Tác giả:

Thế mà mũi nó hục hặc thở ra hai luồng hơi khói, bốn gió nó cuốc xuống đất nhưgõ nhịp, để tỏ ý muốn là còn thừa sức chạy một thôi dài nữa. Ky sĩ lấy tay vỗ khẽvào cổ ngựa nói:- Hãy thong thả, tuấn mã, đi đâu mà vội thế? Thầy trò ta nghỉ chân ăn lót dạChàng vừa toan xuống ngựa, thì mắt chàng ngẫu nhiên để tới một cái bảng gỗvuông quét vôi trắng, trên viết những chữ nôm thật to, to đến nỗi trời đã gần tốihẳn mà chàng còn lỗ mỗ đọc được...Nhưng giữa lúc đó, sau một tiếng hét của con ngựa thì tiếng ồn ào cười nóitrong hàng cơm im bặt. Rồi cánh cửa hé mở, một người thò đầu ra hỏi:- Ai?Không trả lời, thanh nhiên võ sĩ nhanh nhẹn nhảy ngoắt xuống đất, kéo và vuốtáo cho hết nếp răn vì lúc ngồi trên yên, chàng đã giắt vạt cả vào trong chiếc giâylưng điều. Đoạn, thong thả, dõng dạc, chàng bảo người vừa hỏi:- Chú còn đợi đến bao giờ mới ra giắt ngựa của ta vào tàu?ý chừng cho là lời nói đó hỗn xược, người kia mở mạnh cánh cửa bước rađường đứng phưỡn ngực chống tay vào sườn, gật gù hỏi lại:- Anh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...