Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 871: Đạo binh (2)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Dường như nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền, Tử Phủ dẫn đường ởmột bên vội vàng truyền âm nói:- Phượng Linh chính là đạo binh tọa trấn của khách sạn Phượng Lai.Đây là lần thứ hai Trần Đạo Huyền nghe được từ đạo binh này, nghi hoặctrong lòng không khỏi càng sâu.Nhưng bây giờ hắn mới đến, hắn không biết nhiều thứ, dự định giải quyếtvấn đề đầu tiên, sau đó mới tìm hiểu những điều này!- Huyền Thủy bí cảnh giá cả bao nhiêu!- Bẩm tiền bối, nồng độ linh khí của Huyền Thủy bí cảnh không thua gì TưĐồ bí cảnh, sự khác biệt duy nhất, chính là không có giếng linh tính rèn luyệnđạo binh, bởi vậy chỉ cần mười giọt tạo hóa lực là có thể thuê một năm.Mười giọt tạo hóa lực.Mặc dù lấy Trần Đạo Huyền tài đại khí thô, cũng không khỏi vì cái giá nàymà âm thầm líu lưỡi.Ở đô thành Tư quốc, khách sạn Phượng Lai thu phí không cần linh thạch màlà trực tiếp dùng tạo hóa chi lực, quả nhiên là ngang tàng.Nếu không phải Trần Đạo Huyền trước khi ra cửa có chuẩn bị, thật đúng làchưa chắc ở được loại khách điếm này.Trần Đạo Huyền quyết đoán lấy ra một bình ngọc từ trong nhẫn trữ vật, tiệntay ném qua, nói:- Ta thuê bốn năm, nơi này là 40 giọt tạo hóa lực.Nghe đến đây, tiểu nhị trước mắt nào còn không biết là Trần Đạo Huyềnchuẩn bị đi tới Lưỡng Giới Uyên.Vẻ mặt của hắn cũng không thể không trở nên cung kính hơn.Tiếp nhận bình ngọc, tiểu nhị Tư quốc lại đưa cho Trần Đạo Huyền một cáingọc bài, nói:- Đây là trận pháp ngọc phù khống chế Huyền Thủy bí cảnh, xin tiền bốicầm lấy.Trần Đạo Huyền tiện tay tiếp nhận ngọc phù.Tiểu nhị tiếp tục nói:- Mời tiền bối đi theo ta.Dứt lời, liền đi trước dẫn đường cho Trần Đạo Huyền.Trần Đạo Huyền và người dẫn đường theo ngay sau đó.Rất nhanh.ềBa người liền đi tới một cái động thiên cỡ nhỏ.Tiểu nhị của khách sạn Phượng Lai quay đầu lại, nhìn về phía hai ngườiTrần Đạo Huyền, nói:- Nơi này chính là Huyền Thủy bí cảnh, vậy vãn bối sẽ không quấy rầy tiềnbối nghỉ ngơi.Nói xong, chắp tay với Trần Đạo Huyền, liền hóa thành một đạo độn quangrời đi.Trần Đạo Huyền nhìn theo đối phương rời đi, quay đầu lại, trên mặt mangtheo một nụ cười như có như không, nhìn người dẫn đường mà hắn gọi tới, nói:- Đạo hữu có thể muốn vào nói chuyện.Dọc theo đường đi, Tử Phủ dẫn đường này tân tân khổ khổ biểu hiện lâu nhưvậy, chính là vì những câu này của Trần Đạo Huyền, lập tức gật đầu khôngngừng nói:- Nguyện ý! Vãn bối nguyện ý!Thấy thế, Trần Đạo Huyền gật gật đầu, khống chế ngọc phù mở ra trận phápHuyền Thủy bí cảnh, sau đó dẫn đầu bước vào.Người dẫn đường không dám trì hoãn, cắn răng một cái, theo sát phía sau cấtbước đi vào.Yên lặng đi theo phía sau Trần Đạo Huyền, hắn không nói một lời nào.Trần Đạo Huyền cũng không nói lời nào, chỉ là tự mình đánh giá bố trí trongbí cảnh.Không gian bên trong bí cảnh ngược lại rất lớn, Trần Đạo Huyền phỏngchừng, còn lớn hơn một bậc so với tiên phủ của hắn ở Song Hồ đảo, diện tíchvượt qua mấy chục vạn mét vuông.Quan trọng hơn chính là, nồng độ linh khí trong bí cảnh vô cùng sung túcmặc dù không có linh mạch.Nhưng Trần Đạo Huyền có thể cảm giác được, vẫn luôn có linh khí khôngngừng từ bên ngoài tiến hành bổ sung cho nó, làm cho nồng độ linh khí nơi này,cơ hồ có thể sánh ngang với linh mạch ngũ giai, hoàn toàn đủ cho một vị tu sĩNguyên Anh cần tu hành.Tham quan cảnh quan Huyền Thủy bí cảnh xong.Trần Đạo Huyền tìm được một cung điện, đẩy cửa vào.Trang trí nội thất của cung điện được trang trí đầy đủ, khá sang trọng.Bất quá hắn không phải người coi trọng hưởng thụ, đối với mấy thứ này đềulàm như không thấy.Tùy ý đi tới trước một cái ghế trong đại điện ngồi xuống, Trần Đạo Huyềnnhìn về phía tu sĩ Tư quốc đứng trước mặt, lúc này mới lần đầu tiên nghiêm túcđánh giá đối phương.