Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…
Chương 159: "Vợ của anh đúng là quá vô liêm sỉ!"
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… "Tất nhiên là trong đó công ty chúng tôi cũng sẽ khởi động nhiều kế hoạch khác. Tôi tin rằng chưa đến năm năm, công ty chúng tôi không chỉ được cả thành phố Giang Châu biết đến mà ngay cả ở phạm vi trong nước, công ty chúng tôi cũng sẽ trở thành một công ty bất động sản hàng đầu!""Được rồi, mời người tiếp theo!"AdvertisementNgay sau đó, bốn năm phóng viên đặt câu hỏi, Đường Minh Phong lần lượt trả lời."Giám đốc Lâm, tôi nghe nói trước đây công ty bất động sản Phong Quyên thuộc về chồng cô. Bây giờ nó thuộc về cô và chủ tịch Đường là do hai người lấy được từ thủ đoạn bất hợp pháp, xin hỏi điều đó có phải thật không?", lúc này đột nhiên một giọng nói sắc bén vang lên.Liễu Y Y trước màn hình máy tính vô thức nhìn Tôn Hàn, cô nhìn thấy sắc mặt anh sầm xuống.Là thật!AdvertisementCông ty bất động sản Phong Quyên đang được mọi người chú ý tới thực ra chính là công ty của Tôn Hàn.Tất cả mọi thứ của anh đều bị vợ anh bắt tay với người ngoài cướp đi.Trong buổi họp báo, khi bị lật tẩy như vậy, sắc mặt Lâm Mỹ Quyên trở nên mất tự nhiên, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã bình thường. Cô ta trả lời rất rõ ràng: "Đây chỉ là chuyện bịa đặt"."Chồng tôi vào tù vì tội cưỡng hiếp, tôi đã nhìn nhầm người. Nhưng trước khi anh ta vào tù, công ty đã nợ nần chồng chất! Là tôi...""Tôi đã dốc hết tâm huyết, khổ sở chống đỡ công ty. Sau này, lúc tôi sắp không chống đỡ nổi nữa, tôi gặp được Minh Phong, tốn một khoản tiền lớn mới khiến công ty hồi sinh"."Thế nên mới có công ty bất động sản Phong Quyên ngày hôm nay!""Tất nhiên là tôi cũng phải cảm ơn ông chồng khốn nạn của tôi, nếu không phải do anh ta đã phạm phải tội ác khiến người ta khinh thường thì tôi cũng sẽ không nhìn rõ bản chất của anh ta, càng không gặp được định mệnh đời mình là Minh Phong".Phóng viên bên dưới liền bàn tán xôn xao, họ đều chỉ trích tội ác của chồng Lâm Mỹ Quyên, cũng chính là Tôn Hàn.Thì ra mọi chuyện là như vậy!Tội phạm cưỡng hiếp!Thì ra chồng của Lâm Mỹ Quyên là một tên cặn bã như vậy.Có được đáp án như vậy, không có phóng viên nào cảm thấy Lâm Mỹ Quyên cướp đoạt tài sản của chồng cô ta nữa.Loại người như vậy, bị như thế là đáng đời!Lúc này Liễu Y Y chỉ muốn đập nát màn hình máy tính.Cô đã quen biết Tôn Hàn lâu như vậy nên ít nhiều gì cũng biết anh là người thế nào. Tuy có lúc anh rất ngang ngược, nhưng anh chắc chắn không phải kẻ xấu xa như Lâm Mỹ Quyên nói."Vợ của anh đúng là quá vô liêm sỉ!"Tôn Hàn lắc đầu cười khổ, từ từ lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa: "Anh đã quen rồi".“Bị cô ta nói xấu như vậy mà anh không bực à?”Liễu Y Y khó hiểu nhìn Tôn Hàn.Tôn Hàn bật cười lắc đầu, đáp: “Không bực nổi”.Sau đó, Tôn Hàn đứng dậy, mặc chiếc áo khoác trên ghế vào rồi nói: “Đi thôi, chúng ta đến đó xem sao”.