Tác giả:

Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…

Chương 177: Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… “Vậy con có muốn đến nhà dì Y Y không?”“Muốn ạ!”“Nếu con muốn đến nhà dì Y Y thì không được nói tên bố cho người khác biết, có biết chưa?”Advertisement“Tại sao ạ?”, Đồng Đồng thắc mắc.Giải thích một hồi, rốt cuộc Đồng Đồng cũng hiểu được một chút, hứa rằng khi đến nhà dì Y Y chỉ gọi anh là bố thôi.Nói chung là không được nói ra tên của bố!Nếu phía Đồng Đồng đã không còn vấn đề gì, vậy Liễu Y Y cũng không có vấn đề gì khác nữa.AdvertisementĂn trưa xong, Tôn Hàn đi mua quà, dù Liễu Y Y có nói thế nào thì anh vẫn phải đi mua chút đồ.Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.Một mình Tôn Hàn không xách hết, cả anh và Liễu Y Y mỗi người cầm sáu, bảy túi mới được.‘Đi gặp mẹ vợ còn chẳng cần chu đáo đến vậy!’Tuy Liễu Y Y không nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy có một chút vui vẻ, nom rất vừa ý.Năm giờ chiều.Ba người họ đã đến trước nơi thuê nhà của Liễu Y Y.Đây là khu nhà lâu đời, mọi thứ xung quanh đều cũ kĩ và tối tăm.Sau khi bước vào nhà Liễu Y Y, Đồng Đồng lại càng không dám tin vào mắt mình.Trong căn nhà thuê này, ngoại trừ mấy món đồ gia dụng cũ ra thì không còn đồ đạc gì khác nữa.“Y Y à, đây là…”Tiết Lan đeo tạp dề, vừa nhìn Tôn Hàn và Đồng Đồng vừa hỏi cô.“Thưa mẹ, đây là bạn con - Tôn Kỳ, còn đây là Đồng Đồng - con gái của anh ấy!”, Liễu Y Y nói mấy câu mà mình đã chuẩn bị sẵn.“Cháu chào bà ạ!”, Đồng Đồng ngọt ngào nói.“Ngoan quá! Mau lại đây ngồi nào, chờ một lát bà nấu đồ ăn ngon cho cháu nhé! Cậu Tôn cũng ngồi xuống đi!”Tiết Lan không nghĩ nhiều, bạn bè của Liễu Y Y đã ghé chơi thì bà cũng nên tận tình tiếp đón.“Thưa dì, đây là chút quà mà cháu mua cho dì ạ!”, đúng lúc này, Tôn Hàn vừa bước đến vừa nói.“Không cần đâu mà…”Thấy mười mấy túi quà đắt tiền, Tiết Lan vội vã chối từ.Sau khi nghe Liễu Y Y thuyết phục một hồi, Tiết Lan mới chịu nhận quà.Tôn Hàn và Đồng Đồng ngồi xem ti vi trong phòng khách nhỏ hẹp, còn Liễu Y Y phụ giúp Tiết Lan trong nhà bếp.Đứng trong bếp, thỉnh thoảng Tiết Lan lại đưa mắt nhìn ra ngoài, đoạn hỏi Liễu Y Y, “Con và cậu Tôn kia có quan hệ thế nào vậy?”“Là bạn thôi mà ạ!”

