Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…
Chương 681: Xuất chinh (2)
Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trì Dao tiên tử lăng không mà đứng ở vị trí đầu tiên, bên tay trái, Trần ĐạoHuyền phù kiếm mà đứng, ánh mắt xuyên thấu mấy trăm dặm, thu hết hơn trămvạn tu sĩ đại quân vào đáy mắt.- Linh giáp Trần đạo hữu cung cấp, phẩm chất của nó thật sự không thua gìLuyện Khí Điện của tông ta, ngoại giới đều nói Trần gia đan khí song tuyệt,hiện giờ xem ra, đánh giá này vẫn là quá bảo thủ.Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn quân sĩ màu trắng bạc mênh mông vô tận, tánthưởng nói.Nghe vậy, Trần Đạo Huyền mỉm cười:- Không dám so sánh với cao nhân của Luyện Khí Điện.Nghe Trần Đạo Huyền khiêm tốn nói, Trì Dao tiên tử cười cười, nhẹ giọngnói:- Chư vị, mấy chục năm trước, bằng hữu thân thiết của chúng ta ở Trấn NamQuan tang hồn, đại đa số người trong số họ, ngay cả hài cốt cũng không thể tìmthấy. Bây giờ, đám sát thủ kia vẫn đứng ở thành quan do người thân và bằnghữu chúng ta xây dựng nên, giẫm lên hài cốt của bọn họ, an nhiên hưởng lạc!Chư vị Thương Châu đồng đạo, chư vị tông môn sư đệ, thù này... Nên làm nhưthế nào?Trì Dao tiên tử nói, từ thấp giọng dần dần trở nên cao vút, đến cuối cùng, tựanhư đinh tai nhức óc!Đại quân tu sĩ sau khi nghe được những lời cổ vũ sĩ khí này, cơ hồ mỗingười đều đỏ mắt, trong miệng điên cuồng hô to:- Giết! Giết! Giết!- Giết! Giết! Giết!- ......Bên cạnh Trì Dao tiên tử, một đám Kim Đan chân nhân nhìn thấy cảnhtượng này, tất cả đều âm thầm gật đầu.Quân tâm đã có!......Song Hồ Đảo.Một đình viện cổ kính và yên tĩnh.Một đạo độn quang bay về phía đình viện.Trong đình viện.Một ông già tóc bạc phơ, nằm trên ghế dựa ngủ thiếp đi.Bên cạnh lão là hai thị nữ Trần gia lặng lẽ đứng hầu hạ.ốĐộn quang hạ xuống.Một nữ tử tuổi xuân xinh đẹp, nhưng toàn thân lại tràn ngập uy nghiêm chikhí, lộ ra thân hình.Chính là Bộ trưởng Tài chính kiêm đại diện tộc trưởng của Trần gia, TrầnĐạo Liên.Nhìn thấy Trần Đạo Liên, hai thị nữ phàm nhân lập tức quỳ xuống hành lễ.Trần Đạo Liên phất phất tay, để cho hai người lui sang một bên.Dường như bị tiếng vang bên ngoài kinh động, mí mắt già nua của Trần TiênHạ khẽ động.Một lúc lâu sau, lão từ từ mở mắt ra.Trong tầm mắt mơ hồ hiện ra thân hình của Trần Đạo Liên.- Lão tộc trưởng!Trần Đạo Liên bước nhanh tiến lên, nhẹ nhàng đỡ Trần Tiên Hạ ngồi dậy.Bàn tay trắng nõn đặt ở sau lưng Trần Tiên Hạ, sắc mặt của Trần Đạo Liênhơi biến đổi.Chỉ có giờ khắc này, nàng mới biết rõ, Trần Tiên Hạ đã gầy yếu và suy yếuđến cỡ nào.Xem ra... Chỉ sợ thọ nguyên của lão tộc trưởng thật sự không còn nhiều lắm.Trần Tiên Hạ dù ánh mắt đục ngầu, nhưng trong lòng giống như gương sáng,nhìn thấy sắc mặt của Trần Đạo Liên, liền biết đối phương đang suy nghĩ cái gì,cười nói:- Ngươi yên tâm đi, chưa thấy Đạo Huyền đứng ở đầu thành Trấn NamQuan, ta sẽ không chết.Chống đỡ đến bây giờ, Trần Tiên Hạ chủ yếu là dựa vào một hơi thở để sốngsót.Chút hơi thở này chính là lão muốn tận mắt nhìn thấy Trần Đạo Huyền thuphục Trấn Nam Quan, nhìn thấy Trần Đạo Huyền tự tay giết chết cừu nhân nămđó của huynh trưởng lão.Chỉ có nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Tiên Hạ mới có thể chân chính mỉmcười nơi chín suối.