Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 772: Đạo Huyền trở về (2)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… May mắn, trong mắt Khương Thái Uyên, Càn Nguyên Kiếm Tông nhất thờihẳn là sẽ không động đến Khương gia.Thứ nhất, Khương gia chính là lực lượng trụ cột trong phái của Tam trưởnglão Càn Nguyên Kiếm Tông Diệp Dận.Thứ hai, nguy cơ mà Càn Nguyên Kiếm Tông phải đối mặt vẫn chưa kếtthúc.Tuy rằng Càn Nguyên Kiếm Tông đoạt được Thái Nhất Thần Thủy, nhưngCàn Nguyên Kiếm Tông chưa sinh ra tu sĩ Nguyên Thần kỳ nào. Chỉ cần khôngcó tu sĩ Nguyên Thần kỳ sinh ra, không thể nói Càn Nguyên Kiếm Tông là cụctất thắng.Ít nhất, Huyền Thanh đạo minh còn có lực lượng phản kháng.Dù gì, Huyền Thanh đạo minh còn có thể cầu cứu các thế lực tông môn xungquanh.Tin tưởng rằng không có bất kỳ một tông môn nào, lại muốn nhìn thấy mộttông môn như mặt trời ban ngày quật khởi ở gần bọn họ.Kế tiếp, những tông môn này tất sẽ điên cuồng ở phía sau Càn Nguyên KiếmTông gây khó dễ.Cứ như vậy, Càn Nguyên Kiếm Tông càng phải ỷ lại vào thế lực bản địa củaVạn Tinh Hải.Tuy rằng trong đại chiến giữa Càn Nguyên Kiếm Tông và Huyền Thanh đạominh lần này, lực lượng tán tu bộc phát quang mang trước nay chưa từng có.Nhưng thế lực gia tộc, không hề yếu hơn thế lực tán tu.Có lẽ là do số lượng tu sĩ Nguyên Anh trong thế lực gia tộc không nhiềubằng tán tu Nguyên Anh, nhưng tu vi và thực lực của Nguyên Anh chân quântrong gia tộc lại mạnh mẽ hơn nhiều so với những chân quân tán tu kia.Khương gia dễ dàng tha thứ cho Nguyên Thần chân quân, không phải khôngcó thực lực tiêu diệt đối phương, mà là tiêu diệt Nguyên Thần tiên thành sẽ liênlụy quá rộng.Làm như vậy, chẳng khác nào cho Càn Nguyên Kiếm Tông một cơ hộiquang minh chính đại động thủ tiêu diệt Khương gia của lão.Khương Thái Uyên không ngu xuẩn, hiển nhiên sẽ không làm loại chuyệnngu ngốc này.Đồng dạng đạo lý, Khương gia làm ra chuyện này với Trần gia, tuy rằng làmTrần gia phẫn nộ đến cực điểm, nhưng tất cả những điều này lại nằm trong quycủ do Càn Nguyên Kiếm Tông lập ra.Cho dù Càn Nguyên Kiếm Tông có bất mãn hơn nữa, nhưng cũng khôngđộng đến Khương gia của lão.ế ấ ếNếu không, Vạn Tinh Hải tất sinh nội loạn. Đến lúc đó, nội ưu ngoại hoạn,Càn Nguyên Kiếm Tông có khi sẽ phải theo gót Thanh Vi đạo phái.Đừng nhìn một thế lực tông môn cường thịnh đâu, nếu thật sự sụp đổ, thì đóchỉ là chuyện xảy ra trong phút chốc.Trong lịch sử Tiên Vân Châu, loại bài học này có rất nhiều.......Nhìn thấy Khương Trần Dạ, trên mặt Khương Thái Uyên lộ ra một tia hòathuận.Thiên tư của Khương Trần Dạ tuy rằng xa không thể so sánh với Trần ĐạoHuyền, nhưng cũng coi như là tuyệt đỉnh thiên kiêu đứng đầu Khương gia.Nhìn thấy hậu bối ưu tú của gia tộc, trong lòng Khương Thái Uyên luôn làchân thành cao hứng.- Trần Dạ, có chuyện gì đó?Nghe vậy, thân thể Khương Trần Dạ càng run bần bật, hắn run rẩy nói:- Bẩm lão tổ, Trần Tiên Hạ... Ông ta...Vẻ hòa thuận trên mặt Khương Thái Uyên trong nháy mắt biến mất.Thân hình lão chợt lóe lên, nhất thời xuất hiện trước mặt Khương Trần Dạ,một tay nắm lấy cổ áo hắn, trầm giọng nói:- Mau nói, Trần Tiên Hạ làm sao vậy?Khương Trần Dạ cứng tim, nhắm mắt lại nói:- Trần Tiên Hạ, chỉ sợ sắp không được rồi!- Cái gì?Khương Thái Uyên nhất thời nóng nảy:- Làm sao ông ta lại không được, không phải ta để cho ngươi chăm sóc ôngta thật tốt? Chẳng lẽ là ngươi lấy việc tư trả thù, cố ý tra tấn?Ánh mắt Khương Thái Uyên u hàn, cả người tản ra lãnh ý.Nghe nói như vậy, Khương Trần Dạ lập tức sợ tới mức vong hồn bốc lên,trực tiếp quỳ rạp xuống đất, dập đầu không ngừng, trong miệng không ngừngcầu xin:- Lão tổ minh giám, Trần Tiên Hạ kia chỉ là một tu sĩ đê giai Luyện Khí kỳtầng chín. Lấy thọ nguyên của ông ta, có thể chống đỡ đến bây giờ đã là một kỳtích rồi. Ông ta hết thọ nguyên sắp tọa hóa rồi, thật sự không liên quan đến ta!Hơn nữa, có pháp chỉ của lão tổ ngài, dù là cho ta mười lá gan, ta cũng khôngdám trả thù Trần Tiên Hạ!Nhìn bộ dáng của Khương Trần Dạ, Khương Thái Uyên lạnh lùng nói:- Lăn đi trước, cùng ta đi xem một chút!- Vâng, vâng.