Tác giả:

Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…

Chương 318: Cô lừa tôi khiến tôi thật thảm hại!"

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương có nội dung hình ảnhTiếc là một câu nói của Tôn Hàn đã khiến trái tim cô ta rơi vào tận vực sâu."Không phải!", ánh mắt Lâm Mỹ Quyên lóe sáng, sau đó phủ nhận rất kiên quyết.Advertisement"Tôi đã đi giám định huyết thống rồi!""...."Cuối cùng Lâm Mỹ Quyên không thể nói gì được nữa.Vẻ mặt cô ta vô cùng bối rối.AdvertisementTôn Hàn lấy một điếu thuốc ra ngậm trong miệng, sau đó từ từ nói: "Lâm Mỹ Quyên, vì sao cô luôn cảm thấy trên đời này chỉ có cô là thông minh, những người khác đều chỉ là công cụ nằm trong lòng bàn tay cô chứ?""Cô nghĩ rằng cô đã nắm được bí mật của tôi nên có thể uy hiếp được tôi sao?"Lâm Mỹ Quyên, cô có thể thành thật một chút được không, để tôi thấy rằng con người cô còn có thể sửa đổi được?"Anh nói một hồi khiến Lâm Mỹ Quyên không thể phản bác được.Lợi thế lớn nhất của cô ta giờ cũng đã bị vạch trần, cô ta còn gì có thể uy hiếp Tôn Hàn được chứ?"Tôi hỏi cô, Đồng Đồng là con gái của tôi và Liễu Y Y, vậy còn con gái của tôi và cô đâu?""Con bé..."Lâm Mỹ Quyên hoảng loạn suy nghĩ, sau đó lắp bắp nói: "Con bé, con bé được tôi gửi nuôi ở chỗ người khác rồi. Tôn Hàn, con bé ngoan lắm, anh không muốn gặp nó sao?"Ánh mắt Tôn Hàn tràn ngập châm chọc và khinh miệt, có cả tức giận và uất ức: "Xem ra cô vẫn không thay đổi, cô nghĩ rằng rôi biết được thân phận của Đồng Đồng thì sẽ không điều tra cô nữa sao?""Cô không hề có con với tôi. Năm đó cái thai mà cô nói chẳng qua chỉ là cái cớ để kết hôn với tôi thôi. Thế mà năm đó tôi còn vui mừng nghĩ rằng tôi được làm bố rồi!""Sau đó cô còn lợi dụng đứa bé không có thật này để ép tôi nhận tội thay em cô!""Lâm Mỹ Quyên, cô lừa tôi khiến tôi thật thảm hại!"Đến cuối cùng, Tôn Hàn gào lên.Tôn Hàn không dám nghĩ, năm đó anh phải ngây thơ cỡ nào mới bị người phụ nữ trước mặt này lừa đến triệt để như vậy!Tôn Hàn không nhiều lời, cũng không quan tâm đến Lâm Mỹ Quyên nữa mà rời đi.Thực ra Tôn Hàn đã biết rõ, lần này Lâm Mỹ Quyên muốn gặp anh chính là vì muốn kiếm món hời từ chỗ anh.Nhưng không may là điều kiện mà Lâm Mỹ Quyên tin rằng có thể dùng để uy hiếp Tôn Hàn đã hoàn toàn mất tác dụng.Thế nên lần gặp mặt này cô ta vô cùng thảm hại.Ba giờ chiều, Tôn Hàn không biết nên đi đâu nên tới thẳng nhà trẻ Lam Thiên, sau đó trốn ở bức tường phía sau lớp học Đồng Đồng, lặng lẽ ngắm nhìn Đồng Đồng đang học vẽ qua khung cửa sổ.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

Tiếc là một câu nói của Tôn Hàn đã khiến trái tim cô ta rơi vào tận vực sâu.

"Không phải!", ánh mắt Lâm Mỹ Quyên lóe sáng, sau đó phủ nhận rất kiên quyết.

Advertisement

"Tôi đã đi giám định huyết thống rồi!"

"...."

Cuối cùng Lâm Mỹ Quyên không thể nói gì được nữa.

Vẻ mặt cô ta vô cùng bối rối.

Advertisement

Tôn Hàn lấy một điếu thuốc ra ngậm trong miệng, sau đó từ từ nói: "Lâm Mỹ Quyên, vì sao cô luôn cảm thấy trên đời này chỉ có cô là thông minh, những người khác đều chỉ là công cụ nằm trong lòng bàn tay cô chứ?"

"Cô nghĩ rằng cô đã nắm được bí mật của tôi nên có thể uy hiếp được tôi sao?

"Lâm Mỹ Quyên, cô có thể thành thật một chút được không, để tôi thấy rằng con người cô còn có thể sửa đổi được?"

Anh nói một hồi khiến Lâm Mỹ Quyên không thể phản bác được.

Lợi thế lớn nhất của cô ta giờ cũng đã bị vạch trần, cô ta còn gì có thể uy hiếp Tôn Hàn được chứ?

"Tôi hỏi cô, Đồng Đồng là con gái của tôi và Liễu Y Y, vậy còn con gái của tôi và cô đâu?"

"Con bé..."

Lâm Mỹ Quyên hoảng loạn suy nghĩ, sau đó lắp bắp nói: "Con bé, con bé được tôi gửi nuôi ở chỗ người khác rồi. Tôn Hàn, con bé ngoan lắm, anh không muốn gặp nó sao?"