- Lão tộc trưởng, ngài đừng nói như vậy, có Chu Quả ngàn năm kéo dài tuổithọ, ngài nhất định còn có thể sống thêm mấy chục năm nữa.Nghe vậy.Trần Tiên Hạ lắc đầu:- Chu Quả ngàn năm dù có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, nhưng trước kia, ta bịthương trong trận chiến Trấn Nam Quan, chung quy là bị thương đến căn cơ.Hai cái chống lại nhau, thọ nguyên của ta không nhiều hơn bao nhiêu. Chỉ làể ố ế ề ềngươi yên tâm, ta tin tưởng ta có thể chống đỡ đến ngày Đạo Huyền trở về báohỉ.- Lão tộc trưởng...- Được rồi, không nói chuyện đó nữa.Trần Tiên Hạ cười lắc đầu:- Ngươi tới đây, chắc là có chuyện gì phải không?Nghe vậy.Trần Đạo Liên gật gật đầu:- Thiếu tộc trưởng đã mang theo tộc nhân xuất phát!- Được!Trần Tiên Hạ nghe nói như vậy, sắc mặt lập tức đỏ lên:- Tốt a! Lão phu rốt cục có thể nhìn thấy đại cừu được báo, thoải mái, thoảimái! Khụ khụ khụ!- Lão tộc trưởng, ngài đừng kích động.Thấy Trần Tiên Hạ trực tiếp đứng dậy từ ghế dài, Trần Đạo Liên hoảng sợ.Nàng không nghĩ tới tin tức Trần Đạo Huyền xuất chinh, lại tạo kích thíchcho Trần Tiên Hạ lớn như vậy, có thể làm cho một lão nhân tuổi xế chiều, lầnnữa trở nên sinh long hoạt hổ đứng lên.Chẳng qua, Trần Tiên Hạ chung quy vẫn là gần đến thọ nguyên, kích độngtrong chốc lát, liền cảm giác đặc biệt suy yếu.Cảm nhận được thân thể già yếu của mình, Trần Tiên Hạ thở dài nói:- Đáng tiếc, ta không thể tự mình đi tiễn hắn.- Thiếu tộc trưởng vừa mới truyền tấn cho ta, bảo ta trước tiên nói tin tứcnày cho ngài biết, hắn còn dặn dò ta, ngài nhất định phải bảo trọng thân thể, hắnsẽ mang theo đầu chủ tướng địch năm đó trở về!Nghe đến đây, Trần Tiên Hạ lại nở nụ cười:- Tiểu tử này.........Càn Nguyên Kiếm Tông.Sau một phen khích lệ sĩ khí, đại quân tu sĩ liền dưới tướng lĩnh của mìnhdẫn dắt, hướng về phía một tòa trận pháp khổng lồ đi tới.- Đây là không gian truyền tống trận?Trần Đạo Huyền nhìn trận pháp hình tròn khổng lồ, đường kính ước chừngđạt tới mấy chục dặm, kinh ngạc nói.
Trì Dao tiên tử lăng không mà đứng ở vị trí đầu tiên, bên tay trái, Trần Đạo
Huyền phù kiếm mà đứng, ánh mắt xuyên thấu mấy trăm dặm, thu hết hơn trăm
vạn tu sĩ đại quân vào đáy mắt.
- Linh giáp Trần đạo hữu cung cấp, phẩm chất của nó thật sự không thua gì
Luyện Khí Điện của tông ta, ngoại giới đều nói Trần gia đan khí song tuyệt,
hiện giờ xem ra, đánh giá này vẫn là quá bảo thủ.
Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn quân sĩ màu trắng bạc mênh mông vô tận, tán
thưởng nói.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền mỉm cười:
- Không dám so sánh với cao nhân của Luyện Khí Điện.
Nghe Trần Đạo Huyền khiêm tốn nói, Trì Dao tiên tử cười cười, nhẹ giọng
nói:
- Chư vị, mấy chục năm trước, bằng hữu thân thiết của chúng ta ở Trấn Nam
Quan tang hồn, đại đa số người trong số họ, ngay cả hài cốt cũng không thể tìm
thấy. Bây giờ, đám sát thủ kia vẫn đứng ở thành quan do người thân và bằng
hữu chúng ta xây dựng nên, giẫm lên hài cốt của bọn họ, an nhiên hưởng lạc!
Chư vị Thương Châu đồng đạo, chư vị tông môn sư đệ, thù này... Nên làm như
thế nào?
Trì Dao tiên tử nói, từ thấp giọng dần dần trở nên cao vút, đến cuối cùng, tựa
như đinh tai nhức óc!