ầKhương Trần Dạ lập tức đứng lên.Khương Thái Uyên vung ống tay áo, thân hình hai người trực tiếp biến mấttại chỗ.......Xuất Vân quốc, Trấn Nam tiên thành.Lúc này đã cách Trấn Nam quân thu phục Trấn Nam Quan gần một năm rồi.Trong khoảng thời gian này, dưới sự quản lý mạnh mẽ của Trì Dao tiên tử,Trấn Nam tiên thành không chỉ một lần nữa tỏa ra sức sống. Mà còn từ một tòatiên thành tiền tuyến, chuyển thành một tòa tiên thành tiếp tế hậu cần.Hôm nay, theo Càn Nguyên Kiếm Tông đối với chiến sự của Huyền Thanhđạo minh không ngừng giành được thắng lợi, chiến tuyến của hai bên cũng đangkhông ngừng tiến vào địa vực do Huyền Thanh đạo minh khống chế.Mắt thấy, toàn bộ Xuất Vân Quốc hầu như tất cả đều sẽ nằm trong tay CànNguyên Kiếm Tông.Tòa Trấn Nam tiên thành vốn nằm ở tiền tuyến này, tự nhiên liền trở thànhcăn cứ tiếp tế hậu cần rồi.Trấn Nam tiên thành.Trong dinh thự của thành chủ nằm ở vị trí trung tâm.Ba người Lạc Li, Trần Đạo Liên và Trì Dao đang đi dạo trong sân.Lần trước, Trần Tiên Hạ bị Khương gia bắt đi. Trước tiên, Trần Đạo Liênmang Lạc Li đi Càn Nguyên Kiếm Tông, sau đó qua không gian truyền tốngtrận của Càn Nguyên Kiếm Tông, chạy tới Trấn Nam tiên thành.Nguyên bản, Trần Đạo Liên trông cậy vào việc đi tới chỗ này có thể tìmđược Trần Đạo Huyền.Dù sao Khương gia bắt Trần Tiên Hạ đi, việc này có liên quan đến NguyênAnh chân quân, nên đã vượt qua phạm trù năng lực của Trần Đạo Liên.Chỉ là nàng không nghĩ tới, Trần Đạo Huyền cũng không ở Trấn Nam tiênthành, mà là đi vào nội địa địch nhân.Lần này, ngược lại làm cho Trần Đạo Liên có chút luống cuống.Thậm chí, bởi vì khoảng cách giữa hai bên quá xa, vị trí của Trần ĐạoHuyền lại lơ lửng bất định.Đừng nói ngọc phù truyền tấn của nàng không liên lạc được với đối phương,ngay cả Ảnh điện của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không biết vị trí cụ thể củaTrần Đạo Huyền.Vì thế, Trần Đạo Liên quyết định ở lại tiên thành này.Lần lưu lại này, thoáng cái chính là nửa năm.Trần Đạo Liên ở lại chỗ này, ngoại trừ phải chờ Trần Đạo Huyền ra, còn cómột suy nghĩ, chính là sợ Khương gia tiếp tục ra tay với Lạc Li.ầ ề ế ầTrước đây, Trần Tiên Hạ liều chết bảo vệ Lạc Li, Trần Đạo Liên đươngnhiên sẽ không để Lạc Li rơi vào tay Khương Thái Uyên nữa.Trì Dao thấy hai người Lạc Li và Trần Đạo Liên vẫn luôn mặt mày ủ rũ, lêntiếng trấn an nói:- Hai vị muội muội chớ vội, đợi đến khi chiến sự này chấm dứt, Càn NguyênKiếm Tông ta nhất định sẽ cho Trần gia một lời giải thích.Nghe thấy như vậy.Trên mặt Trần Đạo Liên nặn ra một tia ý cười, gật đầu nói:- Đa tạ Trì Dao tiên tử.Ở một bên, Lạc Li đang định nói điều gì đó.Chỉ thấy không gian trước mắt một trận ba động, ngay sau đó, một bóngdáng nàng tâm tâm niệm niệm chờ không biết bao lâu, xuất hiện trước mặtnàng.- Trần... Trần Lang!Lạc Li che miệng, gần như run rẩy hét lên những lời này.Ngay sau đó, nàng nhào mạnh về phía Trần Đạo Huyền, hai tay gắt gao ômlấy hắn.Khoảnh khắc này, nước mắt của Lạc Li giống như một viên ngọc trai bị đứtdây, liên tục trượt dài trên má nàng.- Xin lỗi, ta về trễ.Trần Đạo Huyền biết, trong khoảng thời gian này, Lạc Li đã chịu quá nhiềuáp lực tâm lý.Bởi vì trong mắt nàng, Trần Tiên Hạ là vì nàng mới tự nguyện bị KhươngThái Khâm bắt đi.Trong mắt những người thiện lương, dù cho là có bất cứ vấn đề gì, họ sẽluôn cho rằng lý do là tại mình, mà đổ lỗi cho chính mình. Lạc Li chính lànhững người như vậy.- Thiếu tộc trưởng!Trần Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền, kích động hai mắt đỏ bừng, thanhâm đều trở nên run rẩy. Ngay sau đó, nàng bất chấp cái khác, cũng xông lên ômlấy Trần Đạo Huyền.Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn ba người ôm nhau thành một đoàn, sắc mặt cóchút phức tạp.Một lúc lâu sau.Trần Đạo Huyền mới vỗ vỗ bả vai nhị nữ, nói:- Buông ra đi, còn có người ở đây.Nghe vậy.ầ ấ ắTrần Đạo Liên ngược lại không cảm thấy có cái gì, Lạc Li thì sắc mặt đỏbừng, vội vàng buông Trần Đạo Huyền ra.Lúc này, Trần Đạo Huyền mới chắp tay nói với Trì Dao:- Tiên tử, tại hạ muốn dùng không gian truyền tống trận trong thành một lần!- Được!Trì Dao tiên tử gật gật đầu.