ố ắ ầTu sĩ Tư quốc mặc một thân áo ngắn xám xịt, trần trụi lộ ra cánh tay cườngtráng tràn đầy cơ bắp, nhìn khuôn mặt, giống như một tiểu tử hơn hai mươi tuổi.Bất quá tu sĩ không thể dựa vào bề ngoài phán đoán tuổi tác, Trần ĐạoHuyền chỉ là mơ phán đoán.Tu sĩ Tư quốc trước mắt khuôn mặt trẻ tuổi, có hai loại khả năng.Thứ nhất là đối phương Trúc Cơ sớm hơn, giữ lại được khuôn mặt còn trẻ.Hai là đối phương đã phục dụng Trú Nhan Đan.Nhưng Trần Đạo Huyền càng có khuynh hướng loại thứ nhất, bởi vì hắn vừamới dùng thần thức lặng lẽ kiểm tra linh căn của đối phương, hắn phát hiện tu sĩTư quốc trước mắt này lại là một vị tu sĩ Thiên Linh Căn.Tu sĩ Thiên Linh Căn tuy rằng không bằng với số ít tu sĩ thân mang linh thể.Nhưng phóng mắt nhìn tất cả quần thể tu sĩ, đó vẫn là hạng người có tư chấtđứng đầu.Một tu sĩ Thiên Linh Căn, nếu tài nguyên sung túc, không dám nói NguyênAnh kỳ nhưng đột phá Kim Đan kỳ là điều chắc chắn.Về phần Nguyên Anh kỳ, sau đó là Nguyên Thần kỳ, trên cơ bản không phảichỉ dựa vào linh căn ưu nhược là có thể quyết định, phụ thuộc nhiều hơn là cơduyên, ngộ tính, tâm tính của tu sĩ và các nhân tố khác.Linh căn tối đa chỉ có thể trợ giúp tu sĩ đi đến Kim Đan kỳ, càng về sau, linhcăn ảnh hưởng tới tu sĩ lại càng nhỏ.Thử hỏi đối với Trần Đạo Huyền bây giờ mà nói, tốc độ luyện hóa linh khínhanh hay chậm, có mấy ảnh hưởng tới hắn.Lấy cảnh giới đại đạo của Trần Đạo Huyền, nếu không lo lắng đan độc mànói, thậm chí có thể xem đan dược như cơm ăn.Loại điều kiện tu hành này, còn cân nhắc cái gì linh căn hay không linh căn.Thậm chí, Trần Đạo Huyền còn ghét bỏ tốc độ tu vi luyện khí tăng lên quáchậm, lần này đi tới Lưỡng Giới Uyên là chuyên môn vì tìm kiếm luyện đan sưgiúp hắn luyện chế Thánh Nguyên đan.Chỉ cần ăn Thánh Nguyên đan, lấy cảnh giới đại đạo của hắn, trong khoảnhkhắc liền có thể tăng tu vi lên đến Nguyên Anh đỉnh phong.Đối với Trần Đạo Huyền mà nói, cái gọi là linh căn tốt xấu, lại có ý nghĩa gì.Bị một tu sĩ Nguyên Anh thực lực mạnh mẽ như Trần Đạo Huyền đánh giá,tu sĩ Tư quốc trước mắt này chịu áp lực rất lớn, bất tri bất giác, mồ hôi theo tócmai của y chậm rãi trượt xuống.Một lúc lâu sau.Trần Đạo Huyền rốt cục mở miệng nói:- Tên của ngươi là gì?ố ổNghe vậy, tu sĩ Tư quốc trẻ tuổi cường tráng thở phào nhẹ nhõm, khomngười nói:- Bẩm báo tiền bối, vãn bối họ Ngũ, tên Minh Tu.Trần Đạo Huyền gật gật đầu:- Nói đi, trên đường đi hôm nay, ngươi nhiều lần nhắc nhở ta, không phải chỉvì một chút chi phí dẫn đường đâu nhỉ?- Tiền bối minh giám!Vị tu sĩ Tư quốc tên là Ngũ Minh Tu lập tức quỳ xuống, dập đầu khôngngừng:- Vãn bối khẩn cầu tiền bối dẫn vãn bối cùng đi Lưỡng Giới Uyên.Lần này, Trần Đạo Huyền hoàn toàn khiếp sợ.- Ngươi muốn đi Lưỡng Giới Uyên?Trần Đạo Huyền nhíu mày.Loại địa phương như Lưỡng Giới Uyên, mặc dù đối với hắn đã là một nơikhá nguy hiểm rồi, nhưng tu sĩ Tư quốc trước mắt chỉ bất quá mới là Tử Phủtrung kỳ, thậm chí thực lực còn kém Trần Phúc Sinh.Y đi Lưỡng Giới Uyên, cùng tự tìm đường chết có gì khác nhau đâu!Cộc cộc cộc!Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói:- Cho ta một lý do.- Cứu người!Ngũ Minh Tu ngẩng đầu lên:- Vãn bối cần một bảo vật trong di tích thế giới của chân tiên, để cứu tínhmạng của người vãn bối yêu thương!Nghênh đón ánh mắt của Ngũ Minh Tu, Trần Đạo Huyền không chútnhượng bộ nhìn hắn.Trong tình cảnh này, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải giơ ngón tay cái cho namnhân chí tình này.Nhưng... Trần Đạo Huyền căn bản không nghi ngờ.Về phần nguyên nhân, hành động hiện tại của người tên Ngũ Minh Tu nàyquá lỗ mãng, nhưng từ biểu hiện dọc đường của y mà xem, tâm tư người này lạicực kỳ tinh tế.Hành động mâu thuẫn trước sau như vậy, làm cho Trần Đạo Huyền khôngthể không tin tưởng.Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền lần thứ hai dùng thần thức quét qua đốiphương một phen, đích thật là tu vi Tử Phủ trung kỳ không sai.Cộc cộc cộc!ầ ề ầTrần Đạo Huyền lại gõ vào mặt bàn, trầm tư..p/s: Chương này nguồn bị lỗi danh tự loạn xạ, gần như mình phải sửa lại gầnhết, bạn đọc nếu thấy chỗ nào bất hợp lý thì cmt mình lưu ý nhé! Cảm ơn cácbạn!

