Tác giả:

Diệp Linh Cẩm mới mơ màng tỉnh dậy, tiếng gào thét ở phía xa liền khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ quỷ dị. Khoác áo, đi ra khỏi phòng mới phát hiện, đáng lẽ ra có không ít hạ nhân trong viện, giờ phút này lại không thấy một bóng người. Trên đất vương vãi, tán loạn đồ đạc, có thể thấy, người rời đi rất vội vàng."A. . . . . ." Một tiếng hét thảm từ viện khác truyền đến.Diệp Linh Cẩm rời khỏi viện. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi để cho nàng mơ hồ cảm thấy, Diệp gia vốn cực kỳ giàu có, luôn hô phong hoán vũ ở Yên Thành, sợ là đã xảy ra chuyện gì rồi.Tuy nói xuyên qua thời không, là người của hai thế giới, dưới tình huống này, nàng vẫn không nhịn được run rẩy. Dù sao, đây là lần đầu tiên thấy cảnh tượng máu me cùng thi thể ngổn ngang khắp nơi. Nàng kinh hoảng chạy về viện, muốn tìm chỗ trốn. Tuy viện của đại tiểu thư ngốc của Diệp gia luôn vắng vẻ, nhưng không có nghĩa là người khác sẽ không tìm được.Diệp Linh Cẩm núp ở trong núi giả, co lại thân thể. Nàng không phải là người lãnh…

