Tác giả:

Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có…

Chương 1062: Hồi ức (1)

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… - Tuy nhiên, uy năng của Khai Thiên đệ tam thức là quá mạnh, cho dù thitriển trong hư không nội vực, cũng sẽ ảnh hưởng đến các thế giới trong nội vực.Trầm ngâm một lát, Trần Đạo Huyền dập tắt ý tưởng thử chiêu.Ý niệm khẽ động.Trần Đạo Huyền lại trở về Huyền Hoàng giới.Cảm ứng một chút, Trần Đạo Huyền liền xác định được vị trí của Lạc Li.Huyền Hoàng giới, trụ sở của Trần gia.Tiên phủ tộc trưởng.Lạc Li đang bế quan tu hành.Đột nhiên, thân ảnh Trần Đạo Huyền chợt xuất hiện trước mặt nàng.Hắn đứng trước Lạc Li, đối phương không hề cảm thấy.Một lúc lâu sau, Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ho khan một tiếng.- Huh?Lạc Li chợt mở hai mắt ra, ánh mắt chợt lóe lên, sau khi phát hiện thì ra làTrần Đạo Huyền thì ánh mắt sắc bén lập tức nhu hòa.Chợt, Lạc Li nhanh chóng đứng dậy, nhào vào lòng Trần Đạo Huyền, ômchặt lấy hắn, không muốn buông tay.Chuyện gấp rút chi viện chiến khu Thú Cửu, Trần Đạo Huyền cũng khônggiấu diếm Lạc Li.Lạc Li cũng biết, bản thân mình căn bản không thể ngăn cản hắn.Nhưng đối mặt với đại quân giới yêu hùng hổ xông tới, nói không lo lắngchính là tự lừa mình dối người.Trên thực tế, Lạc Li mỗi ngày trong Huyền Hoàng giới đều lo lắng về sự antoàn của Trần Đạo Huyền.Nhưng ngại thực lực, nàng không giúp được Trần Đạo Huyền cái gì.Thật ra không chỉ là Lạc Li có cảm giác chán nản này, bất kỳ người thân nàocủa Trần Đạo Huyền đều có tâm trạng chán nản này.Bọn họ được Trần Đạo Huyền che chở, lại rất khó có lúc trả lại cho TrầnĐạo Huyền.Không có biện pháp, thiên tư của Trần Đạo Huyền, so với những người thânvà bằng hữu của hắn, thật sự mạnh hơn rất nhiều.- Ngươi về rồi?- Đã về.ầ ềTrần Đạo Huyền nhẹ nhàng ôm nàng:- Xin lỗi không về thăm ngươi trước tiên.Lạc Li buông hắn ra, lắc đầu:- Không quan trọng, ngươi trở lại là tốt rồi.Trần Đạo Huyền lại ôm nàng vào trong ngực.Hai người ôm ấp thật lâu.Trần Đạo Huyền mở miệng nói:- Có muốn theo ta trở về không?- Về đâu?Lạc Li sửng sốt:- Trở về Thiên Tôn sơn sao?Trần Đạo Huyền lắc đầu nói:- Về Ma Viên sơn.- Ah?Lạc Li suýt chút nữa không kịp phản ứng.Ma Viên sơn là nơi Giao Nhân tộc trú ngụ, từ khi tu vi và thực lực của TrầnĐạo Huyền càng ngày càng mạnh, đừng nói là Ma Viên sơn, dù là Vạn TinhHải, hắn gần như không trở về nữa.Nhưng trong nháy mắt, Lạc Li nghĩ ra lý do tại sao Trần Đạo Huyền lạimuốn về Ma Viên sơn.- Ngươi là muốn đi tiếp nhận truyền thừa Vạn Tinh Hải?Truyền thừa thượng giới của Vạn Tinh Hải, trong cao tầng của Phượng Vẫngiới không phải là bí mật gì.Nhưng truyền thừa này vô cùng hà khắc, cho dù năm đó Thí Đế thiên tônthiên tư tung hoành, cũng không thể thuận lợi thông qua khảo hạch truyền thừa.Bởi vậy, theo thời gian trôi qua, mức độ coi trọng của cao tầng Phượng Vẫngiới đối với truyền thừa này cũng càng ngày càng thấp.Bởi vì trong lòng mọi người rõ ràng, đệ tử phù hợp với yêu cầu của thế lựcthượng giới này, chỉ sợ Phượng Vẫn giới căn bản không tồn tại.- Ừm!Trần Đạo Huyền gật đầu nói:- Ta đã đột phá đến Chân Tiên chi cảnh. Đây cũng là lần cuối cùng ta tiếpnhận truyền thừa Vạn Tinh Hải!Theo tu vi của hắn đột phá đến Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền rốt cụccảm nhận được lực cản tiếp tục đi tới lớn như nào.