Ánh mắt Tôn Hàn tràn ngập châm chọc và khinh miệt, có cả tức giận và uất ức: "Xem ra cô vẫn không thay đổi, cô nghĩ rằng rôi biết được thân phận của Đồng Đồng thì sẽ không điều tra cô nữa sao?"

"Cô không hề có con với tôi. Năm đó cái thai mà cô nói chẳng qua chỉ là cái cớ để kết hôn với tôi thôi. Thế mà năm đó tôi còn vui mừng nghĩ rằng tôi được làm bố rồi!"

"Sau đó cô còn lợi dụng đứa bé không có thật này để ép tôi nhận tội thay em cô!"

"Lâm Mỹ Quyên, cô lừa tôi khiến tôi thật thảm hại!"

Đến cuối cùng, Tôn Hàn gào lên.

Tôn Hàn không dám nghĩ, năm đó anh phải ngây thơ cỡ nào mới bị người phụ nữ trước mặt này lừa đến triệt để như vậy!

Tôn Hàn không nhiều lời, cũng không quan tâm đến Lâm Mỹ Quyên nữa mà rời đi.

Thực ra Tôn Hàn đã biết rõ, lần này Lâm Mỹ Quyên muốn gặp anh chính là vì muốn kiếm món hời từ chỗ anh.

Nhưng không may là điều kiện mà Lâm Mỹ Quyên tin rằng có thể dùng để uy hiếp Tôn Hàn đã hoàn toàn mất tác dụng.

Thế nên lần gặp mặt này cô ta vô cùng thảm hại.

Ba giờ chiều, Tôn Hàn không biết nên đi đâu nên tới thẳng nhà trẻ Lam Thiên, sau đó trốn ở bức tường phía sau lớp học Đồng Đồng, lặng lẽ ngắm nhìn Đồng Đồng đang học vẽ qua khung cửa sổ.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương có nội dung hình ảnhTiếc là một câu nói của Tôn Hàn đã khiến trái tim cô ta rơi vào tận vực sâu."Không phải!", ánh mắt Lâm Mỹ Quyên lóe sáng, sau đó phủ nhận rất kiên quyết.Advertisement"Tôi đã đi giám định huyết thống rồi!""...."Cuối cùng Lâm Mỹ Quyên không thể nói gì được nữa.Vẻ mặt cô ta vô cùng bối rối.AdvertisementTôn Hàn lấy một điếu thuốc ra ngậm trong miệng, sau đó từ từ nói: "Lâm Mỹ Quyên, vì sao cô luôn cảm thấy trên đời này chỉ có cô là thông minh, những người khác đều chỉ là công cụ nằm trong lòng bàn tay cô chứ?""Cô nghĩ rằng cô đã nắm được bí mật của tôi nên có thể uy hiếp được tôi sao?"Lâm Mỹ Quyên, cô có thể thành thật một chút được không, để tôi thấy rằng con người cô còn có thể sửa đổi được?"Anh nói một hồi khiến Lâm Mỹ Quyên không thể phản bác được.Lợi thế lớn nhất của cô ta giờ cũng đã bị vạch trần, cô ta còn gì có thể uy hiếp Tôn Hàn được chứ?"Tôi hỏi cô, Đồng Đồng là con gái của tôi và Liễu Y Y, vậy còn con gái của tôi và cô đâu?""Con bé..."Lâm Mỹ Quyên hoảng loạn suy nghĩ, sau đó lắp bắp nói: "Con bé, con bé được tôi gửi nuôi ở chỗ người khác rồi. Tôn Hàn, con bé ngoan lắm, anh không muốn gặp nó sao?"Ánh mắt Tôn Hàn tràn ngập châm chọc và khinh miệt, có cả tức giận và uất ức: "Xem ra cô vẫn không thay đổi, cô nghĩ rằng rôi biết được thân phận của Đồng Đồng thì sẽ không điều tra cô nữa sao?""Cô không hề có con với tôi. Năm đó cái thai mà cô nói chẳng qua chỉ là cái cớ để kết hôn với tôi thôi. Thế mà năm đó tôi còn vui mừng nghĩ rằng tôi được làm bố rồi!""Sau đó cô còn lợi dụng đứa bé không có thật này để ép tôi nhận tội thay em cô!""Lâm Mỹ Quyên, cô lừa tôi khiến tôi thật thảm hại!"Đến cuối cùng, Tôn Hàn gào lên.Tôn Hàn không dám nghĩ, năm đó anh phải ngây thơ cỡ nào mới bị người phụ nữ trước mặt này lừa đến triệt để như vậy!Tôn Hàn không nhiều lời, cũng không quan tâm đến Lâm Mỹ Quyên nữa mà rời đi.Thực ra Tôn Hàn đã biết rõ, lần này Lâm Mỹ Quyên muốn gặp anh chính là vì muốn kiếm món hời từ chỗ anh.Nhưng không may là điều kiện mà Lâm Mỹ Quyên tin rằng có thể dùng để uy hiếp Tôn Hàn đã hoàn toàn mất tác dụng.Thế nên lần gặp mặt này cô ta vô cùng thảm hại.Ba giờ chiều, Tôn Hàn không biết nên đi đâu nên tới thẳng nhà trẻ Lam Thiên, sau đó trốn ở bức tường phía sau lớp học Đồng Đồng, lặng lẽ ngắm nhìn Đồng Đồng đang học vẽ qua khung cửa sổ.

Chương 318: Cô lừa tôi khiến tôi thật thảm hại!"