Dường như nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền, Tử Phủ dẫn đường ở

một bên vội vàng truyền âm nói:

- Phượng Linh chính là đạo binh tọa trấn của khách sạn Phượng Lai.

Đây là lần thứ hai Trần Đạo Huyền nghe được từ đạo binh này, nghi hoặc

trong lòng không khỏi càng sâu.

Nhưng bây giờ hắn mới đến, hắn không biết nhiều thứ, dự định giải quyết

vấn đề đầu tiên, sau đó mới tìm hiểu những điều này!

- Huyền Thủy bí cảnh giá cả bao nhiêu!

- Bẩm tiền bối, nồng độ linh khí của Huyền Thủy bí cảnh không thua gì Tư

Đồ bí cảnh, sự khác biệt duy nhất, chính là không có giếng linh tính rèn luyện

đạo binh, bởi vậy chỉ cần mười giọt tạo hóa lực là có thể thuê một năm.

Mười giọt tạo hóa lực.

Mặc dù lấy Trần Đạo Huyền tài đại khí thô, cũng không khỏi vì cái giá này

mà âm thầm líu lưỡi.

Ở đô thành Tư quốc, khách sạn Phượng Lai thu phí không cần linh thạch mà

là trực tiếp dùng tạo hóa chi lực, quả nhiên là ngang tàng.

Nếu không phải Trần Đạo Huyền trước khi ra cửa có chuẩn bị, thật đúng là

chưa chắc ở được loại khách điếm này.

