Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…
Chương 184: Tôn Kỳ cũng sẽ không lấy tiền đâu!
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương lần lượt lên tiếng phụ hoạ cho nhau.Nếu họ đã không nói được Liễu Y Y thì giải quyết thẳng với Tôn Kỳ vậy.AdvertisementCoi ý của cậu Hoàng thì cả triệu, gã ta cũng dám chi, họ không tin Tôn Kỳ này không động lòng!Số tiền này đủ để mua một căn nhà ở Giang Châu rồi.“Đủ rồi đấy ạ, con không phải một món hàng! Tôn… Tôn Kỳ cũng sẽ không lấy tiền đâu!”, Liễu Y Y tức giận nói.Vốn cô chỉ thấy xa lạ với Hoàng Thiếu Tài, nhưng chưa tới mức ghét.AdvertisementSong, gã ta luôn miệng tiền tiền, vậy thì coi Liễu Y Y cô là gì chứ?Lúc này, Liễu Y Y chẳng còn chút thiện cảm nào với con người này nữa cả.Vả lại, đọ gì còn được, đằng này gã ta lại đọ tiền với Tôn Hàn, Hoàng Thiếu Tài đủ tư cách ư?Tuy nhiên, điều khiến Liễu Y Y sững người là.Tôn Hàn đột nhiên tỏ vẻ như đã động lòng rồi nhìn Hoàng Thiếu Tài, nói: “Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”Liễu Y Y lập tức ngẩn ra nhìn Tôn Hàn, anh lại định làm trò gì thế hả?“Ha ha, Y Y à, giờ con đã nhìn thấu bộ mặt thật của Tôn Kỳ chưa? Mợ đã nói rồi, Tôn Kỳ này chẳng ra gì đâu mà con không nghe. Xem đi, cậu Hoàng vừa xì tiền một cái là Tôn Kỳ lòi đuôi luôn rồi!”“Giờ con đã biết cậu Hoàng mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi chứ?”Lý Diễm Phương chế nhạo, bà ta biết ngay người này cũng mê tiền mà!Tiết Lan nhíu mày, bà ấy nhìn nhầm thôi, cứ tưởng Tôn Kỳ này là người tốt, ai dè lại là hạng người như vậy.Cậu ta có thể vì tiền mà bỏ rơi con gái bà ấy, dù sau này hai người ở bên nhau thì cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.So ra, dù bà ấy chưa biết Hoàng Thiếu Tài là người thế nào, nhưng ít ra thì chắc chắn là người có điều kiện, nếu Y Y lựa chọn người đàn ông này thì nhiều chưa rõ, nhưng chí ít cuộc sống sẽ được đảm bảo.Chỉ có điều Hoàng Thiếu Tài hơi lớn tuổi một chút.“Cô ơi, cháu vừa gặp đã thích Y Y, chỉ cần cô đồng ý, cháu đảm bảo sẽ có năm trăm nghìn tiền sính lễ, ngoài ra còn mua một căn nhà trên ba triệu cho Y Y đứng tên”.Thấy Tiết Lan động lòng, Hoàng Thiếu Tài làm tới, lập tức thề thốt nói.Đúng là Hoàng Thiếu Tài có thể chi một khoản tiền để đuổi Tôn Kỳ này đi, nhưng gã ta cũng không quá giàu có. Nếu Tiết Lan và Liễu Y Y đã nhìn ra con người thật của Tôn Kỳ thì việc gì gã ta phải ném tiền qua cửa sổ nữa.Năm trăm nghìn tiền sính lễ mà cưới được cô vợ xinh đẹp này thì gã ta không tiếc.Còn căn hộ hơn ba triệu cho Y Y đứng tên, gã ta cũng chẳng lo.Hiện giờ, luật hôn nhân trong nước đã thay đổi rồi, tài sản trước hôn nhân không phải của chung sau khi kết hôn.Dù ngôi nhà đứng tên Y Y, nhưng nếu họ ly hôn thì vẫn sẽ là của gã ta.Một bên thay lòng vì tiền, một bên chứa chan thành ý, tốt xấu ra sao đã rõ rồi.Vốn Tiết Lan cũng không vừa ý Hoàng Thiếu Tài, nhưng giờ cũng đã đổi ý.