Đại quân tu sĩ sau khi nghe được những lời cổ vũ sĩ khí này, cơ hồ mỗi
người đều đỏ mắt, trong miệng điên cuồng hô to:
- Giết! Giết! Giết!
- Giết! Giết! Giết!
- ......
Bên cạnh Trì Dao tiên tử, một đám Kim Đan chân nhân nhìn thấy cảnh
tượng này, tất cả đều âm thầm gật đầu.
Quân tâm đã có!
......
Song Hồ Đảo.
Một đình viện cổ kính và yên tĩnh.
Một đạo độn quang bay về phía đình viện.
Trong đình viện.
Một ông già tóc bạc phơ, nằm trên ghế dựa ngủ thiếp đi.
Bên cạnh lão là hai thị nữ Trần gia lặng lẽ đứng hầu hạ.
ố
Độn quang hạ xuống.
Một nữ tử tuổi xuân xinh đẹp, nhưng toàn thân lại tràn ngập uy nghiêm chi
khí, lộ ra thân hình.
Chính là Bộ trưởng Tài chính kiêm đại diện tộc trưởng của Trần gia, Trần
Đạo Liên.
Nhìn thấy Trần Đạo Liên, hai thị nữ phàm nhân lập tức quỳ xuống hành lễ.
Trần Đạo Liên phất phất tay, để cho hai người lui sang một bên.
Dường như bị tiếng vang bên ngoài kinh động, mí mắt già nua của Trần Tiên
Hạ khẽ động.
Một lúc lâu sau, lão từ từ mở mắt ra.
Trong tầm mắt mơ hồ hiện ra thân hình của Trần Đạo Liên.
- Lão tộc trưởng!
Trần Đạo Liên bước nhanh tiến lên, nhẹ nhàng đỡ Trần Tiên Hạ ngồi dậy.
Bàn tay trắng nõn đặt ở sau lưng Trần Tiên Hạ, sắc mặt của Trần Đạo Liên
hơi biến đổi.
Chỉ có giờ khắc này, nàng mới biết rõ, Trần Tiên Hạ đã gầy yếu và suy yếu
đến cỡ nào.
Xem ra... Chỉ sợ thọ nguyên của lão tộc trưởng thật sự không còn nhiều lắm.
Trần Tiên Hạ dù ánh mắt đục ngầu, nhưng trong lòng giống như gương sáng,
nhìn thấy sắc mặt của Trần Đạo Liên, liền biết đối phương đang suy nghĩ cái gì,
cười nói:
- Ngươi yên tâm đi, chưa thấy Đạo Huyền đứng ở đầu thành Trấn Nam
Quan, ta sẽ không chết.
Chống đỡ đến bây giờ, Trần Tiên Hạ chủ yếu là dựa vào một hơi thở để sống
sót.
Chút hơi thở này chính là lão muốn tận mắt nhìn thấy Trần Đạo Huyền thu
phục Trấn Nam Quan, nhìn thấy Trần Đạo Huyền tự tay giết chết cừu nhân năm
đó của huynh trưởng lão.
Chỉ có nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Tiên Hạ mới có thể chân chính mỉm
cười nơi chín suối.
- Lão tộc trưởng, ngài đừng nói như vậy, có Chu Quả ngàn năm kéo dài tuổi
thọ, ngài nhất định còn có thể sống thêm mấy chục năm nữa.
Nghe vậy.
Trần Tiên Hạ lắc đầu:
- Chu Quả ngàn năm dù có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, nhưng trước kia, ta bị
thương trong trận chiến Trấn Nam Quan, chung quy là bị thương đến căn cơ.
Hai cái chống lại nhau, thọ nguyên của ta không nhiều hơn bao nhiêu. Chỉ là
ể ố ế ề ề
ngươi yên tâm, ta tin tưởng ta có thể chống đỡ đến ngày Đạo Huyền trở về báo
hỉ.
- Lão tộc trưởng...
- Được rồi, không nói chuyện đó nữa.
Trần Tiên Hạ cười lắc đầu:
- Ngươi tới đây, chắc là có chuyện gì phải không?
Nghe vậy.
Trần Đạo Liên gật gật đầu:
- Thiếu tộc trưởng đã mang theo tộc nhân xuất phát!
- Được!
Trần Tiên Hạ nghe nói như vậy, sắc mặt lập tức đỏ lên:
- Tốt a! Lão phu rốt cục có thể nhìn thấy đại cừu được báo, thoải mái, thoải
mái! Khụ khụ khụ!
- Lão tộc trưởng, ngài đừng kích động.