ế ầ ề ểNếu nói trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, Trần Đạo Huyền còn có thể ỷ vàothiên tư tung hoành, nhanh chóng đột phá tu vi.Nhưng theo hắn thăng cấp Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền cảm giácđược giới này đã bài xích hắn.Về phần tu vi thần thể của hắn, dưới sức mạnh của Liệt Tinh Thuật vẫnkhông ngừng tiến bộ.Nhưng tốc độ tiến bộ này, so với trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, quả thựclà một cái trên trời một cái dưới đất.Trần Đạo Huyền rõ ràng, đây là đại đạo quy tắc hạn chế.Hắn nhất định phải phi thăng thượng giới, thì mới có thể tiếp tục tăng lên tuvi.Chẳng qua, tu vi đến Chân Tiên chi cảnh, ước thúc về thọ nguyên đã biếnmất, Trần Đạo Huyền cũng không vội lúc nhất thời.Quan trọng nhất chính là, họa giới yêu chưa bình ổn, hắn không cam lòng cứxám xịt rời đi Phượng Vẫn giới như vậy.Thực lực tăng lên đến mức hiện tại, cho dù đối với Trần Đạo Huyền, cũngtạm thời lâm vào bình cảnh.Do hạn chế của trùng binh, Liệt Tinh Thuật tạm thời không thể tiến thêm.Về phần tu vi thần thể, càng là bởi vì công pháp thiếu hụt, không cách nàotiến bộ.Dựa vào Liệt Tinh Thuật cưỡng ép tăng tiến tu vi thần thể, dù sao cũngkhông phải chính đạo, Trần Đạo Huyền thiếu công pháp tu hành thần thể chânchính.Về phần Khai Thiên Thần Vận, mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn dườngnhư không cách nào cung cấp thêm Khai Thiên Thần Vận cho hắn nữa.Trần Đạo Huyền không biết mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn quá nhỏ,hay là duyên cớ khác.Tóm lại, lấy thực lực hiện tại của Trần Đạo Huyền, muốn tiến thêm mộtbước nữa cũng chỉ có thể thuần thục nắm giữ Khai Thiên đệ tam thức, trừ cái đóra, hắn cũng chỉ có thể hy vọng ở truyền thừa Vạn Tinh Hải.Nếu ngay cả con đường truyền thừa Vạn Tinh Hải cũng không đi được,chứng minh thực lực hiện tại của hắn trên cơ bản đã chạm tới trần nhà hạ giớirồi.- Đại đạo hạn chế sao?Trong lòng Trần Đạo Huyền mơ hồ có cảm thụ này.- Nhưng mà, trong Chân Yêu giới, vì sao lại có giới yêu cấp Địa Tiên phá vỡhạn chế?Trần Đạo Huyền trăm mối không giải được, thì thôi cũng không nghĩ nhiềunữa.ề ấ ế ế ắNhân tộc đánh một trận với giới yêu là một điều tất yếu, đến lúc đó, chờ hắncông vào Chân Yêu giới Thánh Cổ yêu vực, hết thảy sẽ rõ.Lạc Li nghe Trần Đạo Huyền thành tiên, đầu tiên là sửng sốt, chợt trên mặtlộ ra vui mừng chân thành.Mặc dù biết Ái Lang đi Vạn Tinh Hải là tiếp nhận truyền thừa, bồi nàng trởvề Giao Nhân tộc chỉ là thuận tiện.Nhưng Lạc Li vẫn vô cùng cao hứng, nàng nắm tay Trần Đạo Huyền, tươicười như hoa, nói:- Đi thôi!- Được!Trần Đạo Huyền nắm lại tay nàng.- Chờ đã!- Hả?Trần Đạo Huyền nghi hoặc nhìn nàng.- Có thể.... Trước tiên đừng trực tiếp thuấn di đến Ma Viên sơn, chúng ta điQuan Hải đình trước được không?Đối mặt với yêu cầu này, Trần Đạo Huyền làm sao có thể nói ra lời cự tuyệt.Hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của Lạc Li, ônnhu nói:- Nghe lời ngươi.Ánh mắt của Lạc Li dịu dàng hơn.Sau một khắc.Thân hình hai người trực tiếp biến mất ở Huyền Hoàng giới.