Chương 60: Ăn một miếng mập mười cân

Ngốc Thê Lưu Lạc Giang HồTác giả: Mạc Nghiên YênTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Linh Cẩm mới mơ màng tỉnh dậy, tiếng gào thét ở phía xa liền khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ quỷ dị. Khoác áo, đi ra khỏi phòng mới phát hiện, đáng lẽ ra có không ít hạ nhân trong viện, giờ phút này lại không thấy một bóng người. Trên đất vương vãi, tán loạn đồ đạc, có thể thấy, người rời đi rất vội vàng."A. . . . . ." Một tiếng hét thảm từ viện khác truyền đến.Diệp Linh Cẩm rời khỏi viện. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi để cho nàng mơ hồ cảm thấy, Diệp gia vốn cực kỳ giàu có, luôn hô phong hoán vũ ở Yên Thành, sợ là đã xảy ra chuyện gì rồi.Tuy nói xuyên qua thời không, là người của hai thế giới, dưới tình huống này, nàng vẫn không nhịn được run rẩy. Dù sao, đây là lần đầu tiên thấy cảnh tượng máu me cùng thi thể ngổn ngang khắp nơi. Nàng kinh hoảng chạy về viện, muốn tìm chỗ trốn. Tuy viện của đại tiểu thư ngốc của Diệp gia luôn vắng vẻ, nhưng không có nghĩa là người khác sẽ không tìm được.Diệp Linh Cẩm núp ở trong núi giả, co lại thân thể. Nàng không phải là người lãnh… Lần này Nhan Nhiễm Y trực tiếp dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của nàng. Diệp Linh Cẩm cảm thấy nếu là bình thường không biết chừng Nhan Nhiễm Y sẽ dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của hắn ăn xong rồi mới cho nàng trở về.Chỉ lát sau, nha hoàn bưng tới một chén cháo, một chén cháo có thịt.Một buổi tối ăn nhiều như vậy sẽ mập lên a.........Hơn nữa còn là thịt.........Trong lòng Diệp Linh Cẩm rơi lệ ┭┮﹏┭┮."Không phải là muốn ăn thịt sao.......Ngoan.........Ăn đi.........." Nhan Nhiễm Y ngồi ở phía đối diện Diệp Linh Cẩm.Thật sự Diệp Linh Cẩm không biết hắn rốt cuộc là có cố ý hay không.........Hoặc là chuyện nàng giả ngốc đã bị bại lộ."Ừ........" Diệp Linh Cẩm cầm cái muỗng ăn một miếng rồi lại một miếng. Lúc này càng không nghĩ sẽ mập, trong lòng Diệp Linh Cẩm càng nói một câu: ăn một miếng mập mười cân. ┭┮﹏┭┮.Thật vất vả mới có thể ăn xong, Nhan Nhiễm Y kêu người vào dọn dẹp một chút."Đã ăn no chưa......""..........." Ăn để chống đỡ........Chống đỡ đến mức ngay cả ý định buồn bực cũng biến mất, dùng toàn bộ dưỡng khí để tiêu hóa, đại não cũng không cung cấp đủ, không còn cách nào để suy tư, không còn cách nào có thể phiền muộn.Loại người như Nhan Nhiễm Y chắc chắn sẽ không biết được cái gì gọi là "Đại não không cung cấp đủ dưỡng khí." Trong lòng Diệp Linh Cẩm cảm thán: loài người ngu ngốc a......."Đi ngủ sớm một chút đi..........Ngoan........" Động tác được bổ sung vào để tìm ra manh mối."Ừ......"Nhan Nhiễm Y cứ đi như vậy. Sau đó, hắn gọi một nha hoàn đến giúp nàng rửa mặt. Thật ra thì hắn biết mặc dù nàng ngốc nghếch, nhưng vẫn có khả năng tự lo liệu.Có lẽ dựa vào nguyên tắc "Nha hoàn nhà người khác thì không cần uổng phí" ╮( ̄▽ ̄" )╭ Diệp Linh Cẩm than thở.Chờ rửa mặt xong xuôi, nha hoàn rời đi, một mình Diệp Linh Cẩm nằm trên giường ngẩn người, không ngủ được........Vì sao không ngủ được đây...........Một là do có chén cháo kia chống đỡ, hai là do Nhan Nhiễm Y nói hắn từng xem qua phương thuốc Trường Sinh dãn, cuối cùng là quan hệ của cha mẹ hắn và mẹ nàng Liễu Như Sương......có nên tin hay không đây?Diệp Linh Cẩm tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình là bởi vì người trước đó mới không ngủ được.Tuy nhiên, nàng cũng nên suy nghĩ thật kỹ.Nàng chỉ muốn sống thật tốt ở thời đại này, nhưng tại sao dường như lai lịch của mẹ nàng là Liễu Như Sương không hề đơn giản.......Tại sao đang giả bộ ngu ngốc rất tốt, đột nhiên tới một ngày trong nhà cũng bởi vì lý do nàng cảm thấy hết sức buồn cười mà bị huyết tẩy.......Tại sao Nhan Nhiễm Y lại cứu nàng, nàng cảm thấy hắn quá thần bí quá nguy hiểm, không biết hiện tại có nên tiếp tục lệ thuộc vào hắn hay không...........tại sao...........tại sao..........Giang hồ này thật là nguy hiểm nha......Nàng rất hối hận việc hôm nay nhất thời tò mò như vậy......Nếu không phải biết đến những thứ này thì thật tốt.

Lần này Nhan Nhiễm Y trực tiếp dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của nàng. Diệp Linh Cẩm cảm thấy nếu là bình thường không biết chừng Nhan Nhiễm Y sẽ dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của hắn ăn xong rồi mới cho nàng trở về.

Chỉ lát sau, nha hoàn bưng tới một chén cháo, một chén cháo có thịt.

Một buổi tối ăn nhiều như vậy sẽ mập lên a.........Hơn nữa còn là thịt.........Trong lòng Diệp Linh Cẩm rơi lệ ┭┮﹏┭┮.

"Không phải là muốn ăn thịt sao.......Ngoan.........Ăn đi.........." Nhan Nhiễm Y ngồi ở phía đối diện Diệp Linh Cẩm.

Thật sự Diệp Linh Cẩm không biết hắn rốt cuộc là có cố ý hay không.........Hoặc là chuyện nàng giả ngốc đã bị bại lộ.

"Ừ........" Diệp Linh Cẩm cầm cái muỗng ăn một miếng rồi lại một miếng. Lúc này càng không nghĩ sẽ mập, trong lòng Diệp Linh Cẩm càng nói một câu: ăn một miếng mập mười cân. ┭┮﹏┭┮.

Thật vất vả mới có thể ăn xong, Nhan Nhiễm Y kêu người vào dọn dẹp một chút.