Trần Đạo Huyền quyết đoán lấy ra một bình ngọc từ trong nhẫn trữ vật, tiện

tay ném qua, nói:

- Ta thuê bốn năm, nơi này là 40 giọt tạo hóa lực.

Nghe đến đây, tiểu nhị trước mắt nào còn không biết là Trần Đạo Huyền

chuẩn bị đi tới Lưỡng Giới Uyên.

Vẻ mặt của hắn cũng không thể không trở nên cung kính hơn.

Tiếp nhận bình ngọc, tiểu nhị Tư quốc lại đưa cho Trần Đạo Huyền một cái

ngọc bài, nói:

- Đây là trận pháp ngọc phù khống chế Huyền Thủy bí cảnh, xin tiền bối

cầm lấy.

Trần Đạo Huyền tiện tay tiếp nhận ngọc phù.

Tiểu nhị tiếp tục nói:

- Mời tiền bối đi theo ta.

Dứt lời, liền đi trước dẫn đường cho Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền và người dẫn đường theo ngay sau đó.

Rất nhanh.

Ba người liền đi tới một cái động thiên cỡ nhỏ.

Tiểu nhị của khách sạn Phượng Lai quay đầu lại, nhìn về phía hai người

Trần Đạo Huyền, nói:

- Nơi này chính là Huyền Thủy bí cảnh, vậy vãn bối sẽ không quấy rầy tiền

bối nghỉ ngơi.

Nói xong, chắp tay với Trần Đạo Huyền, liền hóa thành một đạo độn quang

rời đi.

Trần Đạo Huyền nhìn theo đối phương rời đi, quay đầu lại, trên mặt mang

theo một nụ cười như có như không, nhìn người dẫn đường mà hắn gọi tới, nói:

- Đạo hữu có thể muốn vào nói chuyện.

Dọc theo đường đi, Tử Phủ dẫn đường này tân tân khổ khổ biểu hiện lâu như

vậy, chính là vì những câu này của Trần Đạo Huyền, lập tức gật đầu không

ngừng nói:

- Nguyện ý! Vãn bối nguyện ý!

Thấy thế, Trần Đạo Huyền gật gật đầu, khống chế ngọc phù mở ra trận pháp

Huyền Thủy bí cảnh, sau đó dẫn đầu bước vào.

Người dẫn đường không dám trì hoãn, cắn răng một cái, theo sát phía sau cất

bước đi vào.

Yên lặng đi theo phía sau Trần Đạo Huyền, hắn không nói một lời nào.

Trần Đạo Huyền cũng không nói lời nào, chỉ là tự mình đánh giá bố trí trong

bí cảnh.

Không gian bên trong bí cảnh ngược lại rất lớn, Trần Đạo Huyền phỏng

chừng, còn lớn hơn một bậc so với tiên phủ của hắn ở Song Hồ đảo, diện tích

vượt qua mấy chục vạn mét vuông.

Quan trọng hơn chính là, nồng độ linh khí trong bí cảnh vô cùng sung túc

mặc dù không có linh mạch.

Nhưng Trần Đạo Huyền có thể cảm giác được, vẫn luôn có linh khí không

ngừng từ bên ngoài tiến hành bổ sung cho nó, làm cho nồng độ linh khí nơi này,

cơ hồ có thể sánh ngang với linh mạch ngũ giai, hoàn toàn đủ cho một vị tu sĩ

Nguyên Anh cần tu hành.

Tham quan cảnh quan Huyền Thủy bí cảnh xong.

Trần Đạo Huyền tìm được một cung điện, đẩy cửa vào.

Trang trí nội thất của cung điện được trang trí đầy đủ, khá sang trọng.

Bất quá hắn không phải người coi trọng hưởng thụ, đối với mấy thứ này đều

làm như không thấy.

Tùy ý đi tới trước một cái ghế trong đại điện ngồi xuống, Trần Đạo Huyền

nhìn về phía tu sĩ Tư quốc đứng trước mặt, lúc này mới lần đầu tiên nghiêm túc

đánh giá đối phương.

ố ắ ầ

Tu sĩ Tư quốc mặc một thân áo ngắn xám xịt, trần trụi lộ ra cánh tay cường

tráng tràn đầy cơ bắp, nhìn khuôn mặt, giống như một tiểu tử hơn hai mươi tuổi.

Bất quá tu sĩ không thể dựa vào bề ngoài phán đoán tuổi tác, Trần Đạo

Huyền chỉ là mơ phán đoán.

