'Hệ thống' [ ... ] Nó đã làm gì sai sao? [ Khụ. Nhiệm vụ của cô...] Hệ thống có phần xấu hổ chỉnh lại giọng [...là xuyên vào các nữ phụ trong các cuốn tiểu thuyết để thực hiện nguyện vọng của họ, thay đổi cuộc sống cho họ.] "Ồ!" Số 23 hơi ngạc nhiên, nâng cánh tay tủm tỉm nói, "Để làm gì?" [ Hoàn thành mỗi nhiệm vụ ở mỗi không gian ký chủ sẽ nhận được một số điểm, tích lũy khoảng 5 điểm là có thể mở ra các chức năng mới trong hệ thống.] Thiếu nữ khó hiểu nhìn chằm chằm màn hình, nói khá nhanh, "Những thứ đó có lợi cho ta sao?" [ Trong các chức năng kia bao gồm thương thành và vật phẩm. Tóm lại đảm bảo sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho ký chủ. Xin tin tưởng hệ thống. Tuyệt đối không lừa già dối trẻ!!! ] Số 23 nheo con ngươi lại, lẩm bẩm gì đó, lát sau liền ngẩng đầu, vẻ mặt kiên định. Đắc ý dào dạt mà búng ngón tay một cái, "Thế thì Start game đi chứ!" [ Cô chắc chắn ? ] Tưởng cô sẽ hỏi nó nhiều lắm chứ? Cứ như vậy liền dễ dàng chấp nhận rồi? "Lắm lời! Có nhanh lên không?" [ ... ]…
Chương 26: Tiểu thư! Xin dừng lại (12)
[Quyển 1] [Mau xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!Tác giả: Phong Sư LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ'Hệ thống' [ ... ] Nó đã làm gì sai sao? [ Khụ. Nhiệm vụ của cô...] Hệ thống có phần xấu hổ chỉnh lại giọng [...là xuyên vào các nữ phụ trong các cuốn tiểu thuyết để thực hiện nguyện vọng của họ, thay đổi cuộc sống cho họ.] "Ồ!" Số 23 hơi ngạc nhiên, nâng cánh tay tủm tỉm nói, "Để làm gì?" [ Hoàn thành mỗi nhiệm vụ ở mỗi không gian ký chủ sẽ nhận được một số điểm, tích lũy khoảng 5 điểm là có thể mở ra các chức năng mới trong hệ thống.] Thiếu nữ khó hiểu nhìn chằm chằm màn hình, nói khá nhanh, "Những thứ đó có lợi cho ta sao?" [ Trong các chức năng kia bao gồm thương thành và vật phẩm. Tóm lại đảm bảo sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho ký chủ. Xin tin tưởng hệ thống. Tuyệt đối không lừa già dối trẻ!!! ] Số 23 nheo con ngươi lại, lẩm bẩm gì đó, lát sau liền ngẩng đầu, vẻ mặt kiên định. Đắc ý dào dạt mà búng ngón tay một cái, "Thế thì Start game đi chứ!" [ Cô chắc chắn ? ] Tưởng cô sẽ hỏi nó nhiều lắm chứ? Cứ như vậy liền dễ dàng chấp nhận rồi? "Lắm lời! Có nhanh lên không?" [ ... ]… Hoàng đế Lưu Vệ quốc ngay sau đó nổi cơn thịnh nộ, cho người vây công. Ở ngay trên thuyền hoa bắt lấy toàn bộ người của Đông Vệ quốc, bao gồm cả hoàng đế Xích Diện.Tất cả bị bắt, gán tội mưu tặc, gian tế,... Bị nhốt vào ngục, chờ ngày hành hình, tất cả bị bắt, ngoại trừ một tên ám vệ nổi tiếng của Đông Vệ tên Ám Dạ thì chạy thoát.Sau một đêm, cục diện thay đổi đến chóng mặt.Trời chẳng mấy chốc đã vào thu, gió lạnh cùng sương mờ trắng xóa ảm đạm phủ kín khắp nơi, mờ ảo không thể phân rõ.Tần Mặc thống nhất hai nước, gộp lại thành một nước mang tên Đông Lưu quốc và lên làm hoàng đế. Không bao lâu sau liền ổn định được tình hình hỗn loạn, đứng tại đỉnh cao nhân sinh.Nhị hoàng tử bị trúng độc nặng , cái vết thương