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… "Tất nhiên là trong đó công ty chúng tôi cũng sẽ khởi động nhiều kế hoạch khác. Tôi tin rằng chưa đến năm năm, công ty chúng tôi không chỉ được cả thành phố Giang Châu biết đến mà ngay cả ở phạm vi trong nước, công ty chúng tôi cũng sẽ trở thành một công ty bất động sản hàng đầu!""Được rồi, mời người tiếp theo!"AdvertisementNgay sau đó, bốn năm phóng viên đặt câu hỏi, Đường Minh Phong lần lượt trả lời."Giám đốc Lâm, tôi nghe nói trước đây công ty bất động sản Phong Quyên thuộc về chồng cô. Bây giờ nó thuộc về cô và chủ tịch Đường là do hai người lấy được từ thủ đoạn bất hợp pháp, xin hỏi điều đó có phải thật không?", lúc này đột nhiên một giọng nói sắc bén vang lên.Liễu Y Y trước màn hình máy tính vô thức nhìn Tôn Hàn, cô nhìn thấy sắc mặt anh sầm xuống.Là thật!AdvertisementCông ty bất động sản Phong Quyên đang được mọi người chú ý tới thực ra chính là công ty của Tôn Hàn.Tất cả mọi thứ của anh đều bị vợ anh bắt tay với người ngoài cướp đi.Trong buổi họp báo, khi bị lật tẩy như vậy, sắc mặt Lâm Mỹ Quyên trở nên mất tự nhiên, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã bình thường. Cô ta trả lời rất rõ ràng: "Đây chỉ là chuyện bịa đặt"."Chồng tôi vào tù vì tội cưỡng hiếp, tôi đã nhìn nhầm người. Nhưng trước khi anh ta vào tù, công ty đã nợ nần chồng chất! Là tôi...""Tôi đã dốc hết tâm huyết, khổ sở chống đỡ công ty. Sau này, lúc tôi sắp không chống đỡ nổi nữa, tôi gặp được Minh Phong, tốn một khoản tiền lớn mới khiến công ty hồi sinh"."Thế nên mới có công ty bất động sản Phong Quyên ngày hôm nay!""Tất nhiên là tôi cũng phải cảm ơn ông chồng khốn nạn của tôi, nếu không phải do anh ta đã phạm phải tội ác khiến người ta khinh thường thì tôi cũng sẽ không nhìn rõ bản chất của anh ta, càng không gặp được định mệnh đời mình là Minh Phong".Phóng viên bên dưới liền bàn tán xôn xao, họ đều chỉ trích tội ác của chồng Lâm Mỹ Quyên, cũng chính là Tôn Hàn.Thì ra mọi chuyện là như vậy!Tội phạm cưỡng hiếp!Thì ra chồng của Lâm Mỹ Quyên là một tên cặn bã như vậy.Có được đáp án như vậy, không có phóng viên nào cảm thấy Lâm Mỹ Quyên cướp đoạt tài sản của chồng cô ta nữa.Loại người như vậy, bị như thế là đáng đời!Lúc này Liễu Y Y chỉ muốn đập nát màn hình máy tính.Cô đã quen biết Tôn Hàn lâu như vậy nên ít nhiều gì cũng biết anh là người thế nào. Tuy có lúc anh rất ngang ngược, nhưng anh chắc chắn không phải kẻ xấu xa như Lâm Mỹ Quyên nói."Vợ của anh đúng là quá vô liêm sỉ!"Tôn Hàn lắc đầu cười khổ, từ từ lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa: "Anh đã quen rồi".“Bị cô ta nói xấu như vậy mà anh không bực à?”Liễu Y Y khó hiểu nhìn Tôn Hàn.Tôn Hàn bật cười lắc đầu, đáp: “Không bực nổi”.Sau đó, Tôn Hàn đứng dậy, mặc chiếc áo khoác trên ghế vào rồi nói: “Đi thôi, chúng ta đến đó xem sao”.