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… “Vậy con có muốn đến nhà dì Y Y không?”“Muốn ạ!”“Nếu con muốn đến nhà dì Y Y thì không được nói tên bố cho người khác biết, có biết chưa?”Advertisement“Tại sao ạ?”, Đồng Đồng thắc mắc.Giải thích một hồi, rốt cuộc Đồng Đồng cũng hiểu được một chút, hứa rằng khi đến nhà dì Y Y chỉ gọi anh là bố thôi.Nói chung là không được nói ra tên của bố!Nếu phía Đồng Đồng đã không còn vấn đề gì, vậy Liễu Y Y cũng không có vấn đề gì khác nữa.AdvertisementĂn trưa xong, Tôn Hàn đi mua quà, dù Liễu Y Y có nói thế nào thì anh vẫn phải đi mua chút đồ.Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.Một mình Tôn Hàn không xách hết, cả anh và Liễu Y Y mỗi người cầm sáu, bảy túi mới được.‘Đi gặp mẹ vợ còn chẳng cần chu đáo đến vậy!’Tuy Liễu Y Y không nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy có một chút vui vẻ, nom rất vừa ý.Năm giờ chiều.Ba người họ đã đến trước nơi thuê nhà của Liễu Y Y.Đây là khu nhà lâu đời, mọi thứ xung quanh đều cũ kĩ và tối tăm.Sau khi bước vào nhà Liễu Y Y, Đồng Đồng lại càng không dám tin vào mắt mình.Trong căn nhà thuê này, ngoại trừ mấy món đồ gia dụng cũ ra thì không còn đồ đạc gì khác nữa.“Y Y à, đây là…”Tiết Lan đeo tạp dề, vừa nhìn Tôn Hàn và Đồng Đồng vừa hỏi cô.“Thưa mẹ, đây là bạn con - Tôn Kỳ, còn đây là Đồng Đồng - con gái của anh ấy!”, Liễu Y Y nói mấy câu mà mình đã chuẩn bị sẵn.“Cháu chào bà ạ!”, Đồng Đồng ngọt ngào nói.“Ngoan quá! Mau lại đây ngồi nào, chờ một lát bà nấu đồ ăn ngon cho cháu nhé! Cậu Tôn cũng ngồi xuống đi!”Tiết Lan không nghĩ nhiều, bạn bè của Liễu Y Y đã ghé chơi thì bà cũng nên tận tình tiếp đón.“Thưa dì, đây là chút quà mà cháu mua cho dì ạ!”, đúng lúc này, Tôn Hàn vừa bước đến vừa nói.“Không cần đâu mà…”Thấy mười mấy túi quà đắt tiền, Tiết Lan vội vã chối từ.Sau khi nghe Liễu Y Y thuyết phục một hồi, Tiết Lan mới chịu nhận quà.Tôn Hàn và Đồng Đồng ngồi xem ti vi trong phòng khách nhỏ hẹp, còn Liễu Y Y phụ giúp Tiết Lan trong nhà bếp.Đứng trong bếp, thỉnh thoảng Tiết Lan lại đưa mắt nhìn ra ngoài, đoạn hỏi Liễu Y Y, “Con và cậu Tôn kia có quan hệ thế nào vậy?”“Là bạn thôi mà ạ!”

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… “Vậy con có muốn đến nhà dì Y Y không?”“Muốn ạ!”“Nếu con muốn đến nhà dì Y Y thì không được nói tên bố cho người khác biết, có biết chưa?”Advertisement“Tại sao ạ?”, Đồng Đồng thắc mắc.Giải thích một hồi, rốt cuộc Đồng Đồng cũng hiểu được một chút, hứa rằng khi đến nhà dì Y Y chỉ gọi anh là bố thôi.Nói chung là không được nói ra tên của bố!Nếu phía Đồng Đồng đã không còn vấn đề gì, vậy Liễu Y Y cũng không có vấn đề gì khác nữa.AdvertisementĂn trưa xong, Tôn Hàn đi mua quà, dù Liễu Y Y có nói thế nào thì anh vẫn phải đi mua chút đồ.Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.Một mình Tôn Hàn không xách hết, cả anh và Liễu Y Y mỗi người cầm sáu, bảy túi mới được.‘Đi gặp mẹ vợ còn chẳng cần chu đáo đến vậy!’Tuy Liễu Y Y không nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy có một chút vui vẻ, nom rất vừa ý.Năm giờ chiều.Ba người họ đã đến trước nơi thuê nhà của Liễu Y Y.Đây là khu nhà lâu đời, mọi thứ xung quanh đều cũ kĩ và tối tăm.Sau khi bước vào nhà Liễu Y Y, Đồng Đồng lại càng không dám tin vào mắt mình.Trong căn nhà thuê này, ngoại trừ mấy món đồ gia dụng cũ ra thì không còn đồ đạc gì khác nữa.“Y Y à, đây là…”Tiết Lan đeo tạp dề, vừa nhìn Tôn Hàn và Đồng Đồng vừa hỏi cô.“Thưa mẹ, đây là bạn con - Tôn Kỳ, còn đây là Đồng Đồng - con gái của anh ấy!”, Liễu Y Y nói mấy câu mà mình đã chuẩn bị sẵn.“Cháu chào bà ạ!”, Đồng Đồng ngọt ngào nói.“Ngoan quá! Mau lại đây ngồi nào, chờ một lát bà nấu đồ ăn ngon cho cháu nhé! Cậu Tôn cũng ngồi xuống đi!”Tiết Lan không nghĩ nhiều, bạn bè của Liễu Y Y đã ghé chơi thì bà cũng nên tận tình tiếp đón.“Thưa dì, đây là chút quà mà cháu mua cho dì ạ!”, đúng lúc này, Tôn Hàn vừa bước đến vừa nói.“Không cần đâu mà…”Thấy mười mấy túi quà đắt tiền, Tiết Lan vội vã chối từ.Sau khi nghe Liễu Y Y thuyết phục một hồi, Tiết Lan mới chịu nhận quà.Tôn Hàn và Đồng Đồng ngồi xem ti vi trong phòng khách nhỏ hẹp, còn Liễu Y Y phụ giúp Tiết Lan trong nhà bếp.Đứng trong bếp, thỉnh thoảng Tiết Lan lại đưa mắt nhìn ra ngoài, đoạn hỏi Liễu Y Y, “Con và cậu Tôn kia có quan hệ thế nào vậy?”“Là bạn thôi mà ạ!”

Chương 177: Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.