Tu sĩ Tư quốc trước mắt khuôn mặt trẻ tuổi, có hai loại khả năng.

Thứ nhất là đối phương Trúc Cơ sớm hơn, giữ lại được khuôn mặt còn trẻ.

Hai là đối phương đã phục dụng Trú Nhan Đan.

Nhưng Trần Đạo Huyền càng có khuynh hướng loại thứ nhất, bởi vì hắn vừa

mới dùng thần thức lặng lẽ kiểm tra linh căn của đối phương, hắn phát hiện tu sĩ

Tư quốc trước mắt này lại là một vị tu sĩ Thiên Linh Căn.

Tu sĩ Thiên Linh Căn tuy rằng không bằng với số ít tu sĩ thân mang linh thể.

Nhưng phóng mắt nhìn tất cả quần thể tu sĩ, đó vẫn là hạng người có tư chất

đứng đầu.

Một tu sĩ Thiên Linh Căn, nếu tài nguyên sung túc, không dám nói Nguyên

Anh kỳ nhưng đột phá Kim Đan kỳ là điều chắc chắn.

Về phần Nguyên Anh kỳ, sau đó là Nguyên Thần kỳ, trên cơ bản không phải

chỉ dựa vào linh căn ưu nhược là có thể quyết định, phụ thuộc nhiều hơn là cơ

duyên, ngộ tính, tâm tính của tu sĩ và các nhân tố khác.

Linh căn tối đa chỉ có thể trợ giúp tu sĩ đi đến Kim Đan kỳ, càng về sau, linh

căn ảnh hưởng tới tu sĩ lại càng nhỏ.

Thử hỏi đối với Trần Đạo Huyền bây giờ mà nói, tốc độ luyện hóa linh khí

nhanh hay chậm, có mấy ảnh hưởng tới hắn.

Lấy cảnh giới đại đạo của Trần Đạo Huyền, nếu không lo lắng đan độc mà

nói, thậm chí có thể xem đan dược như cơm ăn.

Loại điều kiện tu hành này, còn cân nhắc cái gì linh căn hay không linh căn.

Thậm chí, Trần Đạo Huyền còn ghét bỏ tốc độ tu vi luyện khí tăng lên quá

chậm, lần này đi tới Lưỡng Giới Uyên là chuyên môn vì tìm kiếm luyện đan sư

giúp hắn luyện chế Thánh Nguyên đan.

Chỉ cần ăn Thánh Nguyên đan, lấy cảnh giới đại đạo của hắn, trong khoảnh

khắc liền có thể tăng tu vi lên đến Nguyên Anh đỉnh phong.

Đối với Trần Đạo Huyền mà nói, cái gọi là linh căn tốt xấu, lại có ý nghĩa gì.

Bị một tu sĩ Nguyên Anh thực lực mạnh mẽ như Trần Đạo Huyền đánh giá,

tu sĩ Tư quốc trước mắt này chịu áp lực rất lớn, bất tri bất giác, mồ hôi theo tóc

mai của y chậm rãi trượt xuống.

Một lúc lâu sau.

Trần Đạo Huyền rốt cục mở miệng nói:

- Tên của ngươi là gì?

ố ổ

Nghe vậy, tu sĩ Tư quốc trẻ tuổi cường tráng thở phào nhẹ nhõm, khom

người nói:

- Bẩm báo tiền bối, vãn bối họ Ngũ, tên Minh Tu.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Nói đi, trên đường đi hôm nay, ngươi nhiều lần nhắc nhở ta, không phải chỉ

vì một chút chi phí dẫn đường đâu nhỉ?

- Tiền bối minh giám!

Vị tu sĩ Tư quốc tên là Ngũ Minh Tu lập tức quỳ xuống, dập đầu không

ngừng:

- Vãn bối khẩn cầu tiền bối dẫn vãn bối cùng đi Lưỡng Giới Uyên.

Lần này, Trần Đạo Huyền hoàn toàn khiếp sợ.

- Ngươi muốn đi Lưỡng Giới Uyên?

Trần Đạo Huyền nhíu mày.

Loại địa phương như Lưỡng Giới Uyên, mặc dù đối với hắn đã là một nơi

khá nguy hiểm rồi, nhưng tu sĩ Tư quốc trước mắt chỉ bất quá mới là Tử Phủ

trung kỳ, thậm chí thực lực còn kém Trần Phúc Sinh.

Y đi Lưỡng Giới Uyên, cùng tự tìm đường chết có gì khác nhau đâu!