May mắn, trong mắt Khương Thái Uyên, Càn Nguyên Kiếm Tông nhất thời

hẳn là sẽ không động đến Khương gia.

Thứ nhất, Khương gia chính là lực lượng trụ cột trong phái của Tam trưởng

lão Càn Nguyên Kiếm Tông Diệp Dận.

Thứ hai, nguy cơ mà Càn Nguyên Kiếm Tông phải đối mặt vẫn chưa kết

thúc.

Tuy rằng Càn Nguyên Kiếm Tông đoạt được Thái Nhất Thần Thủy, nhưng

Càn Nguyên Kiếm Tông chưa sinh ra tu sĩ Nguyên Thần kỳ nào. Chỉ cần không

có tu sĩ Nguyên Thần kỳ sinh ra, không thể nói Càn Nguyên Kiếm Tông là cục

tất thắng.

Ít nhất, Huyền Thanh đạo minh còn có lực lượng phản kháng.

Dù gì, Huyền Thanh đạo minh còn có thể cầu cứu các thế lực tông môn xung

quanh.

Tin tưởng rằng không có bất kỳ một tông môn nào, lại muốn nhìn thấy một

tông môn như mặt trời ban ngày quật khởi ở gần bọn họ.

Kế tiếp, những tông môn này tất sẽ điên cuồng ở phía sau Càn Nguyên Kiếm

Tông gây khó dễ.

Cứ như vậy, Càn Nguyên Kiếm Tông càng phải ỷ lại vào thế lực bản địa của

Vạn Tinh Hải.