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương lần lượt lên tiếng phụ hoạ cho nhau.Nếu họ đã không nói được Liễu Y Y thì giải quyết thẳng với Tôn Kỳ vậy.AdvertisementCoi ý của cậu Hoàng thì cả triệu, gã ta cũng dám chi, họ không tin Tôn Kỳ này không động lòng!Số tiền này đủ để mua một căn nhà ở Giang Châu rồi.“Đủ rồi đấy ạ, con không phải một món hàng! Tôn… Tôn Kỳ cũng sẽ không lấy tiền đâu!”, Liễu Y Y tức giận nói.Vốn cô chỉ thấy xa lạ với Hoàng Thiếu Tài, nhưng chưa tới mức ghét.AdvertisementSong, gã ta luôn miệng tiền tiền, vậy thì coi Liễu Y Y cô là gì chứ?Lúc này, Liễu Y Y chẳng còn chút thiện cảm nào với con người này nữa cả.Vả lại, đọ gì còn được, đằng này gã ta lại đọ tiền với Tôn Hàn, Hoàng Thiếu Tài đủ tư cách ư?Tuy nhiên, điều khiến Liễu Y Y sững người là.Tôn Hàn đột nhiên tỏ vẻ như đã động lòng rồi nhìn Hoàng Thiếu Tài, nói: “Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”Liễu Y Y lập tức ngẩn ra nhìn Tôn Hàn, anh lại định làm trò gì thế hả?“Ha ha, Y Y à, giờ con đã nhìn thấu bộ mặt thật của Tôn Kỳ chưa? Mợ đã nói rồi, Tôn Kỳ này chẳng ra gì đâu mà con không nghe. Xem đi, cậu Hoàng vừa xì tiền một cái là Tôn Kỳ lòi đuôi luôn rồi!”“Giờ con đã biết cậu Hoàng mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi chứ?”Lý Diễm Phương chế nhạo, bà ta biết ngay người này cũng mê tiền mà!Tiết Lan nhíu mày, bà ấy nhìn nhầm thôi, cứ tưởng Tôn Kỳ này là người tốt, ai dè lại là hạng người như vậy.Cậu ta có thể vì tiền mà bỏ rơi con gái bà ấy, dù sau này hai người ở bên nhau thì cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.So ra, dù bà ấy chưa biết Hoàng Thiếu Tài là người thế nào, nhưng ít ra thì chắc chắn là người có điều kiện, nếu Y Y lựa chọn người đàn ông này thì nhiều chưa rõ, nhưng chí ít cuộc sống sẽ được đảm bảo.Chỉ có điều Hoàng Thiếu Tài hơi lớn tuổi một chút.“Cô ơi, cháu vừa gặp đã thích Y Y, chỉ cần cô đồng ý, cháu đảm bảo sẽ có năm trăm nghìn tiền sính lễ, ngoài ra còn mua một căn nhà trên ba triệu cho Y Y đứng tên”.Thấy Tiết Lan động lòng, Hoàng Thiếu Tài làm tới, lập tức thề thốt nói.Đúng là Hoàng Thiếu Tài có thể chi một khoản tiền để đuổi Tôn Kỳ này đi, nhưng gã ta cũng không quá giàu có. Nếu Tiết Lan và Liễu Y Y đã nhìn ra con người thật của Tôn Kỳ thì việc gì gã ta phải ném tiền qua cửa sổ nữa.Năm trăm nghìn tiền sính lễ mà cưới được cô vợ xinh đẹp này thì gã ta không tiếc.Còn căn hộ hơn ba triệu cho Y Y đứng tên, gã ta cũng chẳng lo.Hiện giờ, luật hôn nhân trong nước đã thay đổi rồi, tài sản trước hôn nhân không phải của chung sau khi kết hôn.Dù ngôi nhà đứng tên Y Y, nhưng nếu họ ly hôn thì vẫn sẽ là của gã ta.Một bên thay lòng vì tiền, một bên chứa chan thành ý, tốt xấu ra sao đã rõ rồi.Vốn Tiết Lan cũng không vừa ý Hoàng Thiếu Tài, nhưng giờ cũng đã đổi ý.