- Tuy nhiên, uy năng của Khai Thiên đệ tam thức là quá mạnh, cho dù thi

triển trong hư không nội vực, cũng sẽ ảnh hưởng đến các thế giới trong nội vực.

Trầm ngâm một lát, Trần Đạo Huyền dập tắt ý tưởng thử chiêu.

Ý niệm khẽ động.

Trần Đạo Huyền lại trở về Huyền Hoàng giới.

Cảm ứng một chút, Trần Đạo Huyền liền xác định được vị trí của Lạc Li.

Huyền Hoàng giới, trụ sở của Trần gia.

Tiên phủ tộc trưởng.

Lạc Li đang bế quan tu hành.

Đột nhiên, thân ảnh Trần Đạo Huyền chợt xuất hiện trước mặt nàng.

Hắn đứng trước Lạc Li, đối phương không hề cảm thấy.

Một lúc lâu sau, Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ho khan một tiếng.

- Huh?

Lạc Li chợt mở hai mắt ra, ánh mắt chợt lóe lên, sau khi phát hiện thì ra là

Trần Đạo Huyền thì ánh mắt sắc bén lập tức nhu hòa.

Chợt, Lạc Li nhanh chóng đứng dậy, nhào vào lòng Trần Đạo Huyền, ôm

chặt lấy hắn, không muốn buông tay.

Chuyện gấp rút chi viện chiến khu Thú Cửu, Trần Đạo Huyền cũng không

giấu diếm Lạc Li.

Lạc Li cũng biết, bản thân mình căn bản không thể ngăn cản hắn.

Nhưng đối mặt với đại quân giới yêu hùng hổ xông tới, nói không lo lắng

chính là tự lừa mình dối người.

Trên thực tế, Lạc Li mỗi ngày trong Huyền Hoàng giới đều lo lắng về sự an

toàn của Trần Đạo Huyền.

Nhưng ngại thực lực, nàng không giúp được Trần Đạo Huyền cái gì.

Thật ra không chỉ là Lạc Li có cảm giác chán nản này, bất kỳ người thân nào

của Trần Đạo Huyền đều có tâm trạng chán nản này.

Bọn họ được Trần Đạo Huyền che chở, lại rất khó có lúc trả lại cho Trần

Đạo Huyền.

Không có biện pháp, thiên tư của Trần Đạo Huyền, so với những người thân

và bằng hữu của hắn, thật sự mạnh hơn rất nhiều.

- Ngươi về rồi?

- Đã về.

ầ ề

Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ôm nàng:

- Xin lỗi không về thăm ngươi trước tiên.

Lạc Li buông hắn ra, lắc đầu:

- Không quan trọng, ngươi trở lại là tốt rồi.

Trần Đạo Huyền lại ôm nàng vào trong ngực.

Hai người ôm ấp thật lâu.

Trần Đạo Huyền mở miệng nói:

- Có muốn theo ta trở về không?

- Về đâu?

Lạc Li sửng sốt:

- Trở về Thiên Tôn sơn sao?

Trần Đạo Huyền lắc đầu nói:

- Về Ma Viên sơn.