Tuy rằng trong đại chiến giữa Càn Nguyên Kiếm Tông và Huyền Thanh đạo

minh lần này, lực lượng tán tu bộc phát quang mang trước nay chưa từng có.

Nhưng thế lực gia tộc, không hề yếu hơn thế lực tán tu.

Có lẽ là do số lượng tu sĩ Nguyên Anh trong thế lực gia tộc không nhiều

bằng tán tu Nguyên Anh, nhưng tu vi và thực lực của Nguyên Anh chân quân

trong gia tộc lại mạnh mẽ hơn nhiều so với những chân quân tán tu kia.

Khương gia dễ dàng tha thứ cho Nguyên Thần chân quân, không phải không

có thực lực tiêu diệt đối phương, mà là tiêu diệt Nguyên Thần tiên thành sẽ liên

lụy quá rộng.

Làm như vậy, chẳng khác nào cho Càn Nguyên Kiếm Tông một cơ hội

quang minh chính đại động thủ tiêu diệt Khương gia của lão.

Khương Thái Uyên không ngu xuẩn, hiển nhiên sẽ không làm loại chuyện

ngu ngốc này.

Đồng dạng đạo lý, Khương gia làm ra chuyện này với Trần gia, tuy rằng làm

Trần gia phẫn nộ đến cực điểm, nhưng tất cả những điều này lại nằm trong quy

củ do Càn Nguyên Kiếm Tông lập ra.

Cho dù Càn Nguyên Kiếm Tông có bất mãn hơn nữa, nhưng cũng không

động đến Khương gia của lão.

ế ấ ế

Nếu không, Vạn Tinh Hải tất sinh nội loạn. Đến lúc đó, nội ưu ngoại hoạn,

Càn Nguyên Kiếm Tông có khi sẽ phải theo gót Thanh Vi đạo phái.

Đừng nhìn một thế lực tông môn cường thịnh đâu, nếu thật sự sụp đổ, thì đó

chỉ là chuyện xảy ra trong phút chốc.

Trong lịch sử Tiên Vân Châu, loại bài học này có rất nhiều.

......

Nhìn thấy Khương Trần Dạ, trên mặt Khương Thái Uyên lộ ra một tia hòa

thuận.

Thiên tư của Khương Trần Dạ tuy rằng xa không thể so sánh với Trần Đạo

Huyền, nhưng cũng coi như là tuyệt đỉnh thiên kiêu đứng đầu Khương gia.

Nhìn thấy hậu bối ưu tú của gia tộc, trong lòng Khương Thái Uyên luôn là

chân thành cao hứng.

- Trần Dạ, có chuyện gì đó?

Nghe vậy, thân thể Khương Trần Dạ càng run bần bật, hắn run rẩy nói:

- Bẩm lão tổ, Trần Tiên Hạ... Ông ta...

Vẻ hòa thuận trên mặt Khương Thái Uyên trong nháy mắt biến mất.

Thân hình lão chợt lóe lên, nhất thời xuất hiện trước mặt Khương Trần Dạ,

một tay nắm lấy cổ áo hắn, trầm giọng nói:

- Mau nói, Trần Tiên Hạ làm sao vậy?

Khương Trần Dạ cứng tim, nhắm mắt lại nói:

- Trần Tiên Hạ, chỉ sợ sắp không được rồi!

- Cái gì?

Khương Thái Uyên nhất thời nóng nảy:

- Làm sao ông ta lại không được, không phải ta để cho ngươi chăm sóc ông

ta thật tốt? Chẳng lẽ là ngươi lấy việc tư trả thù, cố ý tra tấn?

Ánh mắt Khương Thái Uyên u hàn, cả người tản ra lãnh ý.

Nghe nói như vậy, Khương Trần Dạ lập tức sợ tới mức vong hồn bốc lên,

trực tiếp quỳ rạp xuống đất, dập đầu không ngừng, trong miệng không ngừng

cầu xin:

- Lão tổ minh giám, Trần Tiên Hạ kia chỉ là một tu sĩ đê giai Luyện Khí kỳ

tầng chín. Lấy thọ nguyên của ông ta, có thể chống đỡ đến bây giờ đã là một kỳ

tích rồi. Ông ta hết thọ nguyên sắp tọa hóa rồi, thật sự không liên quan đến ta!

Hơn nữa, có pháp chỉ của lão tổ ngài, dù là cho ta mười lá gan, ta cũng không

dám trả thù Trần Tiên Hạ!

Nhìn bộ dáng của Khương Trần Dạ, Khương Thái Uyên lạnh lùng nói:

- Lăn đi trước, cùng ta đi xem một chút!

- Vâng, vâng.

