Tác giả:

Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…

Chương 147: Có lẽ anh cũng có một trái tim trẻ thơ.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiếp đó, Tiết Nhất Thủ liền cầm huyết thanh đi lên căn phòng của Thẩm Nguyệt ở trên tầng.Mà những người ở dưới cũng chỉ có thể chờ đợi.AdvertisementThời gian chầm chậm trôi qua. Đối với Thẩm Kỳ Bân, mỗi một giây đều trôi qua vô cùng lâu."A, a... Đau, đau!"Khoảng hai mươi phút sau, tiếng kêu thảm thiết vang lên trên tầng.Soạt!AdvertisementSắc mặt Thẩm Kỳ Bân thay đổi, đây là giọng nói của con gái ông ta!"Có chuyện gì xảy ra vậy?!"Đường Minh Phong làm sao biết được có chuyện gì, cũng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn giả vờ bĩnh tĩnh mà bịa chuyện: "Cụ Thẩm, ông hai Thẩm, mọi người đừng lo lắng. Giáo sư Tiết đã nói với tôi chuyện này rồi, đây là phản ứng bình thường thôi. Đợi cô Thẩm đỡ hơn, đỡ hơn là tốt rồi!"Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Đường Minh Phong cũng loạn như cào cào.Ngay lúc này, Tiết Nhất Thủ hốt hoảng chạy ra khỏi phòng: "Máu cô Thẩm bài xích với huyết thanh, đã xảy ra phản ứng, tính mạng cô ấy đang nguy kịch!"Ầm!Lúc này đầu Thẩm Kỳ Bân như bị sét đánh. Ông ta hung hăng nhìn chằm chằm Đường Minh Phong: "Nếu con gái tôi có mệnh hệ gì thì tôi muốn cậu và cả tên lang băm kia phải đền mạng!""Bây giờ giết cậu ta cũng không ích gì, mau gọi điện cho bệnh viện đi, khụ khụ khụ...", Thẩm Thương sốt ruột giậm chân."Tình huống này đừng nói là đến bệnh viện Giang Châu, cho dù đến bệnh viện lớn ở Ma Đô thì bác sĩ cũng bó tay thôi!". Tiết Nhất Thủ cứ như đã già đi cả chục tuổi, lần này thì danh tiếng của ông ta mất hết thật rồi."Vậy phải làm sao bây giờ?", mắt Thẩm Kỳ Bân đỏ ngầu.....Lúc này Tôn Hàn đang ngồi trên ghế sô pha xem hoạt hình với Đồng Đồng.Anh chẳng có hứng thú gì với hoạt hình, nhưng Đồng Đồng thích xem nên anh cũng xem rất nhập tâm.Có lẽ anh cũng có một trái tim trẻ thơ.Reng reng reng!Điện thoại trên bàn trà vang lên, Tôn Hàn nhìn người gọi đến thì chẳng muốn nghe, liền vứt sang một bên."Bố ơi, sao người ta gọi đến mà bố không nghe máy!", Đồng Đồng nhìn thấy thế liền nói.Tôn Hàn bật cười: "Ừ, bố nghe máy đây".Lúc này anh mới nghe máy.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiếp đó, Tiết Nhất Thủ liền cầm huyết thanh đi lên căn phòng của Thẩm Nguyệt ở trên tầng.Mà những người ở dưới cũng chỉ có thể chờ đợi.AdvertisementThời gian chầm chậm trôi qua. Đối với Thẩm Kỳ Bân, mỗi một giây đều trôi qua vô cùng lâu."A, a... Đau, đau!"Khoảng hai mươi phút sau, tiếng kêu thảm thiết vang lên trên tầng.Soạt!AdvertisementSắc mặt Thẩm Kỳ Bân thay đổi, đây là giọng nói của con gái ông ta!"Có chuyện gì xảy ra vậy?!"Đường Minh Phong làm sao biết được có chuyện gì, cũng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn giả vờ bĩnh tĩnh mà bịa chuyện: "Cụ Thẩm, ông hai Thẩm, mọi người đừng lo lắng. Giáo sư Tiết đã nói với tôi chuyện này rồi, đây là phản ứng bình thường thôi. Đợi cô Thẩm đỡ hơn, đỡ hơn là tốt rồi!"Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Đường Minh Phong cũng loạn như cào cào.Ngay lúc này, Tiết Nhất Thủ hốt hoảng chạy ra khỏi phòng: "Máu cô Thẩm bài xích với huyết thanh, đã xảy ra phản ứng, tính mạng cô ấy đang nguy kịch!"