Thấy Trần Tiên Hạ trực tiếp đứng dậy từ ghế dài, Trần Đạo Liên hoảng sợ.
Nàng không nghĩ tới tin tức Trần Đạo Huyền xuất chinh, lại tạo kích thích
cho Trần Tiên Hạ lớn như vậy, có thể làm cho một lão nhân tuổi xế chiều, lần
nữa trở nên sinh long hoạt hổ đứng lên.
Chẳng qua, Trần Tiên Hạ chung quy vẫn là gần đến thọ nguyên, kích động
trong chốc lát, liền cảm giác đặc biệt suy yếu.
Cảm nhận được thân thể già yếu của mình, Trần Tiên Hạ thở dài nói:
- Đáng tiếc, ta không thể tự mình đi tiễn hắn.
- Thiếu tộc trưởng vừa mới truyền tấn cho ta, bảo ta trước tiên nói tin tức
này cho ngài biết, hắn còn dặn dò ta, ngài nhất định phải bảo trọng thân thể, hắn
sẽ mang theo đầu chủ tướng địch năm đó trở về!
Nghe đến đây, Trần Tiên Hạ lại nở nụ cười:
- Tiểu tử này...
......
Càn Nguyên Kiếm Tông.
Sau một phen khích lệ sĩ khí, đại quân tu sĩ liền dưới tướng lĩnh của mình
dẫn dắt, hướng về phía một tòa trận pháp khổng lồ đi tới.
- Đây là không gian truyền tống trận?
Trần Đạo Huyền nhìn trận pháp hình tròn khổng lồ, đường kính ước chừng
đạt tới mấy chục dặm, kinh ngạc nói.
Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Trì Dao tiên tử lăng không mà đứng ở vị trí đầu tiên, bên tay trái, Trần ĐạoHuyền phù kiếm mà đứng, ánh mắt xuyên thấu mấy trăm dặm, thu hết hơn trămvạn tu sĩ đại quân vào đáy mắt.- Linh giáp Trần đạo hữu cung cấp, phẩm chất của nó thật sự không thua gìLuyện Khí Điện của tông ta, ngoại giới đều nói Trần gia đan khí song tuyệt,hiện giờ xem ra, đánh giá này vẫn là quá bảo thủ.Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn quân sĩ màu trắng bạc mênh mông vô tận, tánthưởng nói.Nghe vậy, Trần Đạo Huyền mỉm cười:- Không dám so sánh với cao nhân của Luyện Khí Điện.Nghe Trần Đạo Huyền khiêm tốn nói, Trì Dao tiên tử cười cười, nhẹ giọngnói:- Chư vị, mấy chục năm trước, bằng hữu thân thiết của chúng ta ở Trấn NamQuan tang hồn, đại đa số người trong số họ, ngay cả hài cốt cũng không thể tìmthấy. Bây giờ, đám sát thủ kia vẫn đứng ở thành quan do người thân và bằnghữu chúng ta xây dựng nên, giẫm lên hài cốt của bọn họ, an nhiên hưởng lạc!Chư vị Thương Châu đồng đạo, chư vị tông môn sư đệ, thù này... Nên làm nhưthế nào?Trì Dao tiên tử nói, từ thấp giọng dần dần trở nên cao vút, đến cuối cùng, tựanhư đinh tai nhức óc!Đại quân tu sĩ sau khi nghe được những lời cổ vũ sĩ khí này, cơ hồ mỗingười đều đỏ mắt, trong miệng điên cuồng hô to:- Giết! Giết! Giết!- Giết! Giết! Giết!- ......Bên cạnh Trì Dao tiên tử, một đám Kim Đan chân nhân nhìn thấy cảnhtượng này, tất cả đều âm thầm gật đầu.Quân tâm đã có!......Song Hồ Đảo.Một đình viện cổ kính và yên tĩnh.Một đạo độn quang bay về phía đình viện.Trong đình viện.Một ông già tóc bạc phơ, nằm trên ghế dựa ngủ thiếp đi.Bên cạnh lão là hai thị nữ Trần gia lặng lẽ đứng hầu hạ.ốĐộn quang hạ xuống.Một nữ tử tuổi xuân xinh đẹp, nhưng toàn thân lại tràn ngập uy nghiêm chikhí, lộ ra thân hình.Chính là Bộ trưởng Tài chính kiêm đại diện tộc trưởng của Trần gia, TrầnĐạo Liên.Nhìn thấy Trần Đạo Liên, hai thị nữ phàm nhân lập tức quỳ xuống hành lễ.Trần Đạo Liên phất phất tay, để cho hai người lui sang một bên.Dường như bị tiếng vang bên ngoài kinh động, mí mắt già nua của Trần TiênHạ khẽ động.Một lúc lâu sau, lão từ từ mở mắt ra.Trong tầm mắt mơ hồ hiện ra thân hình của Trần Đạo Liên.