ở má hắn là do 23 bôi độc vào dao để tấn công. Chỉ có nữ nhân mới có thể hắn áp chế độc. Nghiễm nhiên là Liễu Hạ bị lôi ra làm thuốc giải, bị áp chế suốt ngày đêmKhông chịu nổi, cô ta trốn khỏi nơi kinh khủng đó, nhưng nhị hoàng tử nhất kiến chung tình, không muốn thượng nữ nhân nào khác ngoài cô ta nên Liễu Hạ dù trốn đi mấy lần cũng bị bắt lại, phải tiếp tục lăn giường cùng hắnNhưng độc dược Số 23 làm lại quá mạnh, không cách nào giải được, chỉ có thể áp chế rồi lại áp chế mãi dẫn đến phản hệ, nhị hoàng tử chết trên người Liễu Hạ, lập tức bị đem đi an tángLiễu Hạ trốn thoát thành công nhưng lại vô cùng chật vật, độc từ người tên nhị hoàng tử đó nhiễm cả sang cô ta, dần dần Liễu Hạ phải tìm nam nhân để áp chế, bất kể là ai cũng được, kết cục thì chắc chắn trăm phần trăm giống tên kiaTam hoàng tử Lăng Triệt mất, Tần Mặc cho người lật tung cả khúc sông đó lên nhưng cũng chẳng tìm thấy bất kì dấu vết nàoNgười ta an táng và làm lễ, lập lăng mộ cho hắn như thường; hàng năm vào ngày ấy, hoàng đế Đông Lưu quốc lại ra thăm mộ hắn cùng nhị hoàng tửLiễu Y là người từ nước khác đến, lại không phải người hoàng thất, dù có mất thì cũng không ai quan tâm, mộ cũng không có, một người tưởng nhớ cũng không.Hai người mất vào cùng một năm.Nhưng khúc sông đó cứ vào thời điểm Lăng Triệt cùng cô biến mất, màu xanh tự nhiên của nó lại dần chuyển sang màu đỏ tươi như máu.Người ta coi đây là một điều kì diệu nên thường đến xem rất đông, có vô vàn những câu chuyện, truyền thuyết li kì được lập ra từ nó, nhưng sự thật chỉ có những người đã ở trên thuyền rồng năm đó mới có thể biết được.Dù sao, câu chuyện này cũng vẫn được lưu truyền rộng rãi, thậm chí là rất lâu về sau.Ngay sau khi mộ của Lăng Triệt được lập ngay cạnh khúc sông đó, Tần Mặc ra thăm mộ, đứng trầm ngâm trước nó hồi lâu.Trên bia đá được trang hoàng đẹp đẽ dành cho người trong hoàng thất khắc hàng chữ:'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộ'Từng cơn gió gào thét cuốn qua, lá cây lặng lẽ lay động, tóc đen theo đó thổi bay tán loạn.Tần Mặc đứng nhìn chăm chú một lúc lâu, quanh thân phát ra khí lạnh nhàn nhạt, trầm ngâm nghĩ. Trong một thoáng, tâm ý khẽ động, hắn từ từ cúi xuống, nhặt một viên đá có góc cạnh sắc nhọn trên mặt đất, lặng lẽ đến gần. Cúi đầu tỉ mỉ khắc lên bên dưới dòng chữ đó những nét chữ thật sâu, xong xuôi liền thong thả rời đi.Thân ảnh người kia nhỏ dần, trở lên mơ hồ rồi từ từ biến mất.Cảnh còn người mất, nước mắt bất giác lăn dài trên mặt.Kết thúc này, có được cho là viên mãn chăng?Lăng mộ bên bờ sông,Gió lạnh thổi qua, làm những cây cỏ mọc trên mộ khẽ lay động.Trên đá, những dòng chữ khắc sâu hiện lên thật rõ nét:'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộLiễu Y - tam hoàng tử phi chi mộ'--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hoàng đế Lưu Vệ quốc ngay sau đó nổi cơn thịnh nộ, cho người vây công. Ở ngay trên thuyền hoa bắt lấy toàn bộ người của Đông Vệ quốc, bao gồm cả hoàng đế Xích Diện.