Ầm!Lúc này đầu Thẩm Kỳ Bân như bị sét đánh. Ông ta hung hăng nhìn chằm chằm Đường Minh Phong: "Nếu con gái tôi có mệnh hệ gì thì tôi muốn cậu và cả tên lang băm kia phải đền mạng!""Bây giờ giết cậu ta cũng không ích gì, mau gọi điện cho bệnh viện đi, khụ khụ khụ...", Thẩm Thương sốt ruột giậm chân."Tình huống này đừng nói là đến bệnh viện Giang Châu, cho dù đến bệnh viện lớn ở Ma Đô thì bác sĩ cũng bó tay thôi!". Tiết Nhất Thủ cứ như đã già đi cả chục tuổi, lần này thì danh tiếng của ông ta mất hết thật rồi."Vậy phải làm sao bây giờ?", mắt Thẩm Kỳ Bân đỏ ngầu.....Lúc này Tôn Hàn đang ngồi trên ghế sô pha xem hoạt hình với Đồng Đồng.Anh chẳng có hứng thú gì với hoạt hình, nhưng Đồng Đồng thích xem nên anh cũng xem rất nhập tâm.Có lẽ anh cũng có một trái tim trẻ thơ.Reng reng reng!Điện thoại trên bàn trà vang lên, Tôn Hàn nhìn người gọi đến thì chẳng muốn nghe, liền vứt sang một bên."Bố ơi, sao người ta gọi đến mà bố không nghe máy!", Đồng Đồng nhìn thấy thế liền nói.Tôn Hàn bật cười: "Ừ, bố nghe máy đây".Lúc này anh mới nghe máy.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiếp đó, Tiết Nhất Thủ liền cầm huyết thanh đi lên căn phòng của Thẩm Nguyệt ở trên tầng.Mà những người ở dưới cũng chỉ có thể chờ đợi.AdvertisementThời gian chầm chậm trôi qua. Đối với Thẩm Kỳ Bân, mỗi một giây đều trôi qua vô cùng lâu."A, a... Đau, đau!"Khoảng hai mươi phút sau, tiếng kêu thảm thiết vang lên trên tầng.Soạt!AdvertisementSắc mặt Thẩm Kỳ Bân thay đổi, đây là giọng nói của con gái ông ta!"Có chuyện gì xảy ra vậy?!"Đường Minh Phong làm sao biết được có chuyện gì, cũng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn giả vờ bĩnh tĩnh mà bịa chuyện: "Cụ Thẩm, ông hai Thẩm, mọi người đừng lo lắng. Giáo sư Tiết đã nói với tôi chuyện này rồi, đây là phản ứng bình thường thôi. Đợi cô Thẩm đỡ hơn, đỡ hơn là tốt rồi!"Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Đường Minh Phong cũng loạn như cào cào.Ngay lúc này, Tiết Nhất Thủ hốt hoảng chạy ra khỏi phòng: "Máu cô Thẩm bài xích với huyết thanh, đã xảy ra phản ứng, tính mạng cô ấy đang nguy kịch!"Ầm!Lúc này đầu Thẩm Kỳ Bân như bị sét đánh. Ông ta hung hăng nhìn chằm chằm Đường Minh Phong: "Nếu con gái tôi có mệnh hệ gì thì tôi muốn cậu và cả tên lang băm kia phải đền mạng!""Bây giờ giết cậu ta cũng không ích gì, mau gọi điện cho bệnh viện đi, khụ khụ khụ...", Thẩm Thương sốt ruột giậm chân."Tình huống này đừng nói là đến bệnh viện Giang Châu, cho dù đến bệnh viện lớn ở Ma Đô thì bác sĩ cũng bó tay thôi!". Tiết Nhất Thủ cứ như đã già đi cả chục tuổi, lần này thì danh tiếng của ông ta mất hết thật rồi."Vậy phải làm sao bây giờ?", mắt Thẩm Kỳ Bân đỏ ngầu.....Lúc này Tôn Hàn đang ngồi trên ghế sô pha xem hoạt hình với Đồng Đồng.Anh chẳng có hứng thú gì với hoạt hình, nhưng Đồng Đồng thích xem nên anh cũng xem rất nhập tâm.Có lẽ anh cũng có một trái tim trẻ thơ.Reng reng reng!Điện thoại trên bàn trà vang lên, Tôn Hàn nhìn người gọi đến thì chẳng muốn nghe, liền vứt sang một bên."Bố ơi, sao người ta gọi đến mà bố không nghe máy!", Đồng Đồng nhìn thấy thế liền nói.Tôn Hàn bật cười: "Ừ, bố nghe máy đây".Lúc này anh mới nghe máy.

Chương 147: Có lẽ anh cũng có một trái tim trẻ thơ.