Khương Trần Dạ lập tức đứng lên.

Khương Thái Uyên vung ống tay áo, thân hình hai người trực tiếp biến mất

tại chỗ.

......

Xuất Vân quốc, Trấn Nam tiên thành.

Lúc này đã cách Trấn Nam quân thu phục Trấn Nam Quan gần một năm rồi.

Trong khoảng thời gian này, dưới sự quản lý mạnh mẽ của Trì Dao tiên tử,

Trấn Nam tiên thành không chỉ một lần nữa tỏa ra sức sống. Mà còn từ một tòa

tiên thành tiền tuyến, chuyển thành một tòa tiên thành tiếp tế hậu cần.

Hôm nay, theo Càn Nguyên Kiếm Tông đối với chiến sự của Huyền Thanh

đạo minh không ngừng giành được thắng lợi, chiến tuyến của hai bên cũng đang

không ngừng tiến vào địa vực do Huyền Thanh đạo minh khống chế.

Mắt thấy, toàn bộ Xuất Vân Quốc hầu như tất cả đều sẽ nằm trong tay Càn

Nguyên Kiếm Tông.

Tòa Trấn Nam tiên thành vốn nằm ở tiền tuyến này, tự nhiên liền trở thành

căn cứ tiếp tế hậu cần rồi.

Trấn Nam tiên thành.

Trong dinh thự của thành chủ nằm ở vị trí trung tâm.

Ba người Lạc Li, Trần Đạo Liên và Trì Dao đang đi dạo trong sân.

Lần trước, Trần Tiên Hạ bị Khương gia bắt đi. Trước tiên, Trần Đạo Liên

mang Lạc Li đi Càn Nguyên Kiếm Tông, sau đó qua không gian truyền tống

trận của Càn Nguyên Kiếm Tông, chạy tới Trấn Nam tiên thành.

Nguyên bản, Trần Đạo Liên trông cậy vào việc đi tới chỗ này có thể tìm

được Trần Đạo Huyền.

Dù sao Khương gia bắt Trần Tiên Hạ đi, việc này có liên quan đến Nguyên

Anh chân quân, nên đã vượt qua phạm trù năng lực của Trần Đạo Liên.

Chỉ là nàng không nghĩ tới, Trần Đạo Huyền cũng không ở Trấn Nam tiên

thành, mà là đi vào nội địa địch nhân.

Lần này, ngược lại làm cho Trần Đạo Liên có chút luống cuống.

Thậm chí, bởi vì khoảng cách giữa hai bên quá xa, vị trí của Trần Đạo

Huyền lại lơ lửng bất định.

Đừng nói ngọc phù truyền tấn của nàng không liên lạc được với đối phương,

ngay cả Ảnh điện của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không biết vị trí cụ thể của

Trần Đạo Huyền.

Vì thế, Trần Đạo Liên quyết định ở lại tiên thành này.

Lần lưu lại này, thoáng cái chính là nửa năm.

Trần Đạo Liên ở lại chỗ này, ngoại trừ phải chờ Trần Đạo Huyền ra, còn có

một suy nghĩ, chính là sợ Khương gia tiếp tục ra tay với Lạc Li.

ầ ề ế ầ

Trước đây, Trần Tiên Hạ liều chết bảo vệ Lạc Li, Trần Đạo Liên đương

nhiên sẽ không để Lạc Li rơi vào tay Khương Thái Uyên nữa.

Trì Dao thấy hai người Lạc Li và Trần Đạo Liên vẫn luôn mặt mày ủ rũ, lên

tiếng trấn an nói:

- Hai vị muội muội chớ vội, đợi đến khi chiến sự này chấm dứt, Càn Nguyên

Kiếm Tông ta nhất định sẽ cho Trần gia một lời giải thích.

Nghe thấy như vậy.

Trên mặt Trần Đạo Liên nặn ra một tia ý cười, gật đầu nói:

- Đa tạ Trì Dao tiên tử.

Ở một bên, Lạc Li đang định nói điều gì đó.

Chỉ thấy không gian trước mắt một trận ba động, ngay sau đó, một bóng

dáng nàng tâm tâm niệm niệm chờ không biết bao lâu, xuất hiện trước mặt

nàng.

- Trần... Trần Lang!

Lạc Li che miệng, gần như run rẩy hét lên những lời này.

Ngay sau đó, nàng nhào mạnh về phía Trần Đạo Huyền, hai tay gắt gao ôm

lấy hắn.

Khoảnh khắc này, nước mắt của Lạc Li giống như một viên ngọc trai bị đứt

dây, liên tục trượt dài trên má nàng.

