Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…
Chương 294: Sao giờ lại trở thành chủ tịch?
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Lối ra đường cao tốc Giang Châu.Tổng cộng có năm chiếc BMW 7 Series màu đen bóng xếp hàng dài từ đường cao tốc.“Đến rồi!”AdvertisementCổ Đông nhìn về phía xa với ánh mắt mừng vui. Đoạn, gã nhìn Phương Minh Nguyệt bằng vẻ mỉa mai, cười đắc chí, “Phương Minh Nguyệt, cô không ngờ có một ngày tôi lại trèo lên đầu cô nhỉ?”Mặc bộ Âu phục màu xanh lam, Phương Minh Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc nhìn gã, không chỉ không thất vọng mà còn trưng ra vẻ nửa cười nửa không, “Cổ Đông, cậu có cười được đến phút cuối hay không vẫn còn chưa biết. Bây giờ cậu đắc ý, có phải là hơi sớm không?”“Ha!”, Cổ Đông như thể vừa nghe được câu chuyện cười rất hài hước, “Bây giờ tôi đã là giám đốc điều hành của công ty, đội ngũ của tổng công ty cũng đã đến đây. Hôm nay, tôi chính là nhân vật chính trong buổi cắt băng mừng việc hợp tác với công ty nhà họ Liễu. Còn cô có giữ được một vị trí trong công ty hay không vẫn còn chưa biết!”“Chẳng lẽ mọi chuyện vẫn chưa an bài à?”Advertisement“Chưa chắc”, Phương Minh Nguyệt lắc đầu.Cổ Đông lạnh lùng hừ giọng, “Tôi thấy cô đang mạnh miệng thôi. Phương Minh Nguyệt, cô nghĩ cho kĩ đi. Nếu cô chịu lấy lòng tôi, tôi đảm bảo cô vẫn có vị trí ở quốc tế Phong Hoả. Nếu không thì tương lai của cô kết thúc rồi!”Phương Minh Nguyệt không nói gì, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự khinh thường.Cổ Đông nghĩ rằng gã đã thắng chắc, đúng là nực cười!Nghĩ đến Tôn Hàn, cả người Phương Minh Nguyệt đã toát ra vẻ tự tin.Đọ về chỗ dựa, bây giờ có ai có chỗ dựa lớn hơn Phương Minh Nguyệt kia chứ!Vù vù!Năm chiếc BMW 7 Series đỗ trước mặt họ, cửa xe đồng loạt mở ra.Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt uy nghiêm bước xuống từ chiếc ô tô đầu tiên.Cổ Đông lập tức thảng thốt, “Chủ tịch!!”Người dẫn dắt đội ngũ lần này không phải là bố của gã ư?Sao giờ lại trở thành chủ tịch?Vị chủ tịch tên Lưu Minh lãnh đạm cất lời, “Cổ Đông, bố cậu đã bị giao cho cơ quan tư pháp điều tra vì làm tổn hại đến lợi ích của công ty hằng năm! Còn về cậu…”Lưu Minh vỗ vai Cổ Đông, “Là một trưởng bối, tôi thực sự không hy vọng cậu có tham gia vào chuyện của bố cậu”.Cổ Đông lập tức biến sắc, cảm thấy đất trời như sụp đổ.Bố gã gặp chuyện rồi, liệu gã có may mắn thoát được không?Còn Lưu Minh thì không để ý đến Cổ Đông nữa, đi thẳng về phía Phương Minh Nguyệt với nụ cười trên môi, “Phương Minh Nguyệt, hôm nay phải trông vào cô rồi!”“Vâng!”Đôi mắt của Phương Minh Nguyệt lại lấp lánh ánh sáng chỉ thuộc về cô ta. Rồi cô ta liếc nhìn bộ dạng thất thần của Cổ Đông với vẻ khinh bỉ, thằng ranh con nhà giàu.…Trong một căn phòng trên tầng bảy ở khách sạn Cự Dương.