- Ah?

Lạc Li suýt chút nữa không kịp phản ứng.

Ma Viên sơn là nơi Giao Nhân tộc trú ngụ, từ khi tu vi và thực lực của Trần

Đạo Huyền càng ngày càng mạnh, đừng nói là Ma Viên sơn, dù là Vạn Tinh

Hải, hắn gần như không trở về nữa.

Nhưng trong nháy mắt, Lạc Li nghĩ ra lý do tại sao Trần Đạo Huyền lại

muốn về Ma Viên sơn.

- Ngươi là muốn đi tiếp nhận truyền thừa Vạn Tinh Hải?

Truyền thừa thượng giới của Vạn Tinh Hải, trong cao tầng của Phượng Vẫn

giới không phải là bí mật gì.

Nhưng truyền thừa này vô cùng hà khắc, cho dù năm đó Thí Đế thiên tôn

thiên tư tung hoành, cũng không thể thuận lợi thông qua khảo hạch truyền thừa.

Bởi vậy, theo thời gian trôi qua, mức độ coi trọng của cao tầng Phượng Vẫn

giới đối với truyền thừa này cũng càng ngày càng thấp.

Bởi vì trong lòng mọi người rõ ràng, đệ tử phù hợp với yêu cầu của thế lực

thượng giới này, chỉ sợ Phượng Vẫn giới căn bản không tồn tại.

- Ừm!

Trần Đạo Huyền gật đầu nói:

- Ta đã đột phá đến Chân Tiên chi cảnh. Đây cũng là lần cuối cùng ta tiếp

nhận truyền thừa Vạn Tinh Hải!

Theo tu vi của hắn đột phá đến Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền rốt cục

cảm nhận được lực cản tiếp tục đi tới lớn như nào.

ế ầ ề ể

Nếu nói trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, Trần Đạo Huyền còn có thể ỷ vào

thiên tư tung hoành, nhanh chóng đột phá tu vi.

Nhưng theo hắn thăng cấp Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền cảm giác

được giới này đã bài xích hắn.

Về phần tu vi thần thể của hắn, dưới sức mạnh của Liệt Tinh Thuật vẫn

không ngừng tiến bộ.

Nhưng tốc độ tiến bộ này, so với trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, quả thực

là một cái trên trời một cái dưới đất.

Trần Đạo Huyền rõ ràng, đây là đại đạo quy tắc hạn chế.

Hắn nhất định phải phi thăng thượng giới, thì mới có thể tiếp tục tăng lên tu

vi.

Chẳng qua, tu vi đến Chân Tiên chi cảnh, ước thúc về thọ nguyên đã biến

mất, Trần Đạo Huyền cũng không vội lúc nhất thời.

Quan trọng nhất chính là, họa giới yêu chưa bình ổn, hắn không cam lòng cứ

xám xịt rời đi Phượng Vẫn giới như vậy.

Thực lực tăng lên đến mức hiện tại, cho dù đối với Trần Đạo Huyền, cũng

tạm thời lâm vào bình cảnh.

Do hạn chế của trùng binh, Liệt Tinh Thuật tạm thời không thể tiến thêm.

Về phần tu vi thần thể, càng là bởi vì công pháp thiếu hụt, không cách nào

tiến bộ.

Dựa vào Liệt Tinh Thuật cưỡng ép tăng tiến tu vi thần thể, dù sao cũng

không phải chính đạo, Trần Đạo Huyền thiếu công pháp tu hành thần thể chân

chính.

Về phần Khai Thiên Thần Vận, mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn dường

như không cách nào cung cấp thêm Khai Thiên Thần Vận cho hắn nữa.

Trần Đạo Huyền không biết mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn quá nhỏ,

hay là duyên cớ khác.

Tóm lại, lấy thực lực hiện tại của Trần Đạo Huyền, muốn tiến thêm một

bước nữa cũng chỉ có thể thuần thục nắm giữ Khai Thiên đệ tam thức, trừ cái đó

ra, hắn cũng chỉ có thể hy vọng ở truyền thừa Vạn Tinh Hải.