Tất cả bị bắt, gán tội mưu tặc, gian tế,... Bị nhốt vào ngục, chờ ngày hành hình, tất cả bị bắt, ngoại trừ một tên ám vệ nổi tiếng của Đông Vệ tên Ám Dạ thì chạy thoát.
Sau một đêm, cục diện thay đổi đến chóng mặt.
Trời chẳng mấy chốc đã vào thu, gió lạnh cùng sương mờ trắng xóa ảm đạm phủ kín khắp nơi, mờ ảo không thể phân rõ.
Tần Mặc thống nhất hai nước, gộp lại thành một nước mang tên Đông Lưu quốc và lên làm hoàng đế. Không bao lâu sau liền ổn định được tình hình hỗn loạn, đứng tại đỉnh cao nhân sinh.
Nhị hoàng tử bị trúng độc nặng , cái vết thương ở má hắn là do 23 bôi độc vào dao để tấn công. Chỉ có nữ nhân mới có thể hắn áp chế độc. Nghiễm nhiên là Liễu Hạ bị lôi ra làm thuốc giải, bị áp chế suốt ngày đêm
Không chịu nổi, cô ta trốn khỏi nơi kinh khủng đó, nhưng nhị hoàng tử nhất kiến chung tình, không muốn thượng nữ nhân nào khác ngoài cô ta nên Liễu Hạ dù trốn đi mấy lần cũng bị bắt lại, phải tiếp tục lăn giường cùng hắn
Nhưng độc dược Số 23 làm lại quá mạnh, không cách nào giải được, chỉ có thể áp chế rồi lại áp chế mãi dẫn đến phản hệ, nhị hoàng tử chết trên người Liễu Hạ, lập tức bị đem đi an táng
Liễu Hạ trốn thoát thành công nhưng lại vô cùng chật vật, độc từ người tên nhị hoàng tử đó nhiễm cả sang cô ta, dần dần Liễu Hạ phải tìm nam nhân để áp chế, bất kể là ai cũng được, kết cục thì chắc chắn trăm phần trăm giống tên kia
Tam hoàng tử Lăng Triệt mất, Tần Mặc cho người lật tung cả khúc sông đó lên nhưng cũng chẳng tìm thấy bất kì dấu vết nào
Người ta an táng và làm lễ, lập lăng mộ cho hắn như thường; hàng năm vào ngày ấy, hoàng đế Đông Lưu quốc lại ra thăm mộ hắn cùng nhị hoàng tử
Liễu Y là người từ nước khác đến, lại không phải người hoàng thất, dù có mất thì cũng không ai quan tâm, mộ cũng không có, một người tưởng nhớ cũng không.
Hai người mất vào cùng một năm.
Nhưng khúc sông đó cứ vào thời điểm Lăng Triệt cùng cô biến mất, màu xanh tự nhiên của nó lại dần chuyển sang màu đỏ tươi như máu.
Người ta coi đây là một điều kì diệu nên thường đến xem rất đông, có vô vàn những câu chuyện, truyền thuyết li kì được lập ra từ nó, nhưng sự thật chỉ có những người đã ở trên thuyền rồng năm đó mới có thể biết được.
Dù sao, câu chuyện này cũng vẫn được lưu truyền rộng rãi, thậm chí là rất lâu về sau.
Ngay sau khi mộ của Lăng Triệt được lập ngay cạnh khúc sông đó, Tần Mặc ra thăm mộ, đứng trầm ngâm trước nó hồi lâu.