Lối ra đường cao tốc Giang Châu.
Tổng cộng có năm chiếc BMW 7 Series màu đen bóng xếp hàng dài từ đường cao tốc.
“Đến rồi!”
Advertisement
Cổ Đông nhìn về phía xa với ánh mắt mừng vui. Đoạn, gã nhìn Phương Minh Nguyệt bằng vẻ mỉa mai, cười đắc chí, “Phương Minh Nguyệt, cô không ngờ có một ngày tôi lại trèo lên đầu cô nhỉ?”
Mặc bộ Âu phục màu xanh lam, Phương Minh Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc nhìn gã, không chỉ không thất vọng mà còn trưng ra vẻ nửa cười nửa không, “Cổ Đông, cậu có cười được đến phút cuối hay không vẫn còn chưa biết. Bây giờ cậu đắc ý, có phải là hơi sớm không?”
“Ha!”, Cổ Đông như thể vừa nghe được câu chuyện cười rất hài hước, “Bây giờ tôi đã là giám đốc điều hành của công ty, đội ngũ của tổng công ty cũng đã đến đây. Hôm nay, tôi chính là nhân vật chính trong buổi cắt băng mừng việc hợp tác với công ty nhà họ Liễu. Còn cô có giữ được một vị trí trong công ty hay không vẫn còn chưa biết!”
“Chẳng lẽ mọi chuyện vẫn chưa an bài à?”
Advertisement
“Chưa chắc”, Phương Minh Nguyệt lắc đầu.
Cổ Đông lạnh lùng hừ giọng, “Tôi thấy cô đang mạnh miệng thôi. Phương Minh Nguyệt, cô nghĩ cho kĩ đi. Nếu cô chịu lấy lòng tôi, tôi đảm bảo cô vẫn có vị trí ở quốc tế Phong Hoả. Nếu không thì tương lai của cô kết thúc rồi!”
Phương Minh Nguyệt không nói gì, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự khinh thường.
Cổ Đông nghĩ rằng gã đã thắng chắc, đúng là nực cười!
Nghĩ đến Tôn Hàn, cả người Phương Minh Nguyệt đã toát ra vẻ tự tin.
Đọ về chỗ dựa, bây giờ có ai có chỗ dựa lớn hơn Phương Minh Nguyệt kia chứ!
Vù vù!
Năm chiếc BMW 7 Series đỗ trước mặt họ, cửa xe đồng loạt mở ra.
Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt uy nghiêm bước xuống từ chiếc ô tô đầu tiên.
Cổ Đông lập tức thảng thốt, “Chủ tịch!!”
Người dẫn dắt đội ngũ lần này không phải là bố của gã ư?
Sao giờ lại trở thành chủ tịch?
Vị chủ tịch tên Lưu Minh lãnh đạm cất lời, “Cổ Đông, bố cậu đã bị giao cho cơ quan tư pháp điều tra vì làm tổn hại đến lợi ích của công ty hằng năm! Còn về cậu…”
Lưu Minh vỗ vai Cổ Đông, “Là một trưởng bối, tôi thực sự không hy vọng cậu có tham gia vào chuyện của bố cậu”.
Cổ Đông lập tức biến sắc, cảm thấy đất trời như sụp đổ.
Bố gã gặp chuyện rồi, liệu gã có may mắn thoát được không?
Còn Lưu Minh thì không để ý đến Cổ Đông nữa, đi thẳng về phía Phương Minh Nguyệt với nụ cười trên môi, “Phương Minh Nguyệt, hôm nay phải trông vào cô rồi!”
“Vâng!”
Đôi mắt của Phương Minh Nguyệt lại lấp lánh ánh sáng chỉ thuộc về cô ta. Rồi cô ta liếc nhìn bộ dạng thất thần của Cổ Đông với vẻ khinh bỉ, thằng ranh con nhà giàu.