Nếu ngay cả con đường truyền thừa Vạn Tinh Hải cũng không đi được,

chứng minh thực lực hiện tại của hắn trên cơ bản đã chạm tới trần nhà hạ giới

rồi.

- Đại đạo hạn chế sao?

Trong lòng Trần Đạo Huyền mơ hồ có cảm thụ này.

- Nhưng mà, trong Chân Yêu giới, vì sao lại có giới yêu cấp Địa Tiên phá vỡ

hạn chế?

Trần Đạo Huyền trăm mối không giải được, thì thôi cũng không nghĩ nhiều

nữa.

ề ấ ế ế ắ

Nhân tộc đánh một trận với giới yêu là một điều tất yếu, đến lúc đó, chờ hắn

công vào Chân Yêu giới Thánh Cổ yêu vực, hết thảy sẽ rõ.

Lạc Li nghe Trần Đạo Huyền thành tiên, đầu tiên là sửng sốt, chợt trên mặt

lộ ra vui mừng chân thành.

Mặc dù biết Ái Lang đi Vạn Tinh Hải là tiếp nhận truyền thừa, bồi nàng trở

về Giao Nhân tộc chỉ là thuận tiện.

Nhưng Lạc Li vẫn vô cùng cao hứng, nàng nắm tay Trần Đạo Huyền, tươi

cười như hoa, nói:

- Đi thôi!

- Được!

Trần Đạo Huyền nắm lại tay nàng.

- Chờ đã!

- Hả?

Trần Đạo Huyền nghi hoặc nhìn nàng.

- Có thể.... Trước tiên đừng trực tiếp thuấn di đến Ma Viên sơn, chúng ta đi

Quan Hải đình trước được không?

Đối mặt với yêu cầu này, Trần Đạo Huyền làm sao có thể nói ra lời cự tuyệt.

Hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của Lạc Li, ôn

nhu nói:

- Nghe lời ngươi.

Ánh mắt của Lạc Li dịu dàng hơn.

Sau một khắc.

Thân hình hai người trực tiếp biến mất ở Huyền Hoàng giới.

