Huyền tin tưởng, Cơ lão tổ sẽ không vì chỉ là một Cơ HúcHuy mà lấy sự tồn vong của toàn bộ gia tộc ra đùa giỡn.Chu Mộ Bạch gật gật đầu:- Trong thời gian thu phục Trấn Nam Quan, Cơ gia đích xác không dám tìmTrần gia gây phiền toái, nhưng thu phục Trấn Nam Quan cần vài năm, hay làmười mấy năm? Bất luận thắng bại, cuộc chiến tranh này ắt sẽ phải đánh xong,đến lúc đó, Trần gia ngươi đi đâu?- Chu huynh, năm năm trước, ta còn chỉ là một tu sĩ Tử Phủ, ngươi làm saobiết, vài năm sau thậm chí mười mấy năm sau, là Cơ gia tìm Trần gia ta gâyphiền toái, mà không phải ngược lại?- Cái này...Chu Mộ Bạch nhìn khuôn mặt tự tin tràn đầy của Trần Đạo Huyền, có chútnói không nên lời.Thật vậy.Chu Mộ Bạch suy nghĩ, là Trần gia ngăn cản không được Cơ gia, nhưngTrần gia có vị tộc trưởng yêu nghiệt như Trần Đạo Huyền, đến lúc đó ai sợ ai,thật đúng là khó nói.Nghĩ đến đây, Chu Mộ Bạch cười khổ nói:- Trần huynh, là tại hạ lo lắng nhiều.Trần Đạo Huyền lắc đầu:- Ta biết, Chu huynh cũng có ý tốt.Nhất thời, hai người lại im lặng.Một lúc lâu sau.Chu Mộ Bạch lại thở dài nói:ầ ế ể- Trần huynh, ta biết mục đích của ngươi tới tìm ta, ta chỉ có thể hứa vớingươi, sau chiến tranh, nếu Trần gia ngươi ngăn trở được thế công của Cơ gia,sau này Chu gia ta nghe theo Trần gia, như thiên lôi sai đâu đánh đó!- Được! Chu huynh nói chuyện sảng khoái, vậy một lời đã định.- Một lời đã định!Chu Mộ Bạch gật gật đầu.Dứt lời.Thân hình của Trần Đạo Huyền lập tức biến mất trước mặt hắn, chỉ lưu lạikhông gian gợn sóng.Nhìn vị trí Trần Đạo Huyền biến mất, Chu Mộ Bạch thất thần một hồi.Chu Mộ Bạch biết, Trần Đạo Huyền lộ ra chiêu này ở trước mặt hắn, chínhlà vì thị uy.Nhưng nói chung, thủ đoạn thị uy như vậy đã đủ ôn hòa.Không có kêu đánh kêu giết, không có đánh lén sau lưng.Chỉ là dùng không gian truyền tống để xuất hiện và biến mất trước mặt hắn,Chu gia không thể không thần phục Trần gia, thừa nhận đối phương là đệ nhấtgia tộc Thương Châu.Một khi Chu gia thần phục, ở Thương Châu, Trần gia chính là bá chủ tuyệtđối, không có bất kỳ thế lực gia tộc nào có thể chống lại Trần gia, điều đó cũnggiống như Khương gia Thái Châu, Cơ gia Cảnh Châu.Quay trở lại khoang chính của Mặc Long hào.Trên mặt Trần Đạo Huyền mang theo ý cười.Một bên, Lạc Li đang nhắm mắt tĩnh tu, mở mắt ra tò mò nhìn hắn nói:- Có chuyện gì vậy?- Không sao đâu.Trần Đạo Huyền cười lắc đầu.Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặtTrần Đạo Huyền, Lạc Li biết nhất định lại xảy ra chuyện gì đó đáng mừng, vìthế trên khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra một nụ cười.Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Li lộ ra nụ cười, Trần Đạo Huyền mơhồ cảm thấy khoang chính trở nên sáng ngời.- Thủy Hành kiếm ý của ngươi tu hành như thế nào?Nghe ái lang hỏi tình trạng tu hành tiến cảnh của mình, trên mặt Lạc Li nhấtthời tràn đầy vui mừng.Nàng giơ nắm đấm nhỏ trắng như tuyết, vui vẻ nói:- Phu quân, hiệu quả giảng đạo của ngươi thực sự quá tốt, ta cảm thấy so vớihiệu quả của chính mình ngộ đạo, tốt hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.ốCảm giác này... Thật giống như thường ngày sử dụng Ngộ Đạo trà vậy!!Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười gật đầu:- Môn công pháp ta tu hành có thể giúp mình cùng người khác cất giữ ngộtính, hiệu quả đích xác cùng vô cùng tương tự Ngộ Đạo trà.- Trách không được tốc độ tu hành của phu quân nhanh như vậy!Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền chia sẻ bí mật này với mình, trong lòng càngthêm cao hứng.Chỉ là Lạc Li không biết, lưu trữ ngộ tính chỉ là một trong những năng lựccơ bản nhất của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.Trần Đạo Huyền tu hành đến bây giờ, Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh đã sớmkhông chỉ có một loại năng lực cất giữ ngộ tính này nữa rồi.Nếu không, cảnh giới đại đạo của hắn căn bản không tăng lên nhanh nhưvậy.Ngộ đạo, giảng đạo, diễn đạo...Hơn nữa càng thêm thần bí là kim sắc kinh văn, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ vàcông pháp không biết tên hắn vừa mới thu được từ không gian thí luyện truyềnthừa của Vạn Tinh Hải.Mấy thứ này cộng lại, hơn nữa kỳ ngộ ở Chân Tiên Nguyên Giới, mới tạonên hắn như bây giờ.Phàm là thiếu một cái trong những kỳ ngộ trên, thực lực của Trần ĐạoHuyền cũng sẽ không kinh khủng như bây giờ.Thời gian ngắn ngủi không đến 50 năm, một thân thực lực có thể so sánh vớitu sĩ Nguyên Anh, đừng nói ở Vạn Tinh Hải chưa từng nghe thấy.Chỉ sợ phóng mắt nhìn toàn bộ lịch sử Tiên Vân Châu, cũng chưa từng xuấthiện loại yêu nghiệt này!

Chương 665: Thị uy (2)