- Xin lỗi, ta về trễ.

Trần Đạo Huyền biết, trong khoảng thời gian này, Lạc Li đã chịu quá nhiều

áp lực tâm lý.

Bởi vì trong mắt nàng, Trần Tiên Hạ là vì nàng mới tự nguyện bị Khương

Thái Khâm bắt đi.

Trong mắt những người thiện lương, dù cho là có bất cứ vấn đề gì, họ sẽ

luôn cho rằng lý do là tại mình, mà đổ lỗi cho chính mình. Lạc Li chính là

những người như vậy.

- Thiếu tộc trưởng!

Trần Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền, kích động hai mắt đỏ bừng, thanh

âm đều trở nên run rẩy. Ngay sau đó, nàng bất chấp cái khác, cũng xông lên ôm

lấy Trần Đạo Huyền.

Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn ba người ôm nhau thành một đoàn, sắc mặt có

chút phức tạp.

Một lúc lâu sau.

Trần Đạo Huyền mới vỗ vỗ bả vai nhị nữ, nói:

- Buông ra đi, còn có người ở đây.

Nghe vậy.

ầ ấ ắ

Trần Đạo Liên ngược lại không cảm thấy có cái gì, Lạc Li thì sắc mặt đỏ

bừng, vội vàng buông Trần Đạo Huyền ra.

Lúc này, Trần Đạo Huyền mới chắp tay nói với Trì Dao:

- Tiên tử, tại hạ muốn dùng không gian truyền tống trận trong thành một lần!

- Được!

Trì Dao tiên tử gật gật đầu.

