Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…
Chương 282: Đúng là làm thế nào cũng không ổn!
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… "Còn có mặt mũi mà chửi người ta, không nhìn lại mình đi!""Các người có tư cách gì mà nói hả?". Tần Phụng đột nhiên gào lên, sau đó nhìn về phía Hồ Văn đang vô cùng uất ức: "Cô đừng có giả vờ đáng thương! Tôi và bố Tiểu Vũ rất bận, làm gì có thời gian để mà gặp một giáo viên quèn như cô!""Hiệu trưởng, tôi nói cho cô biết, hôm nay các người phải đuổi việc cô giáo Hồ này cho tôi! Nếu không thì nhà trẻ các người không cần phải mở cửa nữa đâu!"AdvertisementẦm ầm!Tất cả phụ huynh đều vô cùng kinh ngạc, sau đó mọi người đều bật cười."Đúng là lớn lối thật đấy, nhà trẻ Lam Thiên có quy mô lớn như thế này, cô đòi đóng cửa là đóng cửa được à. Cô nghĩ rằng cô là ai?"Advertisement"Đúng là nói khoác mà không biết ngượng...""Tôi nghĩ rằng đứa trẻ như thế này thì phải bị đuổi học mới đúng!"Cô hiệu trưởng đại diện cho bộ mặt của nhà trẻ, thế nên tất nhiên không thể hành động theo cảm tính, liền nói rất bình tĩnh: "Chị Tần, trường chúng tôi không thể đồng ý chuyện này được!"Rõ ràng là đứa trẻ đã làm sai mà còn muốn đuổi cô giáo, làm gì có lẽ đó?"Không tin đúng không? Tiểu Vũ, nói cho họ biết tên của bố con đi!", Tần Phụng hung hăng nói.Tạ Tiểu Vũ yếu ớt đáp: "Bố con tên là Tạ Phương Thư!"Tạ Phương Thư!Khi cái tên này được thốt ra, các phụ huynh cũng chẳng có phản ứng gì, họ không biết người này.Nhưng cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc."Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Tạ Phương Thư?", cô hiệu trưởng kinh ngạc thốt lên.Nếu bố của Tạ Tiểu Vũ đúng là người đó thì muốn đóng cửa nhà trẻ bọn họ cũng vô cùng dễ dàng!Thấy cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc, các phụ huynh khác đều lờ mờ đoán được một chút.Chồng của Tần Phụng e là một nhân vật máu mặt!Thấy phản ứng của mọi người, Tần Phụng liền vô cùng kiêu căng, chị ta uy hiếp: "Hiệu trưởng, tôi không muốn làm lớn chuyện! Bây giờ tôi cho các người cơ hội cân nhắc lần cuối. Các người có đuổi việc cô giáo Hồ không?"Cô hiệu trưởng vô cùng bối rối, cũng cực kỳ khó xử.Hôm nay nếu đuổi Hồ Văn thì một là không công bằng với Hồ Văn, hai là danh tiếng của nhà trường cũng mất sạch.Nhưng nếu không làm thế thì e là nhà trẻ Lam Thiên sẽ phải đóng cửa.Đúng là làm thế nào cũng không ổn!"Hiệu trưởng, tất cả do tôi đã không dạy dỗ Tạ Tiểu Vũ đàng hoàng, tôi chủ động từ chức!"Lúc Tạ Tiểu Vũ nhập học, Hồ Văn đã từng xem lý lịch của Tạ Tiểu Vũ, biết được tên bố cậu bé. Nhưng có rất nhiều học sinh, cô ấy không thể nhớ hết được.
"Còn có mặt mũi mà chửi người ta, không nhìn lại mình đi!"
"Các người có tư cách gì mà nói hả?". Tần Phụng đột nhiên gào lên, sau đó nhìn về phía Hồ Văn đang vô cùng uất ức: "Cô đừng có giả vờ đáng thương! Tôi và bố Tiểu Vũ rất bận, làm gì có thời gian để mà gặp một giáo viên quèn như cô!"
"Hiệu trưởng, tôi nói cho cô biết, hôm nay các người phải đuổi việc cô giáo Hồ này cho tôi! Nếu không thì nhà trẻ các người không cần phải mở cửa nữa đâu!"
Advertisement
Ầm ầm!
Tất cả phụ huynh đều vô cùng kinh ngạc, sau đó mọi người đều bật cười.
"Đúng là lớn lối thật đấy, nhà trẻ Lam Thiên có quy mô lớn như thế này, cô đòi đóng cửa là đóng cửa được à. Cô nghĩ rằng cô là ai?"
Advertisement
"Đúng là nói khoác mà không biết ngượng..."
"Tôi nghĩ rằng đứa trẻ như thế này thì phải bị đuổi học mới đúng!"
Cô hiệu trưởng đại diện cho bộ mặt của nhà trẻ, thế nên tất nhiên không thể hành động theo cảm tính, liền nói rất bình tĩnh: "Chị Tần, trường chúng tôi không thể đồng ý chuyện này được!"
Rõ ràng là đứa trẻ đã làm sai mà còn muốn đuổi cô giáo, làm gì có lẽ đó?
"Không tin đúng không? Tiểu Vũ, nói cho họ biết tên của bố con đi!", Tần Phụng hung hăng nói.
Tạ Tiểu Vũ yếu ớt đáp: "Bố con tên là Tạ Phương Thư!"