Cộc cộc cộc!

Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói:

- Cho ta một lý do.

- Cứu người!

Ngũ Minh Tu ngẩng đầu lên:

- Vãn bối cần một bảo vật trong di tích thế giới của chân tiên, để cứu tính

mạng của người vãn bối yêu thương!

Nghênh đón ánh mắt của Ngũ Minh Tu, Trần Đạo Huyền không chút

nhượng bộ nhìn hắn.

Trong tình cảnh này, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải giơ ngón tay cái cho nam

nhân chí tình này.

Nhưng... Trần Đạo Huyền căn bản không nghi ngờ.

Về phần nguyên nhân, hành động hiện tại của người tên Ngũ Minh Tu này

quá lỗ mãng, nhưng từ biểu hiện dọc đường của y mà xem, tâm tư người này lại

cực kỳ tinh tế.

Hành động mâu thuẫn trước sau như vậy, làm cho Trần Đạo Huyền không

thể không tin tưởng.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền lần thứ hai dùng thần thức quét qua đối

phương một phen, đích thật là tu vi Tử Phủ trung kỳ không sai.

Cộc cộc cộc!

ầ ề ầ

Trần Đạo Huyền lại gõ vào mặt bàn, trầm tư.

.

p/s: Chương này nguồn bị lỗi danh tự loạn xạ, gần như mình phải sửa lại gần

hết, bạn đọc nếu thấy chỗ nào bất hợp lý thì cmt mình lưu ý nhé! Cảm ơn các

bạn!

