Tác giả:

 Rõ thực vô nghĩa! Lại có tiếng oang oang, ra vẻ nóng nẩy: - Hạng người này đến chết cũng chưa tỉnh ngộ. Khỏi phí lời vô ích! “Vèo” một cái, cùng với câu nói, người ấy vọt tới tống ra một quyền nhằm giữa ngực đối phương: Người áo dài bước sang ngang hai bước, tay trái phát ra một ngọn “Gió tây vén mành” gạt chéo đi, miệng cười nhạt nói: - Coi lối quyền của nhà ngươi, có thể là môn hạ của Ngôn gia ở Thìn Châu! Người to lớn vừa ra một quyền đó, bị chàng thiếu niên nói đúng tẩy. Hắn giật mình, hơi chậm tay lại. Chàng thiếu niên áo dài vừa nói, tay trái vừa gạt vừa hoàn đòn, lẹ đến nỗi đại hán kia chỉ hơi ngừng chậm hơn một chút đã bị đầu ngón tay chàng quét trúng vai, lùi lại sau đến ba bước. Lập tức từ mé trái, một giọng cười lạnh lùng âm hiểm nổi lên, một bóng đen bé nhỏ nhào tới liền với một ngọn “Phất móng lên năm dây đàn” đập chéo vào lưng thiếu niên. Quay đi nửa vòng, thanh trường kiếm trong tay mặt thiếu niên đồng thời loáng lên, hàn quang rợn người trong màn mưa gió, chém tạt…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...