Tạ Phương Thư!
Khi cái tên này được thốt ra, các phụ huynh cũng chẳng có phản ứng gì, họ không biết người này.
Nhưng cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc.
"Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Tạ Phương Thư?", cô hiệu trưởng kinh ngạc thốt lên.
Nếu bố của Tạ Tiểu Vũ đúng là người đó thì muốn đóng cửa nhà trẻ bọn họ cũng vô cùng dễ dàng!
Thấy cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc, các phụ huynh khác đều lờ mờ đoán được một chút.
Chồng của Tần Phụng e là một nhân vật máu mặt!
Thấy phản ứng của mọi người, Tần Phụng liền vô cùng kiêu căng, chị ta uy hiếp: "Hiệu trưởng, tôi không muốn làm lớn chuyện! Bây giờ tôi cho các người cơ hội cân nhắc lần cuối. Các người có đuổi việc cô giáo Hồ không?"
Cô hiệu trưởng vô cùng bối rối, cũng cực kỳ khó xử.
Hôm nay nếu đuổi Hồ Văn thì một là không công bằng với Hồ Văn, hai là danh tiếng của nhà trường cũng mất sạch.
Nhưng nếu không làm thế thì e là nhà trẻ Lam Thiên sẽ phải đóng cửa.
Đúng là làm thế nào cũng không ổn!
"Hiệu trưởng, tất cả do tôi đã không dạy dỗ Tạ Tiểu Vũ đàng hoàng, tôi chủ động từ chức!"
Lúc Tạ Tiểu Vũ nhập học, Hồ Văn đã từng xem lý lịch của Tạ Tiểu Vũ, biết được tên bố cậu bé. Nhưng có rất nhiều học sinh, cô ấy không thể nhớ hết được.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… "Còn có mặt mũi mà chửi người ta, không nhìn lại mình đi!""Các người có tư cách gì mà nói hả?". Tần Phụng đột nhiên gào lên, sau đó nhìn về phía Hồ Văn đang vô cùng uất ức: "Cô đừng có giả vờ đáng thương! Tôi và bố Tiểu Vũ rất bận, làm gì có thời gian để mà gặp một giáo viên quèn như cô!""Hiệu trưởng, tôi nói cho cô biết, hôm nay các người phải đuổi việc cô giáo Hồ này cho tôi! Nếu không thì nhà trẻ các người không cần phải mở cửa nữa đâu!"AdvertisementẦm ầm!Tất cả phụ huynh đều vô cùng kinh ngạc, sau đó mọi người đều bật cười."Đúng là lớn lối thật đấy, nhà trẻ Lam Thiên có quy mô lớn như thế này, cô đòi đóng cửa là đóng cửa được à. Cô nghĩ rằng cô là ai?"Advertisement"Đúng là nói khoác mà không biết ngượng...""Tôi nghĩ rằng đứa trẻ như thế này thì phải bị đuổi học mới đúng!"Cô hiệu trưởng đại diện cho bộ mặt của nhà trẻ, thế nên tất nhiên không thể hành động theo cảm tính, liền nói rất bình tĩnh: "Chị Tần, trường chúng tôi không thể đồng ý chuyện này được!"Rõ ràng là đứa trẻ đã làm sai mà còn muốn đuổi cô giáo, làm gì có lẽ đó?"Không tin đúng không? Tiểu Vũ, nói cho họ biết tên của bố con đi!", Tần Phụng hung hăng nói.Tạ Tiểu Vũ yếu ớt đáp: "Bố con tên là Tạ Phương Thư!"Tạ Phương Thư!Khi cái tên này được thốt ra, các phụ huynh cũng chẳng có phản ứng gì, họ không biết người này.Nhưng cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc."Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Tạ Phương Thư?", cô hiệu trưởng kinh ngạc thốt lên.Nếu bố của Tạ Tiểu Vũ đúng là người đó thì muốn đóng cửa nhà trẻ bọn họ cũng vô cùng dễ dàng!Thấy cô hiệu trưởng và Hồ Văn đều biến sắc, các phụ huynh khác đều lờ mờ đoán được một chút.Chồng của Tần Phụng e là một nhân vật máu mặt!Thấy phản ứng của mọi người, Tần Phụng liền vô cùng kiêu căng, chị ta uy hiếp: "Hiệu trưởng, tôi không muốn làm lớn chuyện! Bây giờ tôi cho các người cơ hội cân nhắc lần cuối. Các người có đuổi việc cô giáo Hồ không?"Cô hiệu trưởng vô cùng bối rối, cũng cực kỳ khó xử.Hôm nay nếu đuổi Hồ Văn thì một là không công bằng với Hồ Văn, hai là danh tiếng của nhà trường cũng mất sạch.Nhưng nếu không làm thế thì e là nhà trẻ Lam Thiên sẽ phải đóng cửa.Đúng là làm thế nào cũng không ổn!"Hiệu trưởng, tất cả do tôi đã không dạy dỗ Tạ Tiểu Vũ đàng hoàng, tôi chủ động từ chức!"Lúc Tạ Tiểu Vũ nhập học, Hồ Văn đã từng xem lý lịch của Tạ Tiểu Vũ, biết được tên bố cậu bé. Nhưng có rất nhiều học sinh, cô ấy không thể nhớ hết được.