Trên bia đá được trang hoàng đẹp đẽ dành cho người trong hoàng thất khắc hàng chữ:
'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộ'
Từng cơn gió gào thét cuốn qua, lá cây lặng lẽ lay động, tóc đen theo đó thổi bay tán loạn.
Tần Mặc đứng nhìn chăm chú một lúc lâu, quanh thân phát ra khí lạnh nhàn nhạt, trầm ngâm nghĩ.
Trong một thoáng, tâm ý khẽ động, hắn từ từ cúi xuống, nhặt một viên đá có góc cạnh sắc nhọn trên mặt đất, lặng lẽ đến gần. Cúi đầu tỉ mỉ khắc lên bên dưới dòng chữ đó những nét chữ thật sâu, xong xuôi liền thong thả rời đi.
Thân ảnh người kia nhỏ dần, trở lên mơ hồ rồi từ từ biến mất.
Cảnh còn người mất, nước mắt bất giác lăn dài trên mặt.
Kết thúc này, có được cho là viên mãn chăng?
Lăng mộ bên bờ sông,
Gió lạnh thổi qua, làm những cây cỏ mọc trên mộ khẽ lay động.
Trên đá, những dòng chữ khắc sâu hiện lên thật rõ nét:
'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộ
Liễu Y - tam hoàng tử phi chi mộ'
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
[Quyển 1] [Mau xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!Tác giả: Phong Sư LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ'Hệ thống' [ ... ] Nó đã làm gì sai sao? [ Khụ. Nhiệm vụ của cô...] Hệ thống có phần xấu hổ chỉnh lại giọng [...là xuyên vào các nữ phụ trong các cuốn tiểu thuyết để thực hiện nguyện vọng của họ, thay đổi cuộc sống cho họ.] "Ồ!" Số 23 hơi ngạc nhiên, nâng cánh tay tủm tỉm nói, "Để làm gì?" [ Hoàn thành mỗi nhiệm vụ ở mỗi không gian ký chủ sẽ nhận được một số điểm, tích lũy khoảng 5 điểm là có thể mở ra các chức năng mới trong hệ thống.] Thiếu nữ khó hiểu nhìn chằm chằm màn hình, nói khá nhanh, "Những thứ đó có lợi cho ta sao?" [ Trong các chức năng kia bao gồm thương thành và vật phẩm. Tóm lại đảm bảo sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho ký chủ. Xin tin tưởng hệ thống. Tuyệt đối không lừa già dối trẻ!!! ] Số 23 nheo con ngươi lại, lẩm bẩm gì đó, lát sau liền ngẩng đầu, vẻ mặt kiên định. Đắc ý dào dạt mà búng ngón tay một cái, "Thế thì Start game đi chứ!" [ Cô chắc chắn ? ] Tưởng cô sẽ hỏi nó nhiều lắm chứ? Cứ như vậy liền dễ dàng chấp nhận rồi? "Lắm lời! Có nhanh lên không?" [ ... ]… Hoàng đế Lưu Vệ quốc ngay sau đó nổi cơn thịnh nộ, cho người vây công. Ở ngay trên thuyền hoa bắt lấy toàn bộ người của Đông Vệ quốc, bao gồm cả hoàng đế Xích Diện.Tất cả bị bắt, gán tội mưu tặc, gian tế,... Bị nhốt vào ngục, chờ ngày hành hình, tất cả bị bắt, ngoại trừ một tên ám vệ nổi tiếng của Đông Vệ tên Ám Dạ thì chạy thoát.Sau một đêm, cục diện thay đổi đến chóng mặt.Trời chẳng mấy chốc đã vào thu, gió lạnh cùng sương mờ trắng xóa ảm đạm phủ kín khắp nơi, mờ ảo không thể phân rõ.Tần Mặc thống nhất hai nước, gộp lại thành một nước mang tên Đông Lưu quốc và lên làm hoàng đế. Không bao lâu sau liền ổn định được tình hình hỗn loạn, đứng tại đỉnh cao