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương lần lượt lên tiếng phụ hoạ cho nhau.Nếu họ đã không nói được Liễu Y Y thì giải quyết thẳng với Tôn Kỳ vậy.AdvertisementCoi ý của cậu Hoàng thì cả triệu, gã ta cũng dám chi, họ không tin Tôn Kỳ này không động lòng!Số tiền này đủ để mua một căn nhà ở Giang Châu rồi.“Đủ rồi đấy ạ, con không phải một món hàng! Tôn… Tôn Kỳ cũng sẽ không lấy tiền đâu!”, Liễu Y Y tức giận nói.Vốn cô chỉ thấy xa lạ với Hoàng Thiếu Tài, nhưng chưa tới mức ghét.AdvertisementSong, gã ta luôn miệng tiền tiền, vậy thì coi Liễu Y Y cô là gì chứ?Lúc này, Liễu Y Y chẳng còn chút thiện cảm nào với con người này nữa cả.Vả lại, đọ gì còn được, đằng này gã ta lại đọ tiền với Tôn Hàn, Hoàng Thiếu Tài đủ tư cách ư?Tuy nhiên, điều khiến Liễu Y Y sững người là.Tôn Hàn đột nhiên tỏ vẻ như đã động lòng rồi nhìn Hoàng Thiếu Tài, nói: “Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”Liễu Y Y lập tức ngẩn ra nhìn Tôn Hàn, anh lại định làm trò gì thế hả?“Ha ha, Y Y à, giờ con đã nhìn thấu bộ mặt thật của Tôn Kỳ chưa? Mợ đã nói rồi, Tôn Kỳ này chẳng ra gì đâu mà con không nghe. Xem đi, cậu Hoàng vừa xì tiền một cái là Tôn Kỳ lòi đuôi luôn rồi!”“Giờ con đã biết cậu Hoàng mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi chứ?”Lý Diễm Phương chế nhạo, bà ta biết ngay người này cũng mê tiền mà!Tiết Lan nhíu mày, bà ấy nhìn nhầm thôi, cứ tưởng Tôn Kỳ này là người tốt, ai dè lại là hạng người như vậy.Cậu ta có thể vì tiền mà bỏ rơi con gái bà ấy, dù sau này hai người ở bên nhau thì cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.So ra, dù bà ấy chưa biết Hoàng Thiếu Tài là người thế nào, nhưng ít ra thì chắc chắn là người có điều kiện, nếu Y Y lựa chọn người đàn ông này thì nhiều chưa rõ, nhưng chí ít cuộc sống sẽ được đảm bảo.Chỉ có điều Hoàng Thiếu Tài hơi lớn tuổi một chút.“Cô ơi, cháu vừa gặp đã thích Y Y, chỉ cần cô đồng ý, cháu đảm bảo sẽ có năm trăm nghìn tiền sính lễ, ngoài ra còn mua một căn nhà trên ba triệu cho Y Y đứng tên”.Thấy Tiết Lan động lòng, Hoàng Thiếu Tài làm tới, lập tức thề thốt nói.Đúng là Hoàng Thiếu Tài có thể chi một khoản tiền để đuổi Tôn Kỳ này đi, nhưng gã ta cũng không quá giàu có. Nếu Tiết Lan và Liễu Y Y đã nhìn ra con người thật của Tôn Kỳ thì việc gì gã ta phải ném tiền qua cửa sổ nữa.Năm trăm nghìn tiền sính lễ mà cưới được cô vợ xinh đẹp này thì gã ta không tiếc.Còn căn hộ hơn ba triệu cho Y Y đứng tên, gã ta cũng chẳng lo.Hiện giờ, luật hôn nhân trong nước đã thay đổi rồi, tài sản trước hôn nhân không phải của chung sau khi kết hôn.Dù ngôi nhà đứng tên Y Y, nhưng nếu họ ly hôn thì vẫn sẽ là của gã ta.Một bên thay lòng vì tiền, một bên chứa chan thành ý, tốt xấu ra sao đã rõ rồi.Vốn Tiết Lan cũng không vừa ý Hoàng Thiếu Tài, nhưng giờ cũng đã đổi ý.