Nói như thế, nhưng đâu phải người nào cũng có thể bước chân vào Bách Hoa lầu, mà chỉ có những người thừa tiền lắm bạc mới có thể đặt chân vào đây. Trong tiết trời lập xuân thì Bách Hoa lầu càng nhộn nhịp hơn bởi khách du xuân và tất nhiên cũng muốn tìm chút thú vui trong Bách Hoa lầu. Trấn Hàm Đan như rộn rịp hẳn lên trong những ngày giao mùa, nhất là tại Bách Hoa lầu. Cỗ xe song mã với đôi ngựa bạch trắng toát dừng trước cửa Bách Hoa lầu. Chỉ cần thấy qua cỗ xe đó thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe kia là một đại gia thế phiệt, khó có ai bì kịp. Cũng như thường lệ, nhưng lần này có lẽ nhanh hơn, Chu Thiên Hải đã chạy ra giữ cứng lấy cương đôi bạch mã. Mặc dù chỉ mới trạc mười lăm, mười sáu, nhưng Chu Thiên Hải đã học đủ mọi cách để sống và kiếm ngân lượng. Tại Bách Hoa lầu thì bất cứ ai cũng đều biết Chu Thiên Hải, biết Thiên Hải vì sự sốt sắn của y, mỗi khi đến Bách Hoa lầu. Ghì cương ngựa, miệng vẫn còn ngậm một đóa hoa, nhưng y vẫn cố rặn một nụ cười thật tươi. Gã xà ích nhìn…
Chương 46: Đoạn kết
Thượng Ngươn Kiếm PhápTác giả: Ngọa Long SinhTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpNói như thế, nhưng đâu phải người nào cũng có thể bước chân vào Bách Hoa lầu, mà chỉ có những người thừa tiền lắm bạc mới có thể đặt chân vào đây. Trong tiết trời lập xuân thì Bách Hoa lầu càng nhộn nhịp hơn bởi khách du xuân và tất nhiên cũng muốn tìm chút thú vui trong Bách Hoa lầu. Trấn Hàm Đan như rộn rịp hẳn lên trong những ngày giao mùa, nhất là tại Bách Hoa lầu. Cỗ xe song mã với đôi ngựa bạch trắng toát dừng trước cửa Bách Hoa lầu. Chỉ cần thấy qua cỗ xe đó thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe kia là một đại gia thế phiệt, khó có ai bì kịp. Cũng như thường lệ, nhưng lần này có lẽ nhanh hơn, Chu Thiên Hải đã chạy ra giữ cứng lấy cương đôi bạch mã. Mặc dù chỉ mới trạc mười lăm, mười sáu, nhưng Chu Thiên Hải đã học đủ mọi cách để sống và kiếm ngân lượng. Tại Bách Hoa lầu thì bất cứ ai cũng đều biết Chu Thiên Hải, biết Thiên Hải vì sự sốt sắn của y, mỗi khi đến Bách Hoa lầu. Ghì cương ngựa, miệng vẫn còn ngậm một đóa hoa, nhưng y vẫn cố rặn một nụ cười thật tươi. Gã xà ích nhìn… Lão thần cái Mộc Ðịnh Can hối hả thi triển thuật khinh công lên Ðoạn Hồn Sơn. Lão xăm xăm bước vào thư phòng của Thiên Hải. Trêи bàng có sẵn vò rượu mười cân cùng đỉa đậu tương đạm bạc.Chẳng cần ai mời, Thần Cái Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén ngay.Thiên hải bước vào:- Lão huynh không đợi tiểu đệ à?- Hê! Lão huynh uống mừng cho ngươi.Thiên Hải ngồi xuống ghế.Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén. Lão bưng chén rượu - Chén thứ hai để truyền thụ Thiên tửu bất tuý cho ngươi.Lão rót tiếp chén thứ ba mà Thiên hải vẫn chưa đụng đến giọt rượu nào.