nhân sinh.Nhị hoàng tử bị trúng độc nặng , cái vết thương ở má hắn là do 23 bôi độc vào dao để tấn công. Chỉ có nữ nhân mới có thể hắn áp chế độc. Nghiễm nhiên là Liễu Hạ bị lôi ra làm thuốc giải, bị áp chế suốt ngày đêmKhông chịu nổi, cô ta trốn khỏi nơi kinh khủng đó, nhưng nhị hoàng tử nhất kiến chung tình, không muốn thượng nữ nhân nào khác ngoài cô ta nên Liễu Hạ dù trốn đi mấy lần cũng bị bắt lại, phải tiếp tục lăn giường cùng hắnNhưng độc dược Số 23 làm lại quá mạnh, không cách nào giải được, chỉ có thể áp chế rồi lại áp chế mãi dẫn đến phản hệ, nhị hoàng tử chết trên người Liễu Hạ, lập tức bị đem đi an tángLiễu Hạ trốn thoát thành công nhưng lại vô cùng chật vật, độc từ người tên nhị hoàng tử đó nhiễm cả sang cô ta, dần dần Liễu Hạ phải tìm nam nhân để áp chế, bất kể là ai cũng được, kết cục thì chắc chắn trăm phần trăm giống tên kiaTam hoàng tử Lăng Triệt mất, Tần Mặc cho người lật tung cả khúc sông đó lên nhưng cũng chẳng tìm thấy bất kì dấu vết nàoNgười ta an táng và làm lễ, lập lăng mộ cho hắn như thường; hàng năm vào ngày ấy, hoàng đế Đông Lưu quốc lại ra thăm mộ hắn cùng nhị hoàng tửLiễu Y là người từ nước khác đến, lại không phải người hoàng thất, dù có mất thì cũng không ai quan tâm, mộ cũng không có, một người tưởng nhớ cũng không.Hai người mất vào cùng một năm.Nhưng khúc sông đó cứ vào thời điểm Lăng Triệt cùng cô biến mất, màu xanh tự nhiên của nó lại dần chuyển sang màu đỏ tươi như máu.Người ta coi đây là một điều kì diệu nên thường đến xem rất đông, có vô vàn những câu chuyện, truyền thuyết li kì được lập ra từ nó, nhưng sự thật chỉ có những người đã ở trên thuyền rồng năm đó mới có thể biết được.Dù sao, câu chuyện này cũng vẫn được lưu truyền rộng rãi, thậm chí là rất lâu về sau.Ngay sau khi mộ của Lăng Triệt được lập ngay cạnh khúc sông đó, Tần Mặc ra thăm mộ, đứng trầm ngâm trước nó hồi lâu.Trên bia đá được trang hoàng đẹp đẽ dành cho người trong hoàng thất khắc hàng chữ:'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộ'Từng cơn gió gào thét cuốn qua, lá cây lặng lẽ lay động, tóc đen theo đó thổi bay tán loạn.Tần Mặc đứng nhìn chăm chú một lúc lâu, quanh thân phát ra khí lạnh nhàn nhạt, trầm ngâm nghĩ. Trong một thoáng, tâm ý khẽ động, hắn từ từ cúi xuống, nhặt một viên đá có góc cạnh sắc nhọn trên mặt đất, lặng lẽ đến gần. Cúi đầu tỉ mỉ khắc lên bên dưới dòng chữ đó những nét chữ thật sâu, xong xuôi liền thong thả rời đi.Thân ảnh người kia nhỏ dần, trở lên mơ hồ rồi từ từ biến mất.Cảnh còn người mất, nước mắt bất giác lăn dài trên mặt.Kết thúc này, có được cho là viên mãn chăng?Lăng mộ bên bờ sông,Gió lạnh thổi qua, làm những cây cỏ mọc trên mộ khẽ lay động.Trên đá, những dòng chữ khắc sâu hiện lên thật rõ nét:'Lăng Triệt - tam hoàng tử chi mộLiễu Y - tam hoàng tử phi chi mộ'--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------