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… Dường như nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền, Tử Phủ dẫn đường ởmột bên vội vàng truyền âm nói:- Phượng Linh chính là đạo binh tọa trấn của khách sạn Phượng Lai.Đây là lần thứ hai Trần Đạo Huyền nghe được từ đạo binh này, nghi hoặctrong lòng không khỏi càng sâu.Nhưng bây giờ hắn mới đến, hắn không biết nhiều thứ, dự định giải quyếtvấn đề đầu tiên, sau đó mới tìm hiểu những điều này!- Huyền Thủy bí cảnh giá cả bao nhiêu!- Bẩm tiền bối, nồng độ linh khí của Huyền Thủy bí cảnh không thua gì TưĐồ bí cảnh, sự khác biệt duy nhất, chính là không có giếng linh tính rèn luyệnđạo binh, bởi vậy chỉ cần mười giọt tạo hóa lực là có thể thuê một năm.Mười giọt tạo hóa lực.Mặc dù lấy Trần Đạo Huyền tài đại khí thô, cũng không khỏi vì cái giá nàymà âm thầm líu lưỡi.Ở đô thành Tư quốc, khách sạn Phượng Lai thu phí không cần linh thạch màlà trực tiếp dùng tạo hóa chi lực, quả nhiên là ngang tàng.Nếu không phải Trần Đạo Huyền trước khi ra cửa có chuẩn bị, thật đúng làchưa chắc ở được loại khách điếm này.Trần Đạo Huyền quyết đoán lấy ra một bình ngọc từ trong nhẫn trữ vật, tiệntay ném qua, nói:- Ta thuê bốn năm, nơi này là 40 giọt tạo hóa lực.Nghe đến đây, tiểu nhị trước mắt nào còn không biết là Trần Đạo Huyềnchuẩn bị đi tới Lưỡng Giới Uyên.Vẻ mặt của hắn cũng không thể không trở nên cung kính hơn.Tiếp nhận bình ngọc, tiểu nhị Tư quốc lại đưa cho Trần Đạo Huyền một cáingọc bài, nói:- Đây là trận pháp ngọc phù khống chế Huyền Thủy bí cảnh, xin tiền bốicầm lấy.Trần Đạo Huyền tiện tay tiếp nhận ngọc phù.Tiểu nhị tiếp tục nói:- Mời tiền bối đi theo ta.Dứt lời, liền đi trước dẫn đường cho Trần Đạo Huyền.Trần Đạo Huyền và người dẫn đường theo ngay sau đó.Rất nhanh.ềBa người liền đi tới một cái động thiên cỡ nhỏ.Tiểu nhị của khách sạn Phượng Lai quay đầu lại, nhìn về phía hai ngườiTrần Đạo Huyền, nói:- Nơi này chính là Huyền Thủy bí cảnh, vậy vãn bối sẽ không quấy rầy tiềnbối nghỉ ngơi.Nói xong, chắp tay với Trần Đạo Huyền, liền hóa thành một đạo độn quangrời đi.Trần Đạo Huyền nhìn theo đối phương rời đi, quay đầu lại, trên mặt mangtheo một nụ cười như có như không, nhìn người dẫn đường mà hắn gọi tới, nói:- Đạo hữu có thể muốn vào nói chuyện.Dọc theo đường đi, Tử Phủ dẫn đường này tân tân khổ khổ biểu hiện lâu nhưvậy, chính là vì những câu này của Trần Đạo Huyền, lập tức gật đầu khôngngừng nói:- Nguyện ý! Vãn bối nguyện ý!Thấy thế, Trần Đạo Huyền gật gật đầu, khống chế ngọc phù mở ra trận phápHuyền Thủy bí cảnh, sau đó dẫn đầu bước vào.Người dẫn đường không dám trì hoãn, cắn răng một cái, theo sát phía sau cấtbước đi vào.Yên lặng đi theo phía sau Trần Đạo Huyền, hắn không nói một lời nào.Trần Đạo Huyền cũng không nói lời nào, chỉ là tự mình đánh giá bố trí trongbí cảnh.Không gian bên trong bí cảnh ngược lại rất lớn, Trần Đạo Huyền phỏngchừng, còn lớn hơn một bậc so với tiên phủ của hắn ở Song Hồ đảo, diện tíchvượt qua mấy chục vạn mét vuông.Quan trọng hơn chính là, nồng độ linh khí trong bí cảnh vô cùng sung túcmặc dù không có linh mạch.Nhưng Trần Đạo Huyền có thể cảm giác được, vẫn luôn có linh khí khôngngừng từ bên ngoài tiến hành bổ sung cho nó, làm cho nồng độ linh khí nơi này,cơ hồ có thể sánh ngang với linh mạch ngũ giai, hoàn toàn đủ cho một vị tu sĩNguyên Anh cần tu hành.Tham quan cảnh quan Huyền Thủy bí cảnh xong.Trần Đạo Huyền tìm được một cung điện, đẩy cửa vào.Trang trí nội thất của cung điện được trang trí đầy đủ, khá sang trọng.Bất quá hắn không phải người coi trọng hưởng thụ, đối với mấy thứ này đềulàm như không thấy.Tùy ý đi tới trước một cái ghế trong đại điện ngồi xuống, Trần Đạo Huyềnnhìn về phía tu sĩ Tư quốc đứng trước mặt, lúc này mới lần đầu tiên nghiêm túcđánh giá đối phương.