- Chén thứ ba, lão huynh nghiêng mình tham kiến tân minh chủ võ lâm.Thiên hải cau mày:- Ai nói với lão huynh, tiểu đệ là minh chủ võ lâm - Thì chuyện rồi sẽ đến thôi mà. Các vị chưởng môn các đại phái đã tụ về Thiếu lâm.Sau khi nghe Giác Chân đại sư phân phát giải độc Tam Thiên não thần đơn cho họ thì tất cả đều muốn tôn lão đệ làm minh chủ. Ðại đức của lão đệ gieo lần này đang là minh chủ võ lâm rồi.Thiên Hải chuốc rượu vào chén Mộc Ðịnh Can, từ tốn hỏi:- Những hoàn giải dược của Thiên hải giao cho Thiếu Lâm đại sư Giác Chân khiến quần hùng tôn vinh tiểu đệ làm minh chủ ư?Mộc Ðịnh Can gật đầu:- HỌ đang kéo đến đây đó.- Huynh đi theo đệ.Mộc Ðinh Can tò mò theo Thiên Hải. Chàng dẫn Mộc Ðịnh Can xuống dưới nhà luyện đơn. Thần y Dương Yên Thượng và Vàng Vàng đang cho thuốc vào thố để chưng.Thiên Hải dừng trước mặt lão thần y Dương Yên Thượng:- Dương tiên sinh mới đáng là minh chủ võ lâm Dương Yên Thượng thần y cứ nheo mày nhường mắt nhìn Thiên Hải. Mãi một lúc mới nói:- Cái gì là minh chủ võ lâm. Lão đệ có khách thì tiếp Ở trêи nhà. Ơ đây, lão huynh còn luyện dược thảo cứu nhân độ thế, đừng có đến phá lão huynh.Dương yên Thượng nói xong lại chăm chú vào công việc.Xảo nhi đẩy dao Bội Như ngồi trêи chiếc xe lăn bằng cây vào nhà. Nàng nhìn Mộc Ðịnh Can:- Lão Thần Cái! Trêи Ðoạn Hồn sơn này chẳng ai muốn làm minh chủ đâu. Lão thần Cái về báo lại với các vị chưởng môn chọn người khác đi.Xảo nhi nhìn Vàng Vàng:- Vàng Vàng tiểu đệ! Ngươi có muốn làm minh chủ võ lâm không?Vàng Vàng lắc đầu nguầy nguậy, chỉ Dao Bội Như:- Bội Như không cho Vàng Vàng rời khỏi gian thảo dược này đâu.Nghe Vàng Vàng nói, mọi người bật cười. Tiếng cười của họ hoà nhập với tiếng củi cháy tí tách nghe thật êm ả thanh bình.Lão Thần Cái gãi đầu:- Lão huynh sẽ nói với Giác Chân tìm người khác. Lão Mộc này cũng chẳng thèm làm minh chủ, nếu có một chỗ uống rượu trêи Ðoạn Hồn Sơn này.
Thượng Ngươn Kiếm PhápTác giả: Ngọa Long SinhTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpNói như thế, nhưng đâu phải người nào cũng có thể bước chân vào Bách Hoa lầu, mà chỉ có những người thừa tiền lắm bạc mới có thể đặt chân vào đây. Trong tiết trời lập xuân thì Bách Hoa lầu càng nhộn nhịp hơn bởi khách du xuân và tất nhiên cũng muốn tìm chút thú vui trong Bách Hoa lầu. Trấn Hàm Đan như rộn rịp hẳn lên trong những ngày giao mùa, nhất là tại Bách Hoa lầu. Cỗ xe song mã với đôi ngựa bạch trắng toát dừng trước cửa Bách Hoa lầu. Chỉ cần thấy qua cỗ xe đó thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe kia là một đại gia thế phiệt, khó có ai bì kịp. Cũng như thường lệ, nhưng lần này có lẽ nhanh hơn, Chu Thiên Hải đã chạy ra giữ cứng lấy cương đôi bạch mã. Mặc dù chỉ mới trạc mười lăm, mười sáu, nhưng Chu Thiên Hải đã