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… May mắn, trong mắt Khương Thái Uyên, Càn Nguyên Kiếm Tông nhất thờihẳn là sẽ không động đến Khương gia.Thứ nhất, Khương gia chính là lực lượng trụ cột trong phái của Tam trưởnglão Càn Nguyên Kiếm Tông Diệp Dận.Thứ hai, nguy cơ mà Càn Nguyên Kiếm Tông phải đối mặt vẫn chưa kếtthúc.Tuy rằng Càn Nguyên Kiếm Tông đoạt được Thái Nhất Thần Thủy, nhưngCàn Nguyên Kiếm Tông chưa sinh ra tu sĩ Nguyên Thần kỳ nào. Chỉ cần khôngcó tu sĩ Nguyên Thần kỳ sinh ra, không thể nói Càn Nguyên Kiếm Tông là cụctất thắng.Ít nhất, Huyền Thanh đạo minh còn có lực lượng phản kháng.Dù gì, Huyền Thanh đạo minh còn có thể cầu cứu các thế lực tông môn xungquanh.Tin tưởng rằng không có bất kỳ một tông môn nào, lại muốn nhìn thấy mộttông môn như mặt trời ban ngày quật khởi ở gần bọn họ.Kế tiếp, những tông môn này tất sẽ điên cuồng ở phía sau Càn Nguyên KiếmTông gây khó dễ.Cứ như vậy, Càn Nguyên Kiếm Tông càng phải ỷ lại vào thế lực bản địa củaVạn Tinh Hải.Tuy rằng trong đại chiến giữa Càn Nguyên Kiếm Tông và Huyền Thanh đạominh lần này, lực lượng tán tu bộc phát quang mang trước nay chưa từng có.Nhưng thế lực gia tộc, không hề yếu hơn thế lực tán tu.Có lẽ là do số lượng tu sĩ Nguyên Anh trong thế lực gia tộc không nhiềubằng tán tu Nguyên Anh, nhưng tu vi và thực lực của Nguyên Anh chân quântrong gia tộc lại mạnh mẽ hơn nhiều so với những chân quân tán tu kia.Khương gia dễ dàng tha thứ cho Nguyên Thần chân quân, không phải khôngcó thực lực tiêu diệt đối phương, mà là tiêu diệt Nguyên Thần tiên thành sẽ liênlụy quá rộng.Làm như vậy, chẳng khác nào cho Càn Nguyên Kiếm Tông một cơ hộiquang minh chính đại động thủ tiêu diệt Khương gia của lão.Khương Thái Uyên không ngu xuẩn, hiển nhiên sẽ không làm loại chuyệnngu ngốc này.Đồng dạng đạo lý, Khương gia làm ra chuyện này với Trần gia, tuy rằng làmTrần gia phẫn nộ đến cực điểm, nhưng tất cả những điều này lại nằm trong quycủ do Càn Nguyên Kiếm Tông lập ra.Cho dù Càn Nguyên Kiếm Tông có bất mãn hơn nữa, nhưng cũng khôngđộng đến Khương gia của lão.ế ấ ếNếu không, Vạn Tinh Hải tất sinh nội loạn. Đến lúc đó, nội ưu ngoại hoạn,Càn Nguyên Kiếm Tông có khi sẽ phải theo gót Thanh Vi đạo phái.Đừng nhìn một thế lực tông môn cường thịnh đâu, nếu thật sự sụp đổ, thì đóchỉ là chuyện xảy ra trong phút chốc.Trong lịch sử Tiên Vân Châu, loại bài học này có rất nhiều.......Nhìn thấy Khương Trần Dạ, trên mặt Khương Thái Uyên lộ ra một tia hòathuận.Thiên tư của Khương Trần Dạ tuy rằng xa không thể so sánh với Trần ĐạoHuyền, nhưng cũng coi như là tuyệt đỉnh thiên kiêu đứng đầu Khương gia.Nhìn thấy hậu bối ưu tú của gia tộc, trong lòng Khương Thái Uyên luôn làchân thành cao hứng.- Trần Dạ, có chuyện gì đó?Nghe vậy, thân thể Khương Trần Dạ càng run bần bật, hắn run rẩy nói:- Bẩm lão tổ, Trần Tiên Hạ... Ông ta...Vẻ hòa thuận trên mặt Khương Thái Uyên trong nháy mắt biến mất.Thân hình lão chợt lóe lên, nhất thời xuất hiện trước mặt Khương Trần Dạ,một tay nắm lấy cổ áo hắn, trầm giọng nói:- Mau nói, Trần Tiên Hạ làm sao vậy?Khương Trần Dạ cứng tim, nhắm mắt lại nói:- Trần Tiên Hạ, chỉ sợ sắp không được rồi!- Cái gì?Khương Thái Uyên nhất thời nóng nảy:- Làm sao ông ta lại không được, không phải ta để cho ngươi chăm sóc ôngta thật tốt? Chẳng lẽ là ngươi lấy việc tư trả thù, cố ý tra tấn?Ánh mắt Khương Thái Uyên u hàn, cả người tản ra lãnh ý.Nghe nói như vậy, Khương Trần Dạ lập tức sợ tới mức vong hồn bốc lên,trực tiếp quỳ rạp xuống đất, dập đầu không ngừng, trong miệng không ngừngcầu xin:- Lão tổ minh giám, Trần Tiên Hạ kia chỉ là một tu sĩ đê giai Luyện Khí kỳtầng chín. Lấy thọ nguyên của ông ta, có thể chống đỡ đến bây giờ đã là một kỳtích rồi. Ông ta hết thọ nguyên sắp tọa hóa rồi, thật sự không liên quan đến ta!Hơn nữa, có pháp chỉ của lão tổ ngài, dù là cho ta mười lá gan, ta cũng khôngdám trả thù Trần Tiên Hạ!Nhìn bộ dáng của Khương Trần Dạ, Khương Thái Uyên lạnh lùng nói:- Lăn đi trước, cùng ta đi xem một chút!- Vâng, vâng.