…
Trong một căn phòng trên tầng bảy ở khách sạn Cự Dương.
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Lối ra đường cao tốc Giang Châu.Tổng cộng có năm chiếc BMW 7 Series màu đen bóng xếp hàng dài từ đường cao tốc.“Đến rồi!”AdvertisementCổ Đông nhìn về phía xa với ánh mắt mừng vui. Đoạn, gã nhìn Phương Minh Nguyệt bằng vẻ mỉa mai, cười đắc chí, “Phương Minh Nguyệt, cô không ngờ có một ngày tôi lại trèo lên đầu cô nhỉ?”Mặc bộ Âu phục màu xanh lam, Phương Minh Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc nhìn gã, không chỉ không thất vọng mà còn trưng ra vẻ nửa cười nửa không, “Cổ Đông, cậu có cười được đến phút cuối hay không vẫn còn chưa biết. Bây giờ cậu đắc ý, có phải là hơi sớm không?”“Ha!”, Cổ Đông như thể vừa nghe được câu chuyện cười rất hài hước, “Bây giờ tôi đã là giám đốc điều hành của công ty, đội ngũ của tổng công ty cũng đã đến đây. Hôm nay, tôi chính là nhân vật chính trong buổi cắt băng mừng việc hợp tác với công ty nhà họ Liễu. Còn cô có giữ được một vị trí trong công ty hay không vẫn còn chưa biết!”“Chẳng lẽ mọi chuyện vẫn chưa an bài à?”Advertisement“Chưa chắc”, Phương Minh Nguyệt lắc đầu.Cổ Đông lạnh lùng hừ giọng, “Tôi thấy cô đang mạnh miệng thôi. Phương Minh Nguyệt, cô nghĩ cho kĩ đi. Nếu cô chịu lấy lòng tôi, tôi đảm bảo cô vẫn có vị trí ở quốc tế Phong Hoả. Nếu không thì tương lai của cô kết thúc rồi!”Phương Minh Nguyệt không nói gì, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự khinh thường.Cổ Đông nghĩ rằng gã đã thắng chắc, đúng là nực cười!Nghĩ đến Tôn Hàn, cả người Phương Minh Nguyệt đã toát ra vẻ tự tin.Đọ về chỗ dựa, bây giờ có ai có chỗ dựa lớn hơn Phương Minh Nguyệt kia chứ!Vù vù!Năm chiếc BMW 7 Series đỗ trước mặt họ, cửa xe đồng loạt mở ra.Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt uy nghiêm bước xuống từ chiếc ô tô đầu tiên.Cổ Đông lập tức thảng thốt, “Chủ tịch!!”Người dẫn dắt đội ngũ lần này không phải là bố của gã ư?Sao giờ lại trở thành chủ tịch?Vị chủ tịch tên Lưu Minh lãnh đạm cất lời, “Cổ Đông, bố cậu đã bị giao cho cơ quan tư pháp điều tra vì làm tổn hại đến lợi ích của công ty hằng năm! Còn về cậu…”Lưu Minh vỗ vai Cổ Đông, “Là một trưởng bối, tôi thực sự không hy vọng cậu có tham gia vào chuyện của bố cậu”.Cổ Đông lập tức biến sắc, cảm thấy đất trời như sụp đổ.Bố gã gặp chuyện rồi, liệu gã có may mắn thoát được không?Còn Lưu Minh thì không để ý đến Cổ Đông nữa, đi thẳng về phía Phương Minh Nguyệt với nụ cười trên môi, “Phương Minh Nguyệt, hôm nay phải trông vào cô rồi!”“Vâng!”Đôi mắt của Phương Minh Nguyệt lại lấp lánh ánh sáng chỉ thuộc về cô ta. Rồi cô ta liếc nhìn bộ dạng thất thần của Cổ Đông với vẻ khinh bỉ, thằng ranh con nhà giàu.…Trong một căn phòng trên tầng bảy ở khách sạn Cự Dương.