học đủ mọi cách để sống và kiếm ngân lượng. Tại Bách Hoa lầu thì bất cứ ai cũng đều biết Chu Thiên Hải, biết Thiên Hải vì sự sốt sắn của y, mỗi khi đến Bách Hoa lầu. Ghì cương ngựa, miệng vẫn còn ngậm một đóa hoa, nhưng y vẫn cố rặn một nụ cười thật tươi. Gã xà ích nhìn… Lão thần cái Mộc Ðịnh Can hối hả thi triển thuật khinh công lên Ðoạn Hồn Sơn. Lão xăm xăm bước vào thư phòng của Thiên Hải. Trêи bàng có sẵn vò rượu mười cân cùng đỉa đậu tương đạm bạc.Chẳng cần ai mời, Thần Cái Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén ngay.Thiên hải bước vào:- Lão huynh không đợi tiểu đệ à?- Hê! Lão huynh uống mừng cho ngươi.Thiên Hải ngồi xuống ghế.Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén. Lão bưng chén rượu - Chén thứ hai để truyền thụ Thiên tửu bất tuý cho ngươi.Lão rót tiếp chén thứ ba mà Thiên hải vẫn chưa đụng đến giọt rượu nào.- Chén thứ ba, lão huynh nghiêng mình tham kiến tân minh chủ võ lâm.Thiên hải cau mày:- Ai nói với lão huynh, tiểu đệ là minh chủ võ lâm - Thì chuyện rồi sẽ đến thôi mà. Các vị chưởng môn các đại phái đã tụ về Thiếu lâm.Sau khi nghe Giác Chân đại sư phân phát giải độc Tam Thiên não thần đơn cho họ thì tất cả đều muốn tôn lão đệ làm minh chủ. Ðại đức của lão đệ gieo lần này đang là minh chủ võ lâm rồi.Thiên Hải chuốc rượu vào chén Mộc Ðịnh Can, từ tốn hỏi:- Những hoàn giải dược của Thiên hải giao cho Thiếu Lâm đại sư Giác Chân khiến quần hùng tôn vinh tiểu đệ làm minh chủ ư?Mộc Ðịnh Can gật đầu:- HỌ đang kéo đến đây đó.- Huynh đi theo đệ.Mộc Ðinh Can tò mò theo Thiên Hải. Chàng dẫn Mộc Ðịnh Can xuống dưới nhà luyện đơn. Thần y Dương Yên Thượng và Vàng Vàng đang cho thuốc vào thố để chưng.Thiên Hải dừng trước mặt lão thần y Dương Yên Thượng:- Dương tiên sinh mới đáng là minh chủ võ lâm Dương Yên Thượng thần y cứ nheo mày nhường mắt nhìn Thiên Hải. Mãi một lúc mới nói:- Cái gì là minh chủ võ lâm. Lão đệ có khách thì tiếp Ở trêи nhà. Ơ đây, lão huynh còn luyện dược thảo cứu nhân độ thế, đừng có đến phá lão huynh.Dương yên Thượng nói xong lại chăm chú vào công việc.Xảo nhi đẩy dao Bội Như ngồi trêи chiếc xe lăn bằng cây vào nhà. Nàng nhìn Mộc Ðịnh Can:- Lão Thần Cái! Trêи Ðoạn Hồn sơn này chẳng ai muốn làm minh chủ đâu. Lão thần Cái về báo lại với các vị chưởng môn chọn người khác đi.Xảo nhi nhìn Vàng Vàng:- Vàng Vàng tiểu đệ! Ngươi có muốn làm minh chủ võ lâm không?Vàng Vàng lắc đầu nguầy nguậy, chỉ Dao Bội Như:- Bội Như không cho Vàng Vàng rời khỏi gian thảo dược này đâu.Nghe Vàng Vàng nói, mọi người bật cười. Tiếng cười của họ hoà nhập với tiếng củi cháy tí tách nghe thật êm ả thanh bình.Lão Thần Cái gãi đầu:- Lão huynh sẽ nói với Giác Chân tìm người khác. Lão Mộc này cũng chẳng thèm làm minh chủ, nếu có một chỗ uống rượu trêи Ðoạn Hồn Sơn này.