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… "Tất nhiên là trong đó công ty chúng tôi cũng sẽ khởi động nhiều kế hoạch khác. Tôi tin rằng chưa đến năm năm, công ty chúng tôi không chỉ được cả thành phố Giang Châu biết đến mà ngay cả ở phạm vi trong nước, công ty chúng tôi cũng sẽ trở thành một công ty bất động sản hàng đầu!""Được rồi, mời người tiếp theo!"AdvertisementNgay sau đó, bốn năm phóng viên đặt câu hỏi, Đường Minh Phong lần lượt trả lời."Giám đốc Lâm, tôi nghe nói trước đây công ty bất động sản Phong Quyên thuộc về chồng cô. Bây giờ nó thuộc về cô và chủ tịch Đường là do hai người lấy được từ thủ đoạn bất hợp pháp, xin hỏi điều đó có phải thật không?", lúc này đột nhiên một giọng nói sắc bén vang lên.Liễu Y Y trước màn hình máy tính vô thức nhìn Tôn Hàn, cô nhìn thấy sắc mặt anh sầm xuống.Là thật!AdvertisementCông ty bất động sản Phong Quyên đang được mọi người chú ý tới thực ra chính là công ty của Tôn Hàn.Tất cả mọi thứ của anh đều bị vợ anh bắt tay với người ngoài cướp đi.Trong buổi họp báo, khi bị lật tẩy như vậy, sắc mặt Lâm Mỹ Quyên trở nên mất tự nhiên, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã bình thường. Cô ta trả lời rất rõ ràng: "Đây chỉ là chuyện bịa đặt"."Chồng tôi vào tù vì tội cưỡng hiếp, tôi đã nhìn nhầm người. Nhưng trước khi anh ta vào tù, công ty đã nợ nần chồng chất! Là tôi...""Tôi đã dốc hết tâm huyết, khổ sở chống đỡ công ty. Sau này, lúc tôi sắp không chống đỡ nổi nữa, tôi gặp được Minh Phong, tốn một khoản tiền lớn mới khiến công ty hồi sinh"."Thế nên mới có công ty bất động sản Phong Quyên ngày hôm nay!""Tất nhiên là tôi cũng phải cảm ơn ông chồng khốn nạn của tôi, nếu không phải do anh ta đã phạm phải tội ác khiến người ta khinh thường thì tôi cũng sẽ không nhìn rõ bản chất của anh ta, càng không gặp được định mệnh đời mình là Minh Phong".Phóng viên bên dưới liền bàn tán xôn xao, họ đều chỉ trích tội ác của chồng Lâm Mỹ Quyên, cũng chính là Tôn Hàn.Thì ra mọi chuyện là như vậy!Tội phạm cưỡng hiếp!Thì ra chồng của Lâm Mỹ Quyên là một tên cặn bã như vậy.Có được đáp án như vậy, không có phóng viên nào cảm thấy Lâm Mỹ Quyên cướp đoạt tài sản của chồng cô ta nữa.Loại người như vậy, bị như thế là đáng đời!Lúc này Liễu Y Y chỉ muốn đập nát màn hình máy tính.Cô đã quen biết Tôn Hàn lâu như vậy nên ít nhiều gì cũng biết anh là người thế nào. Tuy có lúc anh rất ngang ngược, nhưng anh chắc chắn không phải kẻ xấu xa như Lâm Mỹ Quyên nói."Vợ của anh đúng là quá vô liêm sỉ!"Tôn Hàn lắc đầu cười khổ, từ từ lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa: "Anh đã quen rồi".“Bị cô ta nói xấu như vậy mà anh không bực à?”Liễu Y Y khó hiểu nhìn Tôn Hàn.Tôn Hàn bật cười lắc đầu, đáp: “Không bực nổi”.Sau đó, Tôn Hàn đứng dậy, mặc chiếc áo khoác trên ghế vào rồi nói: “Đi thôi, chúng ta đến đó xem sao”.