"Đã ăn no chưa......"

"..........." Ăn để chống đỡ........Chống đỡ đến mức ngay cả ý định buồn bực cũng biến mất, dùng toàn bộ dưỡng khí để tiêu hóa, đại não cũng không cung cấp đủ, không còn cách nào để suy tư, không còn cách nào có thể phiền muộn.

Loại người như Nhan Nhiễm Y chắc chắn sẽ không biết được cái gì gọi là "Đại não không cung cấp đủ dưỡng khí." Trong lòng Diệp Linh Cẩm cảm thán: loài người ngu ngốc a.......

"Đi ngủ sớm một chút đi..........Ngoan........" Động tác được bổ sung vào để tìm ra manh mối.

"Ừ......"

Nhan Nhiễm Y cứ đi như vậy. Sau đó, hắn gọi một nha hoàn đến giúp nàng rửa mặt. Thật ra thì hắn biết mặc dù nàng ngốc nghếch, nhưng vẫn có khả năng tự lo liệu.

Có lẽ dựa vào nguyên tắc "Nha hoàn nhà người khác thì không cần uổng phí" ╮( ̄▽ ̄" )╭ Diệp Linh Cẩm than thở.

Chờ rửa mặt xong xuôi, nha hoàn rời đi, một mình Diệp Linh Cẩm nằm trên giường ngẩn người, không ngủ được........

Vì sao không ngủ được đây...........Một là do có chén cháo kia chống đỡ, hai là do Nhan Nhiễm Y nói hắn từng xem qua phương thuốc Trường Sinh dãn, cuối cùng là quan hệ của cha mẹ hắn và mẹ nàng Liễu Như Sương......có nên tin hay không đây?

Diệp Linh Cẩm tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình là bởi vì người trước đó mới không ngủ được.

Tuy nhiên, nàng cũng nên suy nghĩ thật kỹ.

Nàng chỉ muốn sống thật tốt ở thời đại này, nhưng tại sao dường như lai lịch của mẹ nàng là Liễu Như Sương không hề đơn giản.......Tại sao đang giả bộ ngu ngốc rất tốt, đột nhiên tới một ngày trong nhà cũng bởi vì lý do nàng cảm thấy hết sức buồn cười mà bị huyết tẩy.......Tại sao Nhan Nhiễm Y lại cứu nàng, nàng cảm thấy hắn quá thần bí quá nguy hiểm, không biết hiện tại có nên tiếp tục lệ thuộc vào hắn hay không...........tại sao...........tại sao..........Giang hồ này thật là nguy hiểm nha......

Nàng rất hối hận việc hôm nay nhất thời tò mò như vậy......Nếu không phải biết đến những thứ này thì thật tốt.