Thượng Ngươn Kiếm PhápTác giả: Ngọa Long SinhTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpNói như thế, nhưng đâu phải người nào cũng có thể bước chân vào Bách Hoa lầu, mà chỉ có những người thừa tiền lắm bạc mới có thể đặt chân vào đây. Trong tiết trời lập xuân thì Bách Hoa lầu càng nhộn nhịp hơn bởi khách du xuân và tất nhiên cũng muốn tìm chút thú vui trong Bách Hoa lầu. Trấn Hàm Đan như rộn rịp hẳn lên trong những ngày giao mùa, nhất là tại Bách Hoa lầu. Cỗ xe song mã với đôi ngựa bạch trắng toát dừng trước cửa Bách Hoa lầu. Chỉ cần thấy qua cỗ xe đó thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe kia là một đại gia thế phiệt, khó có ai bì kịp. Cũng như thường lệ, nhưng lần này có lẽ nhanh hơn, Chu Thiên Hải đã chạy ra giữ cứng lấy cương đôi bạch mã. Mặc dù chỉ mới trạc mười lăm, mười sáu, nhưng Chu Thiên Hải đã học đủ mọi cách để sống và kiếm ngân lượng. Tại Bách Hoa lầu thì bất cứ ai cũng đều biết Chu Thiên Hải, biết Thiên Hải vì sự sốt sắn của y, mỗi khi đến Bách Hoa lầu. Ghì cương ngựa, miệng vẫn còn ngậm một đóa hoa, nhưng y vẫn cố rặn một nụ cười thật tươi. Gã xà ích nhìn… Lão thần cái Mộc Ðịnh Can hối hả thi triển thuật khinh công lên Ðoạn Hồn Sơn. Lão xăm xăm bước vào thư phòng của Thiên Hải. Trêи bàng có sẵn vò rượu mười cân cùng đỉa đậu tương đạm bạc.Chẳng cần ai mời, Thần Cái Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén ngay.Thiên hải bước vào:- Lão huynh không đợi tiểu đệ à?- Hê! Lão huynh uống mừng cho ngươi.Thiên Hải ngồi xuống ghế.Mộc Ðịnh Can chuốc rượu ra chén. Lão bưng chén rượu - Chén thứ hai để truyền thụ Thiên tửu bất tuý cho ngươi.Lão rót tiếp chén thứ ba mà Thiên hải vẫn chưa đụng đến giọt rượu nào.- Chén thứ ba, lão huynh nghiêng mình tham kiến tân minh chủ võ lâm.Thiên hải cau mày:- Ai nói với lão huynh, tiểu đệ là minh chủ võ lâm - Thì chuyện rồi sẽ đến thôi mà. Các vị chưởng môn các đại phái đã tụ về Thiếu lâm.Sau khi nghe Giác Chân đại sư phân phát giải độc Tam Thiên não thần đơn cho họ thì tất cả đều muốn tôn lão đệ làm minh chủ. Ðại đức của lão đệ gieo lần này đang là minh chủ võ lâm rồi.Thiên Hải chuốc rượu vào chén Mộc Ðịnh Can, từ tốn hỏi:- Những hoàn giải dược của Thiên hải giao cho Thiếu Lâm đại sư Giác Chân khiến quần hùng tôn vinh tiểu đệ làm minh chủ ư?Mộc Ðịnh Can gật đầu:- HỌ đang kéo đến đây đó.- Huynh đi theo đệ.Mộc Ðinh Can tò mò theo Thiên Hải. Chàng dẫn Mộc Ðịnh Can xuống dưới nhà luyện đơn. Thần y Dương Yên Thượng và Vàng Vàng đang cho thuốc vào thố để chưng.Thiên Hải dừng trước mặt lão thần y Dương Yên Thượng:- Dương tiên sinh mới đáng là minh chủ võ lâm Dương Yên Thượng thần y cứ nheo mày nhường mắt nhìn Thiên Hải. Mãi một lúc mới nói:- Cái gì là minh chủ võ lâm. Lão đệ có khách thì tiếp Ở trêи nhà. Ơ đây, lão huynh còn luyện dược thảo cứu nhân độ thế, đừng có đến phá lão huynh.Dương yên Thượng nói xong lại chăm chú vào công việc.Xảo nhi đẩy dao Bội Như ngồi trêи chiếc xe lăn bằng cây vào nhà. Nàng nhìn Mộc Ðịnh Can:- Lão Thần Cái! Trêи Ðoạn Hồn sơn này chẳng ai muốn làm minh chủ đâu. Lão thần Cái về báo lại với các vị chưởng môn chọn người khác đi.Xảo nhi nhìn Vàng Vàng:- Vàng Vàng tiểu đệ! Ngươi có muốn làm minh chủ võ lâm không?Vàng Vàng lắc đầu nguầy nguậy, chỉ Dao Bội Như:- Bội Như không cho Vàng Vàng rời khỏi gian thảo dược này đâu.Nghe Vàng Vàng nói, mọi người bật cười. Tiếng cười của họ hoà nhập với tiếng củi cháy tí tách nghe thật êm ả thanh bình.Lão Thần Cái gãi đầu:- Lão huynh sẽ nói với Giác Chân tìm người khác. Lão Mộc này cũng chẳng thèm làm minh chủ, nếu có một chỗ uống rượu trêи Ðoạn Hồn Sơn này.