Ta Tu Tiên Tại Gia TộcTác giả: Hề Vân HyTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpNgoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộnglớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.......- Luyện khí tầng ba, cuối cùng cũng đột phá!Trong một động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanhsắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt sáng như saotrời, kích động nói.Trước người tu sĩ, một miệng linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc linh khí lên,tản mạn ra bên ngoài.Ục ục!Trần Đạo Huyền thấy thế, không để ý đến hưng phấn nữa, vội vàng dùngmột cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.Thấy linh khí trong linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài nữa, lúc này TrầnĐạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Miệng linh nhãn này là một cái linh nhãn cuối cùng của Trần gia, duy trì chohai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần TiênHạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.Đến lúc đó, việc tu hành của bọn họ sẽ bị cản trở, khó có… - Tuy nhiên, uy năng của Khai Thiên đệ tam thức là quá mạnh, cho dù thitriển trong hư không nội vực, cũng sẽ ảnh hưởng đến các thế giới trong nội vực.Trầm ngâm một lát, Trần Đạo Huyền dập tắt ý tưởng thử chiêu.Ý niệm khẽ động.Trần Đạo Huyền lại trở về Huyền Hoàng giới.Cảm ứng một chút, Trần Đạo Huyền liền xác định được vị trí của Lạc Li.Huyền Hoàng giới, trụ sở của Trần gia.Tiên phủ tộc trưởng.Lạc Li đang bế quan tu hành.Đột nhiên, thân ảnh Trần Đạo Huyền chợt xuất hiện trước mặt nàng.Hắn đứng trước Lạc Li, đối phương không hề cảm thấy.Một lúc lâu sau, Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ho khan một tiếng.- Huh?Lạc Li chợt mở hai mắt ra, ánh mắt chợt lóe lên, sau khi phát hiện thì ra làTrần Đạo Huyền thì ánh mắt sắc bén lập tức nhu hòa.Chợt, Lạc Li nhanh chóng đứng dậy, nhào vào lòng Trần Đạo Huyền, ômchặt lấy hắn, không muốn buông tay.Chuyện gấp rút chi viện chiến khu Thú Cửu, Trần Đạo Huyền cũng khônggiấu diếm Lạc Li.Lạc Li cũng biết, bản thân mình căn bản không thể ngăn cản hắn.Nhưng đối mặt với đại quân giới yêu hùng hổ xông tới, nói không lo lắngchính là tự lừa mình dối người.Trên thực tế, Lạc Li mỗi ngày trong Huyền Hoàng giới đều lo lắng về sự antoàn của Trần Đạo Huyền.Nhưng ngại thực lực, nàng không giúp được Trần Đạo Huyền cái gì.Thật ra không chỉ là Lạc Li có cảm giác chán nản này, bất kỳ người thân nàocủa Trần Đạo Huyền đều có tâm trạng chán nản này.Bọn họ được Trần Đạo Huyền che chở, lại rất khó có lúc trả lại cho TrầnĐạo Huyền.Không có biện pháp, thiên tư của Trần Đạo Huyền, so với những người thânvà bằng hữu của hắn, thật sự mạnh hơn rất nhiều.- Ngươi về rồi?- Đã về.ầ ềTrần Đạo Huyền nhẹ nhàng ôm nàng:- Xin lỗi không về thăm ngươi trước tiên.Lạc Li buông hắn ra, lắc đầu:- Không quan trọng, ngươi trở lại là tốt rồi.Trần Đạo Huyền lại ôm nàng vào trong ngực.Hai người ôm ấp thật lâu.Trần Đạo Huyền mở miệng nói:- Có muốn theo ta trở về không?- Về đâu?Lạc Li sửng sốt:- Trở về Thiên Tôn sơn sao?Trần Đạo Huyền lắc đầu nói:- Về Ma Viên sơn.- Ah?Lạc Li suýt chút nữa không kịp phản ứng.Ma Viên sơn là nơi Giao Nhân tộc trú ngụ, từ khi tu vi và thực lực của TrầnĐạo Huyền càng ngày càng mạnh, đừng nói là Ma Viên sơn, dù là Vạn TinhHải, hắn gần như không trở về nữa.Nhưng trong nháy mắt, Lạc Li nghĩ ra lý do tại sao Trần Đạo Huyền lạimuốn về Ma Viên sơn.