Ngốc Thê Lưu Lạc Giang HồTác giả: Mạc Nghiên YênTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Linh Cẩm mới mơ màng tỉnh dậy, tiếng gào thét ở phía xa liền khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ quỷ dị. Khoác áo, đi ra khỏi phòng mới phát hiện, đáng lẽ ra có không ít hạ nhân trong viện, giờ phút này lại không thấy một bóng người. Trên đất vương vãi, tán loạn đồ đạc, có thể thấy, người rời đi rất vội vàng."A. . . . . ." Một tiếng hét thảm từ viện khác truyền đến.Diệp Linh Cẩm rời khỏi viện. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi để cho nàng mơ hồ cảm thấy, Diệp gia vốn cực kỳ giàu có, luôn hô phong hoán vũ ở Yên Thành, sợ là đã xảy ra chuyện gì rồi.Tuy nói xuyên qua thời không, là người của hai thế giới, dưới tình huống này, nàng vẫn không nhịn được run rẩy. Dù sao, đây là lần đầu tiên thấy cảnh tượng máu me cùng thi thể ngổn ngang khắp nơi. Nàng kinh hoảng chạy về viện, muốn tìm chỗ trốn. Tuy viện của đại tiểu thư ngốc của Diệp gia luôn vắng vẻ, nhưng không có nghĩa là người khác sẽ không tìm được.Diệp Linh Cẩm núp ở trong núi giả, co lại thân thể. Nàng không phải là người lãnh… Lần này Nhan Nhiễm Y trực tiếp dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của nàng. Diệp Linh Cẩm cảm thấy nếu là bình thường không biết chừng Nhan Nhiễm Y sẽ dắt Diệp Linh Cẩm về gian phòng của hắn ăn xong rồi mới cho nàng trở về.Chỉ lát sau, nha hoàn bưng tới một chén cháo, một chén cháo có thịt.Một buổi tối ăn nhiều như vậy sẽ mập lên a.........Hơn nữa còn là thịt.........Trong lòng Diệp Linh Cẩm rơi lệ ┭┮﹏┭┮."Không phải là muốn ăn thịt sao.......Ngoan.........Ăn đi.........." Nhan Nhiễm Y ngồi ở phía đối diện Diệp Linh Cẩm.Thật sự Diệp Linh Cẩm không biết hắn rốt cuộc là có cố ý hay không.........Hoặc là chuyện nàng giả ngốc đã bị bại lộ."Ừ........" Diệp Linh Cẩm cầm cái muỗng ăn một miếng rồi lại một miếng. Lúc này càng không nghĩ sẽ mập, trong lòng Diệp Linh Cẩm càng nói một câu: ăn một miếng mập mười cân. ┭┮﹏┭┮.Thật vất vả mới có thể ăn xong, Nhan Nhiễm Y kêu người vào dọn dẹp một chút."Đã ăn no chưa......""..........." Ăn để chống đỡ........Chống đỡ đến mức ngay cả ý định buồn bực cũng biến mất, dùng toàn bộ dưỡng khí để tiêu hóa, đại não cũng không cung cấp đủ, không còn cách nào để suy tư, không còn cách nào có thể phiền muộn.Loại người như Nhan Nhiễm Y chắc chắn sẽ không biết được cái gì gọi là "Đại não không cung cấp đủ dưỡng khí." Trong lòng Diệp Linh Cẩm cảm thán: loài người ngu ngốc a......."Đi ngủ sớm một chút đi..........Ngoan........" Động tác được bổ sung vào để tìm ra manh mối."Ừ......"Nhan Nhiễm Y cứ đi như vậy. Sau đó, hắn gọi một nha hoàn đến giúp nàng rửa mặt. Thật ra thì hắn biết mặc dù nàng ngốc nghếch, nhưng vẫn có khả năng tự lo liệu.Có lẽ dựa vào nguyên tắc "Nha hoàn nhà người khác thì không cần uổng phí" ╮( ̄▽ ̄" )╭ Diệp Linh Cẩm than thở.Chờ rửa mặt xong xuôi, nha hoàn rời đi, một mình Diệp Linh Cẩm nằm trên giường ngẩn người, không ngủ được........Vì sao không ngủ được đây...........Một là do có chén cháo kia chống đỡ, hai là do Nhan Nhiễm Y nói hắn từng xem qua phương thuốc Trường Sinh dãn, cuối cùng là quan hệ của cha mẹ hắn và mẹ nàng Liễu Như Sương......có nên tin hay không đây?Diệp Linh Cẩm tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình là bởi vì người trước đó mới không ngủ được.Tuy nhiên, nàng cũng nên suy nghĩ thật kỹ.Nàng chỉ muốn sống thật tốt ở thời đại này, nhưng tại sao dường như lai lịch của mẹ nàng là Liễu Như Sương không hề đơn giản.......Tại sao đang giả bộ ngu ngốc rất tốt, đột nhiên tới một ngày trong nhà cũng bởi vì lý do nàng cảm thấy hết sức buồn cười mà bị huyết tẩy.......Tại sao Nhan Nhiễm Y lại cứu nàng, nàng cảm thấy hắn quá thần bí quá nguy hiểm, không biết hiện tại có nên tiếp tục lệ thuộc vào hắn hay không...........tại sao...........tại sao..........Giang hồ này thật là nguy hiểm nha......Nàng rất hối hận việc hôm nay nhất thời tò mò như vậy......Nếu không phải biết đến những thứ này thì thật tốt.

Chương 60: Ăn một miếng mập mười cân