ầKhương Trần Dạ lập tức đứng lên.Khương Thái Uyên vung ống tay áo, thân hình hai người trực tiếp biến mấttại chỗ.......Xuất Vân quốc, Trấn Nam tiên thành.Lúc này đã cách Trấn Nam quân thu phục Trấn Nam Quan gần một năm rồi.Trong khoảng thời gian này, dưới sự quản lý mạnh mẽ của Trì Dao tiên tử,Trấn Nam tiên thành không chỉ một lần nữa tỏa ra sức sống. Mà còn từ một tòatiên thành tiền tuyến, chuyển thành một tòa tiên thành tiếp tế hậu cần.Hôm nay, theo Càn Nguyên Kiếm Tông đối với chiến sự của Huyền Thanhđạo minh không ngừng giành được thắng lợi, chiến tuyến của hai bên cũng đangkhông ngừng tiến vào địa vực do Huyền Thanh đạo minh khống chế.Mắt thấy, toàn bộ Xuất Vân Quốc hầu như tất cả đều sẽ nằm trong tay CànNguyên Kiếm Tông.Tòa Trấn Nam tiên thành vốn nằm ở tiền tuyến này, tự nhiên liền trở thànhcăn cứ tiếp tế hậu cần rồi.Trấn Nam tiên thành.Trong dinh thự của thành chủ nằm ở vị trí trung tâm.Ba người Lạc Li, Trần Đạo Liên và Trì Dao đang đi dạo trong sân.Lần trước, Trần Tiên Hạ bị Khương gia bắt đi. Trước tiên, Trần Đạo Liênmang Lạc Li đi Càn Nguyên Kiếm Tông, sau đó qua không gian truyền tốngtrận của Càn Nguyên Kiếm Tông, chạy tới Trấn Nam tiên thành.Nguyên bản, Trần Đạo Liên trông cậy vào việc đi tới chỗ này có thể tìmđược Trần Đạo Huyền.Dù sao Khương gia bắt Trần Tiên Hạ đi, việc này có liên quan đến NguyênAnh chân quân, nên đã vượt qua phạm trù năng lực của Trần Đạo Liên.Chỉ là nàng không nghĩ tới, Trần Đạo Huyền cũng không ở Trấn Nam tiênthành, mà là đi vào nội địa địch nhân.Lần này, ngược lại làm cho Trần Đạo Liên có chút luống cuống.Thậm chí, bởi vì khoảng cách giữa hai bên quá xa, vị trí của Trần ĐạoHuyền lại lơ lửng bất định.Đừng nói ngọc phù truyền tấn của nàng không liên lạc được với đối phương,ngay cả Ảnh điện của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không biết vị trí cụ thể củaTrần Đạo Huyền.Vì thế, Trần Đạo Liên quyết định ở lại tiên thành này.Lần lưu lại này, thoáng cái chính là nửa năm.Trần Đạo Liên ở lại chỗ này, ngoại trừ phải chờ Trần Đạo Huyền ra, còn cómột suy nghĩ, chính là sợ Khương gia tiếp tục ra tay với Lạc Li.ầ ề ế ầTrước đây, Trần Tiên Hạ liều chết bảo vệ Lạc Li, Trần Đạo Liên đươngnhiên sẽ không để Lạc Li rơi vào tay Khương Thái Uyên nữa.Trì Dao thấy hai người Lạc Li và Trần Đạo Liên vẫn luôn mặt mày ủ rũ, lêntiếng trấn an nói:- Hai vị muội muội chớ vội, đợi đến khi chiến sự này chấm dứt, Càn NguyênKiếm Tông ta nhất định sẽ cho Trần gia một lời giải thích.Nghe thấy như vậy.Trên mặt Trần Đạo Liên nặn ra một tia ý cười, gật đầu nói:- Đa tạ Trì Dao tiên tử.Ở một bên, Lạc Li đang định nói điều gì đó.Chỉ thấy không gian trước mắt một trận ba động, ngay sau đó, một bóngdáng nàng tâm tâm niệm niệm chờ không biết bao lâu, xuất hiện trước mặtnàng.- Trần... Trần Lang!Lạc Li che miệng, gần như run rẩy hét lên những lời này.Ngay sau đó, nàng nhào mạnh về phía Trần Đạo Huyền, hai tay gắt gao ômlấy hắn.Khoảnh khắc này, nước mắt của Lạc Li giống như một viên ngọc trai bị đứtdây, liên tục trượt dài trên má nàng.- Xin lỗi, ta về trễ.Trần Đạo Huyền biết, trong khoảng thời gian này, Lạc Li đã chịu quá nhiềuáp lực tâm lý.Bởi vì trong mắt nàng, Trần Tiên Hạ là vì nàng mới tự nguyện bị KhươngThái Khâm bắt đi.Trong mắt những người thiện lương, dù cho là có bất cứ vấn đề gì, họ sẽluôn cho rằng lý do là tại mình, mà đổ lỗi cho chính mình. Lạc Li chính lànhững người như vậy.- Thiếu tộc trưởng!Trần Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền, kích động hai mắt đỏ bừng, thanhâm đều trở nên run rẩy. Ngay sau đó, nàng bất chấp cái khác, cũng xông lên ômlấy Trần Đạo Huyền.Một bên, Trì Dao tiên tử nhìn ba người ôm nhau thành một đoàn, sắc mặt cóchút phức tạp.Một lúc lâu sau.Trần Đạo Huyền mới vỗ vỗ bả vai nhị nữ, nói:- Buông ra đi, còn có người ở đây.Nghe vậy.ầ ấ ắTrần Đạo Liên ngược lại không cảm thấy có cái gì, Lạc Li thì sắc mặt đỏbừng, vội vàng buông Trần Đạo Huyền ra.Lúc này, Trần Đạo Huyền mới chắp tay nói với Trì Dao:- Tiên tử, tại hạ muốn dùng không gian truyền tống trận trong thành một lần!- Được!Trì Dao tiên tử gật gật đầu.

Chương 772: Đạo Huyền trở về (2)