ố ắ ầTu sĩ Tư quốc mặc một thân áo ngắn xám xịt, trần trụi lộ ra cánh tay cườngtráng tràn đầy cơ bắp, nhìn khuôn mặt, giống như một tiểu tử hơn hai mươi tuổi.Bất quá tu sĩ không thể dựa vào bề ngoài phán đoán tuổi tác, Trần ĐạoHuyền chỉ là mơ phán đoán.Tu sĩ Tư quốc trước mắt khuôn mặt trẻ tuổi, có hai loại khả năng.Thứ nhất là đối phương Trúc Cơ sớm hơn, giữ lại được khuôn mặt còn trẻ.Hai là đối phương đã phục dụng Trú Nhan Đan.Nhưng Trần Đạo Huyền càng có khuynh hướng loại thứ nhất, bởi vì hắn vừamới dùng thần thức lặng lẽ kiểm tra linh căn của đối phương, hắn phát hiện tu sĩTư quốc trước mắt này lại là một vị tu sĩ Thiên Linh Căn.Tu sĩ Thiên Linh Căn tuy rằng không bằng với số ít tu sĩ thân mang linh thể.Nhưng phóng mắt nhìn tất cả quần thể tu sĩ, đó vẫn là hạng người có tư chấtđứng đầu.Một tu sĩ Thiên Linh Căn, nếu tài nguyên sung túc, không dám nói NguyênAnh kỳ nhưng đột phá Kim Đan kỳ là điều chắc chắn.Về phần Nguyên Anh kỳ, sau đó là Nguyên Thần kỳ, trên cơ bản không phảichỉ dựa vào linh căn ưu nhược là có thể quyết định, phụ thuộc nhiều hơn là cơduyên, ngộ tính, tâm tính của tu sĩ và các nhân tố khác.Linh căn tối đa chỉ có thể trợ giúp tu sĩ đi đến Kim Đan kỳ, càng về sau, linhcăn ảnh hưởng tới tu sĩ lại càng nhỏ.Thử hỏi đối với Trần Đạo Huyền bây giờ mà nói, tốc độ luyện hóa linh khínhanh hay chậm, có mấy ảnh hưởng tới hắn.Lấy cảnh giới đại đạo của Trần Đạo Huyền, nếu không lo lắng đan độc mànói, thậm chí có thể xem đan dược như cơm ăn.Loại điều kiện tu hành này, còn cân nhắc cái gì linh căn hay không linh căn.Thậm chí, Trần Đạo Huyền còn ghét bỏ tốc độ tu vi luyện khí tăng lên quáchậm, lần này đi tới Lưỡng Giới Uyên là chuyên môn vì tìm kiếm luyện đan sưgiúp hắn luyện chế Thánh Nguyên đan.Chỉ cần ăn Thánh Nguyên đan, lấy cảnh giới đại đạo của hắn, trong khoảnhkhắc liền có thể tăng tu vi lên đến Nguyên Anh đỉnh phong.Đối với Trần Đạo Huyền mà nói, cái gọi là linh căn tốt xấu, lại có ý nghĩa gì.Bị một tu sĩ Nguyên Anh thực lực mạnh mẽ như Trần Đạo Huyền đánh giá,tu sĩ Tư quốc trước mắt này chịu áp lực rất lớn, bất tri bất giác, mồ hôi theo tócmai của y chậm rãi trượt xuống.Một lúc lâu sau.Trần Đạo Huyền rốt cục mở miệng nói:- Tên của ngươi là gì?ố ổNghe vậy, tu sĩ Tư quốc trẻ tuổi cường tráng thở phào nhẹ nhõm, khomngười nói:- Bẩm báo tiền bối, vãn bối họ Ngũ, tên Minh Tu.Trần Đạo Huyền gật gật đầu:- Nói đi, trên đường đi hôm nay, ngươi nhiều lần nhắc nhở ta, không phải chỉvì một chút chi phí dẫn đường đâu nhỉ?- Tiền bối minh giám!Vị tu sĩ Tư quốc tên là Ngũ Minh Tu lập tức quỳ xuống, dập đầu khôngngừng:- Vãn bối khẩn cầu tiền bối dẫn vãn bối cùng đi Lưỡng Giới Uyên.Lần này, Trần Đạo Huyền hoàn toàn khiếp sợ.- Ngươi muốn đi Lưỡng Giới Uyên?Trần Đạo Huyền nhíu mày.Loại địa phương như Lưỡng Giới Uyên, mặc dù đối với hắn đã là một nơikhá nguy hiểm rồi, nhưng tu sĩ Tư quốc trước mắt chỉ bất quá mới là Tử Phủtrung kỳ, thậm chí thực lực còn kém Trần Phúc Sinh.Y đi Lưỡng Giới Uyên, cùng tự tìm đường chết có gì khác nhau đâu!Cộc cộc cộc!Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói:- Cho ta một lý do.- Cứu người!Ngũ Minh Tu ngẩng đầu lên:- Vãn bối cần một bảo vật trong di tích thế giới của chân tiên, để cứu tínhmạng của người vãn bối yêu thương!Nghênh đón ánh mắt của Ngũ Minh Tu, Trần Đạo Huyền không chútnhượng bộ nhìn hắn.Trong tình cảnh này, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải giơ ngón tay cái cho namnhân chí tình này.Nhưng... Trần Đạo Huyền căn bản không nghi ngờ.Về phần nguyên nhân, hành động hiện tại của người tên Ngũ Minh Tu nàyquá lỗ mãng, nhưng từ biểu hiện dọc đường của y mà xem, tâm tư người này lạicực kỳ tinh tế.Hành động mâu thuẫn trước sau như vậy, làm cho Trần Đạo Huyền khôngthể không tin tưởng.Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền lần thứ hai dùng thần thức quét qua đốiphương một phen, đích thật là tu vi Tử Phủ trung kỳ không sai.Cộc cộc cộc!ầ ề ầTrần Đạo Huyền lại gõ vào mặt bàn, trầm tư..p/s: Chương này nguồn bị lỗi danh tự loạn xạ, gần như mình phải sửa lại gầnhết, bạn đọc nếu thấy chỗ nào bất hợp lý thì cmt mình lưu ý nhé! Cảm ơn cácbạn!

Chương 871: Đạo binh (2)