- Ngươi là muốn đi tiếp nhận truyền thừa Vạn Tinh Hải?Truyền thừa thượng giới của Vạn Tinh Hải, trong cao tầng của Phượng Vẫngiới không phải là bí mật gì.Nhưng truyền thừa này vô cùng hà khắc, cho dù năm đó Thí Đế thiên tônthiên tư tung hoành, cũng không thể thuận lợi thông qua khảo hạch truyền thừa.Bởi vậy, theo thời gian trôi qua, mức độ coi trọng của cao tầng Phượng Vẫngiới đối với truyền thừa này cũng càng ngày càng thấp.Bởi vì trong lòng mọi người rõ ràng, đệ tử phù hợp với yêu cầu của thế lựcthượng giới này, chỉ sợ Phượng Vẫn giới căn bản không tồn tại.- Ừm!Trần Đạo Huyền gật đầu nói:- Ta đã đột phá đến Chân Tiên chi cảnh. Đây cũng là lần cuối cùng ta tiếpnhận truyền thừa Vạn Tinh Hải!Theo tu vi của hắn đột phá đến Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền rốt cụccảm nhận được lực cản tiếp tục đi tới lớn như nào.ế ầ ề ểNếu nói trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, Trần Đạo Huyền còn có thể ỷ vàothiên tư tung hoành, nhanh chóng đột phá tu vi.Nhưng theo hắn thăng cấp Chân Tiên chi cảnh, Trần Đạo Huyền cảm giácđược giới này đã bài xích hắn.Về phần tu vi thần thể của hắn, dưới sức mạnh của Liệt Tinh Thuật vẫnkhông ngừng tiến bộ.Nhưng tốc độ tiến bộ này, so với trước khi đột phá Chân Tiên cảnh, quả thựclà một cái trên trời một cái dưới đất.Trần Đạo Huyền rõ ràng, đây là đại đạo quy tắc hạn chế.Hắn nhất định phải phi thăng thượng giới, thì mới có thể tiếp tục tăng lên tuvi.Chẳng qua, tu vi đến Chân Tiên chi cảnh, ước thúc về thọ nguyên đã biếnmất, Trần Đạo Huyền cũng không vội lúc nhất thời.Quan trọng nhất chính là, họa giới yêu chưa bình ổn, hắn không cam lòng cứxám xịt rời đi Phượng Vẫn giới như vậy.Thực lực tăng lên đến mức hiện tại, cho dù đối với Trần Đạo Huyền, cũngtạm thời lâm vào bình cảnh.Do hạn chế của trùng binh, Liệt Tinh Thuật tạm thời không thể tiến thêm.Về phần tu vi thần thể, càng là bởi vì công pháp thiếu hụt, không cách nàotiến bộ.Dựa vào Liệt Tinh Thuật cưỡng ép tăng tiến tu vi thần thể, dù sao cũngkhông phải chính đạo, Trần Đạo Huyền thiếu công pháp tu hành thần thể chânchính.Về phần Khai Thiên Thần Vận, mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn dườngnhư không cách nào cung cấp thêm Khai Thiên Thần Vận cho hắn nữa.Trần Đạo Huyền không biết mảnh vỡ Bàn Cổ phủ trong tay hắn quá nhỏ,hay là duyên cớ khác.Tóm lại, lấy thực lực hiện tại của Trần Đạo Huyền, muốn tiến thêm mộtbước nữa cũng chỉ có thể thuần thục nắm giữ Khai Thiên đệ tam thức, trừ cái đóra, hắn cũng chỉ có thể hy vọng ở truyền thừa Vạn Tinh Hải.Nếu ngay cả con đường truyền thừa Vạn Tinh Hải cũng không đi được,chứng minh thực lực hiện tại của hắn trên cơ bản đã chạm tới trần nhà hạ giớirồi.- Đại đạo hạn chế sao?Trong lòng Trần Đạo Huyền mơ hồ có cảm thụ này.- Nhưng mà, trong Chân Yêu giới, vì sao lại có giới yêu cấp Địa Tiên phá vỡhạn chế?Trần Đạo Huyền trăm mối không giải được, thì thôi cũng không nghĩ nhiềunữa.ề ấ ế ế ắNhân tộc đánh một trận với giới yêu là một điều tất yếu, đến lúc đó, chờ hắncông vào Chân Yêu giới Thánh Cổ yêu vực, hết thảy sẽ rõ.Lạc Li nghe Trần Đạo Huyền thành tiên, đầu tiên là sửng sốt, chợt trên mặtlộ ra vui mừng chân thành.Mặc dù biết Ái Lang đi Vạn Tinh Hải là tiếp nhận truyền thừa, bồi nàng trởvề Giao Nhân tộc chỉ là thuận tiện.Nhưng Lạc Li vẫn vô cùng cao hứng, nàng nắm tay Trần Đạo Huyền, tươicười như hoa, nói:- Đi thôi!- Được!Trần Đạo Huyền nắm lại tay nàng.- Chờ đã!- Hả?Trần Đạo Huyền nghi hoặc nhìn nàng.- Có thể.... Trước tiên đừng trực tiếp thuấn di đến Ma Viên sơn, chúng ta điQuan Hải đình trước được không?Đối mặt với yêu cầu này, Trần Đạo Huyền làm sao có thể nói ra lời cự tuyệt.Hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của Lạc Li, ônnhu nói:- Nghe lời ngươi.Ánh mắt của Lạc Li dịu dàng hơn.Sau một khắc.Thân hình hai người trực tiếp biến mất ở Huyền Hoàng giới.

Chương 1062: Hồi ức (1)