- Lão tộc trưởng!Trần Đạo Liên bước nhanh tiến lên, nhẹ nhàng đỡ Trần Tiên Hạ ngồi dậy.Bàn tay trắng nõn đặt ở sau lưng Trần Tiên Hạ, sắc mặt của Trần Đạo Liênhơi biến đổi.Chỉ có giờ khắc này, nàng mới biết rõ, Trần Tiên Hạ đã gầy yếu và suy yếuđến cỡ nào.Xem ra... Chỉ sợ thọ nguyên của lão tộc trưởng thật sự không còn nhiều lắm.Trần Tiên Hạ dù ánh mắt đục ngầu, nhưng trong lòng giống như gương sáng,nhìn thấy sắc mặt của Trần Đạo Liên, liền biết đối phương đang suy nghĩ cái gì,cười nói:- Ngươi yên tâm đi, chưa thấy Đạo Huyền đứng ở đầu thành Trấn NamQuan, ta sẽ không chết.Chống đỡ đến bây giờ, Trần Tiên Hạ chủ yếu là dựa vào một hơi thở để sốngsót.Chút hơi thở này chính là lão muốn tận mắt nhìn thấy Trần Đạo Huyền thuphục Trấn Nam Quan, nhìn thấy Trần Đạo Huyền tự tay giết chết cừu nhân nămđó của huynh trưởng lão.Chỉ có nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Tiên Hạ mới có thể chân chính mỉmcười nơi chín suối.- Lão tộc trưởng, ngài đừng nói như vậy, có Chu Quả ngàn năm kéo dài tuổithọ, ngài nhất định còn có thể sống thêm mấy chục năm nữa.Nghe vậy.Trần Tiên Hạ lắc đầu:- Chu Quả ngàn năm dù có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, nhưng trước kia, ta bịthương trong trận chiến Trấn Nam Quan, chung quy là bị thương đến căn cơ.Hai cái chống lại nhau, thọ nguyên của ta không nhiều hơn bao nhiêu. Chỉ làể ố ế ề ềngươi yên tâm, ta tin tưởng ta có thể chống đỡ đến ngày Đạo Huyền trở về báohỉ.- Lão tộc trưởng...- Được rồi, không nói chuyện đó nữa.Trần Tiên Hạ cười lắc đầu:- Ngươi tới đây, chắc là có chuyện gì phải không?Nghe vậy.Trần Đạo Liên gật gật đầu:- Thiếu tộc trưởng đã mang theo tộc nhân xuất phát!- Được!Trần Tiên Hạ nghe nói như vậy, sắc mặt lập tức đỏ lên:- Tốt a! Lão phu rốt cục có thể nhìn thấy đại cừu được báo, thoải mái, thoảimái! Khụ khụ khụ!- Lão tộc trưởng, ngài đừng kích động.Thấy Trần Tiên Hạ trực tiếp đứng dậy từ ghế dài, Trần Đạo Liên hoảng sợ.Nàng không nghĩ tới tin tức Trần Đạo Huyền xuất chinh, lại tạo kích thíchcho Trần Tiên Hạ lớn như vậy, có thể làm cho một lão nhân tuổi xế chiều, lầnnữa trở nên sinh long hoạt hổ đứng lên.Chẳng qua, Trần Tiên Hạ chung quy vẫn là gần đến thọ nguyên, kích độngtrong chốc lát, liền cảm giác đặc biệt suy yếu.Cảm nhận được thân thể già yếu của mình, Trần Tiên Hạ thở dài nói:- Đáng tiếc, ta không thể tự mình đi tiễn hắn.- Thiếu tộc trưởng vừa mới truyền tấn cho ta, bảo ta trước tiên nói tin tứcnày cho ngài biết, hắn còn dặn dò ta, ngài nhất định phải bảo trọng thân thể, hắnsẽ mang theo đầu chủ tướng địch năm đó trở về!Nghe đến đây, Trần Tiên Hạ lại nở nụ cười:- Tiểu tử này.........Càn Nguyên Kiếm Tông.Sau một phen khích lệ sĩ khí, đại quân tu sĩ liền dưới tướng lĩnh của mìnhdẫn dắt, hướng về phía một tòa trận pháp khổng lồ đi tới.- Đây là không gian truyền tống trận?Trần Đạo Huyền nhìn trận pháp hình tròn khổng lồ, đường kính ước chừngđạt tới mấy chục dặm, kinh ngạc nói.